Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 17


Tác giả: Lãnh Khai Thủy.

Edit: Lục Nha Đam

_____●˚ Phucucoc˚●______

Chương 17

Xã hội tương lai cũng không phải không có mỹ thực, lại nói tiếp, mấy ngàn năm qua đủ loại văn hóa giao hòa, khiến cho việc ăn uống cũng có biến hóa cực lớn. Đủ dạng đặc sắc các chủng tộc, các loại văn hóa, thậm chí là các tinh cầu đều được dung hòa vào sinh ra một chuỗi hệ thống mới, đi ngược lại chính là số ít truyền thống thuần túy trong quá trình dung hòa chủng tộc lại dần dần biến mất.

Nguyên liệu nấu ăn thiên nhiên không tính là tiện nghi, thêm khâu chế tác tương đối phiền toái, mọi người càng ngày càng có khuynh hướng gọn gàng mau lẹ giá cả thực dụng như cơm dinh dưỡng và dịch dinh dưỡng.

Đương nhiên, nếu có mỹ thực chân chính xuất hiện, vẫn được nhiệt liệt hoan nghênh.

May mà dù đã đi qua ba ngàn năm cũng không làm cho chức nghiệp bán rong đầu đường này biến mất, Kỷ Minh Hiểu đi một đường nhìn đủ loại các quầy hàng, bán đồ ăn, hoa quả, hoa tươi và một ít các thương phẩm khác, trở thành một kiểu phong cảnh độc đáo ven đường.

Mỗi quầy hàng đều bán trong một khu vực nhất định, lúc Kỷ Minh Hiểu đẩy toa ăn lưu động tới vị trí xác định, một quầy hàng cạnh cậu đã dọn ra xong. Bên trong tủ trưng bày trong suốt của toa ăn đặt ngay ngắn chỉnh tề hơn mười loại kem, trên mặt các loại kem khác nhau có phủ một lớp chocolate, hoa quả và mấy thứ khác nhìn rất quái.

Kỷ Minh Hiểu nội tâm 囧 囧 mà nhìn một con cá nằm chình ình trên một ly kem màu xám, mắt cá trừng trừng, có một loại cảm giác chết không nhắm
mắt.

Đại thúc bán kem làn da đen tỏa sáng, xem ra là huyết thống người Phi. Chú ý tới tầm mắt Kỷ Minh Hiểu, hắn nhiệt tình tiếp đón: "Kia là kem cá, muốn một ly không?"

Kỷ Minh Hiểu cười gượng cự tuyệt, bất quá vẫn cảm thấy rất hiếu kì với mấy loại kem bên cạnh màu sắc đẹp hơn chút kia, "Đây là vị gì?"

Ông chủ nhìn thoáng qua hướng cậu chỉ trả lời: "À, cái kia là kem sốt gang ngỗng, bên cạnh nó là kem sứa." (Đam: ụa...=_= vỡi cả kem)

"......."

Kỷ Minh Hiểu hết dám hỏi lại, sợ phải nghe thêm được cái khẩu vị gì mới lạ đột phá cực hạn sức tưởng tượng của cậu.

Lúc này khách hàng không nhiều, ông chủ ngược lại rất nhàn nhã chuyện phiếm.

"Nhóc con, mới ra bán? Cậu bán cái gì đấy?"

Vấn đề đơn giản này lại khiến Kỷ Minh Hiểu có chút khó xử, cậu do dự một chút, đem một mặt hướng bên ngoài mở ra, để lộ một cái quầy nhỏ cùng với cái bảng hiệu cứng chắc trên đỉnh xe.

"Cái kia...... Ngài vẫn là tự mình xem đi."

Hôm qua lúc Tiêu trở về nhìn cũng giống như bình thường, nhưng Kỷ Minh Hiểu lại cảm giác được hắn cực kỳ mất hứng, trong không khí đều tràn ra một cỗ áp lực, thẳng đến khi hai lô vịt quay ra lò bị hắn ăn hết một mạch mới dịu đi phần nào.

