Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16: Loang trên mặt nước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu như ví đại hội ở thời điểm hiện tại là một đại dương thì cũng không ngoa.Những tiếng hò reo cứ đua nhau vang khắp sân vận động như một làn sóng vỗ không ngớt vào bờ. Những ánh mắt dò xét thận trọng như những ngọn hải đăng tìm kiếm và dẫn đường cho các con tàu thuyền ngoài khơi xa. Những cảm xúc của những con người nơi đây tựa như dãy san hô dưới biển sâu. Nhiều và đa dạng.

Và rồi...

Biển nào mà không có đôi lúc tĩnh sóng. Hải đăng nào mà không có đôi lúc cần bảo trì. San hô nào mà không có chết đi để rồi sản sinh ra một thế hệ mới. Sự kiện nào mà chẳng kết thúc để mở ra một cuộc hành trình phía trước. Một cuộc thi cũng cần một người chiến thắng và vinh quang thì chỉ dành cho những người dẫn đầu.

Và lại rồi...

Dù có tranh cãi, bất mãn hay giận dữ với tất cả mọi người thì kết quả đã rõ ràng. Dưới sự chứng kiến của hàng ngàn cặp mắt tại sân vận động lẫn sự theo dõi sát sao của hàng trăm con người qua màn ảnh. Tất cả đều công nhận một việc rằng : Bakugo Katsuki-người chiến thắng tại đại hội năm nhất.

-Nhưng có vẻ cậu ta không chịu thừa nhận thì phải! Cứ tỏ ra bất mãn.

-Chắc cậu ấy không phục vì Shoto không sử dụng "bên trái" thi đấu.

-Trông nhóc Shoto có vẻ không vui thì phải?Chắc là nhóc ấy vẫn suy nghĩ về việc đấy.

-...

-Được rồi, giờ anh sẽ về trước,chiều em về với Shoto nhé!

-Vâng...

Sau những lời phát biểu đầy cảm động và khích lệ tinh thần thì đại hội kết thúc theo một cách trọn vẹn.Các thí sinh đều được nghỉ hai ngày để phục hồi về thể chất lẫn tinh thần. Có lẻ sau gần một ngày cho đại hội ai nấy đều được thấm thía những bài học của riêng mình.

------

Ánh nắng chiều dần buông. Mới lúc sáng nay sân vân động còn náo nhiệt ồn ào, giờ lại chỉ nghe tiếng xào xạc khi gió luồng qua những tán cây.Giữa khung cảnh yên tĩnh ấy thì bỗng có tiếng bước chân lộc cộc vang lên từ nơi khán đài cao nhất. Tiếng bước chân rõ dần về phía sân thi đấu và rồi dừng lại ở giữa sân. Nơi được gọi là trung tâm của mọi ánh nhìn.

Tiếng lá cây đung đưa trong gió bắt đầu nhỏ dần. Nắng cũng một phần dịu đi. Dịu đến mức hầu như ta chỉ có thể thấy màu sắc chứ không thể cảm nhận trọn vẹn sự ấm áp vốn có một cách rõ ràng. Những tia nắng rọi trên khán đài, có những tia còn toả sáng trên khuôn mặt người đứng trên sân.Có một đôi mắt xám lấp lánh dưới ánh nắng tựa như tinh cầu. Hàng mi khẽ khép lại như đang tận hưởng hay hoài niệm một điều gì ấy. Trong phút chốc tiếng gió lại nhè nhẹ thổi bên tai. Những giây phút cứ thế chậm rãi trôi qua.

Nhưng rồi...ta nhận ra... đôi lúc sự yên tĩnh ấy lại không được trọn vẹn mấy. Những âm thanh phát ra từ những bước chân lại một lần nữa phá vỡ cái được gọi là tĩnh lặng.

-Là cậu à... quán quân đại hội?

Giọng nói nhè nhẹ cất lên. Tiếng bước chân dừng lại. Tiếng đáp lời một cách cáu kỉnh vang lên:

-Sao mày biết là tao?

Cô gái đứng ở giữa sân từ từ quay lại đằng sau, nhìn thẳng người đối diện. Hiromi khẽ nhếch môi. Cô không trả lời câu hỏi vừa rồi của Bakugo chỉ đặt lại câu hỏi cho cậu.

-Cậu đến đây...Vậy ra là cậu thấy không hài lòng về kết quả vừa rồi?

Với bản tính của mình nên Bakugo đáp lại rất sỗ sàng:

-Không liên quan đến mày con kia! Tên mọt sách và cả thằng hai màu chết tiệt! Mà điều tao muốn biết lúc này là mày là ai? Hả?!!!

-Mày là đứa quái nào mà có thể vào Yuuei không thông qua bài kiểm tra và được đặt cách không tham gia hội thao!!! Cả ở USJ. Mày cũng nhanh đến và cũng nhanh bỏ chạy.

