Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5: Gặp lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 5: Gặp lại

Năm năm sau.
Ba Lạp Khắc vương quốc, phía nam Thiên Đấu đế quốc, phụ thuộc vào Thiên Đấu đế quốc, một trong tứ đại vương quốc trong cảnh nội của Thiên Đấu đế quốc. Cảnh nội của Ba Lạp Khắc vương quốc có hai tòa thành thị trọng yếu nhất, một tòa là Ba Lạp Khắc thành. Mà một tòa thành thị còn lại là Tác Thác thành.

Lúc này vừa qua giữa trưa, trời nóng thiêu đốt, cửa tây của Tác Thác thành đi vào hai người tuổi trẻ một nam một nữ, nhìn qua đều chỉ có hơn mười tuổi.

Đứa bé trai quần áo màu lam nhạt đơn giản, nhìn qua mười hai tuổi, thân cao khoảng một thước . Tóc dài màu đen miễn cưỡng buông xuống bả vai, tướng mạo tuy không tính anh tuấn, nhưng làm cho người ta một loại cảm giác rất dễ dàng thân cận.

Còn đứa bé gái bên cạnh tóc dài đen mượt được tết thành đuôi sam trên thân mặc một kiện y phục nhỏ màu phấn hồng, lông mi cong cong tự nhiên, một đôi mắt to sáng và lanh lợi phối hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộm, chẳng những xinh đẹp, còn có vài phần mềm yếu, đáng yêu.

Một nam một nữ này chính là Đường Tam và Tiểu Vũ từ Nặc Đinh sơ cấp hồn sư học viện đi tới.

Tiểu Vũ giơ tay lên, tại cái trán có chút ướt át nhẹ nhàng lau qua, có chút bất mãn nói: "Rốt cục cũng tới. Thật không biết Đại sư nghĩ thế nào, rõ ràng có vài toà Trung cấp hồn sư học viện đều tỏ vẻ chiêu thu chúng ta, nhưng hắn lại để ngươi tới cái phá học viện ngay cả cấp bậc cũng không có."

Đường Tam mỉm cười: "Sư phụ để cho ta tới khảo hạch, nhưng cũng không nói cho ngươi tới. Là ngươi muốn đi theo"

Tiểu Vũ trợn mắt: "Thật không có lương tâm, người ta còn không phải là vì ngươi sao. Ai bảo người là ca ca của ta. Hơn nữa ca, ngươi nói A Âm ca có tới không?"

Nhắc tới Bạch Linh Âm, cả Đường Tam và Tiểu Vũ đều có chút trầm ngâm, kết huynh muội cũng đã 5 năm nhưng hai người cũng không biết quá nhiều về người ca ca, đệ đệ này. Xuất thân thần bí, hành tung bí ẩn, nếu không phải thi thoảng Bạch Linh Âm đến thăm bọn họ thì hai người cũng không biết làm cách nào để liên hệ nàng.

Đường Tam an ủi "Trước ta đã cùng A Âm nói rồi. Chắc đệ ấy đang có chút việc đến muộn, dù sao vẫn còn mấy ngày nữa mới đến khảo thí. Không vội"

Lúc này, ở một nơi cách Tác Thác thành rất xa, Bạch Linh Âm ánh mắt có phần nghiêm trọng nhìn một mảnh sương mù trắng xóa cách đó không xa, vốn dĩ theo dự định ban đầu, Bạch Linh Âm muốn hoàn thành cửa thứ nhất của đệ tam khảo trước khi hội ngộ với nhóm của Đường Tam nhưng hiện tại xem ra cửa này đi không thông.

Thủ Hộ Thần đệ tam khảo cửa thứ nhất yêu cầu tự mình lấy được một giọt tinh huyết của hồn thú vạn năm Hỏa Liên Bích Vân Hồ. Lúc lấy được đệ tam khảo, Bạch Linh Âm đã cho người điều tra tung tích của nó nhưng Hỏa Liên Bích Vân Hồ vốn là hồn thú biến dị từ Bích Vân Hồ, số lượng tương đối ít, thời gian 2 tháng mà cũng chỉ phát hiện được dấu vết của 1 con.

