Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 35: Chiến Mạnh Y Nhiên

Triệu Vô Cực cười nói:
"Không dám nói đùa, nếu đại tỷ không tin thì cứ tự nhiên chứng thực."
Ra hiệu cho Áo Tư Tạp phóng xuất võ hồn.
2 cái hồn hoàn bách niên xuất hiện sau lưng Áo Tư Tạp nhưng võ hồn của hắn lại không xuất hiện khi không xướng hồn chú nên không xuất hiện, Triêu Thiên Hương cùng vị nữ tử kế bên nhỉn thấy hồn hoàn của Áo Tư Tạp liền kinh ngạc, họ không ngờ là tiểu tử trước mặt họ nhìn nhỏ tuổi vậy mà đã là đại hồn sư.
Triệu Vô Cực nhìn vẻ kinh ngạc của 2 bà cháu Triêu Thiên Hương thì liền cười nói:
"Đại tỷ thấy sao, hắn có hợp mắt chứ."
Triêu Thiên Hương nghe vậy liền bình tĩnh cười nói:
"Quả không hổ danh là Bất Động Minh Vương, đến đệ tử cũng không phải dạng tầm thường, bất quá cả 2 chúng ta đều muốn con Phong Kỹ Lam Nghê kia hay là dùng quy cũ của hồn sư để quyết định."
Triệu Vô Cực hỏi:
"Thưa đại tỷ, quy cũ là gì?"
Dù sao hắn tới nay cũng chưa coi mình thuộc về giới hồn sư.
Triêu Thiên Hương cười nói:
"Rất đơn giản, dù sao cả 2 đứa nhỏ đều cần cái hồn hoàn này, vậy chúng ta hãy để chúng thi đấu với nhau, nếu ai thắng thì con Phong Kỹ Lam Nghê sẽ thuộc về người đó."
Triệu Vô Cực nghe vậy liền lắc đầu nói:
"Thứ lỗi đại tỷ, có vẻ là không được rồi."
Triêu Thiên Hương nhíu mày nói:
"Tại sao?"
Triệu Vô Cực vỗ vai Áo Tư Tạp cười nói:
"Tên này là phụ trợ hệ nên không thể so tài với cháu gái đại tỷ được."
Triêu Thiên Hương nghe vậy liền kinh ngạc nhìn Áo Tư Tạp 1 hồi rồi mới bình tĩnh hướng Áo Tư Tạp hỏi:
"Tiểu tử, ngươi thuộc tông môn nào vậy?"
Áo Tư Tạp lắc đầu nói:
"Không, ta xuất thân từ dân thường."
Triêu Thiên Hương kinh ngạc, không thuộc tông môn nào mà đã có thực lực như vậy, nếu mà có thể lôi kéo hắn về với học viện của bà thì sau này hắn sẽ là 1 trợ thủ đắc lực cho cháu gái bà, Triêu Thiên Hương trong lòng vui mừng.
Lấy lại bình tĩnh Triêu Thiên Hương cười nói:
"Nếu vậy thì Triệu lão đệ có thể phái ra 1 người trong đám nhóc kia để thay hắn tỉ thí với cháu gái ta."
Dù bà không biết thực lực của đám phía sau ra sau, nhưng bà chắc chắn là sẽ không quá đại hồn sư.
1 âm thanh đột nhiên xen vào:
"Triệu lão sư, không bằng để cho ta thay thế tiểu Áo ra tay đi. Ta 29 cấp, hẳn là không chiếm tiện nghi chút nào đâu."
Người nói chính là Đường Tam.
Triệu Vô Cực thấy Đường Tam đứng lên, trong mắt không khỏi toát ra quang mang tán dương, hướng xà bà nói:
"Đại tỷ, ngài thấy thế nào? Tên đệ tử này của ta là chiến hồn sư, có thể thay mặt Áo Tư Tạp đánh 1 trận. Nếu hắn thua, Phong Kỹ Lam Nghê thuộc về ngài. Ngược lại, xin đại tỷ thứ lỗi."
Xà bà gật đầu, nếu cháu gái của nàng ngay cả thắng 1 kẻ kém 1 cấp cũng không làm được, vậy thì còn cái gì để nói nữa chứ.
Đường Tam bước dài về phía trước, phía đối diện cô gái cũng đi ra, mọi người 2 bên chậm rãi lùi về phía sau, nhường cho bọn hắn 1 khoảng không gian đủ để tỷ thí.
"Ta tên là Đường Tam, võ hồn Lam Ngân Thảo, 29 cấp, 2 hồn hoàn, chiến hồn sư.
Cô gái lạnh lùng nói:
"Mạnh Y Nhiên, võ hồn Xà Trượng, 30 cấp, 2 hồn hoàn, chiến hồn sư."
Gió nhẹ thổi qua, lá cây trong sâm lâm kêu lên xào xạt, ánh nắng nhảy nhót xuyên qua các tán cây chiếu xuống. Đường Tam giơ tay phải lên nói:
"Mời."
Thân hình chợt lóe, Mạnh Y Nhiên rất nhanh đi tới trước mặt Đường Tam, xà trượng dài 2 thước thẳng 1 đường nện vào mặt của Đường Tam. Nhìn qua bộ dáng Mạnh Y Nhiên chỉ là 1 cô gái mảnh khảnh, thế nhưng khi bắt đầu chiến đấu nàng không còn giữ được chút vẻ nữ tính nào nữa, chẳng những khí thế cực kì sắc bén, mà trong hồn lực cũng tràn ngập hơi thở bá đạo.
Trận thi đấu rất nhanh bắt đầu cũng rất nhanh kết thúc. Kết quả Đường Tam thắng.
Triệu Vô Cực khuôn mặt mỉm cười nhìn về phía xà bà:
"Đại tỷ, ngươi nên nói như thế nào đây?"
Xà bà lạnh nhạt trả lời:
"Tự nguyện đánh cược, thua là thua. Phong Kỹ Lam Nghê ngàn năm là của các ngươi. Việc ngày hôm nay lão thân sẽ nhớ kĩ."
Triêu Thiên Hương nhíu mày:
"Đi thôi. Chúng ta đã thua. Đợi khi tìm được gia gia của ngươi, hãy nói..."
Ánh mắt chuyển hướng Triệu Vô Cực:
"Bất Động Minh Vương, núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài, sau này còn gặp lại."
Nàng nhấn mạnh 2 chữ cuối. Trong mắt hàn quang phun ra, hiển nhiên không có chút thiện ý nào. Sợ Triệu Vô Cực ám toán, nàng thậm chí không dám giúp cháu gái khôi phục trạng thái hoàn hảo, chỉ là đem thương thế đè ép xuống, trước tiên rời khỏi chỗ này, sau đó mới tiến hành chữa lại thương thế cũng không muộn. Xà bà kinh nghiệm phong phú, tuyệt không cho Triệu Vô Cực cơ hội động thủ.
Nói xong những lời này, Triêu Thiên Hương lúc này mới mang theo cháu gái mình phóng người về phía rừng cây, biến mất ở phía xa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top