Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

AyaAli

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm 3 tuổi lần đầu đi mẫu giáo tôi gặp chị, chị là lớp trưởng gương mẫu lúc bấy giờ vừa giỏi vừa đẹp ai cũng ao ước chị hơn tôi 1 tuổi chị đã học ở lớp chồi nhưng vì hiểu chuyện và trưởng thành hơn mấy bạn cùng tuổi nên được thầy cô yêu quý chị luôn xuống khối dưới giúp đỡ những em lần đầu vào mẫu giáo lần đầu nhìn chị tựa như nhìn thấy 1 thiên thần xinh đẹp hạ phàm , đồng hồ điểm 7 giờ chuông reo lên đã đến lúc học cô xếp chỗ cho tôi ngồi cùng Hara tôi nhìn xuống bàn mà cô chỉ, bên trái của cái bàn ngay cửa sổ có 1 cô gái với mái tóc dài màu bạch kim đang nhìn tôi, tôi đi xuống chỗ cô ấy ngồi tôi được cô ấy nhường chỗ ngồi gần cửa sổ tôi và cô ấy làm quen chỉ vỏn vẹn 1 phút rồi học bài, chỉ sau 1 lúc những bài cô giao tôi đã làm xong ngẩn đầu lên nhìn 1 vòng lớp vẫn chưa 1 ai ghi xong tôi quay ra cửa sổ ngắm nhìn mọi thứ bên ngoài lớp ánh mắt tôi nhìn mọi thứ bên ngoài rồi dừng lại ở cửa sổ 1 lớp khác đó là lớp học của chị , chị ngồi 1 mình bên cửa sổ không bạn cùng bàn nhìn chị rất cô đơn tôi nhìn chị rất lâu không để ý thời gian đã tới giờ ăn trưa cô giáo kêu mọi người bỏ viết xuống ăn trưa xuống Căn tin trường tôi thấy chị đang đứng lấy đồ ăn rồi đi ra chiếc bàn gần cửa sổ, tôi cũng lấy và ra chiếc bàn chị ngồi

" chị em có thể ngồi đây không "

chị ngẩn đầu lên nhìn tôi , nhẹ nhàng gật đầu tôi ngồi đối chị vừa ăn mà vừa nhìn chị, chị ấy từ tốn mà ăn những miếng thức ăn được chị ấy chia ra làm đôi chị bỏ 1 phân nữa đã chia qua phần thức ăn của tôi, tôi khó hiểu nhìn chị 

" em lấy ít thức ăn sao mà đủ sức cho tiết luyện võ "

chị nhẹ nhàng giải thích , chị biết lịch học của chúng tôi chị cười nhẹ rồi rời đi tôi ngớ người 1 lúc khi lấy lại nhận thức đã không thấy chị tôi nhìn xuống những miếng thức ăn chị cho tôi gắp chúng lên mà ăn đã hết giờ ăn trưa chúng tôi được đến căn phòng ngủ trưa ai cũng đã chìm vào giấc ngủ chỉ còn tôi nhìn lên trần nhà trắng mà suy nghĩ, suy nghĩ về nụ cười của chị tôi bất giác cười theo không biết phải diễn tả cảm giác này làm sao thời gian trôi đi cũng đã tới giờ về tôi bước ra cổng trường cùng Hara ở ngoài cổng trường có 1 chiếc xe hơi sang trọng đang đứng ở cổng trường có 1 người đàn ông đang đứng với vẻ trang nghiệm tôi thấy chị từ lớp tiến lại phía người đàn ông ấy , ông nhẹ nhàng chào chị rồi mời chị lên xe chị chào lại ông rồi lên xe chiếc lập tức lên ga và đi mất hút cùng lúc đó chị hai tôi cũng đã đến chị vẫy tay ra hiệu bên này tôi tạm biệt Hara và đi lại chỗ chị cả 2 cùng nhau lội bộ đến công ty nơi mà chồng chị tôi mở vừa đi vừa nghe giọng ca của chị hai 

