Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16


Tác giả: Lãnh Khai Thủy.

Edit: Lục Nha Đam

_____●˚ Phucucoc˚●______

Trước khi anh chị em đọc chương mới, cho Đam đôi lời.

Trời đậu má cái wattap, vừa mới soạn xong chương mới lưu lại tính về chỉnh sửa, éo ngờ về nhà móc ra ngó lại đậu má nó chương vẫn trắng như chưa từng được trắng, đậu mía anh chị em biết tuôi làm hơn hai ngàn chữ hông, mịa nói mất là mất thặc tình Đam muốn nói là bác quản lý wattap ra đây đi Đam thề là ẻo đánh đâu! Đậu xanh tức quá mừ, bị bác wattap này troll không dưới chục lần cái vụ vừa lưu bản thảo xong vào lại từ động trả về ban đầu mất trắng hết. Mịa tuôi đã ếu có thời gian làm rồi, làm xong bị chịch ngược như vậy thèm vả nó ghê!!!!!! TAT ai hiểu được lòng tuôi chứ, hêm tin được hàng ứng dụng này mừ QAQ! Mấy bác thấy tuôi nói phản cảm thì ngày đẹp trời nào đó mấy bác thử bị giống tuôi xem, bỏ ra mấy tiếng ngồi làm xong bị xóa hết đi. Nhiều lúc chưa kịp cop nó xóa mất mẹ nó rồi! Fuck teo giận!

Tức máu ói không ra.

Ok mị fine, chương này nếu không bị nó trắng trợn xóa hết tuôi cũng không up lâu như vậy mịa hựn!!! QAQ

Blapsàm: À, lần trước cbức bối chuyện món Túy Tiên Áp, chịu không nổi phải qua TQ tra, cuối cùng mới bật ngửa ra con người ta là vịt quay chớ không phải là gà quay, chương trước thất thố nên tuôi sẽ tranh thủ sửa lại. Món Túy Tiên Áp là vịt quay nhé bà con, rất tốt để thanh nhiệt (mặc dù tuôi thấy nó nóng khiếp ==) ok, vì làm luôn từ bản convert, nên không có tra tiếng trung gốc và không biết chính xác, sau này lỡ nhầm ai phát hiện thỉnh nói Đam hay, không thì đợi khi nào tuôi phát hiện ra vậy hịhị *ngoáy mũi* :))))
______

Trước khi đem điểm tín dụng trong tài khoản dùng hết, việc mở quán của Kỷ Minh Hiểu cuối cùng cũng xong đâu vào đấy.

Để đảm bảo hương vị của Túy Tiên Áp, cậu còn cố ý làm thử trước ở nhà một lần.

Riêng việc chọn ra hai cân thịt vịt mới, Bát Giác, Hoa Tiêu, Bạch Chỉ, Nhục Khấu, Đinh Hương, cây Quế... cũng đã hơn hai mươi loại dược liệu sau đó dựa theo phân lượng tương ứng mà nấu hai lần nước, đem nước canh nấu xong lọc bỏ cặn đi, cho thêm gừng tỏi, muối, đường và rượu cộng thêm mấy loại gia vị khác, sau đó đem vịt đã làm sạch ngâm vào, phải ngâm hơn mười mấy tiếng mới tính là hoàn thành bước đầu chế biến gia công.

Lúc đó Tiêu liền ngửi được một mùi hương kỳ quái, sau ở phòng bếp nhìn thấy Kỷ Minh Hiểu đang dùng một loại lá cây cùng mấy loại lá linh tinh khác nấu thành canh. Màu sắc cùng hương vị của loại canh này đều cực kỳ cổ quái, thoạt nhìn liền khiến người ta có chút dè chừng.

"Cậu là pháp sư à? Nhìn như đang nấu ma dược vậy?" Tiêu tỏ vẻ khó có thể tiếp thu, tình cảnh trước mắt thật giống y như mấy cái điện ảnh kỳ huyễn hắn từng xem, may mà Kỷ Minh Hiểu nhìn qua vẫn còn bình thường, không giống với mấy tên pháp sư âm trầm cổ quái trong phim.

Kỷ Minh Hiểu nghe vậy tức giận nhìn hắn một cái, "Cái gì chứ, tôi đang làm nước cốt tẩm vịt có được không."

