Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Req 2: Fyodor Dostoyevsky x TB

' Chào buổi sáng, Fyodor.' Bạn mở lời bằng câu chào thân thuộc.

Khuôn mặt người kia chẳng có gì là ngạc nhiên, thay vào đó có chút thư giãn.

Họ đang đứng đối mặt nhau, trong căn hộ của bạn. Lúc này là khoảng 7 giờ sáng, lúc bạn tỉnh giấc thì thấy anh nằm ngủ trên sofa. Chẳng điều gì có thể tránh khỏi việc khóa nhà bạn bị phá. May mà khóa phòng bạn thì vẫn ổn. Hiện tại, bạn đang làm vài thứ cho một ngày mới. Khẩu phần hôm nay sẽ nhiều hơn một chút, dẫu cho bạn biết rõ rằng cậu ấy không ăn sáng tại đây.

' Cậu muốn ăn gì nào, một vài lát bánh mì cùng cốc cà phê nóng hay...'

' TB này...' lời bạn đột ngột bị cắt.

Tím sắc hướng đến con người còn đứng trong bếp nấu ăn, trông thư thản biết bao nhiêu. Mái tóc đen tuyền được cột cao, chiếc áo sơmi trắng cùng tạp dề cam. Như người vợ nhỏ bên bếp nhỉ.

' Hả? Có chuyện gì sao.' Bạn quay đầu lại, hỏi lại anh.

' Anh thích em.'

Hình như gió mới thoảng qua, đem chùm tóc thổi loạn lên. Bạn sững sờ, tay cầm chão có hơi thả lỏng. Chiếc chảo rơi lại trên bếp gaz tạo nên tiếng ồn.

Đấy còn chẳng phải trọng điểm. Người bạn xem là bạn bao năm-Fyodor Dostoyevsky bỗng nói thích bạn.

'Tóc...'

' A, tớ xin lỗi.' Bạn đem tay lên quét đi giọt nước mắt trên má. Đồng thời quay người đi, tránh mặt anh. ' Tớ...'

' TB...' anh gọi nhỏ tên bạn.

Bạn vẫn đứng đấy, chẳng vì lý do gì mà nức nở. Bạn chẳng bị gì cả, vậy mà nước mắt lại cứ rơi. Đẫu cố đến mấy cũng chẳng thể ngưng lại.

'Soạt...'

Con ngươi bạn co cứng lại. Tiếng gió quành nhẹ qua tà áo anh. Ôm lấy bạn vào lòng. Cánh tay anh mang vòng lên trước, ôm trọn lấy bạn.

' Fyodor...' Bạn thủ thỉ, hai dòng nước mắt ngưng chảy phần nào.

' ...' Anh ấy ôm cứng bạn trong lòng. Chẳng tách ra và chẳng để bạn cử động. Đầu lại gục xuống vai bạn. Bạn còn chẳng thể biết biểu cảm của anh lúc này là gì.

' Fyodor...' bạn cố gọi anh lần nữa, anh lại chẳng trả lời.

' Cậu ổn đấy chứ...' Bạn ân cần hỏi nhẹ, tay đem lên vỗ nhẹ đầu anh qua lớp mũ lông trắng.

' Anh yêu em.' Fyodor lần nữa thủ thỉ. Chỉ là hiện tại cả hai đã quá gần để có thể nghe sót bất kì từ nào.

' Nhưng...' bạn khó xử, thân thế cả hai không phải không biết. Chuyện này thực sự...

' Nếu em muốn anh sẽ...' Fyodor đứng đẩy, nắm vai bạn xoay đối mặt anh.

' Không!' Bạn khẳng định, bạn biết anh tính nói gì và bạn không muốn vậy.

' TB, em...' anh có chút nhăn nhó.

Bạn là trợ lý của một quản lý Mafia hải cảng và anh là thủ lĩnh của lũ chuột. Hai thân thế gần như đối nghịch. Chỉ cần bạn nói muốn, anh sẽ tức thì tìm cách giúp bạn rời khỏi Mafia. Thậm chí là anh bỏ lũ chuột đi ở ẩn cùng bạn. Vậy mà...

' Kouyou-sama là người đã cứu rỗi cả mạng sống của tớ. Tớ không thể phản bội chị ấy.' Bạn kiên quyết, với giọng điệu chắc nịch.

' ...' Fyodor chưa trả lời vội, đem cả khuôn mặt cúi xuống, trầm đi. Anh biết Mafia với bạn có ý nghĩ gì. Và cũng biết anh với bạn có ý nghĩ gì. 'Anh hiểu rồi, xin lỗi em nhé.'