" Hai lần đầu Hai gặp chị Rể là khi nào vậy ạ "

chị Hai ngường hát nhìn tôi chị cười rồi kể cho tôi nghe lần đầu cả 2 gặp nhau 

Chị và chị rể là Thanh Mai Trúc Mã từ bé vì bố mẹ 2 bên rất thân nhau cho đến khi mẹ của chị rể có thai chị được 2 tuần lúc đó ai cũng vui mừng cả nhà đều mong cái thai ấy là con gái vì 5 đời nhà chị rể không có 1 người con gái nên ai cũng rất mong đó là con gái 2 tháng sau gia đình của chị hai ăn mừng vì có chị cả 2 nhà đều vui mừng 2 bố đã nói với nhau 

" nếu gia đình nhà anh mang con trai gia đình tôi mang con gái thì chúng ta sẽ đính hôn cho 2 đứa "

" được được "

cả 2 ông bố đều rất vui vẻ mà đính ước với nhau tháng thứ 5 mang thai khi biết được giới tính chị cả nhà ai cũng đều rất vui mừng thậm chí còn mở tiệc chúc mừng ai nấy đều đến chung vui

chị nói rất nhiều về lần đầu 2 người gặp nhau yêu nhau và cưới nhau thế nào chỉ 1 lúc đã tới công ty của chị rể tôi và chị hai ngồi ở 1 căn phòng để chờ chị rể tan họp rồi cùng về tôi nhìn lên hỏi chị hai

" Hai Tình Yêu là gì? như thế nào mới là yêu "

chị ấy nhìn tôi rồi khõe bảo

" tình yêu sao định nghĩa của tình yêu là thuộc về mỗi người em à nhưng thế nào là yêu sao thì chị chỉ biết vài dấu hiệu thôi "

tôi nghe tất cả những dấu hiệu chị kể tôi có tới 6/10 dấu hiệu chị ấy vừa kể đột ngột có tiếng cửa mở tôi đưa mắt ra nhìn chị rể cuỗi cùng cũng tan họp chị rễ vào phòng nghĩ ngơi 1 chút rồi về 

" Hai ơi em muốn nhảy lớp "

" Aya à sao em lại muốn nhảy lớp phải học theo đúng độ tuổi chứ "

" cho em nhảy lớp đi mà mấy cái này chị dạy em rồi mà "

tôi dùng đôi mắt long lanh nhìn chị hai của mình chị ấy vẫn không cho tôi nhảy lớp tôi tức tối ngồi suy nghĩ cả năm đó tôi vừa học vừa nghĩ cách để nhảy lớp học cùng chị sau bao nhiêu cố gắng năn nỉ ỉ ai của tôi thì cuối cùng tôi cũng nhận được cái gật đầu từ chị hai tôi như vui như mở hội còn chị hai tôi lắc đầu ngao ngán 

vào 1 năm học mới tôi được nhảy lớp lên thẳng lá khi tôi bước vào lớp cô phân chỗ cho tôi ngồi kế chị , chị cũng khá bất ngờ khi thấy tôi ở đây chị sợ tôi học không nổi vì lớp chị học lại là lớp chọn chương trình không như các lớp khác chị khuyên nhủ tôi rất nhiều nhưng nhận lại cái lắc đầu của tôi chị thở dài rồi không nói gì thêm trong tiết học tôi nỗ lực cho chị ấy thấy khả năng của mình ai nấy đều bất ngờ về khả năng của 1 học sinh nhảy lớp như tôi tuy nhỏ hơn những người cùng lớp nhưng khả năng học chả thua gì họ chị ấy nhìn tôi 1 cách yên tâm không lo lắng hay nghi ngờ gì về khả năng của tôi , chị ấy cởi mở nói chuyện với tôi nhiều hơn dần dần tôi và chị ấy trở nên thân thiết như hình và bóng đi đâu cũng có nhau 

sau thời gian dài cuối cùng cũng đã tới kì thi chuyển cấp thi vào cấp 2 tôi và chị ấy đậu cấp 2 một cách xuông sẻ cùng nhau học tập nỗ lực trong chương trình mới tôi nhận ra tôi đã thích chị ấy giữ tình cảm ấy trong 4 năm cấp 2 cuối cùng gần đến tuyển sinh lớp 10 tôi đã thổ lộ tình cảm của mình cho chị ấy biết chị ấy nói với tôi rằng