Bạch Linh Âm lần theo dấu vết của nó, nhưng khi đến nơi, chỗ này đã trở thành một bãi hoang tàn, không xa là thi thể của Hỏa Liên Bích Vân Hồ đang bị khói trắng từ từ ăn mòn. Tâm tình có chút trầm xuống, xem ra còn phải đợi một thời gian khá lâu thì cửa thứ nhất của đệ tam khảo mới có hi vọng hoàn thành. "Tam thúc, thúc trở về trước đi. Con còn phải đến chỗ hẹn với Tam ca"

Một bóng người lóe lên, Bạch Long Khanh xuất hiện, vẻ mặt lo lắng nhìn Bạch Linh Âm "A Âm, đừng vội vàng quá. Ta trở về nói cho phụ thân con lần nữa tra xét tung tích của Hỏa Liên Bích Vân Hồ."

Bạch Linh Âm gật gật đầu, phất tay chào rồi thi triển thân pháp biến mất. Cô còn không có quên cửa thứ hai của đệ tam khảo là cùng thiên mệnh chi tử gia nhập học viện, trước cùng với Đường Tam hẹn ước qua thời điểm này đến Tác Thác thành cùng gia nhập một cái gọi là Sử Lai Khắc học viện, mà bây giờ đã sắp quá thời gian hẹn.

Lúc Bạch Linh Âm tìm đến chỗ Sử Lai Khắc thì cũng chẳng còn ai xếp hàng, ở đó chỉ có một lão giả hơn 60 tuổi đang ngồi sau cái bàn chống tay gật gù. Bạch Linh Âm nghi ngờ đánh giá xung quanh, nơi này thực sự là một học viện sao, đây rõ ràng là một cái thôn nhỏ bình thường.

"Ngươi đến báo danh sao?"

Dường như cảm giác được có người đến, lão giả đứng dậy vươn ngươi một cái rồi híp mắt nhìn Bạch Linh Âm. Bạch Linh Âm gật gật, mặc dù vẫn còn một đống câu hỏi nhưng vẫn đi đến trước mặt lão giả.

"Phí báo danh là 10 kim hồn tệ, đặt ở trong cái hộp kia là được. Nộp phí xong rồi đưa tay ra"

Bỏ 10 kim hồn tệ vào cái hộp, Bạch Linh Âm nhíu mày, có chút không thích nhưng vẫn giơ tay ra. Lão giả nhéo nhéo tay, gật đầu "Tuổi thích hợp. Phóng thích vũ hồn của ngươi"

Bạch Linh Âm nhìn lão giả một cái, trên người toát ra một luồng kim sắc, hồn hoàn cũng đồng thời xuất hiện. Lão giả trừng mắt nhìn hồn hoàn trên người Bạch Linh Âm, có chút câm nín không biết nói gì.

"Ta hợp cách sao" Bạch Linh Âm thu hồi vũ hồn bình tĩnh hỏi hắn. Lão giả giật mình, đảo mắt nhìn Bạch Linh Âm đứng dậy thu dọn cái bàn. "Đi thôi, ta dẫn ngươi vào học viện"

Đường Tam cùng Tiểu Vũ bên kia đã được Đái Mộc Bạch dẫn đi tiến hành đệ tứ quan khảo hạch. Một đường nghe giới thiệu về Sử Lai Khắc học viện, cuối cùng, bọn họ đã đi tới 1 mảnh đất trống, nơi này so với đệ nhị quan lúc trước nhỏ hơn rất nhiều, chỉ khoảng 200 thước vuông. 1 người trung niên khoảng 50 tuổi ngồi ngủ trên ghế.

"Triệu sư phụ, ta dẫn người đến tiến hành đệ tứ quan khảo hạch."

"Oh? Năm nay có người tiến tới đệ tứ quan? Mà lại có tới 4 người?" Trung niên nhân mở đôi mắt vẫn còn có vẻ ngái ngủ, có chút kinh ngạc nhìn 4 người trước mặt, tựa hồ gặp chuyện không thể tin nổi.

