Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 03

Edit: Lục Nha Đam.

Kỷ Minh Hiểu tựa đầu vào giường, biểu tình trên mặt cương ngạnh nhìn đôi vợ chồng đang đứng trước mắt.

Hai người kia đồng dạng đều là gương mặt của người Tây phương, nữ sĩ  một đầu tóc hồng, làn da trắng nõn, thoạt nhìn rất mĩ lệ ôn hòa cùng nữ tính, nhưng trên mặt mang theo nét tiều tụy cùng một ít khẩn trương bất an thật rõ rệt.

Nam nhân lại có một đầu tóc nâu, thoạt nhìn là một kẻ rất thể diện, thái độ cũng tự nhiên hơn rất nhiều.

"Con trai Robin của ta cùng bạn bè của nó tạo thành thương tổn cho ngài, chúng ta thật lòng sâu sắc xin lỗi" Hắn nói, "Để bọn nó nhận trừng phạt là theo lý thường nên làm, thế nhưng.... Ta hy vọng ngài có thể buông tay không truy cứu trách nhiệm của bọn nó."

Tựa hồ là sợ Kỷ Minh Hiểu cự tuyệt, hắn nói tiếp ngay sau đó: "Yêu cầu này của ta là phi thường không hợp lý, thế nhưng thỉnh (mong, mời) ngài suy xét một chút tâm tình làm cha mẹ của chúng ta. Hiện tại chính là thời khắc mấu chốt xin vào đại học, nếu bởi vì sự kiện này mà bị lưu hồ sơ, một đời này của bọn nó liền xong."

(Đam: == má nó, đọc đoạn này ta muốn phi vào mặt lão khốn này mấy bãi! Ây dô ma! Đê tiện a đê tiện!)

Nhắc tới đề tài nghiêm túc, biểu tình trên mặt hắn có chút trầm trọng, mà vị nữ sĩ kia cũng cúi đầu bắt đầu nhỏ giọng nức nở.

"Nếu có thể mà nói, chúng ta sẽ từ phương diện khác mà bồi thường cho ngài."

Kỷ Minh Hiểu mím môi, biểu tình trên mặt càng cương ngạnh.

Trên thực tế, từ lần trước hắn tỉnh lại đã qua ba ngày, mà ba ngày này, cũng đủ để hắn biết rõ ràng tình huống trước mắt của chính mình.

Như hắn đã suy đoán,  hắn quả nhiên giống với tình tiết miêu tả trong mấy cuốn tiểu thuyết hoặc phim điện ảnh, xuyên việt. Hơn nữa còn là xuyên đến tương lai cùng với niên đại hắn sinh hoạt chênh lệch ba ngàn năm, một thế giới hoàn toàn xa lạ.

Hiện tại là năm 3067 theo lịch tinh tế, nhân loại đã sớm tiến vào thời đại đại vũ trụ, vị trí cư trụ hiện tại của bọn họ chính là một hành tinh bên cạnh hệ ngân hà.

Khi hắn gặp tai nạn giao thông, đại khái là tử vong tại chỗ, thế nhưng sau khi hắn tỉnh lại liền biến thành thiếu niên 17 tuổi ở tương lai này có cùng tên với hắn.

Thiếu niên đồng dạng chết vào lúc tai nạn giao thông. Sau khi có thành tích thí nghiệm nhập học đại học, đồng học trong ban tiến hành tụ hội, vài tên tiểu tử tuổi trẻ uống rượu nhất thời hăng máu, lôi kéo hắn ý muốn đem hắn đẩy đến bên ngoài xe huyền phù.

Có lẽ bọn chúng chỉ vì muốn trêu cợt tên quái thai lạc loài trong ban một chút, nhưng tiểu tử lái xe rõ uống rất high, hơn nữa không cắt chế độ tự động điều khiển, thiếu chút nữa là đụng phải chiếc xe đối diện đang khẩn trương chuyển xe tránh đi, lúc này mới nhanh chóng quay ngược lại giữa quá trình, đồng bạn hắn thất thủ đem thiếu niên quăng ra ngoài.