" thi tuyển sinh lớp 10 đến nơi rồi sao không lo ôn nói chuyện này với chị làm gì "

tôi im lặng dường như chính tôi cảm giác chị ấy không thích tôi 

" nếu em thi đậu cấp 3 thì chị sẽ xem xét lại lời tỏ tình hôm này "

tôi như tìm thấy hi vọng cắm đầu vào học chỉ mong sao lên cấp 3 trời không phụ lòng người tôi đã đậu vào cấp 3 thậm chí tôi may mắn được học chung lớp với chị được cô phân ngồi sát bên tôi vui sướng khi được ngồi kế chị sau 2 tháng học tôi không chờ quyết định của chị mà gửi 100 lời tỏ tình cho chị mỗi ngày 1 lá cùng với 1 món quà bí mất chị như hiểu ý tôi mỗi ngày luôn chờ những lá thư và món quà của tôi dành cho chị đến ngày 14/2 ngày mà lá thư tỏ tình thứ 100 được gửi đi nhưng tôi chọn cách chính tay tôi gửi cho chị, tôi tỏ tình chị trên sân thượng mọi người đứa đó rất đông ai nấy đều hô kêu chị đồng ý lời tỏ tình của em chị chấp nhận lời tỏ tình trong sự vui mừng của tôi trong ba năm học cấp 3 chúng tôi là cặp yêu nhau đồng tính được mọi người ủng hộ và ngưỡng mộ nhưng gia đình chị lại không đồng ý vì vốn lúc mẹ tôi còn sống mẹ của tôi và mẹ chị là kẻ thù không đội trời chung nhất quyết ngăn cản không cho tôi và chị ấy yêu nhau, chúng tôi cũng không trùng bước cho dù có bị gia đình ngăn cản thế nào chúng tôi cũng cùng nhau vượt qua cuối cùng cũng có giấy báo học đại học chỉ vì có thành tính giỏi hơn tôi nên được đưa qua Úc học còn tôi thì học trong nước tuy như vậy chúng tôi cũng không bỏ nhau ngày nào cũng nhắn tin gọi điện cho nhau múi giờ có khác đi chăng nữa nó cũng không làm khó được tình yêu của tôi dành cho chị cứ như vậy cho đến hết thời gian chúng tôi học đại học 

tôi vào làm phó giám đốc công ty chị rể tuy công việc có bận như thế nào tôi cũng luôn gọi điện nhắn tin cho chị hỏi thăm chị thời gian kéo dài 3 năm chị ấy thông báo cho tôi biết tuần sau chị ấy về nước tôi vui đến mức muốn nhảy cẩn lên xong công việc tôi về trang trí lại căn hộ ở trung tâm thành phố căn hộ mà tôi mua rất lâu chỉ mong được ở cùng chị trong căn hộ này tôi trong thời gian qua tôi cũng có gắng lấy lòng mẹ chị mọi cố gắng của tôi cũng chỉ vì chị rất nhanh sau đó cũng tới ngày chị về tôi ra sân bay trước nữa tiếng chỉ sợ chị đứng đấy đợi tôi tới lần này chị về là bí mật chỉ có tôi biết ngoài ra không ai cả tôi ngồi đợi chị với 1 bó hoa lớn tôi kiên nhẫn chờ chị nữa 1 tiếng sau chị cũng làm thủ tục xong ra khỏi sân bay chị đi lại chỗ tôi ngồi chờ chị lấy 2 tay che mắt tôi, tôi biết người đó là chị nhưng vẫn hỏi ai đó chị tỏ vẻ hờn dỗi mà hỏi lại tôi biết đó là chị tôi cầm tay chị kéo chị qua ngồi cùng rồi hôn lên chán chị chúng tôi đùa vui với nhau ở ngoài sân bay nghỉ ngơi 1 chút rồi tôi đưa chị ấy về ở lại nhà về đến nơi ai cũng vui mừng ba mẹ chị đi vào nhà ba mẹ đứng dậy ôm chị vì đã lâu họ không gặp chị bác trai mời tôi ở lại uống nước tôi cùng chị nói chuyện cùng bác trai bác gái 