Đái Mộc Bạch nói: "Chẳng những bọn họ 4 người tới đệ tứ quan, hơn nữa bọn họ đều là miễn trừ kiểm tra ở đệ nhị và đệ tam quan."

"Là 5 người". Người chưa tới nhưng giọng đã đến trước. Đái Mộc Bạch mấy người thấy từ đằng xa một cái lão giả mang theo một cái thiếu niên lại gần "Triệu lão sư, hắn cũng đủ điều kiện tham gia đệ tứ quan. Giao cho ngươi"

Lão giả rời đi, Bạch Linh Âm lại gần mấy người, miệng tươi cười, con mắt cong lên thành hình nguyệt nha, giọng ôn hòa "Xin chào, ta đến tham gia đệ tứ quan"

Bạch Linh Âm một đầu tóc trắng xóa, tùy ý thả xuống vai, gương mặt thanh tú, trên tai mang một khỏa khuyên tai hình giọt nước màu ngọc bích, một thân thanh y phục sức cùng với khí chất ôn hòa làm cho cô có phần cao quý, không phù hợp với cái thôn nhỏ này.

Tiểu Vũ trước tiên hoàn hồn, vui vẻ nhảy nhót đến bên Bạch Linh Âm, níu tay cô làm nũng "A Âm ca, ngươi cuối cùng cũng đến"

Bạch Linh Âm cười cười, ôn hòa xoa xoa đầu Tiểu Vũ, nhìn về phía Đường Tam khẽ gật đầu. Đường Tam thấy nụ cười của Bạch Linh Âm không hiểu sao tim đập bịch bịch, mặt đỏ lên, ngượng ngùng sờ sờ chóp mũi "Lâu ngày không gặp, A Âm càng ngày càng đẹp". Nhủ thầm trong lòng, Đường Tam lại lắc lắc đầu đem mấy cái suy nghĩ vớ vẩn đập tan.

Đái Mộc Bạch đứng một bên, nhìn Bạch Linh Âm lại nhìn Đường Tam "Các người quen biết"

Đường Tam "Ân, đệ đệ ta"

Đái Mộc Bạch nhìn Bạch Linh Âm một thân khí chất không hợp thói thường nghi ngờ "Đệ đệ?"

"Đệ đệ kết nghĩa" _ Đường Tam thở dài

Bên kia, Triệu sư phụ con mắt sáng ngời, từ ghế đứng lên, vóc người hắn không cao, tướng mạo rất bình thường, nhưng nhìn qua lại cực kỳ rắn chắc. Bả vai rộng lớn như tường thành, áo khoác căn bản không cách nào che giấu cơ thể hùng tráng như cương thiết chú tạo của hắn. Vẻ mặt dù hòa khí, nhưng vóc người hùng tráng vô hình trung gây mọi người áp lực mãnh liệt.

"Các ngươi đều vượt qua 25 cấp. Không tệ, không tệ, xem ra năm nay tiểu quái vật không ít a. Thông qua cửa của ta, các ngươi chính thức trở thành đệ tử của học viện Sử Lai Khắc. Bất quá, khảo nghiệm của ta không có dễ dàng thông qua. Ta khảo hạch chính là năng lực tại phương diện này."

Ánh mặt tươi cười đảo qua 5 người Đường Tam: "Ta là Triệu Vô Cực, cửa này, ta tự mình cùng các ngươi thử một chút. Cho các ngươi 1 nén hương để hiểu rõ nhau. Sau đó, liên thủ ngăn cản ta công kích trong thời gian 1 nén hương. Chỉ cần 1 người có thể kiên trì đến cùng, đều tính là các ngươi vượt qua kiểm tra."

"Triệu sư phụ, như vậy không được." Đại Mộc Bạch chần chờ nói.

Triệu Vô Cực trừng mắt nhìn hắn: "Có cái gì không được? Tiểu Bạch ngươi cũng có thể đem thực lực của ta nói cho bọn họ biết, để bọn họ chuẩn bị."

Nói xong những lời này, cũng không biết hắn từ nơi nào lấy ra 1 cây nhang, dùng đầu ngón tay bắn ra, trực tiếp cắm nhang xuống đất, không 1 chút rung động.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top