Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tinh Linh Kì Lạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các dây tơ kẻ tóc của Origami trong lúc này như muốn dựng đứng cả lên vậy.Cẩn thận lùi ra xa giữ khoảng cách an toàn,cô khẽ liếc nhìn đối phương trong sự cảnh giác tột cùng:

- "Cô muốn gì ?"

- "Xin đừng căng thẳng thế chứ ‹Angel› ~ tôi chỉ muốn mời cô một tách trà thôi mà ~" Cô ta cất giọng như giễu cợt

- "Đừng hòng lừa tôi ! Còn không nói rõ mục đích tôi sẽ xem cô là kẻ thù."

Origami lúc này đã trang bị sẵn Linh Phục,nhưng có điều gì đó khác lạ...Nó không phải bộ trang phục cô dâu trắng thuần khiết như thường thấy mà chỉ là một lớp lụa trắng quấn quanh cơ thể.Origami-cô không có đủ Linh Lực để làm điều đó...

Sau khi Mio biến mất,Linh Lực cũng theo đó mà tan biến đi và vì thế những thứ được tạo nên từ Linh Lực cũng không thể tồn tại được. Tohka-Tinh Linh được tạo dựng từ Linh Lực gần như nối bước Mio nhưng may mắn nhờ sự can thiệp kịp thời của Origami và mọi người nên cô ấy mới có thể sống sót được.Và vì đã phải hy sinh Linh Lực để cứu Tohka mà giờ Origami chẳng còn đủ Linh Lực để trang bị Linh Phục giới hạn nữa...

- "Đã nói rồi,tôi chỉ muốn mời cô một tách trà thôi.Tính ra cô may mắn thật,xin mời."

- "!!!"

Trong chớp mắt vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì,cảnh vật một lần nữa đã thay đổi.Một căn phòng trà,nó được tô điểm bởi bốn bức tường trang trí hoa Tường Vi phấn hồng nhẹ nhàng mộc mạc.Có một cái bàn gỗ được đặt ở giữa phòng,bên trên là một bình trà đang tỏa khói nghi ngút,thêm hai cái tách dùng để uống trà và một cái dĩa đựng thảo mộc khô.

- "Không cần phải cảnh giác thế đâu,mời ngồi."

Nói rồi cô ta ngồi xuống,sau đó lấy một ít thảo mộc từ cái dĩa kia bỏ vào ấm trà nóng.Mùi thơm thảo mộc đã lan toả,cẩn thận rót ra hai tách trà rồi giữ lại cho bản thân một tách,tách còn lại được đẩy sang cho Origami sau.

Origami từ từ ngồi xuống nhưng vẫn giữ sự cảnh giác cao độ,cẩn thận liếc nhìn đối phương trong khi tay đang kéo dần chiếc tách về phía mình.Mùi hương thơm thảo chậm rãi chiếm dần toàn bộ khứu giác của cô,cuối cùng Origami đã chọn thử vị tách trà đó mà không thể suy nghĩ gì hơn nữa.

- "Hương vị cũng không đến đỗi tệ"

- "Có phải cô đang cảm thấy năng lượng đang chảy dần dần trong cơ thể ? Một chút ấm áp dễ chịu và thoang thoảng đâu đó còn cảm giác được tiếng thì thầm của cây ?"

- "Đúng vậy,nói không sai chút nào."

Cũng không có gì lạ khi cô ta biết điều này,sẽ thật lố bịch nếu hỏi một kẻ cũng cùng uống loại trà đó kiểu câu hỏi như "Sao cô biết ?" hay đại loại như vậy.Mặc dù chưa biết đối phương có mục đích gì nhưng trước hết cô ta cũng thể hiện ra được sự thành ý của mình khi đã mời Origami một loại trà thuộc loại hảo hạng như thế.Bỏ qua mọi suy nghĩ,Origami nhấc li lên lần hai và lần này là một ngụm lớn

- "Một ly nữa nhé ?"

- "Được rồi,nói mục đích của mình đi.Nếu chỉ là để uống trà thì hẹn hôm khác,vậy nhé."

Đặt chiếc tách rỗng trở lại bàn,Origami thẳng thừng bỏ lại một câu rồi đứng lên quay lưng chuẩn bị rời khỏi.Cô đã có hẹn ! Tohka đang chờ cô đến,thế mà lại phải dây dưa ở đây...Khốn !

- "Có vẻ cô đã thay đổi...‹Angel› ~ điều đó cũng tốt nhưng đồng thời cũng xấu.Tôi nghĩ cô nên để ý thêm người đi,người đã bị cô quên lãng...một người cũ."

- "Cô nói vậy là có ý gì ?"

- "Tôi nghĩ cô biết đấy."