May mắn ở hiện trường còn có những người khác, đúng lúc phát ra tin tức cầu cứu. Mà ngay tại lúc cấp cứu kia, thiếu niên xuất hiện tình huống sóng điện não hoạt động dị thường, có lẽ chính là ngay thời điểm đó, Kỷ Minh Hiểu thay thế hắn.

Say rượu điều khiển xe, bất cẩn đả thương người, bất cứ một tội danh nào cũng đều đầy đủ để truy cứu trách nhiệm hình sự của bọn họ, mà ở rất nhiều đại học, sẽ không xét duyệt học sinh có vết bẩn trên hồ sơ.

Theo Kỷ Minh Hiểu xem xét, loại người này căn bản không đáng để tha thứ, đã làm chuyện sai liền phải gánh vác trách nhiệm.

Nhưng có một vài vấn đề, hắn không thể không suy xét.

May mắn ở hiện trường còn có những người khác, đúng lúc phát ra tin tức cầu cứu. Mà ngay tại lúc cấp cứu kia, thiếu niên xuất hiện tình huống sóng điện não hoạt động dị thường, có lẽ chính là ngay thời điểm đó, Kỷ Minh Hiểu thay thế hắn.

Nhưng có một vài vấn đề, hắn không thể không suy xét.

Sau khi hắn tỉnh lại người này đã là người thứ ba tìm đến hắn, thái độ của bọn họ coi như thành khẩn, hai người trước thậm chí còn trực tiếp nói với hắn: Trong nhà bọn họ có người là luật sư, hơn nữa còn phi thường quen thuộc với Kiểm sát trưởng, liền cứ cho là bị khởi tố bọn họ cũng có biện pháp.

Nguyên lai cho dù đã qua ba ngàn năm, có một số việc vẫn cứ tồn tại như cũ.

Kỷ Minh Hiểu hiện tại thân phận là cô nhi, hắn 16 tuổi hưởng theo cơ cấu phúc lợi, một mình sống ở phòng do chính phủ cung cấp cứu tế, lĩnh tiền sinh hoạt do chính phủ cứu tế. Đợi hắn đủ 18 tuổi tiền cứu tế lập tức sẽ bị hủy bỏ, phòng cứu tế hắn sống hiện tại cũng bị thu hồi. Mà ngày hôm qua hắn đã nhận được thông tri trúng tuyển đại học qua máy liên lạc cá nhân, học phí cao vợi đem so với con số phụ trợ trên tài khoản ngân hàng của hắn thì thật vô cùng thảm thương.

Trọng yếu nhất là..... Hắn sờ  sờ cổ tay trái chính mình (thủ đoạn) (gãy tay), buông xuống mi mắt, thấp giọng nói: "Tôi biết, tôi sẽ suy xét đề nghị của ngài."

Tiễn bước hai vợ chồng đang cảm kích vạn phần, Kỷ Minh Hiểu nhẹ nhành thở ra. Đối với một người phụ nữ khóc lóc cùng một vị trưởng bối dùng "Ngài" để xưng hô hắn, hắn cảm thụ áp lực thật không phải lớn bình thường.

Cửa phòng bệnh trượt ra, bác sĩ Kiều Tát đi đến, khi nhìn đến trên tủ đầu giường nhiều ra vài món quà tặng, hắn lộ ra thần sắc sáng tỏ.

"Đã đồng ý âm thầm giải quyết bằng điều kiện sao?"

Kỷ Minh Hiểu cười khổ, "Đúng vậy."

"Như vậy cũng tốt." Bác sĩ an ủi hắn, "Lấy tình huống trước mắt của cậu mà nói, đây là biện pháp tốt nhất. Yên tâm đi, ta sẽ tìm người giúp cậu bàn bạc vấn đề bồi thường."

"Cám ơn anh, bác sĩ." Kỷ Minh Hiểu chân thành nói lời cảm tạ. Có lẽ là bởi vì diện mạo, bác sĩ Kiều Tát khiến người tổng cảm giác hắn có chút băng lãnh, không dễ thân cận, nhưng quen thuộc rồi mới biết hắn kỳ thật là người phi thường nhiệt tâm.

