Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16: Là một người dịu dàng...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


_ Ném được hơn 700m cơ à?

_ Đây mới là kỉ lục của một anh hùng chứ!

_ Ngón tay cậu ta sưng lên cả rồi kìa. Đúng là một kosei kì lạ.

Mọi người đều trầm trồ trước khả năng của Izuku. Không ngờ rằng cách biệt kết quả giữa hai lần ném lớn đến vậy.

Đặc biệt là Katsuki.

Yushinori thấy cậu ta ngạc nhiên đến độ đứng ngờ nghệch tại chỗ. Đại não vừa ập đến lượng thông tin lớn, dù không muốn nhưng vẫn cưỡng ép phải tiếp thu. Chắc hẳn cậu chưa tin được chuyện vừa xảy ra.

_ 'Gì vậy chứ, rõ ràng nó là tên vô năng cơ mà !!?'

_ Thế nghĩa là sao hả? Thằng khốn Deku!

Cô nhìn những tia lửa tí tách bỗng nhiên bùng lên trong lòng bàn tay cậu. Hiện tại Katsuki không muốn nghĩ gì nữa, theo bản năng muốn đập tên nhóc kia một trận ra trò.

Cậu lao đến phía Izuku nhưng bị Aizawa cản lại. Nêu so sánh càng giống con chó điên bị xích chuẩn bị cắn càn khắp nơi, tính cắn chết cây xúp lơ trước mặt.

_ Cái quái...? Mấy miếng vải này...sao chắc thế !

Tất nhiên, bởi nó là vũ khí độc quyền làm nên thương hiệu của thầy ta.

"Nhắc đến Eraser Head hả...Chắc là kĩ thuật khống chế tình huống và áp chế kẻ địch của anh ta đi. Nghe dân chuyên nói mấy cái đấy anh ta lợi hại lắm..."

Hawks từng đảm bảo với cô về việc này. Kì thực chỉ có mấy cái sức mạnh thể chất mới có thể làm lung lay được Aizawa.

Kosei: Tẩy năng - Eraser đã cho thầy ta một năng lực vô cùng khó chịu, thêm vào đó lại là chiếc khăn cấu tạo từ vải sợi carbon dệt cùng dây kim loại từ hợp kim đặc biệt. Nếu không có kĩ năng cận chiến, những tên đánh tầm xa hoàn toàn không có khả năng đối chọi lại với Aizawa.

_ Thật tình... Lần này đến lần khác, cứ bắt tôi phải dùng đến kosei là sao. Mắt tôi khô hết rồi này. Tốn thời gian thật, người sau chuẩn bị đi.

Những bài thi tiếp theo vẫn diễn ra đều đều, chỉ là mùi thuốc nổ ngày một nồng nặc.

Theo đúng nghĩa đen và nghĩa bóng.

Katsuki bùng phát sức mạnh càng mãnh liệt, không khí bị kéo theo càng căng thẳng hơn. Ai lỡ chọc phải cậu ta như đạp phải mìn vậy.

Cho đến khi hoàn thành những bài kiểm tra thể chất còn lại, Yushinori đều bình thản đến độ như chưa có chuyện gì xảy ra. Cô cũng dần thấm mệt, thoáng tìm bóng hình cậu nhóc kia.

Izuku nằm bệt dưới đất thở hổn hển, cả thân thể đau nhức đến độ không muốn di chuyển. Nghe tiếng bước chân của mọi người dần đi qua, cậu nhắm nghiền mắt lại, cảm nhận cái nắng chói chang của mùa hè.

_ Này, ổn không vậy.

Vừa mở mắt ra cậu đã thấy một chai nước lửng lơ trước mặt, à không là có người đưa cho cậu.

Cô bạn có mái tóc bạch kim mỉm cười cúi người nhìn cậu. Bỗng nhiên trong đầu Izuku liên tưởng đến hình ảnh của nàng thiên sứ mình hay thấy qua sách vở, tỏa ra vầng hòa quang sáng chói mà ấm áp vô cùng.

_ Giống quá!

_ Hả?

Hai tai Izuku đỏ bừng, cậu chống tay ngồi dậy nhận lấy chai nước từ cô bạn mới quen này.

