Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 32

Chương 32

Tác giả: Lãnh Khai Thủy

Edit: Lục Nha Đam

Update tại Wattpad QuDc08

_____

Kỷ Minh Hiểu phát hiện, mình thực sự là một người giỏi tìm việc cho chính mình. Giống như hồi mới tới thế giới này, cậu liền không được nghỉ ngơi chút nào, vì đủ thứ việc mà bận rộn không ngừng tay.

Hơn nữa hình như cậu cũng đã quen với lịch trình bận rộn phong phú hàng ngày như vậy rồi, đến cả cuối tuần khó có được cũng không chịu buông tha.

Cuối tuần cậu trở về nhà của Tiêu, mấy ngày không ở, Vivi dọn dẹp nhà cửa ngăn nắp gọn gàng. Sau khi mỹ mãn ngủ một giấc cùng một bữa ăn thịnh soạn, cậu cầm theo sách điện tử mượn từ thư viện đi vào không gian.

"Nhân sâm, vị ngọt tính hàng, chủ yếu bồi bổ ngũ tạng, trấn tĩnh tinh thần, trấn tĩnh tâm hồn, giảm hồi hộp, trừ tà khí, cải thiện thị lực, ích trí kiện não. Dùng lâu, kéo dài tuổi thọ....."

"Thiên Môn Đông, vị đắng nhẹ, tính hàn. Chủ trị phong thấp cấp dẫn đến bán thân bất toại, có tác dụng mạnh gân cốt, diệt các ký sinh trùng có hại cho cơ thể. Ngoài ra, còn có công dụng ngăn chặn các nhân tố gây bệnh xâm nhập vào cơ thể. Dùng nhiều lần lâu ngày tốt cho cơ thể gầy yếu, bổ ích nguyên khí, tăng cường chức năng hoạt động của cơ thể, kéo dài tuổi thọ......" (*)

(*) Raw theo thần nông thảo mộc kinh thì nó hán việt ngắn có tí à, nhưng mà để giả nghĩa luôn cho dễ hiểu thì nó dài cả đoạn thế này :v.

"Hà Thủ Ô, vị chát ngọt đắng, tính ôn. Bổ máu, dưỡng tóc đen, cường gân cốt, bổ gan thận...." (*)

(*) Bổ sung: an thần, dưỡng can, ích thận, cố tinh, nhuận tràng, chữa sốt rét.

Kỷ Minh Hiểu đối chiếu theo giới thiệu trên sách điện tử nhất nhất nhận diện từng lại dược liệu trên ruộng thuốc, làm quen với dược tính của chúng nó.

Trước đây ruộng thuốc đối với cậu mà nói là một tòa kho báu bị khóa cửa, biết rõ giá trự của thứ bên trong nhưng không thể vào được, chỉ có thể nghịch chơi mấy thứ linh tinh nhỏ nhặt bên ngoài.

Có mấy cuốn sách này thật như có chìa khóa vào cửa, nguyên một danh sách đủ cả, nháy mắt mọi thứ đều sáng tỏ.

Cậu dành cả buổi sáng để học tập các loại dược liệu, buổi trưa trực tiếp hái rau quả trong không gian nấu ăn.

Đến chiều cậu cố thử luyện qua mấy động tác mà Julia đã hướng dẫn, như cậu đã đoán, quả thực là không có khả năng hoàn thành được.

Miễn cưỡng tập hai tiếng, Kỷ Minh Hiểu cảm thấy toàn thân xương cốt như bị người treo lên đánh qua mấy trận, cả người đau nhức nằm liệt trên giường không thể động đậy.

Dưới tình hướng như thế cờm chiều cứ thế kết thúc với một bịch dinh dưỡng.

Nhưng có lẽ nhờ vào lần luyện tập này, mà giấc ngủ buổi tối cực kì chất lượng, hôm sau tỉnh dậy tinh thần luôn cảm thấy tốt hơn ngày thường rất nhiều.

Xem ra loại phương pháp tập luyện này thực sự có tác dụng, cũng bởi vậy mà mặc cho lúc tập vô cùng khó khăn, cậu vẫn kiên trì rèn luyện mỗi ngày.

Hai ngày cuối tuần rất nhanh đã kết thúc, sau khi trở lại trường, Amy phát hiện bạn cùng phòng mới nhà mình hình như cũng thuộc về hàng ngũ cuồng học như hai cậu bạn kia.

