Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15: Nhóc con, thể hiện những gì mình có đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


_ Hạng chót sẽ bị đuổi học? Sensei, đây mới là buổi đầu tiên mà!

Cô gái có mái tóc hạt dẻ lên tiếng bất bình. Dù cho có là ngày đầu tiên thì việc này nói thế nào đi nữa cũng không thấy công bằng.

Quá bất công mới đúng!

Yushinori nhìn cô đứng một bên xù lông mà trong lòng thầm khinh bỉ. Này, đừng nực cười thế chứ, thật sự có người tin lời Aizawa-sensei à. Mà phải nói cô gái này trẻ con thật, không phải kiểu lạc quan mà theo cái kiểu ngu ngốc ấy.

Thực chất Yushinori cũng không biết mục đích chính của thầy ta là gì, thế nhưng cô chắc chắn rằng, việc thôi học sẽ không diễn ra vào lúc này. Ít nhất là như vậy.

_ Thảm họa thiên nhiên, tai nạn lớn và bọn tội phạm. Thiên tai có thể xảy ra bất cứ lúc nào, Nhật Bản này tràn đầy những điều bất công.

Aizawa dùng cặp mắt cá chết uể oải giải thích cho đám học trò. Chúng quá ngây thơ để biết thế giới này vốn chẳng như chúng nghĩ. Càng mơ mộng bao nhiêu thực tại lại càng vùi dập bấy nhiêu, đã đến lúc phải tỉnh mộng rồi.

_ Nếu mấy đứa chỉ muốn tụ tập la cà với bạn bè sau giờ học thì thật tội nghiệp. Ba năm tới đây, UA sẽ làm mọi thứ để mấy đứa tận hưởng một chương trình rèn luyện cực kỳ khắc nghiệt.

Nói tới đây mọi người đều trông nghiêm túc hơn hẳn. Đơn giản nhưng hiệu quả.

Trên cương vị của một người thầy, thầy ta cũng tuyệt đó chứ. Yushinori hẳn sẽ đánh giá là vậy nếu Aizawa không phải là người mà cô phải diệt trừ sau này.

_ Nào tới đây, hãy vượt qua nó bằng tất cả những gì các em có. Tiến xa hơn nữa, Plus Ultra.

Yushinori thoáng nở nụ cười nhẹ, đúng rồi nhỉ "Plus Ultra". Sao Yushinori có thể quên được cái khẩu hiệu này cơ chứ. Thật hoài niệm....

Cùng cố gắng ha, lũ anh hùng rẻ mạt.

Bài kiểm tra thực hành đầu tiên không quá khó so với tất cả mọi người. Chỉ là do áp lực từ câu nói của Aizawa-sensei đè nặng lên vai mà chúng đều phải gồng mình cố gắng hết sức.

Đâu ai muốn bị đuổi học ngay trong ngày đầu tiên, quá xui xẻo.

Bài thi đầu tiên: Chạy cự li ngắn 50m.

Mở đầu hoàn hảo bởi chính xác 3.04 giây của Iida Tenya, Kosei: Động cơ - Engine. Làn khói nghi ngút bốc lên từ các ống khói dưới chân cậu, giống hệt một chiếc xe phân khối mới khởi động máy.

_ Cứ như thả cá xuống nước ấy...

Aizawa lặng thầm nhìn vào máy đo số liệu, thà rằng bản thân đánh giá những đứa khác còn đáng hơn...

Tiếng máy móc dần đọc lên những con số riêng biệt, từng người lại từng người một cho đến hết lớp học. 5.58 giây, 5.49 giây, 7.15 giây, 5.51 giây....

Đến lượt mình, Yushinori điều động năng lượng từ trong cơ thể, phóng ra một lượng vừa đủ để trồng tinh thể lên mặt đất. Từng tụ thạch anh li ti đẩy cô tiến về phía trước. Một đường thẳng tiến, chớp mắt đã nhanh chóng cán vạch đích.

3.47 giây, cũng không tồi.

May thay khu vực UA rất dồi dào lõi thạch anh nên cô không cần phải xuất quá nhiều sức. Bản thân vẫn chưa buồn ngủ, vậy là được rồi.