_ K-Không có gì, cảm ơn cậu.

_ Không vấn đề gì chứ?

Yushinori chỉ vào ngón tay sưng tấy của Izuku, không khỏi tò mò hỏi một câu. Liệu cậu nhóc có thấy đau không nhỉ...chắc là có. Mà cũng chả quan trọng.

_ Mình vẫn ổn nhưng bài thi của mình thì chẳng ổn chút nào.

_ Tệ đến thế nào cũng không bị đuổi học đâu.

Thấy rõ khuôn mặt phấn khởi của Aizawa, khỏi nói cô cũng hiểu được. Nhờ cú ném tạ kia mà Izuku đã thành công khơi gợi ấn tượng của thầy ta. Mà với tính cách của thầy ta thì cũng không cho bọn này thôi học đâu, cùng lắm là dọa một trận thôi.

Izuku lại chẳng nghĩ xa như vậy. Cậu không nhịn được mà nhìn sang Yushinori, đáp lại cậu là nụ cười nhàn nhạt của cô. Bạn học này thật tốt nha, còn an ủi cậu nữa.

Vừa xinh đẹp lại dịu dàng. Đích thị là thiên thần rồi!

Đôi mắt cậu không tự chủ được mà càng lấp lánh nhìn về phía Yushinori. Cô tự nhiên cảm thấy lành lạnh sống lưng, bước đi đến nơi tập trung không khỏi tăng thêm tốc độ.

_ Rồi, để ta công bố kết quả. Hiểu đơn giản thì tổng điểm là điểm tất cả các bài kiểm tra gộp lại. Giải thích thì dài dòng lắm nên tôi đưa kết quả hết một lượt luôn vậy.

Các học sinh đều quây lại một chỗ. Từ máy đo số liệu của Aizawa hiện lên bảng thống báo màu xanh nhạt, chia làm hai cột đánh số thành tích bọn họ từ 1 đến 21.

Đảo mắt nhanh qua một lượt, Yushinori phát hiện được vậy mà mình xếp thứ 3. Hạng nhất thuộc về Yaoyorozu Momo, hạng hai là Todoroki Shoto còn cô đứng trên một bậc với Bakugo Katsuki.

Từ lúc gặp nhau tại kì kiểm tra đầu vào Yushinori đã vô tình xác định được một việc. Cô có thể tùy tiện trong mọi việc khi học ở ngôi trường này nhưng cái tùy tiện ấy bắt buộc phải xếp trên tên đầu sầu riêng kia.

Hơn một điểm cũng là hơn, miễn sao cho nó biết mùi vị của thua cuộc là được. Chính tay đập nát lòng tự tôn của một người, cũng thật thú vị.

Còn về phía nhóc xúp lơ, đứng hạng chót cũng không phải chuyện lạ. Ngoài bài kiểm tra ném xa thì tất cả đều tệ hại. Tệ đến mức Yushinori không biết diễn tả thế nào...

_ À mà cái chuyện đuổi học là tôi chém gió đấy.

Aizawa tỉnh bơ nở một nụ cười châm biếm. Dù sao đám học sinh này thật sự rất dễ lừa. Nếu không thúc đẩy chúng, chắc chắn bọn này sẽ không nghiêm túc mà thực hành.

_ Để mấy đứa tự đẩy năng lực tới giới hạn thì điều này lý tính đấy chứ.

_ Hả!??

Cả lớp đều kinh ngạc trước câu nói của thầy ta, hầu như mọi người đều không nghĩ đến việc này mà mù quáng tin vào lời nói dối ấy. Riêng Yaoyorozu Momo là đủ tỉnh táo để giải thích.

_ Nghe qua cũng biết rõ còn gì. Động não tý là nhận ra được liền mà.

Yushinori để cho chúng ánh mắt khinh thường. Vậy mà có người vẫn không hiểu được đó thôi, não ngắn đến thế là cùng. Một lũ thất bại...

Aizawa đã có được đủ lượng thông tin cần thiết. Thầy ta phất tay ý chỉ cả đám giải tán.

_ Xong xuôi rồi đấy. Bản phát tay về chương trình học với mấy thứ khác ở bàn mấy đứa cả, lúc về lớp nhớ xem qua.