"Cái gì?!" Tiêu lắp bắp kinh hãi, "Cậu tính đem vịt bỏ vào trong sao?"

"Đúng vậy." Kỷ Minh Hiểu đương nhiên nói, sau đó bắt đầu đem gia vị đã chuẩn bị tốt bỏ lần lượt vào trong nước cốt, một bên bỏ một bên khuấy đều lên.

Càng nhìn càng giống pháp sư thì biết phải làm sao đây?

Tiêu chần chừ một chút, sau đó uyển chuyển đề nghị: "Tôi cảm thấy....... hẳn là không có ai thấy hứng thú với món này đâu. Cậu có thể đổi sang làm món khác, tỷ như mấy loại cháo đã làm trước đây, còn có cái kia..... bánh bao?"

Kỷ Minh Hiểu nghĩ nghĩ, tán đồng gật gật đầu, "Ừm, kỳ thật tôi vẫn nghĩ mở quán cháo, buổi sáng cùng buổi tối bán cháo thêm cả bánh bao, giữa trưa nấu cơm, còn có thể đóng gói thành cơm hộp bán ra ngoài."

"Bất quá......" Cậu tiếc nuối nghĩ, "Tôi không biết mọi người thích ăn cháo hay không, còn có chuẩn bị nguyên liệu linh tinh nhiều lắm, tốt nhất phải có một cửa hàng mới làm được."

Cậu bắt đầu đem vịt đã làm sạch đến trắng nõn mềm mềm bỏ vào tẩm nước cốt, vịt rất nhanh đã bị nước cốt nâu đen phủ trọn.

Khóe mắt Tiêu nhịn không được run rẩy một phát.

"Được rồi." Kỷ Minh Hiểu nhìn vẻ mặt của hắn, nhịn không được nở nụ cười, "Sẽ không để anh cứ vậy mà ăn, còn phải làm thêm một bước nữa mà."

Vịt vẫn ngâm đến buổi sáng ngày hôm sau, Kỷ Minh Hiểu đem vớt ra hong khô.

Máy nướng vịt so với máy nướng truyền thống thể tích nhỏ hơn rất nhiều, mỗi lần chỉ có thể mở lò năm con.

Lửa bắt đến độ nóng nhất định mới đem vịt bỏ vào, đầu để bên ngoài, để vậy nướng đến vàng thì đem vịt theo thứ tự bỏ vào dầu, sau đó thêm lửa, bắt đầu xoay vịt.

Tựa như mở ra phản ứng hóa học dây chuyền, hương khí nồng đậm dần dần bắt đầu phiêu đãng trong phòng, từng mùi thơm theo làn khói mỏng bay ra bên ngoài.

Trên ban công lại có người đi ra.

Gần đây nhất đám người ở trên lầu đã bị đủ loại mùi thơm đồ ăn thường xuyên bay ra làm cho chết lặng, lúc này bị mùi hương của vịt quay một phát kích thích, lại bắt đầu đứng ngồi không yên.

Sau khi một đợt vịt quay ra lò, mùi hương đã đạt tới đỉnh điểm, cơ hồ muốn hóa thành thực chất đánh ập vào trong mũi người ta.

Kỷ Minh Hiểu bị mùi thơm này xung cho ngất ngây, sau đó nước miếng ào ào chảy xuống.

Lâu rồi không ngửi qua mùi thơm này, vẫn cường thế bá đạo như vậy, chỉ là hương thơm đã khiến người ta muốn ngừng mà không được.

Sau khi đem vịt quaymới ra lò để lên giấy thấm dầu trên bàn ăn, Kỷ Minh Hiểu kiềm lòng không đậu thò vuốt ra xé một miếng, bị nóng hít mạnh một hơi, sau đó liền thụt ngón tay về phù phù thổi khí.

Lúc này, chuông cửa vang lên.

Kỷ Minh Hiểu sửng sốt một chút, cậu đã cho Tiêu quyền ra vào, căn bản không cần gõ cửa cũng có thể vào được, cậu lại không quen những người khác, vậy ai nhấn chuông chứ?

Cậu mở ra máy liên lạc, màn hình ảo hiện ra một cô gái tóc vàng xa lạ.