Bình thường đi học còn chưa tính, ở ký túc xá còn ôm sách điện tử không buông tay, nếu không thì cũng ở phòng riêng tập mấy động tác rèn luyện thể năng.

(Đam: tự dưng edit khúc này muốn đứng dậy tập thể dục ghê :))))

Cậu ta từng tò mò nhìn qua xem Kỷ Minh Hiểu rốt cuộc đang học cái quỷ gì, kết quả cậu ta liền chỉ biết cười ha hả, tỏ vẻ không hổ là người đàn ông được nam thần quen biết, trên sách điện tử chữ viết kfi kì quái quài căn bẳn hoàn toàn là xem, không, hiểu!

Chịu đựng qua mấy ngày như vậy, cậu ta ruốt cuộc nhịn hết nổi, đi đến trước mặt Kỷ Minh Hiểu đang đọc sạc nói: "Các cậu cứ như vậy làm tớ áp lực quá."

Kỷ Minh Hiểu dời tầm mắt từ sách dịch qua, nghi hoặc nhìn cậu ta.

Amy vẻ mặt đau khổ, "Các cậu đều nỗ lực như vậy, sẽ làm tớ cảm thấy bản thân mình quá sa đọa, môi ngày hết ăn lại nằm.'

"Sao thế được?" Kỷ Minh Hiểu kinh ngạc, "Không phải cậu đang theo đuổi nữ thần hệ Cơ Giáp kia sao?"

Amy đập đầu xuống đất, "Không cần nhắc lại nha, bị từ chối lâu rồi, Hiểu Hiểu à cậu thực sự không quan tâm tớ!"

Hình như cũng có chsut...... Kỷ Minh Hiểu có chút chột dạ nghĩ lại bản thân mình vừa qua, gần đây vì để mau chóng quen thuộc được các loại dược liệu trừ lúc cần phải lên lớp cậu cũng lâu rồi không bước chân ra cửa, dạo này toàn ăn đồ dinh dưỡng thay cơm hoặc là nhờ Amy mang đồ ăn về cho cậu.

Như vậy mà xem, đến ngay cả bạn mình bị thất tình cũng không hay biết cậu quả thực là rất thất trách.

Kỷ Minh Hiểu khụ một tiếng, cất đi sách điện tử, sau đó an ủi Amy: "Nào có thế, mặc kệ là chuyện gì tớ đều đứng về phía chiến tuyến của cậu nhen, nhất định là do nữ sinh kia không hiểu nên cũng không thưởng thức được ậu rồi."

"Kể cả cậu có nói như vậy cũng không an ủi được tớ đâu," Amy lẩm bẩm, "Người ta căn bản là không thích tên mập.'

"Nhưng mà tớ rất thích nhen," Kỷ Minh Hiểu xoa xoa cầm cậu ta, lại gãi gãi chọt chọt cánh tay, "Mềm như bông thế này sờ thích muốn chớt."

Amy một phát chụp được tay cậu, "Tui giận à nhen!"

Kỷ Minh Hiểu thu tay lại, trộm thè lưỡi.

"Xin lỗi mà."

"Trừ phi chiều nay cậu theo tớ đi dạo phố tớ mới tha thứ cho cậu." Amy thừa cơ ra điều kiện, "Chiều nay chúng ta không có tiết, tớ muốn đi phố ăn vặt.'

Nghĩ đến thời gian này không ăn đồ dinh dưỡng thì cũng là đồ ăn của căn tin, Kỷ Minh Hiểu liền sảng khoái đáp ứng: "Không thành vấn đề!"

Thành phố Giver đã phát triển được 400 năm, bởi vì có nhiều học sinh đến từ các hành tinh khác nhau, mà văn hóa ở đây cũng phức tạp đa dạng hơn nhiều thành phố khác trên Tuckman, điều này có thể nhìn rõ qua các loại ẩm thực đủ loại sắc màu trên đường.

Amy nhìn như rất quen thuộc đường phố bên này, cậu ta dẫn theo Kỷ Minh Hiểu đi khắp con phố, sau đó tìm thấy được một vài cửa hàng nhỏ trông kín đáo nhưng hương vị đồ ăn đặc biệt ngon.