Là giáo viên, Aizawa vẫn không quên nhắc nhở cậu học trò ngốc Midoriya. Dù sao nguyên nhân làm cho cậu - người bị lo lắng ép đến mức mặt trắng bệch - cũng là thầy ta. Aizawa đưa cậu một tờ giấy, dặn dò kĩ lưỡng bảo cậu dưỡng thương.

_ Tới phòng y tế nhờ Recovery Girl chữa trị cho em đi. Chuẩn bị tinh thần cho tốt vào, mai còn nhiều bài kiểm tra khốc liệt hơn nữa đấy.

Yushinori vì đứng cạnh Izuku mà nghe được gần hết cuộc trò chuyện giữa hai người. Cô lười biếng nhìn lên bầu trời xa xăm, tựa như đang tính toán điều gì kĩ lưỡng.

_ '"Khốc liệt" à, đáng mong chờ rồi đây.'

_ Cái đó...m-mình là Midoriya Izuku. Vừa rồi, cảm ơn cậu vì chai nước.

Izuku thực sự muốn làm thân với người này. Ít ra ngoài Ochaco vẫn có người dịu dàng được như vậy.

_ Nichizawa Yushinori, tên tôi.

_ A, cậu là học sinh được đề cử phải không. Thật lợi hại!

_ Đúng vậy! Cậu là cô gái xếp hạng 3 nhỉ. Mình tên Uraraka Ochaco, rất vui được làm quen.

_ Ừm.

Cả ba cùng nhau quay về lớp học. Trong khi Izuku và Ochaco đều trò chuyện rôm rả, Yushinori thi thoảng được nhắc đến mới chen vào nói đôi lời. Còn không cô đều trưng bộ mặt cấm lại gần, thờ ơ lạnh lùng đi bên cạnh họ.

Cuối cùng vì cậu nhóc phải đi xuống phòng y tế nên ba người tách ra làm hai. Uraraka tuy là một người sôi nổi nhưng khi ở gần Yushinori cô lại không biết nói thế nào. Thật khó xử...

Bạn học này quá nửa là cao ngạo lạnh nhạt! Là một tảng băng di động thực sự!

Bất kể cô có nói gì hay hỏi gì, Yushinori cũng chỉ gật hoặc lắc đầu. Cùng lắm là nói được từ "ừm". So với ban nãy còn chẳng bằng một nửa. Đúng là càng so sánh lại càng thấy khác biệt.

Vậy nên để tránh nói chuyện gì có lỗi, Ochaco đều chẳng hỏi gì thêm. Suốt quãng đường cả hai đều im lặng không nói lời nào. Cho đến khi ở cửa lớp học, khung cảnh căng thẳng mới giảm bớt được phần nào.

Mọi người đang nháo nhào giới thiệu về bản thân, trông thật nhộn nhịp.

Yushinori không quá thích việc kết bạn. Chỉ khi nó không cản trở kế hoạch của cô thì cùng lắm cô mới đồng ý quen biết với vài người.

Cô đi về chỗ ngồi của mình rồi cất đống giấy tờ vào trong cặp. Khi cô đụng tới chiếc điện thoạt mới phát hiện có cuộc gọi nhỡ gần đây. Là con mèo lười của cô.

_ 'Tomura...'

Từ hồi về nhà, Yushinori đã đồng ý với việc thường xuyên liên lạc với cậu. Nhưng cô không ngờ cậu lại chọn vào giờ này.

Cô gọi lại cho cậu, chỉ vài tiếng chuông mà bên kia đã nhấc máy. Tomura chưa bao giờ chậm trễ trong cuộc gọi của hai người. Đáng yêu ha....

_ Yuuri, tôi nhớ cô. Rất nhớ....

Âm lượng vừa đủ chỉ để hai người nghe và trao đổi. Khác với bầu không khí ồn ào ở đầu lớp, cuối lớp là khoảng lặng chỉ dành cho riêng họ.

Yushinori nằm gục xuống bàn, nhắm mắt cảm nhận sự ấm áp mà Tomura luôn dành cho mình. Cậu thật tốt, mãi mãi là như vậy.

_ Được rồi, tôi ở đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top