Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 3 See soon

   'ATSUSHI!' Từ xa, Dazai hối hả chạy đến. Bên cạnh là Kunikida.

   'Nhóc không sao chứ.' Anh ấy thở hồng hộc, nhưng câu nói vẫn rõ ràng.

   'Điện thoại nhóc đâu rồi.' Kunikida một bên lấy tay lau mồ hôi trán hỏi cậu.

   'Dương nhiên là trong t...' Atsushi đưa tay vào túi, nơi dáng lý phải có chiếc điện thoại được cấp từ trụ sở nhưng không hề có. Nó đâu rồi.

   'Chắc chắc là mất rồi. Không sao, còn mạng là được.' Dazai cố gắng lấy lại hơi thở. Thở dều và dài.

   'Có chuyện gì sao ạ?' Atsushi vẫn không hiểu chuyện gì, hỏi.



   'CÁI GÌ? CHỊ ẤY LÀ NGƯỜI CỦA MAFIA CẢNG.'

Hiện cả ba đã trở về văn phòng thám tử. Atsushi la toáng lên khi biết được sự thật về bạn.

   'Tại sao cô ấy lại đi tìm Dazai-san cơ kia chứ.'

   'Có lẽ là vì năng lực của cậu ta "Nhân gian thất cách" ' Kunikida tay cầm cuốn sổ lý tưởng, tay đẩy kính trả lời. Anh lần đâu tiên thấy Dazai có cái biểu cảm đó. Lo sợ, một người như cậu ta lo sợ.

   'Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ.' Atsushi còn nhỏ, Atsushi chưa muốn chết. Huhu

Về phần Dazai sớm đã gục trên bàn, Atsushi không biết sao nhưng cậu có thể nghe thấy anh lẩm bẩm 'nát bét', 'chết tiệt' hay 'bây giờ' , 'nguy hiểm' và cả vạn sự khác. Tai hổ đôi lúc cũng thật phiền.

   'Được rồi.' Dazai đứng bật dậy, đến phía máy tính, máy in và rồi đem một sấp hình của ai đó đến trước mặt cậu.

' Nhớ cho kĩ những gương mặt này. Có lẽ trong thời gian gần cậu sẽ gặp họ đấy.'

   'Hể...' Cậu cầm đống ảnh lên, đầu tiên là một chàng trai đáng sợ, tóc hai màu, mái thưa, mắt đen, bơ phờ, không có lông mày (?).'Đây là...'

   'Các thành viên hiện đang bị truy nã của Mafia cảng.' Dazai quay sang chỗ khác, dưa tay dút vào túi, trầm ngâm suy nghĩ.

   'Híc...' Atsushi có hơi rùng mình. Truy nã, cả một sấp giấy dày này.

   'Nếu có gặp ai trong số bọn họ, chạy ngay. Rõ chưa!' Dazai chỉ tay về phía cậu, nhấn mạnh câu cuối.

   'Vâng.'Atsushi giật thót, gật đầu như gã gạo.

   'Này nhóc...' Atsushi gần như quên bén Kunikida một bên.

   'Viết báo cáo cho tôi, cô ta đã làm gì và nói những gì. Ngay!' Kunikida ra lệnh cho cậu không khoang nhượng. 'Tôi cần báo cáo của cậu, 'TRONG - NGÀY - HÔM - NAY.' Anh ta nói vậy đấy.

Hôm nay bầu trời trong xanh, nhưng đời Atsushi thì không xanh chút nào.

*****

   'Chào buổi trưa, boss.' Bạn ngiêm chỉnh cúi người kính chào người trước mặt.

   'Đã lâu không gặp. Nashi-chan.' Ông ta nhắm mắt lại, hướng bạn mà nói.

   'Vâng, đã lâu không gặp.' Bạn cũng nhắm mắt, trên môi là nụ cười giả tạo như đã từng.

   'Ta nghe nói cô đã nhận nhiệm vụ bắt hổ.' Ông ta đứng dậy, đi đến phía cửa sổ chỉ ra ngoài kia.

   'Vâng, nhưng sớm đã bỏ rồi. Chán ngắt.'

   'Ồ.' Ánh mắt ông ta hơi di chuyển về phía bạn. ' Vậy ta có nhiệm vụ mới cho cô đây.'

