Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Tuyết Linh

Trong một cung điện xa hoa rực rỡ được tạo lên từ băng tuyết, một nữ tử vận bạch y tinh khiết, khuôn mặt xinh đẹp bàng hoàng nhìn thanh kiếm xuyên qua trái tim mình, bên cạnh nàng, nam nhân nhàn nhạt nhìn nàng tựa như không có chuyện gì, dường như trong mắt hắn không hề có nàng và cũng chẳng hề có dòng máu đỏ tươi đang chảy ra từ trái tim nàng vấy bản cả bộ y phục cao quý. Nàng mỉm cười chua chát, hoá ra nàng vẫn luôn là kẻ ngốc, cả đời nàng chỉ tin tưởng duy nhất một người, ai ngờ hắn bội bạc nàng, hắn đã giết cả gia đình nàng, nếu hắn hận nàng như thế, tại sao còn nói yêu nàng?

Cả người nàng ngã xuống, nước mắt nàng hoà cùng máu đỏ tươi hoá thành băng,thân xác nàng từ từ hoá thành những cánh bướm dần dần tan biến...

"Tuyết Nhi, cho dù muội có hận ta thế nào, ta cũng không thể làm khác."

"Tuyết Nhi, ta xin lỗi, nếu có kiếp sau, ta nguyện vĩnh viễn bảo hộ nàng, vĩnh viễn không để nàng bị tổn thương..."

~o0o~

Trên khoảng bầu trời âm u không một tia nắng nào có thể lọt qua, một đạo ánh sáng màu trắng tinh khiết bay lướt qua tạo thành một vệt sáng xinh đẹp trên bầu trời. Đạo ánh sáng đó bay tới một căn nhà nhỏ rồi biến mất.  Từ căn nhà đó vang tiếng khóc của một đứa bé, bầu trời cũng từ u ám mà chuyển sang trong xanh, từng tia nắng ấm áp chiếu xuống thế gian như muốn an ủi, vỗ về sinh linh nhỏ bé mới chào đời kia.

"Sinh rồi, Tiểu Liên nhà ta đã sinh rồi, là một bé gái, ta được làm cha rồi, hahah..."

Âm thanh vui vẻ của một nam tử gầy yếu đang ôm một đứa bé nhỏ nhắn trên tay, hắn vui mừng nhìn đứa nhỏ, miệng cười không ngớt.

"Từ nay về sau, tên của con là Thiên Tuyết, Thiên trong thiên địa, Tuyết trong băng tuyết."

~6 năm sau~~~

"Tiểu Tuyết tỷ, tỷ coi muội kiếm được thứ gì này." Một bé gái với đôi mắt to màu ngọc bích kết hợp với mái tóc màu xanh lam tựa như biển trời bất tận, nàng chạy tới bên cạnh một bé gái có khuôn mặt giống hệt nàng, nhưng nàng ta lại mang trên mình một cái gì đó uy nghiêm, cao quý và...lạnh lẽo vô cùng. Mái tóc của nàng tựa như màu sắc của tuyết, lạnh lẽo nhưng lại vô cùng tinh khiết, đôi mắt màu ngọc bích giờ đây kết hợp với nàng lại cảm thấy càng cao quý mà sắc lạnh, khác hẳn với vẻ đáng yêu, trong sáng của muội muội song sinh của nàng.

Ngạo Thiên Tuyết quay người lại nhìn nàng, ánh mắt lạnh lẽo tựa như ấm áp thêm vài phần, chợt nàng nhíu mày, sắc mặt của nàng trầm đi, thoắt một cái, nàng đã đứng bên cạnh tiểu muội muội của nàng, đem cành hoa màu đỏ rực rỡ đẹp mắt kia đánh tơi tả.

"Lam Lam, muội có biết loài hoa này là cực độc không,sao muội có thể tay không mà cầm nó như vậy, lỡ như muội bị trúng độc thì sao đây hả?" Ngạo Thiên Tuyết tức giận nhìn nàng, lại thấy một tầng nước mắt đang chờ chực tuôn ra của nàng khiến cho nàng không khỏi mềm lòng. Đành thở dài một cái, đưa tay lên lau nước mắt cho tiểu muội muội. "Lam Lam, không phải là tỷ muốn mắng muội, nhưng loài hoa này có thể làm muội hôn mê bất tỉnh nên tỷ mới..."

"Không sao hết, muội biết là tỷ thương muội, lo cho muội nên mới tức giận như vậy, đổi lại là muội, muội cũng thế thôi." Bé gái mỉm cười, đem ánh mắt hồn nhiên, trong sáng chiếu sâu vào tâm can của Ngạo Thiên Tuyết làm cho nàng bất giác cũng muốn mỉm cười theo. Bé gái này chính là tiểu muội muội song sinh của nàng, tên Ngạo Thiên Lam. Nàng ấy từ nhỏ đã sống trong sự bảo vệ nghiêm ngặt của nàng nên căn bản là không biết lo lắng là cái gì hết, mà nàng cũng thực sự rất thích Ngạo Thiên Lam, ở bên cạnh nàng ấy, nàng luôn cảm thấy chính mình có được một sự bình yên mà nàng chưa bao giờ có được...

"Tuyết nhi, Lam nhi, mau trở về giúp nương một chút nào!"

"Nương, tụi con về liền." Ngạo Thiên Lam hô to, lại quay người sang nhìn tỷ tỷ của mình, nàng mỉm cười thật rực rỡ "Tỷ tỷ, chúng ta trở về thôi."

~o0o~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top