Bởi vì việc hàng xóm liên tiếp đến thăm hỏi khiến lòng tin của Kỷ Minh Hiểu đại tăng, quyết định bắt đầu từ ngày mai khai trương luôn, ngay khi hai người ăn hoa quả sau bữa cơm liền tiến hành thảo luận chi tiết, đầu tiên chính là tên bảng hiệu.

Vịt Túy Tiên xét trên văn chương đương nhiên rất mỹ diệu, thế nhưng sau khi chuyển thành ngôn ngữ thông dụng của tinh tế thì muốn bao nhiêu khó đọc liền bấy nhiêu khó đọc, nhất định phải đổi thành một cái tên nghe bay bổng trên cửa miệng mới được.

Sau khi liên tục suy nghĩ vài cái tên, hai người mới phát hiện -- té ra bọn họ không hề có thiên phú đặt tên.

Cuối cùng Tiêu xác định ra cái tên là vịt quay siêu cấp mỹ vị, hơn nữa phủ định luôn cả quyền thay tên của Kỷ Minh Hiểu.

(Đam: =_,= Người ta nói cái nầy là chồng nói một vợ không được nói hai. JQ vỡi chưởng áu áu áu! )

Cái tên này thực sự rất không phù hợp với thẩm mỹ của Kỷ Minh Hiểu, nhưng cậu cũng không nghĩ ra được cái nào tốt hơn, chỉ đành chấp nhận cái tên tương đối có khí vị này.

Được rồi, tốt xấu gì cái tên này cũng đầy đủ rõ ràng trực tiếp, nhưng mà rất không được hàm súc.

Về giá cả, Tiêu trực tiếp định ra một con là 200 điểm tín dụng. Kỷ Minh Hiểu bị công phu sư tử ngoạm của hắn dọa cho phát hoảng, phải biết phí tổn để quay vịt cũng chỉ mới hơn 40 điểm tín dụng, cái giá này cũng thật là quá khoa trương.

Tiêu lại cảm thấy cái giá này rất hợp lý, thậm chí còn đã rất phúc hậu.

Cuối cùng phải chuẩn bị số lượng bao nhiêu, hai người lại nổi lên bất đồng. Kỷ Minh Hiểu nghĩ ngày đầu tiên chuẩn bị mấy chục con là được rồi, có thể thăm dò tình huống xem thế nào. Tiêu đối với kiểu hẹp hòi của cậu cực không biết nói gì, mở miệng đã xổ ra phải hơn ba trăm con.

Lần này Kỷ Minh Hiểu không để ý đến hắn, cho dù có nhiều người dđến mua như vậy, cậu cũng không nhiều tinh lực để làm đủ được.

Bất quá cuối cùng cậu vẫn chuẩn bị vịt quay nhiều hơn một chút, nhưng cũng không vượt mức quá nhiều. Trước tiên ở nhà làm một ít bỏ vào hộp giữ tươi, còn lại toàn bộ để trên xe cùng với dụng cụ để quay vịt mang theo hết đến đây.

"Yêu, vịt quay siêu cấp mỹ vị?" Đại thúc bán kem nhìn bảng hiệu nói, "Cái này tôi chưa từng nghe qua." Lại nhìn nhìn máy đề giá tiền bên cạnh, hắn líu lưỡi: "Giá này cũng mắc quá, một phần vịt quay lại tới 20 điểm tín dụng."

Kỷ Minh Hiểu gãi gãi đầu, không dám lên tiếng. Cậu cũng hiểu được cái giá này rất thái quá, một hộp cơm dinh dưỡng phổ thông mới có 10 điểm tín dụng thôi đó. Bất quá bởi vì tín nhiệm Tiêu, cậu vẫn định ra giá này, thật nếu không ai mua lại chỉnh sửa là được.

Xuất phát từ lễ phép, cậu đóng gói một hộp giữ tươi nhỏ tặng cho đại thúc bán kem, bên trong có một phần vịt đã quay rất ngon, chuyên để làm đồ ăn thử hoặc làm quà tặng kèm.