Anh thả tay ra khỏi vai bạn. Rồi xoay người rời đi. Bạn vẫn đứng đấy. Nghe rõ từng tiếng bước chân trên sàn gỗ, đến tiếng khóa cửa nhẹ nhàng. Sau khi mọi thứ im bặt lại, cơ thể bạn mất sức sống mà liền ngã quỵ.

'Tóc...tóc...'

Nữa, bạn lại khóc nữa rồi.

' Hức... hức...'

Căn bếp vẫn còn nóng, chiếc trứng trên chảo đã khét đen một mặt. Đấy còn chẳng là điều quan trọng. Cả cuộc trò chuyện lúc nãy, đến cả xưng hô anh ấy cũng đổi rồi. Vậy còn bạn thì sao. Sau cùng... bạn phải làm gì đây.

*****

' Trông em có vẻ tiều tụy hôm nay, TB.' Người phụ nữ tóc hồng son, hỏi bạn. Bộ kimono tinh tế của chị có chút chuyển động.

' A... em ổn, Ane-san.' Bạn giật mình, đáp lại lời của chỉ.

' Chị mong là vậy. Nhanh lên nếu em không muốn ta lỡ cuộc họp.' Chị ấy cười nhẹ rồi nhắc nhở bạn. Ân cần thế này thì bạn phải làm sao đây.

' Vâng ạ.' Bạn cũng cất bước theo sau người bạn kính trọng.

Vì chị ấy bắt buộc nên bạn phải mặc bộ kimono xòe xòa trong tổng hàng dinh. Bạn không có ý kiến gì nhưng nó có chút khó di chuyển. Và nó trông cũng rất đẹp mắt nữa. Mái tóc đen tuyền của bạn thì lại được bối lên cao cùng chiếc trâm đỏ-Món quà của chị ấy. Bạn là một người khá xinh đẹp. Vậy nên luôn được chị đại của Mafia yêu mến. Đó cũng chính là lý do mà bạn được chọn làm trợ lý của cổ.

' Ane-san này?' Bạn lên tiếng gọi chỉ trong lúc cả hai còn bước trên hành lang.

' Có chuyện gì sao?' Vậy mà chị ấy chỉ xoay nhẹ người hỏi lại, chiếc ô đỏ trong tay đã được gập lại cầm trong tay phút chốc trở nên an toàn.

' Chúng ta...' bạn có chút ngập ngừng. '... luyện tập một chút sau cuộc họp nhé.

' Nếu em muốn.' Chị ấy cười nhẹ, bạn phải nói rằng chị ấy là người có nụ cười đẹp nhất, dẫu cho nó có giả tạo đến đâu.

' ...' bạn ngừng đáp đồng thời kết thúc cuộc trò chuyện. Cười nhẹ như không đi theo bóng lưng đỏ son kia.

*****

' Nhanh hơn nữa TB, nâng lưỡi hái của em lên cao hơn.'

Giọng chị Kouyou vang vọng trên cả sân tập. Chị áy đứng trong bóng che ô, nhìn bạn còn đang cật lực đấu với Kim sắc Dạ xoa ngoài kia.

' Vâng!' Bạn đáp rõ một tiếng, cố gắng dùng sức nâng cao vũ khí của mình lên.

' Chưa đủ.' Chị Kouyou quát lớn, Kim sắc Dạ xoa đồng thời vung kiếm đánh bay luôn chiếc lưỡi hái trên tay bạn.

' Ha...ha...' bạn thở gấp, lấy phần tà áo lau nhẹ mồ hôi còn dọng trên cổ, xoay đầu nhìn chiếc lưỡi hái của bản thân ghim mặt xuống đất kia. Rồi dần dần tan ra, thành các tia sáng nhỏ màu vàng.

'Cộp...cộp...' Kouyou-neesan bước lại gần bạn, Kim sắc Dạ xoa biến mất lúc nào chẳng hay.

' Em cần luyện tập nhiều hơn, TB.' Chị ấy nghiêm khắc nhắc nhở. Với chuyện luyện tập chỉ luôn là người khắc khe. Là người bên chị bao lâu bạn hiểu rõ điều đó.

' Vâng ạ.' Bạn điều chỉnh lại nhịp thở. Lau phần mồ hôi còn dọng trên trán rồi đứng thẳng người.

Kouyou-nee cũng chẳng bận tâm mấy, để lại bạn ngoài sân mà cất bước đi vào. Để lại bạn trồng trời đứng đấy. Tay bạn đưa lên, bần thần.