Ngay lúc này,sự lạnh lẽo lúc đầu đột nhiên quay trở lại.Không một lời,Origami lùi nhanh trở lại điểm an toàn rồi loé sáng một cái.Trong chớp mắt,Linh Phục hoàn chỉnh hiện diện trên người cô

Mặc cho sự cảnh giác,cô ta từ từ đứng dậy trong khi miệng đang nở một nụ cười không tốt xấu.

- "Ara...không còn cách nào khác nhỉ ? Đành vậy thôi ~"

- "Đừng nhiều lời ! Những lời ẩn ý ấy tốt hơn hết cô nên để lại cho bản thân đi."

- "Cô nhớ cho kĩ nhé ~"

Nói xong,một mảng đen tối bao trùm lấy toàn bộ thân thể cô ta.Chốc lát,một mỹ lệ thiếu nữ hiện ra.Đen,màu màn đêm u ám,đôi cánh,vương miện...tất cả các thứ trang bị trên người cô ta khiến người ta dễ liên tưởng đến "Nữ Hoàng".Cả vẻ đẹp sang trọng ấy,nói không ngoa nếu cô ấy chính là Nữ Hoàng quyền quý của các Tinh Linh.

- "‹Metatron›"

Lời triệu hồi vừa dứt,"cánh" vương miện hiện ra mang theo ánh sáng kì diệu.Phát sáng trong căn phòng bỗng chốc u tối kia

Cô ta-Tinh Linh kia lại cười,sau đó từ từ...hai tay nắm lấy nhau rồi đầu nhẹ nhàng cúi xuống,tư thế giống như đang cầu nguyện.

- "<Dark Secret>"

Bóng tối dần dần tụ phía sau lưng cô ta,thong thả.Sự hình thành của một cái cây lớn,nó đen đúa như đã từng bị thiêu qua,những nhánh cây dài ngoằng chao qua đảo lại như đang từ từ xem xét cục diện vậy.Chưa xong,những nhánh cây dừng lại và những chiếc lá từ đó được sinh ra một cách nhanh chóng,gân lá hiện lên nhưng tuyệt nhiên chúng không hề có màu xanh mà là một màu đen đủi.

Không mất tập trung cũng không ngơ ngác,Origami phát hiệu lệnh tấn công,ánh sáng loé lên theo đường thẳng bay xoẹt đến phía Tinh Linh đang không phòng bị.Cô biết,trong lúc này phải diệt cô ta,phải nhanh chóng.

- "‹Tuyệt Mật›"

Cô ta xướng lên,tên của chiêu thức.Những nhánh cây lại chao đảo và quấn xung quanh cô ta,tạo thành một cái khiên chắn,đòn tấn công của Origami chạm vào và gần như ngay lập tức nó phát nổ rồi biến mất vào hư không.

- "Chà,cô không thể chờ đến lúc tôi triệu hồi xong Thiên Sứ sao ~" Một nụ cười lại được hình thành,có vẻ như cô ta rất thích cười

- "Không thể thưa cô,tôi không dư thời gian cho lắm.Và tôi sẽ không nói bất cứ lời nào nữa,thay vào đó là tấn công." Origami vừa nói,đôi mắt vừa sắc lại hướng nhìn thẳng xoáy vào trong mắt cô ta,hình bóng cô như in rõ đậm trong đôi con mắt màu bạc của "Nữ Hoàng"

- "À ~ tôi đang rất mong chờ đâ_

Chưa dứt lời,một tia sáng phóng vọt đến rồi tiếp theo sau đó nữa là vô số mảnh ánh sáng khác lần lượt vụt lên nối tiếp nhau.Như thể đó là chuyện thường,cô ta xoay qua bên trái rồi lại xoay qua bên phải rồi cuối cùng bay vụt lên trời cùng một khuôn mặt đầy thoải mái mặc kệ các tia sáng đầy huỷ diệt vẫn đuổi sát phía sau lưng.

Các "giọt mưa sáng" yếu dần rồi bỗng biến mất,Tinh Linh kia cũng dừng lại.Ngỡ như đòn tấn công đã hết nhưng không,một cái cột sáng to lớn từ bao giờ xuất hiện phía trên đỉnh đầu cô ta và rồi_

Khung cảnh trở nên trắng xoá...

- "Thành công chưa ?" Origami khẽ thì thầm tự hỏi,và mặc dù biết chuyện sẽ ra sao nhưng cô vẫn mong Tinh Linh kia sớm chết quách đi.

- "Chậc,thật là hấp tấp và mạnh bạo.Đúng là...a ~"

Đúng như dự đoán,khung cảnh hiện ra rõ ràng hơn.Một cái hố khổng lồ đang hiện ra dần dần,kết quả của mọi chuyện...Tinh Linh kia đang được những "nhánh cây" bảo vệ,thân thể thậm chí không có lấy một vết xước nào.Thật rắc rối,Origami không có đủ kiên nhẫn nữa...