"Ôi, chào anh." Cô gái cười chào hỏi.

Kỷ Minh Hiểu hướng cô gật gật đầu chào lại: "Chào cô, xin hỏi cô là?"

"A, tôi là hàng xóm lầu trên, tôi là Tây Á." thiếu nữ nói, "Tôi có làm rất nhiều bánh ngọt, muốn cùng nhau nhấm nháp một chút không?"

(Đam: == cô à, có một loài động vật trong đam mẽo, loài động vật đó tên là bánh bèo, nghĩa khác là pháo hôi, nghĩa ẩn là kỳ đà, mấy loài động vật đó chết rất sớm và não rất tàn cô ạ.... *nhìn trời* mặc dù tuôi chưa biết cô là bạn CP hay phá CP nhưng thôi cứ chửi trước vầy....)

Kỷ Minh Hiểu thật 囧, vì cái gì cảm giác tình cảnh trước mắt nhìn quen thế nhể?

Bất quá để một cô gái đứng ở ngoài thật không tốt lắm, Kỷ Minh Hiểu nghĩ nghĩ, nói lại một câu: "Cô chờ chút."

Tắt máy liên lạc, cậu đi ra mở cửa.

Tuổi Tây Á cùng cậu cũng không chênh lệch lắm, màu mắt xanh thẳm, thoạt nhìn rất xinh đẹp. Không biết vì cái gì, ánh mắt Kỷ Minh Hiểu  từ ngực cô đảo đi, sau đó dừng lại ở cổ -- không có hầu kết, quả thật là con gái chân chính.

Ý thức được chính mình làm ra hành động gì, Kỷ Minh Hiểu lập tức đỏ mặt, sau đó nhanh chóng mời cô gái vào phòng.

Tây Á quả thật là đưa tới bánh ngọt, bất quá cô vừa tiến vào, liền kêu "Oa" một tiếng sợ hãi than.

"Anh làm gì đó? Hương vị này thật mê người!" Cô giống như vừa mới phát hiện ra hương vị này, có chút khoa trương tán thưởng, theo sau đó ánh mắt liền ngắm đến cửa phòng bếp, lộ ra bộ dáng rất muốn vào xem.

Đến lúc này Kỷ Minh Hiểu còn không biết là chuyện gì thì thật sự là đầu choáng, bất quá một cô gái xinh đẹp cố ý làm ra biển tình như vậy cũng không làm người chán ghét. Cậu ngượng ngùng mời: "Ừm...... tôi vừa làm vịt quay, bất quá đó là chiên dầu, nếu cô không ngại, muốn nếm thử không?"

"Tuyệt không để ý!" Tây Á nhất thời tươi cười rạng rỡ, "Tôi cực kỳ chờ mong."

Vịt quay mới ra lò màu sắc vàng ươm, làm cho người ta từ cái nhìn đầu tiên đã sinh ra khát vọng thèm ăn. Kỷ Minh Hiểu để nguyên trạng của vịt quay đem ra cắt thành từng miếng nhỏ, sau đó bày hết ra đĩa. Vì cam đoan thẩm mỹ, còn lấy trong rổ rau ra một củ cải đỏ rửa sạch, bào ra tầng da màu đỏ bên ngoài xếp lại thành một bông hoa nhỏ, lại bỏ thêm vào vài lá Tháp Bố xanh tươi rồi bày lên bàn -- được rồi, này chính là di chứng của việc làm ở nhà hàng, nói chung là nhịn không được phải làm cho bàn ăn thẩm mỹ hơi mới chịu nổi.

Khi đem đĩa đặt lên bàn, lại đưa tới một trận sợ hãi than của Tây Á, mà sau khi đem một miếng thịt của gà quay vào miệng rồi, biểu tình của cô thoạt nhìn cực cảm động.

"Ô, tôi đã sớm chịu không nổi." Trong miệng cô nhồi thịt gà vừa hàm hồ nói, "Mỗi ngày biết được chỗ phát ra mùi thơm như vậy, cố tình chính là không ăn được, quả thực là rất dày vò...... Hôm nay rốt cuộc được ăn, trời ạ so với tưởng tượng còn ngon hơn rất nhiều......"