Dựa mình vào tường, cô lười biếng ngắm đám mây trên bầu trời. Nhìn vào thái độ của cô, Aizawa chợt nhớ đến cuộc gọi hôm trước của mình với Hawks.

"Yushinori-chan có vẻ không thích anh hùng. Tôi cũng không biết phải nói sao nhưng nếu thầy quan sát em ấy cũng sẽ hiểu được thôi. Có vẻ có khúc mắc gì ở đây, vẫn mong thầy chú ý đến em ấy hộ tôi. Cứ coi đây là việc tư tôi nhờ vả thầy đi..."

_ 'Một khối thạch anh đầy gai góc, đẹp nhưng sẵn sàng cứa nát những ai không cẩn thận đụng vào.'

Nếu Hawks không nói, bản thân Aizawa cũng sẽ quan tâm đến cô. Aizawa luôn có một nguyên tắc: Không thể để học sinh của mình đi vào con đường lạc lối.

Không chỉ là chán ghét, cái Aizawa thấy trong ánh mắt cô là sự thù hận đối với kẻ thù. Một đứa bé 16 tuổi có thể căm hận giới anh hùng đến thế nào chứ?

Bài thi thứ 2 nhanh chóng diễn ra: Đo lực tay.

58kg...

Yushinori nắm chặt máy đo, không khỏi nhíu mày đọc dòng số hiện ra trên màn hình. Lực tay cô yếu gấp 2 lần lực chân. Vì từng học qua võ nên có thể miễn cưỡng coi là nâng đỡ được bản thân.

Thôi kệ đi, chuyện này đâu cũng phải lần đầu cô biết.

Bài thi thứ 3: Nhảy xa.
Bài thi thứ 4: Bật nhảy hai phía.
Bài thi thứ 5: Ném tạ.

Xét về hai bài thi trước đều tạm ổn, đến bài thi này lại bắt đầu biến động.

Bakugo đã thực hiện từ đầu buổi kiểm tra nên lần này được bỏ qua. Cậu ta đứng xếp hàng phía dưới, trong lòng dâng lên sự trào phúng.

_ 'Phải rồi, tốt nhất chúng mày nên cảm thấy áp lực bởi điểm số của tao đi.'

_ Oa! Kinh vãi!

_ Vô cực luôn này!

Cả lớp trầm trồ trước kết quả của cô bạn không trọng lực. Vượt lên trước Bakugo, thành tích của cô thành công đứng đầu bài thi này. 

Tiếp đến là Midoriya. Cậu thấp thỏm bước lên, cả người như trì trệ một lúc lâu.

Yushinori đã quan sát cậu được mấy bài thi. Cuối cùng rút ra kết luận: không phải là người vô năng.

Thật khó hiểu...

Dù đây không phải người duy nhất mà kosei bộc phát chậm nhưng muộn như vậy thì lại là trường hợp đầu tiên. Có lẽ vì kosei đột nhiên xuất hiện nên cậu vẫn chưa hoàn toàn kiểm soát được nó, vậy nên từ đầu đến giờ đều không dám tùy tiện sử dụng.

_ Midoriya-kun...nếu cứ thế này thì không ổn đâu.

Iida lên tiếng nhắc nhở, cậu thực sự lo lắng cho người bạn mới này. Bakugo lập tức chen lời, tay chỉ thẳng đến phía Midoriya.

_ Hả? Tất nhiên nó chỉ là thằng mọt sách vô năng tép riu. Mày mong đợi gì chứ?!

_ Vô năng? Bộ cậu chưa biết những gì cậu ấy đã làm trong đợt khảo sát hả?

_ Gì cơ!?

Izuku chỉ có thể bỏ ngoài tai hết mọi việc. Trong đầu cậu lúc này rối như tổ ong vò vẽ, ong ong tìm cách để đạt được số hạng tốt nhất. Nếu trượt bài thi này, cậu sẽ hoàn toàn không có khả năng trụ lại được lớp học.

Tay của cậu dần hiện lên các vệt đỏ, lan từ bàn tay lên đến bả vai. Yushinori có thể thấy, cậu ta đã hạ quyết tâm. Cậu cắn chặt răng, lấy đà ném đi thứ trên tay.

