Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyên buổi hôm qua Trữ Vinh Vinh ngồi tu luyện để đột phá ba mươi cấp nên sáng thức có chút trễ. Trữ Vinh Vinh thức dậy sửa soạn xong thì chạy đến thực đường ăn sáng. Vừa đi vừa ngâm nga một giai điệu không rõ tên, khuôn mặt tươi cười của nàng rực rỡ như hoa hướng dương. Nhìn cái bảng đề hai chữ thực đường nàng khẽ cười rồi bước vào. Vừa vào thì Trữ Vinh Vinh đã thấy mỹ nữ lạnh lùng Chu Trúc Thanh.

Trữ Vinh Vinh vẫy tay hướng Chu Trúc Thanh cười: " Sáng hảo Trúc Thanh. "

Chu Trúc Thanh không nói gì chỉ hướng nàng gật đầu nhẹ một cái. Nhìn vẻ lạnh lùng của Chu Trúc Thanh nàng cũng không nói gì chỉ bước lại ngồi kế bên Chu Trúc Thanh. Đưa tay gắp một cái điểm tâm cho vào miệng nhai rồi quay sang nói bắt chuyện với cô nàng ngồi cạnh.

" Trúc Thanh này, ta gọi ngươi là tiểu Thanh được không? "

Vừa định nói không nhưng khi Chu Trúc Thanh nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Trữ Vinh Vinh thì không biết như thế nào lại gật đầu đồng ý.

" Vậy ngươi cũng gọi ta là tiểu Vinh đi. "

" Hảo. "

Hai người trò chuyện thêm vài câu nữa thì cửa thực đường mở ra. Trữ Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh hướng mắt ra nhìn thì thấy bọn Đường Tam và tên mập nào đó. Bọn họ hướng bọn nàng gật gật đầu. Thấy vậy, Chu Trúc Thanh cũng bớt lạnh đạm và Trữ Vinh Vinh cười nhẹ hướng họ. Cả hai mỉm cười lướt qua, quả là động lòng người.

Mã Hồng Tuấn mắt đăm đăm nhìn hai cô gái không che dấu được việc miệng đang chảy nước giãi liên tục.

Đái Mộc Bạch lấy tay đánh vào hắn rồi thấp giọng nói: " Ngươi lương thiện chút đi, tốt nhất là nên áp chế tà hỏa lại. "

Mã Hông Tuấn cả giận nói: " Tại sao? Chả lẽ ngươi lại muốn ra tay, cho dù ngươi là lão đại thì cũng phải chừa cho anh em huynh đệ ít cháo chứ đừng ăn tất như thế. "

Đái Mộc Bạch liền đánh hắn một phát rồi nhìn trộm hướng Chu Trúc Thanh vừa nhìn lại. Chu Trúc Thanh tựa hồ không chú ý tới bọn họ mà thong thả ăn điểm tâm, sắc mặt lại như lúc trước trở nên lạnh như băng.

Tiểu Vũ lại chỗ nàng rồi ngồi xuống bên cạnh, cười nhẹ, không biết là Tiểu Vũ nói cái gì mà Trữ Vinh Vinh nhìn về phía Mã Hồng Tuấn mặc dù nét mặt vẫn không thay đổi, vẫn ôn nhu như ngọc nhưng Mã Hồng Tuấn đương nhiên biết họ đang bàn luận về mình, nhất thời nhụt chí ngồi xuống đập xuống bàn để chút giận.

Đái Mộc Bạch ho khan một tiếng rồi nói: " Tiểu Áo chắc vẫn còn đang ngủ. Hắn vẫn lười biếng. Ngoại trừ tiểu Áo ra, xem ra mọi người đã đến đông đủ, sau này tất cả mọi người sẽ cùng học tập một chỗ. Trong cuộc sống cũng như trong học tập phải giúp đỡ lẫn nhau. Ta giới thiệu với mọi người, tên béo này là Mã Hồng Tuấn là người của học viện chúng ta, vũ hồn thảo gà, à không, là Phượng Hoàng. "

Chợt nghe thấy hai chữ Phượng Hoàng Chu trúc Thanh ngẩng đầu liếc Mã Hồng Tuấn, rồi xẹt qua Đái Mộc Bạch thì tựa hồ thêm vài phần ý tứ.