' "Dạ Hái Xoa" '

Bạn đưa tay lên trước mặt, rồi lại triệu hồi ra chiếc lưỡi hái lớn. Cao khoảng hai lần cơ thể bạn và trông rất lớn. Chiếc lưỡi đỏ màu kim, bỗng sáng lóe do ánh nắng hắc vào.

Ngắm nhìn đôi người đen của bản thân qua chiếc lưỡi sắc. Bạn lần nữa trầm ngâm.

' Vụt...' cơ thể mảnh khảnh vung chiếc lưỡi hái.

Năng lực của bạn thuộc loại triệu hồi, theo lý lẽ thì phải tạo nên hình bản thể như Ane-san vậy mà bạn lại chỉ có thể triệu hồi mỗi cây vũ khí nặng nề này.

Rốt cuộc bạn đã sai ở đâu chứ?

*****

' Bắt hắn ta lại.'

Lời từ người phụ nữ bặn Kimono như lệnh không thể cãi. Sau câu nói của thị, cả đoàn người áo đen lao đến một phía, cố đuổi theo cái bóng trắng kia.

' "Dạ Hái Xoa" '

' Cẩn thận.' Thị gào lớn, trong không gian liền xuất hiện gió xé.

' Vụt.'

Cả doàn người không khỏi giật mình, theo lời nhắc mà lui lại vài bước, còn có vài nguòi chậm chân tức khắc liền bị cắt đôi người.

'Phụt....' máu bắt đầu phun ra, lấm lêm hết cả vùng. Các cỗ thi thể nửa nửa kia bắt đầu ngã xuống. Phía sau khung cảnh hoang tàn kia bắt đầu xuất hiện bóng người.

' Cộp... cộp...' bạn từng bước đi dọc hàng lang, trên người chẳng còn bộ kimono thường thấy. Thay vào đó lại xuất hiện bộ váy trắng tinh khôi cùng sợi dây cột eo màu đen. Cổ cao, ôm sát và ống tay ngắn đến khuỷ tay, rộng. Mái tóc đen tuyền kia thì lại được cột cao gọn gành. Trông chẳng còn hình bóng người con gái trong trụ sở thường ngày.

' Em đang làm gì vậy hả TB.' Kouyou quát lớn với bạn.

Đội quân của thị đang truy bắt Fyodor- một kẻ nguy hiểm mới xuất hiện. Và hiện tại bạn đang đứng đây cùng với chục xác chết nửa mùa này.

' Xin lỗi nhé Ane-san. Em là lại làm một kẻ lại lối rồi.' Bạn cười nhẹ, trông thật thảm hại.

Váy bạn vì máu mà bắt đầu úa đỏ, một bên má cũng bị máu hất lên. Tay bạn đưa lên, quẹt qua phần máu bị dính đấy. Để sót lại vài vệt máu nhỏ đã bị đông.

Bỗng từ chỗ nào lại xuất hiện gió lớn, thổi từ dưới chân bạn lên như một cơn lốc xoáy. Tóc cùng váy không cản nổi mà bay. Tiếng xé gió ầm ỉ còn rít vù vù. Đội quân của Kouyou lần nữa lùi bước. Thị nhìn bạn, mày nhíu chặt lại.

Đúng như những gì chỉ đoán. Lơ lửng sau lưng bạn một thân ảnh lớn gấp 2 lần. Trôi lơ lửng, mái tóc nó cũng có màu đen. Dài và trôi lơ lửng. Trên người nó lạo là một bộ kimono trắng buốt đến lạ mắt giữa cái khung cảnh này. Cầm trên tay cái lưỡi hái khổng lồ quen thuộc mà bạn cầm trên tay mỗi khi làm nhiệm vụ. Không nhầm vào đâu được. Đây chính là bản thể năng lực của bạn.

Trong làn gió rít, Kouyou còn có thể nghe thấy những lời mà bạn thì thầm.

' Em xin lỗi, Ane-san.'

*****

'

Ưm...' Kouyou mở mắt, cô tỉnh đậy trên chiếc giường bệnh nhỏ trong căn phòng trắng toán quen thuộc.

' Tỉnh rồi sao?' Một bên có giọng trầm trầm quen thuộc.

' Chuyện gì đã xảy ra?' Thị cố ngồi dậy. Tay chống giường, tay xoa đầu.

' Quý cô Kouyou đây là người duy nhất sống sót.' Bác sĩ Mori nói đến đây, Kouyou liền nhăn mặt. ' Toàn quân đã bị diệt rồi.'

Không gian bỗng chốc trở nên trầm lặng...

' Thật xin lỗi.' Chị ấy nhẹ lời nói.