Đại thúc cầm chiếc hộp vẫn còn nhắc nhở cậu: "Tiểu tử, người nơi này đối với những gì không quen thuộc độ tiếp nhận rất thấp, cậu ngay từ đầu đem giá định ra như vậy......"

Hắn bỗng nhiên dừng lại, đồng thời hít sâu một hơi, sau đó liền hô lên một câu: "Sát, thơm như vậy!"

Nắp hộp bị hắn mở ra, thịt vịt bên trong vẫn duy trì trạng thái nóng hôi hổi, hương thơm không thể tưởng đập thẳng vào mặt.

Khẩn cấp ném một miếng vịt quay vào miệng, da mềm thịt nộn, ngay cả xương cũng giòn rụm, trực tiếp ăn rồi nuốt hết cũng được.

Liên tục ăn hai miếng, đại thúc mới dừng lại, dựng thẳng ngón cái với Kỷ Minh Hiểu, "Ngon, cái hương vị này, nhóc con cậu rất tuyệt đó."

Cúi đầu đang định lấy thêm một miếng, hắn lại ngẩng đầu, "Khoan đã, cậu trước lấy cho tôi thêm một phần rồi nói......"

Mười giờ sáng là giờ cao điểm, người đi đường phụ cận phố mua sắm tựa hồ đều nghe thấy được một cỗ hương vị trước nay chưa từng có. Đầu tiên là loáng thoáng bay bổng trong không khí, cũng không quá rõ rệt. Nhưng rất nhanh, cỗ hương vị này liền trở nên mãnh liệt, nhất quyết không tha nhắm thẳng vào trong mũi người khác, nháy mắt liền khiến cho mọi người đứng ngồi không yên.

Người đang đi đường bỗng nhiên dừng chân, một đôi tình nhân nhỏ đang cãi nhau cũng ngưng bặt.

"Ai, đây là mùi hương gì chứ?" Tiểu cô nương dừng lại động tác đang bấu chặt cánh tay của bạn trai, dùng sức hít hít mũi.

"Đúng thế, thơm như vậy." Bạn trai cô cũng dùng sức hít ngửi, đây là một cỗ mùi thơm kì dị, còn mang theo đặc điểm của huân hương, cực kỳ kích thích người thèm ăn.

"Đi, chúng ta đi tìm xem là món ăn gì." Động tác bấu sửa lại thành nắm, tiểu cô nương ôm cánh tay bạn trai lôi kéo hắn hướng về nơi hương thơm phiêu tới.

Bọn họ cách quầy hàng của Kỷ Minh Hiểu cũng không xa, lúc tìm đến nơi thì cũng vừa trùng hợp Kỷ Minh Hiểu đem lô vịt quay mới ra lò để ở một bên khay chờ ráo dầu. Vịt vừa quay xong vàng óng ánh, hương vị theo dầu mỡ nhỏ xuống không ngừng khuếch tán ra xung quanh, khoang miệng.mọi người lập tức túa nước miếng.

Nhìn đến là món ăn quay, lại nhìn sang bản giá trên máy đề giá, tiểu cô nương tựa hồ có chút chần chờ, nhưng bạn trai cô lại không hề có chút nào băn khoăn, trực tiếp chỉ vào vịt đã quay xong nói: "Này, lấy cho tôi một phần."

Kỷ Minh Hiểu trả lời một tiếng, tay trái dùng kẹp đem vịt quay để lên thớt gỗ, tay phải dùng dao trước tiên đem cổ vịt cắt xuống để qua một bên, sau đó xoát xoát vài cái liền cắt một con vịt nguyên thành vài miếng nhỏ đều đều, một dao dứt khoát, ngay cả hình dạng của vịt quay cũng chưa hề phá hư.

Tiểu tử kia huýt sáo, tán thưởng: "Khốc!"

Kỷ Minh Hiểu mỉm cười nói cảm ơn, dao ông của cậu là do khổ công rèn luyện mà thành, mãi cho đến sau này bắt đầu đứng bếp cũng chưa bỏ quên.