Lúc này cả hai đang đứng bên ngoài một tiệm nhỏ ăn loại bánh mình nhồi tên là Panini, nhân bánh mì có thể tự mình chọn nhồi cà chua hoặc thịt bò, thịt gà, xúc xích hun khói, ông chủ sẽ giúp cho thêm một chút dầu Ô liu và cần tây thơm, da bên ngoài xốp giòn, bên trong lại cực mềm, còn có mùi hương thơm phức nồng đậm.

Bên cạnh tiệm nhỏ còn có một quán kem, hai đứa vào gọi món kem bi lắc mày được yêu thích nhất. Đáy cốc là nước trái cây chua ngọt, bên trên là kem viên ba vị và kem sệt, đặc biệt mịn, ăn vào miệng liền tan chảy không để lại vết tích.

"Tớ bảo này, trên mặt ăn uống thì chắc chắn tớ là trùm." Amy vừa ăn vừa đắc ý nói với cậu, "Hơn nữa tớ còn có bí quyết, mỗi khi đến chỗ mới nào, lúc ăn cơm thì cứ đi dạo một vòng, chỗ nào nhiều người ăn liền đi vào, tuyệt đối không lẫn vào đâu được!"

Kỷ Minh Hiểu trong lòng cười ha hả, xem chừng tên này cũng là một tên tham ăn đúng chuẩn.

Ăn kem xong, hai người tiếp tục đi dạo phố, nếm qua thử một chiếc bánh cầu vồng trong tiệm Happy Cake, tiếp sau Amy lại lôi cậu tim được một cửa hàng cũ nhiều năm tuổi đời, gà ở đây đều được tẩm ướp theo bí quyết gia truyền, cực kì ngon miệng, hơn nữa lại nấu vừa tới, lúc cắn vào thịt gà nước thịt sẽ chảy ra, mỗi miếng đều rất tươi ngon.

Cứ như vậy một đường dạo một đường ăn, Kỷ Minh Hiểu rất nhanh đã cảm thấy bụng mình sắp không chịu nổi được nữa, đầu lười vì ăn quá nhiều đò dinh dưỡng cũng được giải cứu rồi.

Còn ổn, ít nhất trên mặt ăn uống, cậu cũng không thể không bội phục bạn học Amy.

Tương đối thú vị chính là, lúc trở về bọn họ còn đụng phải nhà hàng thức ăn nhanh Albert đang quảng cáo mạnh sản phẩm mới, mà cái món mới này chính là món vịt rán siêu cấp ngon do Kỷ Minh Hiểu cung cấp, bọn họ thậm chí còn không đổi cả tên.

Lúc này mới qua không bao lâu, nhà hàng Albert tốc độ cũng nhanh quá đi. Ngưởi trong không khí mùi hương quen thuộc, nhìn nhìn khách hàng đang không ngừng bị đồ ăn hấp dẫn tấp nập đi vào, đoán chắc sinh ý của bọn họ sẽ không kém chút nào.

Kỷ Minh Hiểu đau đầu kéo lại Amy vừa ngửi được mùi đang muốn chạy vào trong, cái bụng của tên này quả thực như không gian trong thế giới giả tưởng, kiểu gì cũng lấp không đầy. Kỳ thật đoạn sau này hoàn toàn là Kỷ Minh Hiểu trân mắt nhìn cậu ta ăn, căn bản không rõ cậu ta ăn nhiều thứ như vậy rốt cuộc đã trôi đến đâu rồi.

Bây giờ thật sự không dám để cậu ta ăn tiêp snuwxa, Kỷ Minh Hiểu cảm thấy mình như đang dỗ em bé mà dỗ Amy trở lại ký túc xá, tâm mệt luôn rồi.

Cùng lúc đó, một con tàu chiến hạm vận tải loại nhỏ ở không gian xa xôi trong vũ trụ, cũng đồng dạng xảy ra xung đột vì đồ ăn.

"Thật không thể tin được!" Một mỹ nhân tóc đỏ nóng bỏng nhìn nam nhân đang ngồi trên ghế chỉ huy.

"Không phải anh nói anh đã ăn hết đồ ăn rồi sao hả?!" Cô nhìn chằm chằm vào tay người đàn ông lên án, "Thế thì cái thứ trong tay anh là gì?!"

"Ô," Người đàn ông mặt không biểu tình ném đồ ăn trong tay vào miệng, "Cái này là một miếng cuối rồi, bây giờ thì thực sự là ăn hết sạch rồi."