" khi nào 2 đứa tính kết hôn đây , Mẹ đã khoe với đám bạn rồi đấy " 

câu nói của bác gái khiến tôi bất ngờ nhưng cũng rất vui còn chị thì ngồi bên mặt đỏ ửng 

" cháu cũng chưa biết không biết bác gái đã chọn ngày lành chưa ạ "

tôi lịch sự đáp lời của bác, 2 bác tỏ vẻ hài lòng đúng như tôi nói 2 bác đã chọn ngày lành tháng tốt đó là vào tuần sau 2 bác cũng đã nói chuyện với chị hai và chị rể của tôi họ cũng đã đồng ý của 2 chị tôi mẹ chị ấy cũng không còn coi mẹ tôi là kẻ thù nữa nhiều niềm vui ập đến cùng 1 lúc khiến chị vui phát khóc tôi dỗ dành chị đến khi chị nín tôi đừng lên cảm ơn 2 bác rồi ra về để cho chị có thời gian nghỉ ngơi sau chuyến bay dài 

vào ngày 24/12  ngày mà cả 2 chị em mong chờ nhất tôi chuẩn bị 1 cách cẩn thận trong lòng có chút lo lắng nhẹ cuối cũng đã đến giờ không gian tiệc cưới ở ngay bờ biển bên phải là hoa bên trái là rừng đây quả thật là kì tích thiên nhiên khác mời cũng đã tới đủ tôi bước vào lễ đường phía bên phải sân khấu phía sau tôi là chị gái người sẽ giúp tôi trao nhẫn cho chị, chỉ 1 lúc sau tôi thấy chị khoát tay ba vào lễ đừng tim tôi dừng đi 1 nhịp lúc này chị lung linh trong chiếc váy cưới khuôn mặt nở nụ cười xinh đẹp phải ngày mà người phụ nữ đẹp nhất cũng là ngày họ hạnh phúc nhất chị bước lên sân khấu cùng ba ông đặt tay chị lên tay tôi tỏ ý hãy làm cho chị ấy hạnh phúc tôi gật đầu tỏ hiện đồng ý 

tôi và chị đứng đối diện nhau trả lời những câu hỏi mà các hôn lễ nào cũng có

" con có đồng ý cưới người con gái này và sống cùng người con gái này đến già không? "

" con đồng ý "

cuối cùng tôi trao chị ấy nhẫn để mọi người biết từ bây giờ chị là vợ của tôi chị ấy cầm chiếc nhẫn định cầm tay tôi và đeo nó vào bỗng tiếng súng vang lên tôi kinh người nhìn lấy chị bên ngược trái của chị đã bị viên đạn xuyên qua chị ngã xuống  tôi lập tức ôm lấy chị bây giờ cả tiệc cười đều lập tức hoảng loạn tôi dừng như không thể nhìn thấy sự hỗn loạn ấy mắt tôi ước đẫm lệ mà nhìn chị , bên tai không ngường những tiếng súng những tiếng la hét kêu cứu chị đau đớn không nói được từ khóe miệng của chị có máu tươi chạy ra tôi sợ hãi nước mắt 1 lúc túa ra càng nhiều chị với lấy bàn tay trái của tôi đeo lên chiếc nhẫn cưới mà tôi với chị đã chọn, không thể nói được nữa nhưng lại nhét vào bàn tay tôi chiếc điện thoại của chị ngỏ ý sau khi mọi chuyện ổn điện hãy mở chiếc điện thoại ấy ra tôi gật đầu lại gần hỏi chị 

" Chị, Sau khi mọi chuyện ổn chị vẫn sẽ ở cạnh em chứ? "

tôi biết sau khi mọi chuyện ổn chị vẫn sẽ không ở cạch tôi chị nhìn tôi đưa tay ấn nhẹ vào ngực trái của tôi thể hiện chị sẽ ở đây ở bên trong trái tim bé nhỏ của tôi, 1 lần nữa tôi hỏi chị 