Hiromi nghe những lời chất vấn từ Bakugo thì phì cười. Cô cười khúc khích rồi đáp:

-Tôi là Endo Hiromi, học sinh mới và...

-TAO ĐẾCH QUAN TÂM!! Tao muốn biết mày là con ranh nào mà lại có những chuyện vô lí như vậy! Yuuei không phải là nơi dễ dãi để một con nhãi như mày ở đây và ở cái lớp này.

Bakugo khoác lên một vẻ mặt vừa cao ngạo vừa có chút khinh bỉ.Lời nói của cậu ta đã đẩy cuộc nói chuyện vào trong một khoảng không im lặng. Hiromi nghe những câu từ ấy thì cũng dần tắt đi nụ cười trên môi. Mắt cô nhắm lại rồi từ từ mở ra.Thở hắt một hơi.Khoé môi cong lên dần về một hướng. Khuôn mặt bắt đầu vênh lên một cách kiêu ngạo.Ánh mắt lẫn nụ cười đều thể hiện ra sự ngạo mạn.

-Chẳng phải tôi đã giới thiệu rồi sao? Còn cậu? Cậu là ai mà lại hỏi tôi điều ấy?

- Trông cái cách cậu cư xử thô lỗ như vậy tôi đoán chắc cậu là một trong hai trường hợp sau. Một là tên có tài nhưng ngạo mạn, chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Hai là chỉ là một tên hữu danh vô thực? 

-Yuuei dễ dãi? Nược cười!Nếu có thì chắc nhờ vậy nên cậu vẫn được đứng ở đây đấy!

Những lời nói như nghìn lưỡi dao cắt đi sợi dây kiềm chế trong Bakugo. Những câu từ khiến cậu ta nghiến răng giận dữ.

-Con khốn!!...

-Được, nếu mày muốn biết tao là loại nào thì sao không tự mình kiểm chứng? Tuy tao không phục ở đại hội nhưng không có nghĩa là tao phải chịu thua với con nhãi như mày!!Vậy mày có muốn biết cảm giác bị hạ bởi người đứng đầu là thế nào? SAO KHÔNG THỬ TỚI HẠ TAO?

Như một đòn bẩy nghiêng về vía Hiromi. Cô cũng là một cô gái có tính kiềm chế khá mỏng manh. Đặc biệt là trước những lời thách thức đầy khiêu khích.Vừa định nhận lời thì có những tiếng ồn tiếng về phía sân.

-Này Bakugo cậu làm gì vậy sao chưa chịu về?

-A!có cả Hiromi!

-Hai cậu làm gì ở đây vậy?

Đó là giọng của các học sinh lớp 1A. Có vẻ như khá đầy đủ thành viên 1A có mặt tại đây. Họ thấy Hiromi và Bakugo thì không khỏi lấy làm ngạc nhiên.Shoto cũng chạy lại bên cạnh Hiromi và bảo:

-Cậu đợi mình à? Vậy về thôi !

Shoto nắm lấy cánh tay Hiromi kéo cô ấy ra khỏi một vụ việc có vẻ chẳng hay. Nhưng cánh tay Hiromi chẳng hề di chuyển. Tay khoanh trước ngực như một tấm khiên chắc khó lay chuyển.Shoto khựng lại nhìn cô

-Hiromi...

-Cậu đợi mình một chút! Có lẽ mình cần giải quyết một số chuyện...

Ánh mắt cô vẫn không nhìn sang Shoto. Cô vẫn cứ kiêu hãnh nhìn thẳng vào vẻ mặt thách thức của Bakugo.

-SAO? MÀY MUỐN GÌ THÌ CỨ TỚI ĐÂY!

Giọng nói của Bakugo ngày càng khiến lòng cô sôi sục. Mọi người trong lớp nghe vậy đều chạy ra ngăn cản. 

-Này các cậu định đánh nhau à?

-Này Bakugo cậu định ăn hiếp con gái đấy hả?

-Hiromi à... hay chúng ta bỏ qua chuyện này nha! Cậu cũng biết tính cậu ấy mà!

Tuy bây giờ có Iida đi chăng nữa thì cũng không kiềm nổi hai con người đang muốn thể hiện cái tôi của bản thân. Mọi người đều bối rối không biết kiềm chế hai cá tính này thế nào thì Shoto lại thở dài một hơi rồi điềm tĩnh nói:

-Vậy mình sẽ ngồi ở khán đài đợi cậu vậy.

Mọi người đều ngơ ngác ra trước câu nói của Shoto và đứng nhìn cậu ta tiến đến, ngồi trên khán đài. Kiminari và cả Kirishima đều lắc đầu ngao ngán. Họ biết không thể ngăn Bakugo nhưng lần này cũng thể không cản được Hiromi.

