Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

8. Người bạn mới sặc mùi hiểm nguy

Hiện tại thì Licht đang ở trong một bữa tiệc mặt nạ, là nơi của những cậu ấm con nhà giàu đổ tiền vào để hưởng lạc mà không bị thứ gọi là Giống Loài ngăn cản. Một bữa tiệc đầy trào phúng.

Và hiện tại thì cậu đang đứng trước một cậu chàng Linh Dương, chắc thế. Bởi vì cặp sừng trên đầu cậu ấy đã làm cho tôi nghĩ như thế, nhưng cơ thể cậu ta lại rất là mảnh khảnh không hề phù hợp với một loài vốn có cơ thể hơi thô của linh dương. Mà bàn tay của người trước mặt cậu còn thô và có móng vuốt nữa chứ.

“Cậu gặp tôi có chuyện gì à?” Người kia cất giọng hỏi, mặc dù không thể nhìn rõ khi đôi mắt đã bị chiếc mặt nạ che đi nhưng cậu có thể cảm nhận được rằng người kia đang nhìn cậu với cặp mắt đầy đe doạ.

Licht dường như đang bị ánh mắt của gã trước mặt đe doạ, cậu nói với chút sợ hãi, “Anh là loài gì thế?”

Người trước mặt nghiêng đầu, tỏ vẻ không hiểu. Không khí dường như đang bị bóp nghẹt, sau một hồi thì người kia cũng lên tiếng, “Cậu nhìn cũng biết mà, tôi chỉ là một cậu linh dương bình thường thôi!”

Mặc dù người kia có nói thế, thì Licht không tin, cậu trả lời, “Anh không phải là linh dương thuần chủng, có đúng không?”

Người trước mặt giật mình, liền nỡ một nụ cười sau lớp mặt nạ, hắn hỏi “Sao cậu lại nghĩ như thế?”

“Thì anh ốm một cách bất thường nếu so với một con linh dương tiêu chuẩn, và bàn tay của anh!” Licht nói, cặp mắt vẫn nhìn đôi tay của người trước mặt mặc dù cơ thể vẫn còn run lên vì ánh mắt sau lớp mặt nạ.

“Cậu cứ ngồi xuống trước đi, rồi hãy nói tiếp!” Người kia nói, đôi tay vỗ vào chỗ bên cạnh. Thấy vậy thì Licht cũng bước đến và ngồi cạnh, và người kia bắt đầu lên tiếng hỏi cậu “Vậy tay của ta như thế nào? Và nếu ta ốm bất thường so với một linh dương tiêu chuẩn thì ta có thể bị suy dinh dưỡng mà?”

Licht thở dài nhằm xua tan sự sợ hãi do người kia tỏa ra, cậu trả lời “Bởi vì tay của anh có vuốt giống như loài mèo vậy, nếu anh có bị suy dinh dưỡng thì cũng không thể ốm như loài ăn thịt được, và nếu anh bị suy dinh dưỡng thì sao lại tham gia bữa tiệc này!”

Người kia bất ngờ, liền cười một tiếng, rồi giới thiệu tên mình cho Licht biết “Cậu đoán đúng rồi chàng trai trẻ, ta tên là Melon, Thất bại của tạo hóa tình yêu”

“Tôi là Licht, là linh dương sừng nhánh” Licht giới thiệu tên theo phép lịch sự, rồi nhìn vào Melon và hỏi “Anh lai giữa loài linh dương và báo à?”

“Nếu đúng thì sao? Còn cậu thì sao? Nhìn vẻ ngoài thì cậu không khác gì một linh dương sừng nhánh bình thường, nhưng cậu có gì đó rất khác biệt!” Melon tiến sát người Licht và hỏi.

Licht lùi ra một chút, cậu bối rối vì không biết trả lời Melon ra sao. Cậu không muốn nói ra việc mình tuy là loài ăn cỏ nhưng nghiện thịt được. Giờ phải làm sao để trả lời đây.

“Sao thế? Trả lời ta đi!” Melon càng tiến gần hơn.

“T-tôi tuy là loài ăn cỏ, nh-nhưng”

Licht chưa kịp nói hết câu thì Melon đã lên tiếng, chặn những gì mà cậu sắp nói ra. Người kia đáp, “Xin lỗi nhé, nếu cậu không muốn nói ra thì ta cũng không muốn ép!”

Những gì mà Melon nói đều tỏ ra vẻ thiện chí, nhưng mà ngữ điệu thì ngược lại như muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy.