Mỹ nữ tóc đỏ bạo nộ, cầm súng tỉa lên muốn đấm nhau, bị một người đàn ông mạnh mẽ khác đứng cạnh chặn lại.

"Được rồi, Julia," Người đàn ông dở khóc dở cười nói, "Chỉ là một miếng khô bò thôi, lúc trước không phải em đã ăn rồi sao?"

"Nhưng em có ăn được bao nhiêu đâu," Julia đem ánh mắt lên án nhìn chằm chằm hắn, "Đều bị các anh ăn hết, kể cả cái bánh bao gì gì đó, còn có cả chân giò hun khói với giăm bông, thậm chí đến cả nấm với sốt thịt bò viên mấy anh cũng không chừa lại cho em, cái đó dùng để kẹp ăn với bánh mì thì cực phẩm luôn rồi, trộn chung với đồ dinh dưỡng ăn cũng rất ngon....."

Nhắc tới khúc này cô lại càng nổi điên, vung khuỷu tay hung hăng thụi vào người đàn ông, "Các anh thế mà cả mứt trái cây cũng xơi bằng sạch, đàn ông mà ăn đồ ngọt cái quỷ gì hả!!"

"Vị mức quả hơi bị ổn áp à nha," gương mặt cứng rắn của người đàn ông lộ ra biểu tình ủy khuất, "Hơn nữa ai quy định đan ông thì không thích ăn đồ ngọt hả?"

Julia còn đang muốn phát hỏa, bị người chỉ huy trên ghế đánh gãy.

"Tôi nhắc cho nhớ," Mặt anh không biểu tình nói, "Mấy thứ mà các người vừa nhắc đến kia -- đều là của tôi."

"Hơn nữa," Anh bổ sung, "Trước mặt người bị mấy người ăn sạch lương thực dự trữ mà mấy người nói tới chuyện này sẽ ổn lắm à?"

Biểu tình hai người đồng thời đều trở nên ngượng ngùng, qua một hồi lâu, Julia thu lại súng tỉa cười nói: "Ui da, đừng nhỏ mọn như vậy mà, Tiêu. Dù sao anh cũng quen với người nấu mà, lúc nào mà chả ăn được, bây giờ cứ để bọn em nếm thủ chút đi... đúng không, Martin."

Cô chọt chót gọi Martin lực lưỡng, Martin liên tục gật đầu, "Đúng đó, lại nói vận khí của anh đại tốt thật, đi nghỉ phép mà cũng gặp được một người như vật, có muốn suy nghĩ lại chút đem người trói về làm phiếu cơm không."

Julia lộ ra biểu tình thảm không nỡ nhìn, cái tên này biết nói chuyện không vậy hả. Cô trộm dịch qua bên cạnh một chút, tỏ vẻ mình không hề quen biết cái tên này.

Kết quả Tiêu chỉ lạnh lùng nhìn hắn một cái, thế mà không mở miệng phản bác.

Không phải chứ --

Julia mở to hai mắt nhìn, buột miệng thốt ra: "Vậy Ollie kia thì làm sao bây giờ?"

Chân mày Tiêu nhíu lại, "Việc nà có quan hệ gì với cô ta?"

Martin trộm kéo kéo Julia, cô phản ứng lại, ngượng ngùng cười nói: "À, là em lắm mồm. Nhưng mà," cô nói, "Nếu là người có tay nghề tốt như vậy, em hai tay tán thành."

Lúc này, ghế dựa trước bàn điều khiển xoay lại đây, cậu nhóc trẻ tuổi anh tuấn nhìn bọn họ nói: "Mười phút nữa đi vào vành đai thiên thạch, mấy người có muốn về lại vị trí chuẩn bị phòng hộ cho tốt không? Tiện tay thông báo cho những người khác bên dưới nữa?"

Cuộc thảo luận về đồ ăn và phiếu cơm đến đây liền kết thúc, Julia và Martin nháy mắt đứng đắn lại, đu qua cửa sau khoang trở lại cương vị của mình.

Tiêu nhấm vào thiết bị liên lạc gần tai ra lệnh: "Mười phút nữa tiến vào vành đai thiên thạch, vòng năng lượng phòng hộ cấp hai mở ra....."

__________

Chú thích:

1. Nhân Sâm

2. Hà thủ ô

3. Thiên môn đông





Hết chương 32

Bản edit chưa beta

26/08/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top