-Vậy chúng ta đành lên ngồi cùng cậu ấy vậy.

-Nhưng như vậy có ổn không đây...

Cả những người còn lại đều cảm thấy bất lực nhưng rồi cũng nhanh chóng tiến đến bên hàng ghế khán giả. Có một điều gì đó đã thu hút tất cả ngồi trên hàng ghế ấy.

-Không ngờ chúng ta lại là khán giả của trận đấu này. Tớ thấy có chút phấn khích ấy nhỉ!

Mina hào hứng chờ đợi trận đấu của hai con người dưới sân.

-Todoroki này? Cậu là bạn thưở nhỏ của Hiromi đúng không. Vậy cậu ấy có năng lực thế nào vậy.

Midoriya lấy ngay giấy bút khi nghe Tsuyu hỏi về Hiromi. Shoto nghe vậy chỉ suy nghĩ một lúc rồi đáp:

-Như chính siêu năng và con người cậu ấy. Linh hoạt!

--------

-Tôi hy vọng chúng ta có một trận công bằng và không có chuyện không phục người thắng, được chứ?

-Lảm nhảm miết! CHỈ CẦN MÀY BẠI TRƯỚC TAO LÀ ĐƯỢCCCC!!!!

Nói rồi Bakugo nhanh chóng lao đến. Tay cậu ta tạo ra những cơn nổ lớn khiến chúng đẩy thân người nhanh như tên lửa.Khí thế hừng hực cứ thế mà lao như con thiêu thân thấy ánh sáng. Nhưng rồi cái thứ gọi là hào khí ấy nhanh chóng bị dập tắt.

Một quả bóng nước lớn hơn 10m ngăn chặn con đường chiến thắng của kẻ được xem là quán quân đại hội. Bakugo bị lực đàn hồi của quả bóng đẩy lùi về sau vài thước. Nhưng đúng như danh xưng cậu ta ,không vì một quả bóng cỏn con mà ngã được. Chân trụ vững và rồi nhanh chóng tiến lên như bay. Chỉ một đòn từ tay phải. Quả bóng nổ tung. Nước bên trong tràn ra ngoài,ướt đẫm cả sàn thi đấu.

Bakugo cười khẩy rồi lại tiến tới. Những quả bóng nước tương tự cứ được tạo ra nhưng rồi bị cậu ta làm cho phát nổ.

-Hình như cậu ấy đang cố giữ chân Bakugo thì phải?

-Nhưng sao cậu ấy cứ dùng chiêu đó thế nhỉ?

Các bạn học nữ thay nhau bình luận hệt như những khán giả lúc ở đại hội.

-Tớ nghĩ chắc cậu ấy tính làm gì đấy-Midoriya vừa cẩn thận ghi chép vừa liên tục theo dõi trận đấu một cách sát sao.

Trên sân đấu Bakugo đã cho phát nổ không biết bao nhiêu quả bóng nước cỡ đại. Nước từ quả bóng vỡ ra liên tục khiến sàn sân đấu ngập trong nước. Nước ngày càng dân cao đến ngay mắt cá chân.

-Mày nghĩ vài quả bóng lèo tèo là cản tao à? Tốt nhất mày chấp nhận bại dưới tay tao đi!!

Lần này Bakugo lao nhanh hơn cả. Và cũng không còn vài quả bóng nào ngăn cản cậu. Khoảng cách cậu ấy và Hiromi rút ngắn dần.

50m

20m

10m

5m

2m

50cm

-Này này cậu ấy không tránh sao?

-Cú đó sẽ đau đấy!

-Tớ vẫn còn thấy sợ đòn ấy như ban sáng tớ đấu với cậu ta vậy.

Mọi người thay nhau bàn tán xôn xao. Họ phấn khích khi trận đấu đến hồi gây cấn.Shoto ngồi trên khán đài chăm chú theo dõi. Thấy cô bạn của mình chẳng hề di chuyển khi Bakugo càng đến gần thì có vẻ như cậu ấy nhận ra được điều gì đó. Cậu tựa lưng vào ghế một cách thoải mái, hai tay bắt đầu khoanh lại đặt trước ngực. Môi cong nhẹ rồi bảo:

-À...

Như dự đoán, Bakugo ra đòn. Lực nổ lớn khiến mọi thứ bay tứ tung. Mặt nước dưới chân tạo thành những con sóng nhấp nhô,đập vào tường. Hầu hết "khán giả" đều nhắm chặt mắt vì lực gió khiến họ không theo dõi trận đấu ở giây phút đó. Khi đã có thể kiểm soát tầm nhìn thì biểu cảm đầu tiên họ bộc lộ là sự kinh ngạc.