" Chị , chị có thích hoa không "

khuôn mặt chị 1 lúc trắng đi nhưng chị vẫn trả lời tôi bằng 1 cái gật đầu nhẹ 

" vậy chị sẽ ở cách hoa Cẩm Tú ở ngoại ô thành phố Quang Minh chị nhé "

chị không trả lời tôi mắt chị ngắm cơ thể lạnh đi tôi biết câu hỏi này là dư thừa vì tôi biết chị cực thích vườn hoa cẩm tú ở ngoại ô từ khi còn bé chị đã từng nói với tôi

" nếu sau này chị có mất em đưa chị ra ngoài đấy nhé "

 tiếng còi xe cảnh sát tới họ đã thành công bắt được tất cả những người nổ súng trong tiệc đám cưới nhưng lại có tên may mắn trốn thoát , tôi bế chị ra khỏi lễ đường để gia đình chị nhìn chị 1 lần nữa cả gia đình chị nhìn thấy chị trong lòng tôi mà đau xé lòng vì họ chỉ có mình chị là con gái họ thương chị xem chị là tất cả mẹ vợ tôi khóc đến ngất xỉu được ba vợ tôi đỡ lấy, tôi nói với ông di nguyện mà chị đã từng nói cho tôi ông chỉ đành ngậm ngùi để tôi đưa chị đi trên đường đi tôi gọi cho Hara người bạn thủa đi học của tôi, tôi nhờ cô ấy chuẩn bị cho tôi 1 chiếc quan tài màu trắng có trang trí hoa cẩm tú cầm tím và đưa đến khu vườn hoa cẩm tú cầu ở ngoại ô, Hara như đã hiểu được gì đó im lặng cúp máy tôi lái xe đưa chị ra vùng ngoại ô 

tới nơi tôi bế chị vào khu vườn cẩm tú được tôi mua từ rất lâu tôi biết sinh lão bệnh tử là chuyện bình thường nên đã mua lại khu vườn này để có thể nằm cùng chị khi mất Hara cũng vừa tới sau lưng là chiếc quan tài tôi kêu cô ấy chuẩn bị Hara tiếng lại gần đặt tay vào vai tôi cô ấy muốn nói gì đó nhưng rồi lại tôi chiếc quan tài được đặt xuống Hara cho người đào đất 

tôi bế chị vào chiếc quan tài màu trắng chị nằm ngay ngắn cùng với chiếc đầm cưới cho đến lúc mất chị vẫn cười vẫn xinh đẹp như thủa còn sống tôi nhìn chị nước mắt không người túa ra tôi nhẹ nhàng quỳ xuống thỏ thẻ bên tai chị 

" chị, Aya sẽ sống tiếng sẽ sống tốt sẽ làm những việc mà chị muốn làm, Aya sẽ..... "

giọng nói nghẹn ngào của tôi khiến Hara tiếc thương cho tình yêu của tôi và chị dù sao cô ấy cũng chứng kiến tình yêu của tôi và chị lúc chỉ là hạt giống còn nằm dưới mặt đất cô ấy quỳ xuống bên tai chị và nói tiếp 

" em sẽ giúp Aya trả thù kẻ đã lấy mạng sống của chị " 

tôi lau nước mắt 

" phải chị chờ em nhé " 

tôi và Hara đứng dậy tôi cố gắn kìm ném nỗi đau trong lòng mà đêt chiếc khăn trắng lên khuôn mặt chị Hara giúp tôi đậy nắm quan tài lại những người đi cùng cô ấy giúp tôi đưa chị xuống đất từ từ lấp lấy chị tôi đau đớn nhìn chị bị đất lấp đi từng chút một mọi thứ xong xui đơn giải là 1 bìa mộ có ảnh của chị cười tươi mọi người ra về Hara an ủi rồi bảo tôi về sớm nghỉ ngơi lấy sức tồi gật đầu lấy điện thoại ra báo cho ba mẹ vợ chỗ chị đang nằm tôi kêu Hara về trước tôi muốn ở lại cùng chị 1 chút rồi về cô ấy gật đầu rồi rời đi tôi ở cùng chị trong lòng vẫn chưa ngui ngoai được cơn đau tôi khóc trước mộ chị 1 lần nữa khóc đến mức ngất đi không biết gì đến 1 lần nữa mở mắt tôi ở bệnh viện bên cạnh có chị và mẹ vợ tôi cả 2 lo lắng mà trách mắng tôi sau 1 lúc mẹ vợ nói với 

