Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Albert anh ta là một kẻ dối trá! Tôi còn đang mang thai còn của anh đây này.
Cả hội trường rơi vào sửng sốt cực độ và hoang mang. Emilie mặt tái mét quay qua nhìn Albert.
- Albert, cô ấy nói vậy là sao?
Nhưng trái lại với lo lắng hay chột dạ, Albert thở dài lắc đầu. Anh ấy đi về phía người kia, vừa đi vừa nói:
- Người này không hề mang thai con của tôi vì...
Albert lột tóc giả của người kia ra và nói lớn:
- ... HẮN TA LÀ NAM NHÂN!
- HỚỚỚ!!!
Cả hội trường đồng thanh mắt chữ A mồm chữ O. Người đàn ông lạ mặt kia giận run người giựt phắt lại bộ tóc giả. Hắn không cam tâm, run rẩy nói:
- Tại sao? Tại sao lại là cô ta mà không phải tôi chứ?
Albert đã để ý đến những lời này của hắn, bất lực thở dài nói:
- Victor, tôi đã nói với anh bao lần rồi. Tôi không...
Đột nhiên người đó chặn ngang, nói:
- ĐỦ RỒI! Tôi không muốn nghe lại những lời đó đâu.
Nói rồi anh ta vật Albert xuống dù vẫn đang mặc váy, hét:
- ĂN CÁI NÀY ĐI!
Anh ta nhét cái đi gì đó vào miệng Abert, ép anh ấy với nuốt nó xuống. Albert bị bất ngờ nuốt xong ho khù khụ, người xung quanh kéo người đàn ông tên Victor kia ra. Cùng lúc Emilie chạy xuống đỡ lấy Albert, vội vã hỏi anh có sao không thì Albert im phăng phắc. Bỗng anh gạt cô sang một bên, khó hiểu chạy tới bên Victor cứu anh ta khỏi đám người xung quanh rồi đột ngột tuyên bố:
- Hãy nghe đây, tôi đã đổi ý rồi! Người tôi yêu thực ra chính là Victor!
Nói rồi hai người cầm tay nhau chạy khỏi lễ đường, leo lên con xe mà đáng lẽ là xe rước đôi vợ chồng hôm nay cưới và đi mất. Một màn chóng vánh này khiến người xung quanh không khỏi bàng hoàng, mặt Emilie trắng bệch như người bệnh. Những tiếng xì xào chỉ chỏ bắt đầu nổi lên và đã lọt đến tai Emilie. Bà mẹ của Albert thì ngất xỉu dựa vào vai chồng. Tay ông Matthew dần cuộn lại thành nắm đấm. Bạn bè của cô dâu thì chạy ra an ủi duy chỉ có hai kẻ là không nhịn được mà khúc khích ở đằng xa.
Vụ việc này đã lên được lên trang nhất mặt báo một tuần sau và được bàn luận sôi nổi cả tuần. Người người đoán mò xem rốt cuộc cái người tên Victor kia đã chuốc thuốc gì cho Albert mà anh ta hồi tâm chuyển ý nhanh thế. Danh tiếng hai nhà bỗng chốc sụp đổ và đến giờ vẫn chưa ai nghe tung tích gì về hai trong ba nhân vật chính.
- Hức... Hức...
- Thôi nín đi mà con!
Bà Anderson ngồi bên giường muốn an ủi vỗ về con gái nhưng cô đã trùm chăn kín mít trên đầu. Thế rồi bà lại nhăn mày nhìn ông Anderson đứng ngoài cửa nhưng ông chỉ lắc đầu một cách bất lực.
Ở một bên khác, có một căn phòng vẫn còn sáng đèn trong toà nhà của cô nhi viện. Tom mỉm cười tỉ mỉ hài lòng cất đi những lọ dược quý giá của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top