Ngay cả Bakugo khi đó cũng cảm thấy sửng sốt trong vài phút. Cái thứ mà tay cậu chạm đến để kích nổ không phải là Hiromi mà là một Hiromi tan dần trong nước.

Các khán giả đều sửng sốt và lắp bắp khó nói thành câu trọn vẹn.

-Cậu... cậu ta... cơ thể cậu ta là nước sao?-Mina lắp bắp khi thấy cánh tay Bakugo xuyên qua một vật thể được gọi là Hiromi làm bằng nước.

-Không... chắc là ảo ảnh bằng nước... hay một cái gì đó... đại loại vậy.-Kyoka cũng bất ngờ đến nỗi không chớp mắt.

-Này này... lại là Hiromi kìa!-Mineta chỉ về trên sân khi thấy Hiromi đứng ngay phía sau Bakugo

Một cô gái trông hệt như Hiromi đang bị cậu ta nổ tung như nước ở trước mặt lại xuất hiện ở sau cậu. Trông chúng như những thứ kì hoặc. Đặc biệt hơn,cái thứ kì dị ấy lại lướt bên tai Bakugo và thì thầm:

-Sao lại đứng ngây ra đó vậy...

-Quán.quân.đại.hội...

Bakugo giật thót và phẫn nộ quay lại. Vẫn tuyệt chiêu như ban nãy, cậu quay sang tạo ra cơn nổ từ lòng bàn tay. Như khoảng khắc trước, chúng lại lặp lại một lần nữa. Hiromi như dòng nước tan vỡ dần. Rồi bên trái, bên phải, hay đối diện Bakugo đều xuất hiện cái thứ gọi là hình nhân nước.

-Hình nhân nước?-Tất cả đều đồng thanh đáp lại khi nghe Shoto gọi tên chiêu thức mà Hiromi dùng.

-Ừ.Tôi cũng đã ngạc nhiên như các cậu khi lần đầu gặp Hiromi vậy.

Shoto điềm tĩnh đáp lời. Trong cậu ta rất bình thản. Có vẻ như cậu ấy đoán ra được chiêu thức mà Hiromi sẽ dùng khi thấy cậu ấy không né đòn tấn công của Bakugo.

Trên sân, sau mỗi cú nổ là những hình nhân bằng nước lại xuất hiện, chúng đua nhau hiện hữu chọc tức cậu ta. 

-Này...sao vậy...sao cậu...không... đánh trúng...được...tôi...vậy...quán quân....đại hội...

Những âm thanh cứ liên tục vang lên khi những hình nhân nước ấy xuất hiện và biến mất. Giọng chúng cứ trầm trầm rồi lại the thé và còn có cả tiếng cười khúc khích.

-Này con nhỏ chèm nhẹp!Đủ rồi đấy!

Cậu ta bắt đầu phát cáu. Nhìn khuôn mặt khó ở đấy thì thật chẳng ai ưa nổi cậu ta. Nhưng chính cái cái sự tức giận ấy khiến cậu ấy như nhận thấy điều gì đó.

Bakugo bất giác ngưng chuyển động. Các hình nhân vẫn như được nhân bản,đua nhau thoắt ẩn thoát hiện. Bakugo không màn để tâm. Cậu siết chặt tay và nhảy lên không, rồi sau đó lao dần xuống.

-Đây là chiêu Howitzer Impact Kacchan dùng ở trận chung kết!!!

Midoriya vừa cất giọng thì cậu ta lao nhanh xuống như tên lửa đâm thẳng vào một hành tinh. Một cú nổ lớn như ở đại hội vừa xảy ra. Vụ nổ của cậu ta làm cho các hình nhân dần biến mất do sự bốc hơi của sức nóng. Không chỉ riêng hình nhân mà nước ngập ở đại hội cũng bắt đầu rút dần. Sau khi vụ nổ kết thúc cũng là lúc sân thi đấu cạn kiệt nước và khô ráo trở lại.Có thể nói sức nóng mà vụ nổ Bakugo gây ra lớn đến mước có thể làm cạn mực nước cao khoảng mắt cá chân một người trưởng thành.

-Chà... được quá đấy!

Giọng nói Hiromi vang lên từ đằng sau. Lần này giọng nói trông thật nhất. Hiromi đứng ngay sau cậu. Trông cô ấy không có vẻ gì bị thương do những đòn tấn công từ Bakugo dành cho hình nhân nước. Nhưng nếu nhìn thật kĩ sẽ thấy được một làn khói nhẹ nhè bốc lên từ làn da của cô. Chúng tựa như hơi nước bốc lên do sức nóng tác động.

Bakugo nghiêng mặt về sau nở một nụ cười đắc thắng và kiêu ngạo

-Thấy rồi nhé! Chèm nhẹp

Hiromi nhìn nụ cười ấy thì cũng bất giác nở một nụ cười đầy phấn khích và hiếu thắng.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top