   'Nhiệm vụ từ Boss sao?- Bạn tiếp tục cười, đầu ngiêng sang một bên. 'Sẽ là cái gì đây.'

Ông ta chưa trả lời vội, nhưng sắc tím trong mắt ổng lại sáng lên rõ ràng. Bạn vẫn vô tư tươi cười. Boss của Mafia cảng thật nguy hiểm a~

   'Tiêu diệt một tổ chức có sở hữu năng lực, thời hạn một đêm. Chi tiết ta sẽ sai người đưa đến.'

   'Ngài muốn tôi làm Kokujin¹ sao?' Đầu bạn có xu hướng ngiêng thấp hơn, và cười tươi hơn.

   '...' ông ta không trả lời nữa và quay lại ghế ngồi.

   "Chà... Không có 'làm được không?' Thì chẳng lại là lệnh bất phản sao?." Bạn thầm nghĩ trong đầu.

   'Vậy tôi xin phép lui.' Bạn cố giữ phép lịch sự, ít nhất... là với ông ta.

Bạn dần lui ra phía cửa. Dõi theo bóng hình của ông ta nhìn mình qua khe cửa nhỏ đần mà cười. Nụ cười của một sát nhân giấu mặt.

Liếc nhìn hai kẻ canh cửa một khắc, bạn lại xoay bước quay lại văn phòng của mình. Đã bốn năm, ắt hẳn Ane-san sẽ giúp cô lau chùi.

Bạn cứ vậy cất bước, bỏ lại phía sau dãy hàng lang không một bóng người.


  
*****

'Cạch.' Vặn khóa cửa căn phòng, đẩy vào trong. Sạch xẽ, gọn gàng. Không hổ là Ane-san.

   'Được rồi.' Bạn cởi áo khoát, để sang một bên. 'Làm việc thôi.'

Văn phòng đã sạch, chỉ là nên tổng vệ sinh thêm một lần nữa và tính số lượng thuốc thôi, ắt Nee-san đã bỏ đi lâu rồi. Tối nay làm nhiệm vụ xong đi mua vậy. Cả máy pha cà phê của cô nữa. Ane-san vứt luôn rồi. Thật tàn nhẫn. Cô cần cà phê a~~~

*****

'Cốc cốc cốc.'

Phía ngoài có tiếng gõ cửa. Bạn khẽ liếc mắt. Có lẽ là người đưa thông tin mà lão già lúc này nói.

   'Vào...' Bất quá, bạn tiếp tục công việc chỉ đáp cho người ngoài kia một chữ.

'Cạch...'

   'Đã lâu không gặp, Nashi-san.' Một người bước vào. Khuôn mặt già dặn, tóc ngã màu bạc, đeo kính treo,  bộ đồ âu phục cổ điển, chiếc khăn quàng sọc đỏ đen, tay để trước ngực, mắt nhắn lại, cúi chào.

   'A...' Nghe được giọng nói quen thuộc, bạn bỏ đống đồ đang ôm sang một bên. Đứng bật đậy.' Hirotsu-san, đã không đón tiếp từ xa, thật thất lễ.'

Bạn bỏ đống việc đang dở, đi đến phía góc phòng nơi có vài chiếc ghế tròn cùng bàn kính và một tách trà mới được pha.

   'Mời ngồi.' Bạn ngồi xuống một chiếc ghế, rót trà ra bát.

   'Vâng.' Ông cũng lịch sự nghe theo. Vừa mới thực hiện nhiệm vụ, đã được Boss gọi trao tin. Vốn bây giờ thời gian rảnh cũng nhiều.

Bạn nhâm nhi tách trà đen đắng, rồi mở mắt nhìn người đối diện. Bắt chuyện.

   'Bốn năm qua cuộc sống của ông vẫn ổn chứ ạ?' Bạn lịch sự hỏi thăm người trước mặt. Vì một lý do nào đó bạn cực, cực kì quý trọng người đàn ông này.

   'Vâng, chẳng có thay đổi gì lớn.' Ông ấy cũng rất lịch sự trả lời bạn. Ông ấy đối với bạn quý 1 nhưng trọng 10.