Mã Hồng Tuấn nói: " Được rồi, Đái lão đại, nghe nói tân đệ tử ngày hôm qua mới tới đã gây cho Triệu sư phụ không ít khó khăn là ai? "

Đái Mộc Bạch nói: " Ngươi chả phải vừa cùng hắn giao thủ sao bất quá ngươi quả là may mắn không được gặp Triệu sư phụ để được đãi ngộ a. " Vừa nói vừa chỉ vào Đường Tam.

Mã Hồng Tuấn có chút không tin nhìn vào Đường Tam: " Không đúng, ngươi mặc dù hồn lực so với ta có cao hơn, nhưng tựa hồ cũng cao hơn không nhiều lắm hẳn là không tới 30 cấp hồn sư sao có thể để Triệu sư phụ phải ra tay. Dù sao ông ấy cũng là Hồn Thánh cấp bảy mươi sáu, ta không tin."

Đường Tam mỉm cười nói "Chỉ là may mắn mà thôi" Thực lực của bản thân, hắn không cần người khác tin tưởng làm gì.

Đái Mộc Bạch đem tên và vũ hồn của bốn người mới đến bọn Đường Tam cũng đã nói cho Mã Hồng Tuấn.

Giới thiệu xong, Đái Mộc Bạch tiếp tục nói: " Mọi người từ nay về sau đều ở cùng một chỗ tu luyện. Xưng hô cũng không nên quá mức câu nệ, hơn nữa tính cả mới tới bốn người các ngươi, học viện cũng chỉ có bảy người mà thôi. Tiểu Áo cùng Mập Mạp gọi ta là lão đại, bởi vì tuổi của ta so với bọn hắn nhiều hơn một chút, các ngươi gọi ta Mộc Bạch là được, Mã Hồng Tuấn thì trực tiếp gọi hắn là Mập Mạp, tên Áo Tư Tạp kia các ngươi có thể gọi hắn là tiểu Áo hoặc là Đại hương tràng thúc thúc đều được. Đường Tam, sau này ta gọi ngươi là tiểu Tam, thế nào?"

Đường Tam gật gật đầu, tỏ vẻ không có ý kiến gì, đối với Sử Lai Khắc học viện, mặc dù tiếp xúc chưa nhiều lắm nhưng trong lòng hắn cũng đã có vài phần cảm tình. Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn, ba người này tuy có nhiều điểm kỳ lạ nhưng cũng không làm hắn phản cảm.

Không đợi Đái Mộc Bạch nói vô ích về chính mình, Trữ Vinh Vinh lập tức đứng lên cười cười nói: " Các ngươi có thể gọi ta là Vinh Vinh là được, thân nhân cùng bằng hữu của ta đều gọi ta như thế. "

Trên mặt nàng vẫn còn đọng lại nụ cười, chỉ một câu đơn giản một câu, vô hình trung kéo khoảng cách mọi người gần nhau hơn.

Cách xưng hô với Tiểu Vũ tự nhiên ko cần thay đổi, lúc ánh mắt Đái Mộc Bạch hướng về phía Chu trúc Thanh. Chu Trúc Thanh nhưng lại đứng dậy: " Ta ăn no rồi. " Sau đó xoay người đi ra bên ngoài.

Mã Hồng Tuấn có chút kinh ngạc hướng Đái Mộc Bạch nói: " Đái lão Đại, ngươi không phải được xưng là đối với đàn bà không bao giờ gặp bất lợi, được xưng là sát thủ tán gái sao? Như thế nào tịnh muội mới tới này chính là cả xem cũng không nguyện ý nhiều nhìn ngươi liếc mắt? ''

Đái Mộc Bạch vẻ mặt cười khổ, lắc lắc đầu, cũng không có giải thích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top