- "«Kadour»"

‹Metatron› tách ra thành các trụ riêng lẻ,chúng như có ý thức đều đồng loạt hướng kẻ thù trước mắt mà tấn công.Cô ta vẫn cứ vô tư tránh né mà không hề biết Origami đã biến mất từ lúc nào...

Xoẹt một cái,một cú cào ánh sáng cực mạnh như xé tan mọi thứ.Tưởng như sắp chạm được thì bỗng những nhành cây vòng lại muốn bắt lấy Origami,nhưng điều này vẫn nằm trong dự tính...Tự động kích hoạt "lá bùa bảo vệ" Origami dịch chuyển một khoảng ra sau và "nhánh" vẫn dài ra để vươn đến bắt cô,nhưng mọi chuyện không đơn giản.

Ngay khi khoảng cách bị xoá dần,từ đâu những cột ánh sáng nhỏ phóng thẳng xuống làm nhánh cây hơi chao đảo.Lợi dụng thời cơ,Origami lao như một cơn gió đến cùng với "cú cào ánh sáng" thành công tặng cho Tinh Linh kia một vết cào "ngọt ngào".Ngay sau đó nhánh lại tiếp tục đâm thẳng xua đuổi kẻ xâm nhập nhưng như quang ảnh,cô lặng lẽ rời đi.

- "Ôi,tôi hơi bất cẩn nhỉ ~" Vừa nói cô ta vừa suýt xoa vết thương mới tinh trên làn da trắng tuyết.

Đột nhiên Origami mỉm cười,cô ta hơi có một chút ngạc nhiên nhưng rất nhanh chóng biểu cảm ấy biến mất đi.Cô ta cũng cười và với một tông giọng khá đáng sợ,Tinh Linh ấy nói:

- "Cô khá kín tiếng nhỉ ? Thật thầm lặng và đột ngột.Như Thiên Sứ của cô ấy (?)."

- "Cảm ơn vì lời khen,cô nên cẩn thận.Tôi không chắc cô sẽ an toàn đâu (?)"

- "Lời cảnh báo thật đáng giá ! Tai tôi không thể nghe thấy,thật tuyệt vời...(?)"

Chính xác hơn,một cái lồng với xung quanh là những thứ như laze cực sắc bén đang quay vòng và còn gì đáng quý hơn khi "Nữ Hoàng" đang ngự bên trong.Và mọi thứ cũng đến,Origami phát lệnh...ánh sáng từ trên đỉnh lồng như một lưỡi kiếm rơi nhanh xuống "kẻ tội nhân" hành hình tên xấu số,mọi thứ lại trắng xoá.

- "Tôi cầu cho cô mau chết đi,đồ Tinh Linh phiền phức !" Một lời khinh miệt được nói ra,<Angel> với vẻ mặt khó chịu đứng nhìn thẳng vào cái bóng của "kẻ dửng dưng" kia mà nói

Phải,bằng một cách thần kì nào đó mà cô ta vẫn lành lặn.Thật khó chịu !

Rít...

Tiếng gió thổi vút ngang kèm hơi lạnh,những nhánh cây cứ rào rạc rào rạc cọ vào nhau mãi.Thi thoảng đâu đó tiếng côn trùng kêu trong khoảng không yên lặng,trời đêm đen thăm thẳm không lối...

- "Thật là đặc sắc ~ nhưng thật dài dòng và tốn thời gian.Lui đi"

Một giọng nói có vẻ quen vang vọng đến,Tinh Linh kia nở nụ cười quen thuộc rồi dần phát sáng trở lại hình dáng của một nhánh cây.Chủ nhân của giọng nói kia ngày càng đến gần,một lần nữa cô ta lại xuất hiện...vẫn mang theo không khí lạnh lẽo như lần đầu,không có gì thay đổi.

- "<Dark Secret>"

Lại là cái tên đã nghe qua,cái cây nghe lời triệu hồi liền lập tức xuất hiện trước mặt chủ nhân của mình.Origami âm trầm cất giọng:

- "Ngay từ đầu đã chỉ là giả dối..."

- "Đúng vậy,và có lẽ cô công đủ rồi.Đến lượt tôi nhé ?"

Origami không đứng yên,cô nhanh chóng tấn công kẻ thực sự kia. «Shemesh» đang quay quanh và dồn dập tấn công trước khi mọi thứ biến mất nhưng có vẻ...

- "Hết rồi.‹Mũi Tên Mật› !!"

Thứ cuối cùng cô nhìn thấy chính là hình ảnh bản thân mình bị một mũi tên đen đâm xuyên qua cơ thể.

- "Cảm ơn vì đã ghé thăm."

Màu đỏ bao trùm lấy tất cả...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top