Đem vịt quay đã chặt thành khối nhỏ bỏ vào một hộp giữ tươi, Kỷ Minh Hiểu lại bỏ thêm hai trái dưa leo đã nấu xong trước đó, lúc này mới đóng hộp lại đưa cho tên nhóc kia.

Tên nhóc nhận lấy hộp trên máy tính tiền quét máy liên lạc cá nhân, sảng khoái thanh toán điểm tín dụng.

Sau khi tên nhóc cùng bạn gái hắn rời đi, trước quán nhỏ của  Kỷ Minh Hiểu rất nhanh liền tụ đến rất nhiều khách.

May mà trước đó đã chuẩn bị không ít ở nhà, trừ lô vịt quay mới ra, cậu chỉ cần đem hộp giữ tươi phía sau kệ hàng ra liền ổn. Thu tiền chỉ cần định ra giá cả trên máy tính tiền là không cần quản gì nữa, người mua trực tiếp xoát máy liên lạc cá nhân trên máy tính tiền là có thể thanh toán.

(Đam: Như cà thẻ :v)

Mới đầu Kỷ Minh Hiểu còn cảm thấy rất nhẹ nhàng, nhưng sau khi khách càng tới càng nhiều, cậu bắt đầu có chút luống cuống tay chân.

Chỉ trong chớp nhoáng, phía sau kệ hàng liền trống không, mà lúc này, lô vịt quay thứ tư vừa mới vào lò thôi.

Càng ngày càng nhiều người bị hương vị hấp dẫn trong không khí kéo lại đây, mọi người tự giác xếp thành hàng trước quầy, như vậy càng hấp dẫn càng nhiều người vây xem, chờ đến khi hỏi ra đây là quầy hàng phát ra hương thơm cũng ào ào chen chân vào hàng.

Kỷ Minh Hiểu ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn đến đội ngũ thật dài, mồ hôi đều túa xuống. Cậu không thể không mời vị khách vừa mới thanh toán chuẩn bị rời đi đến phía sau nói với mọi người: Hôm nay ngày đầu khai trương, cậu không chuẩn bị quá nhiều, hơn nữa vịt quay cũng cần cần thời gian, khả năng sẽ chờ rất lâu.

Một lát sau phía sau truyền đến tiếng oán giận rõ rệt, có người bắt đầu rời đi, nhưng lại vẫn có rất nhiều người cố chấp xếp hàng chờ.

Kế tiếp Kỷ Minh Hiểu liền bắt đầu máy móc lặp lại động tác  quay vịt, chặt khối, bỏ hộp, mỉm cười đưa cho khách hàng, trong lúc đó còn phải lưu tâm đem dầu lấy ra ngoài, phòng ngừa tràn ra, thẳng đến khi lại cúi lưng xuống quầy giữ tươi phía dưới tính lấy thêm vịt quay lại không cầm ra được cái gì, cậu mới phát hiện -- vịt quay chuẩn bị sẵn đã bán xong.

Kỷ Minh Hiểu không thể không hướng đến nhóm khách vẫn còn đang chờ phía sau, lúc này, biểu tình mỉm cười trên mặt hắn đều cương cứng.

May mà mọi người đều coi như lý giải, trừ mấy người thật sinh khí không thông cảm ra, những người khác đều tỏ vẻ tiếc nuối rời đi, còn có người hảo tâm đề nghị cậu: "Cậu nhóc, lưu lượng người ở đây rất lớn, cậu hoàn toàn có thể chuẩn bị nhiều hơn nữa."

Kỷ Minh Hiểu khiêm tốn tiếp nhận, tỏ vẻ ngày mai nhất định sẽ chuẩn bị nhiều hơn, cuối cùng còn đem dưa leo dư lại đều tặng cho vị khách này. Bởi vì người ta đã là lần thứ hai xếp hàng, cảm giác dưa leo trộn thanh thúy chua ngọt phi thường gợi vị ngon miệng, lần nữa xếp hàng chính là để mua nó.

Sau khi tiễn bước khách hàng đi, Kỷ Minh Hiểu bắt đầu dọn quán. Cậu nhìn thời gian một chốc, bây giờ vừa mới qua thời gian cơm trưa không lâu, nói cách khác, cậu mở quán chỉ có vài giờ đã đem tất cả bán sạch bách.