Đừng nhìn Túy Tiên Áp chỉ toàn là dầu, thật ra ăn vào sẽ tuyệt không thấy mỡ ngấy, bởi vì trong quá trình quay toàn thân vịt cũng sẽ chảy ra mỡ, cho nên trong lúc tạc có khi còn phải lấy dầu mỡ nhĩu ra không ngừng đổ đi, phòng ngừa bị tràn.

Vịt áp quay đúng mức thịt nộn, da giòn theo vết răng cắn mà dễ dàng xé ra, món ăn thuần hậu cho người ta cảm giác hồi vị vô cùng.

Tây Á thoạt nhìn đã cảm động đến sắp khóc.

Kỷ Minh Hiểu có chút há hốc mồm, nguyên lai có người thực sự sẽ vì ăn mà làm khoa trương tới như vậy.

Cậu nâng tay đem chiếc đĩa đẩy gần đến Tây Á một chút, nhưng tay vừa đụng tới cạnh bàn, liền bị co dùng lực cắm dĩa ăn vào đĩa chặn lại, sau đó ngẩng đầu cảnh giác nhìn cậu một cái, một bộ bảo vệ đồ ăn.

Kỷ Minh Hiểu túa mồ hôi, lập tức giơ hai tay lên tỏ vẻ chính mình tuyệt đối không có ý tranh đoạt.

Tây Á lấy lại tinh thần sau đó tự mình đỏ mặt, ngượng ngùng đem dĩa ăn nhấc ra.

"Cái kia....... ngượng ngùng, chỉ là hương vị món này quá tuyệt, tôi chưa từng ăn qua món vịt quay nào thơm như vậy."

Giống như mới ý thức được chủ nhà người ta còn chưa có động đũa, cô lại càng không thể không biết xấu hổ, nhỏ giọng vì mình giải thích: "Bình thường tôi sẽ không như vậy, đều vì món này quá ngon, cho nên mới thất thố. Cái kia...... anh cũng ăn đi."

Nói mời Kỷ Minh Hiểu ăn, nhưng bộ dáng không tha kia của cô thực sự quá mức rõ ràng rồi.

Kỷ Minh Hiểu không khỏi bật cười, an ủi cô: "Không quan hệ, cô thích đồ tôi làm tôi rất cao hứng, trong bếp vẫn còn, cô có thể ăn tận hứng."

(Đam: Ò.Ó Tiêu Tiêu mau mau ra!!!! Ngao~)

"A, không cần, này đủ rồi." Tây Á thoạt nhìn thật kinh hỉ, sau đó lại nói ra yêu cầu: "Tôi có thể gói về không?"

Kỷ Minh Hiểu lại đổ mồ hôi, "Được....... không thành vấn đề."

Tây Á mặt thỏa mãn, "Tôi đã sớm nói người có thể làm ra món ăn ngon như vậy nhất định cũng là người tốt mà, thật hối hận không sớm chút biết anh, đều do người cao to kia."

"Hửm?" Kỷ Minh Hiểu khó hiểu. "Người cao to gì?"

"Chính là đối diện đó." Cô nói, "Tôi đã sớm đoán được hương vị là bay ra từ phòng này, bất quá lúc đến chào hỏi vừa lúc gặp được một người cao to mở cửa, tôi còn tưởng là anh ta làm đâu. Vốn muốn chào một tiếng, thế nhưng lại bị anh ta lạnh như băng nhìn thoáng qua, tôi liền sợ tới mức cái gì cũng không dám nói."

Kỷ Minh Hiểu bỗng nhiên có một loại cảm xúc đồng tình đến vi diệu -- thì ra không chỉ có mỗi cậu cảm thấy ánh mắt Tiêu rất có lực áp bách à.

Cuối cùng vịt quay bị Tây Á đóng gói mang đi, tiểu cô nương đi phía trước nhiều lần nói cảm tạ, lúc này mới ôm hộp giữ ấm cước bộ nhẹ nhàng tươi cười rời đi.