Lần này thiệt lại về phía Mafia ắt không nhỏ. Dù gì bạn cũng là người của chị nên tất cả những gì mà bạn làm chị ấy sẽ là người chịu trách nhiệm. Kể cả việc phản bội Mafia. Phản bội thị.

' Đến tôi cũng chẳng thể ngờ.' Mori tỏ vẻ tiếc nối, nói xong rồi lại tiếp lời. 'Cơ mà không sao đâu, ta đã bắt giữ được kẻ phản bội rồi.'

' Cái gì!!?' Kouyou sốc cực, chị mới nghe cái gì cơ. Kẻ phản bội-bạn bị bắt rồi.

' Nói chính xác hơn thì...' Mori đứng dậy, đi đến phía bàn lấy vài tập giấy. 'Cô ta đã chết.'

Nhận lấy sấp giấy do tay thủ lĩnh đưa, Kouyou không nhịn được mà lật ra.

Thông tin về nhiệm vụ rõ ràng có lẽ người viết báo cáo là Chuuya.

Nó viết về việc bạn- không là xác bạn xuất hiện tại một góc hẻm ở khu ổ chuột- nơi bạn từng sinh sống.

Ở đấy họ không tìm được chiếc tính gì. Chỉ có bạn, máu và mưa. Lúc ấy trời dổ mưa, ầm ĩ và máu đã theo cơn mưa mà loan ra cả vùng. Xác bạn nằm đấy, giữa vũng máu của bản thân bạn.

Trong báo cáo còn miêu tả. Khuôn mặt bạn lúc đấy. Bạn đã cười.

Kouyou chỉ đọc đến đây mà lại ngừng lại. Đem cả tập giấy cất đi. Lòng nhói lên từng hồi.

' Ane-sama, theo chị thế nào là yêu?' Một vài mảnh vỡ quá khứ hiện lên trong đầu chị. Bạn đứng ngay đấy và hỏi một cách ngây ngô.

' Tại sao em lại hỏi vậy, TB?' Lúc ấy thị khá bắt ngờ. Bạn vốn chẳng quan tâm chuyện này cơ mà.

' Em cũng chẳng biết nữa...' Câu trả lời của bạn cũng đủ để thị hiểu được. Bạn chỉ vu vơ hỏi thôi.

' Yêu chỉ đơn giản là sự hi sinh vô điều kiện cho người ấy. Chỉ vậy thôi.' Thị kép hờ đôi mắt, đồng thời giải đáp thắc mắc cho bạn.

' Tất cả sao ạ?' Ấy vậy àm bạn chưa bỏ cuộc, vẫn tiếp chuyện với những câu hỏi ngu ngơ.

' Phải rồi, TB yêu dấu của chị. Một ngày nào đó em sẽ hiểu thôi.' Thị đem tay lên xoa đầu bạn. Trong sâu ánh mắt lóe lên sự dịu hiền.

Phải rồi, bạn đã hiểu được yêu là gì. Và cũng vì chữ yêu đấy mà bạn mới biết được chữ hận là gì?

*****

' Thật không thể tin nổi. Ngươi vì kế hoạch lần này mà xuống tay với cả nàng.' Chú hề phất phơ chiếc áo choàng trắng. Cười xuề xòa trước kẻ kia.

' Tại sao không nhỉ.' Nam hài tóc den cười trống rỗng. Ánh mắt tím lặng xuyên qua chiếc mũ lông mà tỏ ý cười.

Trên tay nam hài kia còn có chiếc điện thoại kết nối đơn sơ. Ấn nút nhỏ bên mặt phải, anh ra lệnh.

' "Dạ Hái Xoa" , giết!'

Hắn là quỷ, là kẻ thông minh được tạo ra bởi chúa trời, là kẻ đủ trí khôn để biết chuyện gì xảy ra với người hắn thực sự yêu.

Chà... là thực sự cơ. Chứ chẳng phải một hai câu nói như bạn đâu.

___________________

Hơi bị dài đấy, và nhảm nữa.

Vài chú ý nhỏ ở đây.

•Fyodor không hề yêu bạn, dương nhiên... hắn ta chỉ đang lợi dụng bạn thôi.

•Năng lực của bạn Dạ Hái Xoa ấy bị áp chế điều khiển bởi chiếc điện thoại. (Giống như trường hợp của Kyouka á.)

•Bạn không thích Kimono nhưng vì Ane-san nên mới miễn cưỡng mặc.

Vậy hoi, mà cái vụ tên dị năng á. Tui đổi cho nó phù hợp hơi thôi, chắc không sao đâu ha.

Rep 2 của Mei726

21-5-2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top