"Ồ không, không, chỉ là-" Licht lúng túng trả lời, lê chân.

Melon nghiêng nhẹ đầu, khẽ nâng giọng lên một chút. "Đừng lo lắng. Thoải mái nào." Melon đẩy đến một cốc trông giống như rượu punch rồi đưa cho Licht. “Đây, cái này sẽ giúp cậu thư giãn một chút.”

Licht nhấp một ngụm, cảm nhận hơi ấm của chất lỏng chảy xuống cổ họng mình. Cậu nói “Cảm ơn anh!”

“Không có gì, cậu cứ coi như là ta mời cậu đi!” Melon cười nói, rồi nhìn vào Licht, hắn hỏi tiếp “Thế tại sao cậu lại tìm đến ta? Vì bản năng sao?”

Licht lúng túng, cậu không biết nói gì.

“Sao thế? Nói gì đi chứ bạn của ta” Melon hỏi tiếp. Giọng điệu không còn mang tính đe doạ nữa mà thay vào đó là sự hiếu kỳ.

Sau một hồi im lặng, thì Licht cuối cùng cũng chịu lên tiếng, “Hiện tại thì tôi đang thích thầm một cô thỏ, và khi tôi trông thấy anh thì tôi lại nhìn thấy tương lai con của tôi và cô gái ấy! Mặc dù tôi mới quen biết cổ gần đây”

Nghe thấy thế Melon liền khựng lại, một người vừa mới quen biết cách đây không lâu lại nói về tình yêu trước mặt của gã.

“Cậu chắc đó là tình yêu không?” Melon đáp. Hắn nhìn người bạn mới quen trước mặt, một cậu linh dương sừng nhánh với dáng vẻ thư sinh mà lại lâm vào hoàn cảnh hiện tại. Thú vị thật, hắn bắt đầu thấy thích thú với cậu bạn này rồi.

“Hả? Ý của anh là gì?” Licht thắc mắc nhìn Melon. Người kia hỏi cậu như thế là có ý gì đây.

Melon nhấp một ngụm cocktail, hắn nói “Ý của ta là cậu có chắc đó là tình yêu không? Hay là tình dục?”. Hắn trả lời với một câu hỏi ngược lại với Licht, một cậu nhóc cấp ba bình thường không phân biệt giữa hai cái này cũng là điều bình thường.

“Tình yêu hay là tình dục sao?” Licht nghe gã nói thế thì làm cho cậu khựng lại trong vài giây, việc cậu có cảm tình với Kyuu là vì cậu muốn tìm người thay thế cho con ả Carola kia hay là cậu đã yêu Kyuu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

“Cậu cứ suy nghĩ đi, cái thứ tình cảm đó là gì, tình yêu hay là tình dục?” Melon càng nói thì càng muốn trêu đùa tâm trí của Licht và Melon hỏi tiếp, “Mà ta có một thắc mắc rằng, một linh dương sừng nhánh như cậu tại sao lại có tình cảm với một cô thỏ? Hay trước đó cậu đã có một mối tình khác loài?”

“Sao anh biết?” Licht bất ngờ, chỉ mới một câu hỏi vu vơ của hắn mà đã khiến cậu gần như tiết lộ gần hết tất cả sự thật của bản thân mình. Cậu cho rằng gã lai tạp tên Melon này là một tay rất lõi đời.

“Ta chỉ đoán thôi! Nhưng mà cậu hãy nói cho ta biết về cô người yêu cũ của cậu đi nào!” Melon lên tiếng, thái độ và lẫn giọng điệu gần như thay đổi 180°, giờ đây thì hắn như là một thiếu nữ mới biết yêu vậy.

Licht dường như cảm thấy sự nguy hiểm, cậu liền lùi ra một chút, cậu nói “Xin lỗi, nhưng mà cái chuyện này nó có hơi tế nhị một chút!”

“Chán thế!” Melon nói, giọng điệu ỉu xìu.

“Xin lỗi anh nhé, tôi phải về rồi!” Licht đáp, tìm cơ hội để rời khỏi bữa tiệc.

“Nhưng mà cậu cũng nên để lại số liên lạc lại chứ! Để ta có thể hẹn cậu đi chơi” Melon nói câu đó làm Licht không thể nào từ chối được. Và dường như hắn đang muốn thân thiết hơn với cậu, nhưng với tư cách là một người bạn hay là một món đồ chơi mới khiến hắn cảm thấy thú vị.

Không ai biết cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top