Tây Á đến tựa như là một cái chìa khóa mở ra cái chốt nào đó, trong khoảng thời gian kế tiếp, chuông cửa nhà Kỷ Minh Hiểu đều không ngừng bị các hàng xóm ấn vang. Mọi người giống như là có giao hẹn, chia nhau mang theo các loại lễ vật bất đồng tới cửa, công bố muốn đến bái phỏng hàng xóm. Sau đó mấy xiên vịt quay mới ra lò liền bị đem làm quà đáp lễ nhất nhất bị cuốn đi ra ngoài, mọi người lúc đi người người đều vui vẻ ra mặt.

Những người đến sau, nghe được vịt quay đã không còn đều tỏ ra phi thường tiếc nuối, từ biểu tình có thể nhìn ra được những người đến này tuyệt đối không phải là vì tới để nói mấy lời khách sáo.

Kỷ Minh Hiểu không thể không nói với bọn họ bắt đầu từ ngày mai, cậu có mở quán bên lề đường, nếu không ngại mà nói mọi người có thể trực tiếp đến chỗ bán để mua, vừa lúc nhân cơ hội làm quảng cáo cho mình luôn.

Mọi người đều tỏ vẻ nhất định sẽ đến ủng hộ, hơn nữa còn cẩn thận hỏi địa chỉ, rồi vừa lòng rời đi.

Tiêu sáng sớm đã có chuyện ra ngoài, chờ lúc hắn trở về vừa lúc nhìn thấy Kỷ Minh Hiểu tiễn bước một vị khách bái phỏng cuối cùng.

Hắn mơ hồ cảm giác có chút không ổn, quả nhiên, rất nhanh hắn liền từ miệng Kỷ Minh Hiểu biết được: Món mới gì đó đã bị chia xong.

Mặt ngoài một chút biểu hiện cũng không có, nhưng nội tâm Tiêu đã cảm thấy giống như bị sét đánh oanh kích.

Nguyên bản mặc kệ là Kỷ Minh Hiểu làm ra cái gì, hắn đều là người đầu tiên nếm thử, nay đặc quyền này thế nhưng bị phá vỡ!

Kỷ Minh Hiểu bỗng dưng cảm giác độ ấm cả phòng dường như đang giảm xuống thẳng tắp.

______

Lục Nha Đam: Mịa, đọc đến khúc cuối cảm thấy anh Tiêu vừa tội vừa đáng êu vỡi chưởng *cười rớt nước mắt* :D, ganh tỵ gì gì đầu năm nay nhìn thế qué nào cũng đáng êu hết nhở bà con :)))

P/s: 37 ngày nữa mỗ thi đại học, hoc rất gấp mỗ không đăng chương được vì chưa kịp làm, bác nào cũng giống mỗ mấy tuần này cũng ngừng tu học đi nhé! :) cố gắng lên fighting! Thi xong chắc phải tuyển beta vs editor, đang chuẩn bị mở thêm hai hố mới rất hay, bình thường lười đọc convert mà cũng nhai hết được :))) bảo đảm rất suất, lúc đào hố thỉnh huynh đệ tỷ muội tới nhảy cho đầy hố đặng mau lấp xong :) mị haha!

Cảm ơn đã đọc những dòng tâm sự mỏng của mỗ.

Tiết mục cảm ơn bạn đọc:

~ Cảm ơn Tieuvuhy đã ghé thăm và cmt.

~ Cảm ơn YueXTrum đã like&cmt

~Cảm ơn MaiQuyn8 đã like+cmt

~Cảm ơn TuHuBa đã đến với nhà Đam

~Cảm ơn SongNguu đã ghé thăm

~Cảm ơn linh360 (tuôi đã tặng bác 1c thì phải :))

~Cảm ơn thienyet - thannong đã đến

~Cảm ơn ThanhTepp đã ủng hộ

~Cảm ơn HoahongDen816, BachMieuMuoi, NganNguyen220, LonaTran0, nacieloyard, shinpun, an1dat, Minichin, KQYeux, Luckyhuynh, và một số bạn khác đã like cho chương trước. Vì nhiều quá không ghi hết được nên chỉ đăng tên những bạn đã cmt và like đầu tiên. Chương này dành tặng các bạn đã được nêu tên và cả các bạn đã ủng hộ Đam lâu nay. :))

~Chương 16 Đam đăng bạn nào 30phút đầu LIKE+CMT Đam sẽ lưu lại đăng tặng vào chương 17.

~CẢM ƠN CÁC BẠN! ^^V

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top