Kỷ Minh Hiểu không có thân nhân (người thân), tại bệnh viện đều ít nhiều được bác sĩ chiếu cố, khi vài đồng học cùng gia trưởng tìm đến hắn, cũng là tìm đến bác sĩ giúp hắn cho vài ý kiến tham khảo.

"Không cần cùng tôi khách khí." Bác sĩ vỗ vỗ đầu hắn, "Còn phải chúc mừng cậu trúng tuyển Kayseri đâu, đến trường học nhớ phải cố gắng a."

Kỷ Minh Hiểu ngại ngùng cười cười, nói: "Cám ơn, tôi sẽ."

Làm kiểm tra theo thông lệ, bác sĩ đem bối cảnh hình chiếu trên tường đổi thành đại học Kayseri, lúc này mới rời đi.

Kỷ Minh Hiểu hiện tại đã biết, ngày đó vừa tỉnh lại bức tường biến mất lại đổi thành cảnh bên ngoài rừng rậm nguyên thủy, kỳ thật là một loại kỹ thuật hình chiếu toàn tức, có thể xây dựng ra hoàn cảnh tự nhiên chân thật, người ở trong phòng liền có thể hưởng thụ các loại phong cảnh tự nhiên chân thật. Kỷ Minh Hiểu mấy ngày nay thử kiểu rừng rậm, hải dương, vũ trụ tinh không, ma huyễn thành bảo đẳng(?) đủ loại hình thức, hoàn toàn bị kỹ thuật thần kỳ này hấp dẫn.

Đối với việc này bác sĩ là giữ thái độ cổ vũ, bởi vì sau khi Kỷ Minh Hiểu tỉnh lại biểu hiện ra sự khuyết thiếu về một ít thường thức đối với xã hội tương lai, bác sĩ cho rằng đây là di chứng sau tai nạn giao thông. Vì giúp hắn lại một lần nữa nắm giữ được thường thức sinh hoạt, bác sĩ thậm chí còn đặc biệt đề cử mấy bộ điện ảnh cho hắn.

Điện ảnh cũng là hình thức toàn tức,

Kỷ Minh Hiểu xem bộ điện ảnh toàn tức đầu tiên chính là một bộ vừa công chiếu không bao lâu tinh chiến phiến (Đam: == chắc là chiến tranh tinh tế chăng chăng chăng???? hoặc là tên bộ phim đó a~~~), giảng lượt lại chính là nhân vật Duy cùng bộ đội truy bắt hải tặc tinh tế, lại phát hiện Trùng độc sắp sửa thôn phệ một tinh cầu năng lượng quan trọng ở tinh tế, cuối cùng hai bên cùng hợp tác liên thủ đánh tan Trùng độc xâm nhập.

Nghe nói bộ điện ảnh này là cải biên từ sự kiện có thật chân chính. Vũ trụ rộng lớn thần bí, Trùng độc tham lam hung tàn, cự hình chiến hạm (tàu chiến siêu lớn), còn có các loại cơ giáp chiến đấu kịch liệt, kỹ thuật toàn tức khiến sự việc này hết thảy như phát sinh chân thật ngay trước mắt, xem hình ảnh lại giống như thân lâm kỳ cảnh (tự bản thân nhập vào cảnh phim, ý chỉ như đang thực tế trải nghiệm.), tự mình cảm nhận được chiến tranh tàn khốc cùng kịch liệt.

Kỷ Minh Hiểu hoàn toàn bị chấn cho choáng váng, dù qua thật lâu vẫn có thể cảm nhận được cảm giác kinh tâm động phách này, buổi tối nằm mơ đều là mơ thấy tràng cảnh cuối cùng Duy cùng quan chỉ huy bộ đội chỉ huy chiến hạm cùng với mẫu trùng đồng quy vu tận có bao nhiêu thảm thiết cùng bi tráng.

______

Edit có lời muốn rống: ngao ngao ngao~~~~ T_T, chương trước mới kêu ngắn, qua chương này dài gần 2k chữ, ức hự hự hự!!!! Đã làm piếng thì chớ, còn phải lết lết lết! Lười mốc không chịu nổi! Đã vầy hổm rầy đi tình nguyện tiếp sức mùa thi mệt ngáp không nổi lun!!!5555555 trời ơiiiiii! (╥~╥')

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top