Được rồi, Tiêu bắt cậu chuẩn bị nhiều đúng là chính xác.

(Đam: Hậu quả của việc không nghe lời chồng cạp cạp cạp cáp :v)

Ông chủ quầy kem bên cạnh đối với sinh ý bùng phát của cậu cực kỳ hâm mộ, bất quá mọi người trong lúc xếp hàng chờ bởi vì không có việc gì làm, rất nhiều người đều mua kem ăn, được hưởng nhờ không ít sinh ý của cậu.

Đại thúc cuối cùng nhất định muốn mời Kỷ Minh Hiểu ăn kem, mời là loại kem vị cá ngay từ đầu Kỷ Minh Hiểu tỏ ra hứng thú.

Kỷ Minh Hiểu dở khóc dở cười, dưới con mắt chờ mong của đại thúc kiên trì nếm thử một ngụm, sau đó nước mắt đều chảy ra --

Quả nhiên không nên ôm kỳ vọng đối với nó......

_______Phù Cừ Cốc_______

Editor có lời muốn nói: =_= Mị mới lên Sài Gòn xong vầy vật một ngày trời mệt như tró. Trong đêm đẫm lệ edit vì bà con mong chờ nhiều quá, cuối cùng gục ngủ luôn không tỉnh lại QAQ.

Giờ tuôi soạn xin việc làm thêm hè ở Tân Bình. Mị nào gần đó không :v.

Chương mới đã xong, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

» Mị có dẫn link facebook của mị, có gì bà con lên kết bạn nhé :v, nhiều khi sẽ thông báo tiến độ trên đó. Facebook mị là "Hủ Nữ Cái Bang" hắc hắc :v ai đã kết bạn rồi?

※ Cuối cùng là tiết mục cảm mơn bạn đọc :)

● Các bạn đã cmt chương trước:

- Cảm ơn menhaniGD

- Cảm ơn minguyet228

-Cảm ơn trangngothu52

-Cảm ơn linh360 (bạn lâu năm của bộ này háhá :v, tks cô đã chúc tuôi)

- Cảm ơn KQYeux (tks cô chúc tuôi thi tốt)

- Cảm ơn TuHuBa (thím cũng lâu năm háhá)

-Cảm ơn kaminari11

- Cảm ơn ThanhTepp (:v)

- Cảm ơn Thnhi (Vì mới Nhảy hố nên chúc bạn sống khỏe chờ hố lấp từ từ nhé :v húy húy)

- Cảm ơn  khocbenmua (ad sẽ cố :))

- Cảm ơn YueXTrum

- Cảm ơn Vinh162

- Cảm ơn Lucifer0810

- Cảm ơn linhlinh21

- Cảm ơn trangtrang0213919320 (tên thím dài quá *chảy mồ hôi* =_=)

- Cảm ơn suridangiu13

- Cảm ơn VyNguyn705

-Cảm ơn SelinaRoD

- Cảm ơn nguyenthinhatanh

- Cảm ơn PhuongTuyet3

- Cảm ơn HuNguyn171

- Cảm ơn MaiQuyn8

- Cảm ơn AnhVu6815

- Cảm ơn Mia-Won

- Cảm ơn bangngoc27

- Cảm ơn talatieunhihoa (Cảm ơn cưng ;))

- Cảm ơn HienNguyen557

=_= Cmt nhiều quá mị xoát cũng đau tay. :) Nhưng mừ thôi cứ cmt nhiệt tình nhé :v

● Giờ là cảm ơn bạn đã like nhiều cho truyện:

_ Cảm ơn PhuongTuyet3, didiju, NhiiBoo, duongphammai, SakamotoRuki, greenstarangle, HungHuynh157, VuPhuong7, Bidu1408, pcy_exo_exo-l, khongcọng, Phungnguyen001, Hyen1308, ultimatebossh, chau95, abbdcz, spingnight, talatieunhihoa, dthtrieu, Ryan_phan và vân vân :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top