   'Ồ.' Bạn cảm thán một tiếng. Nhìn xuống bóng hình của mình trên mặt tách trà. Có một cảm xúc gì đó len lõi trong tâm bạn.

   'Tôi được phái đến để trao tin. Không hay có thể biết được hay không.' Ông ấy mang ra một tập hồ sơ để lên bàn. Trượt qua cho bạn.

   'Tiêu diệt một tổ chức tội phạm sở hữu năng lực. Cũng chẳng có gì to tác. Ắt hẳn Mori chỉ muốn cho tất cả biết DaKuu² đã quay lại thôi.' Bạn cầm lấy tập hồ sơ. Mở ra cầm vài tờ giấy vừa đọc vừa trả lời.

   '...' Hirotsu im lặng. Có lẽ là vì sự bất kính của bạn với người ông ấy gọi là boss.

   'Tôi hơi thô lỗ nhỉ?' Bạn nhếch mép cười. Tay để lại đống hồ sơ, chống cằm hỏi.

   'Không hề.' Hirotsu ngay lập tức phản đối.' Sau tất cả, cô có quyền nói vậy.'

   'Heh...' Bạn ngã người ra sau. Tựa vào ghế ngồi.

   'Mà ngài bây giờ thuộc nhóm 'Thằn lằn đen'. Phải không?' Bạn tiếp tục bắt đầu một chủ đề khác. Không hiểu sao lại có một tầng sát khí bốc ra.

   'Liệu chăng đã có ai đó nói cho phía này hay?' Ông ta khéo hờ đôi mắt. Hỏi ngược lại bạn.

   'Ồ không. Chỉ là phỏng đoán thôi. Vậy là đúng.' Bạn híp mắt cười. Xua tay phá tan sát khí của câu trước.

   'Phải, hiện đang ở dưới quyền của Akutagawa-san.'

   'Ryuu-chan???'

   'Cậu ấy bây giờ đã rất mạnh.' Ông ấy đưa tay chạm vào quai trà. Nắm chặt.

   'Chưa đủ...' giọng bạn trầm xuống. Đầu cúi xuống che đi đôi mắt, lần nữa tỏa ra sát khí dày đặc

   'Chưa đủ.' Bạn lặp lại lần nữa, đứng dậy. Đi đến cửa sổ nhỏ trên tường. Tay chạm vào mặt kính, ngắm nhìn hoàng hôn đang chìm vào biển nơi xa. 'Vẫn chưa đủ.'

   '...' Hirotsu trầm mặt, húp tiếp một hơi trà, ông nhìn về phía ánh tà đỏ cam kia.

   'Để tạo ra một Soukoku hoàn toàn mới. Cậu ta cần mạnh thêm nữa.' Bạn quay đầu. Nhìn vào đôi mắt Hirotsu nơi bàn trà.

   'Osamu chắc cũng đã chuẩn bị rồi..


...cho Shin Soukoku.' Ngay lúc bạn dứt lời, ánh tà đỏ cam biến mất. Đổi lại là màu tối xanh đậm. Như bôi thêm sự hắc ám của bản thân người phía trước.

*****

¹: Soukoku nghĩa là song hắc còn Kokujin (黒人) chỉ có nghĩa là hắc. Ở đây Nashi nói rằng Mori- boss Mafia cảng đang tính tái hiện lại cái ngày mà danh Soukoku được lập. Sự kiện đánh sập một tổ chức sở hữu năng lực chỉ trong một đêm. Nhưng khác là chỉ cần mình cô nên sử đụng Kokujin.

²: DaKuu: viết tắt cho DaKuu~itchi (ダークウィッチ) dịch là phù thủy bóng tối. Là danh của Nashi bốn năm về trước.

*****

Mệt vl các bác ạ. Dịch bệnh thì lây lan, bạn thì cấm túc ( tại mấy bữa trước nó sốt nên bố mẹ nó nhốt ở nhà luôn rồi.). Chẳng được đi chơi đâu cã. Chán vl. Vã quá các bác ưi. Bài tập thì chất đống mà kiến thức thì đi ngủ đông rồi. Phải làm seo giờ. Huhuhu

*****

Ngày viết:23-3-2020
Ngày sửa lỗi:6-8-2020
Ngày đăng:23-3-2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top