" Aya ta biết sự ra đi của Alice là sự ra đi bất ngờ không ai đoán trước ta cũng chỉ có 1 đứa con gái này cũng đã mất....." 

bà nghẹn ngào nói tôi ôm lấy bà 

" nếu mẹ không chê con cũng có thể làm rể và làm con gái của mẹ "

bà ôm lấy tôi mà nghẹn ngào chị gái ở bên cạch tôi cùng khóc vì từ lúc tôi tròn 2 tháng cha mẹ tôi đều đã mất vì bị sát hại chị sẽ nghĩ tôi không bao giờ mẹ ở gần bên nhưng bây giờ đã khác bà ấy kéo chị tôi lại , chị ấy bất giác ôm lấy bà ba vợ tôi cũng đi vào 

" nếu 2 đưa không chê ta thì có thể coi ta như bố ruột "

2 chị em tôi nhìn ông nước mắt cả 2 rơi xuống hạnh phúc đan sẻ đau khổ mọi người ở ngoài cảm thấy xúc động phải bây giờ tôi đã có mẹ có ba như bao người khác nhưng tôi lại mất người tôi thương mãi mãi 

- 15 năm sau -

cuối cùng cũng bắt được kẻ năm nào giết chị tôi tra tấn hành hạ hắn bắt hắn trả giá những gì đã làm với tôi và chị sau 3 tháng vì không chịu nỗi những tra tấn của tôi hắn đã tự tử tôi ném xác hắn cho đám cá xấu ăn tôi bước ra khỏi căn hầm cho toàn bộ những người làm về trong căn nhà to lớn chị còn mỗi tôi, tôi đi quanh nhà đổ toàn bộ xăng qua những nơi tôi đi điểm kết thúc là phòng khác tôi ném bật lửa xuống đất ngọn lửa nhanh chóng ôm gọn lấy căn nhà tôi đứa ở giữa đám cháy nhìn tấm ảnh của chị mà nở nụ cười 

" chị , em đến cùng chị đây "

tôi đứng ở giữa biển lửa chờ chúng ăn lấy tôi sau.

_______________________________________________



tối ngày 24/12 lúc 21 giờ 30 phút chúng tôi ghi nhận 1 ca cháy tại căn biện thự ngoài thành phố Quang Minh đây là căn biệt thự của phó chủ tịch công ty XXX ở trong căn biệt thự có 1 thi thể đã bị cháy đen theo khám nghiệm tử thi thì đây đúng là thi thể của phó giám đốc công ty XXX hiện tại chúng tôi đang điều tra tìm kiếm nguyên nhân cháy căn biệt thự và cái chết.......


________________________________________________



tôi biết sự ra đi của tôi sẽ khiến mọi người đau khổ nhưng tôi nhớ chị muốn được bên chị

" chị , có phải chị chờ em lâu lắm rồi không "



__________________________________________________

chào tất cả mọi người nay ngoi lên với mẫu truyện AyAli mong mọi người ủng hộ 

giải thích nhân vật Hara: là bạn hồi đi học lớp mần của Aya khi biết tin Aya nhảy lớp cô cũng nhảy theo cô, là con gái của 1 chủ tịch sở hữu kinh tế chỉ đứng sau công ty ba Alice và Tel'annas

Tính cách lúc bé : hoạt bát tinh nghịch 

tính cách lúc lớn : âm trầm hiểu chuyện ít nói 

còn rất nhiều 1 số chi tiết khác nếu bạn nào ko hiểu thì cmt có gì mình giải thích nhé

cảm ơn mọi người đã đọc và ủng hộ Thank You


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top