_ 'Nhóc con, thể hiện những gì mình có đi.'

( Bộp ) Izuku vừa hành động mà đã chết lặng. 46m...

Tiếng máy móc nặng nề vang lên như đập thẳng vào tai cậu. Đạp cậu từ vách vực xuống đáy vực tuyệt vọng. Quả tạ chưa bay được bao xa đã đáp xuống đất, dường như kết quả còn kém hơn cả người bình thường.

_ Rõ ràng mình vừa sử dụng nó cơ mà, chuyện gì vậy...

Cậu hoang mang thốt lên được vài từ, bản thân vẫn chưa hiểu mình đã làm sai ở công đoạn nào.

_ 'Aizawa-sensei...'

Yushinori thầm lặng quan sát con người đang cố ngăn chặn thảm họa lại. Mái tóc đen nhánh dựng lên thẳng đứng với tà khăn bay phất phới, thầy ta dùng đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Izuku.

Xóa năng lực nhỉ...

_ Bài thi tuyển sinh tệ thật, ngay cả một thằng nhãi như em vẫn trúng tuyển được.

_ Thầy...vô hiệu hóa kosei của em?

Lúc này cậu mới để ý đến cặp mắt kính bị che bởi đống khăn quàng cổ của Aizawa.

_ Aizawa-sensei, thầy là anh hùng xóa bỏ - Eraser Head!!!

Yushinori đứng một bên nghe đám học sinh tụ tập bàn tán về vấn đề này. Đúng thật thầy ta không quá nổi bật bởi bản thân là một tên anh hùng ngầm, chỉ vài dân chuyên là biết về sự tồn tại của Aizawa.

Cô đã rất chật vật trong quá trình tìm hiểu về thầy ta. Thông tin cá nhân quá ít. Nếu những anh hùng khác cô có thể tra ra năm đến sáu trang giấy thì riêng thầy ta còn chưa được một tờ. Mà còn là từ miệng của Hawks nữa...

_ Theo những gì tôi thấy, em vẫn chưa kiểm soát được kosei đúng không? Lại định trở thành phế nhân rồi để người khác cứu à?

_ Đ-Đó không phải là ý định của em...

Aizawa dùng chiếc khăn quàng qua người Izuku rồi kéo cậu lại, lúc này hai người cách nhau còn chưa đến 1m. Ở khoảng cách này trông thầy ta càng đáng sợ hơn.

_ Dù em định làm gì thì những người xung quanh cũng buộc phải cứu em thôi. Cất cái sự dũng cảm đầy liều lĩnh ấy đi nếu không muốn biến thành con búp bê vô dụng sau mỗi lần cứu người khác.

Mái tóc lù xù lại lần nữa xõa xuống, Aizawa thu hồi đống khăn của mình, lạnh lùng phán xét.

_ Midoriya Izuku. Với cái sức mạnh này thì em không trở thành anh hùng được đâu. Tôi trả lại kosei cho em rồi đấy, em có hai lượt để ném bóng. Nhanh nhanh cho xong đi.

Chắc nhóc ta cũng tỉnh ngộ rồi, đây là điều đầu tiên mà Yushinori nghĩ đến. Tốt nhất cậu cũng đừng để cô phải thất vọng.

Izuku một lần nữa về vị trí để ném tạ. Lần này thực có chút khác lạ bởi Yushinori chỉ thấy vệt đỏ kia lấp ló trên đầu ngón tay cậu. Nếu đúng như cô đoán thử - kosei cậu thuộc dạng cường hóa - vậy thì cậu cũng là một người thông minh.

Quả tạ bay lên, biến động từ áp suất không khí tạo lên vài làn gió mạnh thổi bay đám lá rụng dưới sân. Dưới con mắt ngạc nhiên của mọi người từ từ rơi xuống sân.

705,3m. Vậy là thành công nhỉ...

Yushinori thấy ngón tay của cậu ta đã nát bét, cái kosei tự hủy hoại bản thân này cũng thật rắc rối. Nhưng có vẻ cậu ta vẫn chịu đựng được. Giữ nụ cười trên môi để khẳng định:

_ Sensei, em vẫn cử động được đây!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top