Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Đôi lông mi thanh tú của Emilie khẽ rung lên khi đôi môi hai người đang dần miết nhau mãnh liệt hơn. Tay cô ghì chặt vào vai Tom như muốn níu lấy chút thăng bằng dù điều đó là vô nghĩa vì hắn đã ôm lấy eo và tay cô. Mắt hắn mở lưng chừng, dường như chỉ có Emilie là người duy nhất "chịu đựng" chuyện này. Tuy nhiên, sự thực không phải vậy.

Vào cái ngày mà Tom quyết định sẽ tự mình "bảo kê" Emilie, hắn cho rằng bản thân đã không còn gì để mất nữa rồi thì mỗi (vài) cái danh dự hay tôn nghiêm này có đáng là gì. Chỉ cần đạt được mục đích, đóng vai một người tình, người chồng tốt của Emilie cũng không phải không thể. Hắn thầm tán thưởng cái sức nhẫn nại, chịu đựng của bản thân.

- Thưa đức ngài, tôi đã chuẩn bị phòng tân hôn đầy đủ y như ngài yêu cầu.

Con gia tinh khúm núm đứng nép sang một bên. Tom nhìn ngang liếc dọc đánh giá xung quanh phòng. Một cơn lạnh gáy chạy dọc sống lưng hắn. Hắn chỉ ra lệnh như thế trước mặt Emilie để cô ấy khỏi nghi ngờ thôi.

- Dẹp hết đi!

- D... Dạ? Tôi đã làm gì sai sao thưa đức ngài.

Con gia tinh bối rồi nói nhưng nó không dám nhúc nhích mà vẫn quỳ trên sàn, chỉ dám hé mắt lên nhìn. Tom không đáp lại mà thay vào đó hắn lườm nó với một cái nhìn đầy chết chóc.

- T- Tôi hiểu rồi thưa đức ngài.

Thế rồi Tom bước xuống lầu, ngồi vào chiếc ghế đối diện Emilie. Emilie lúc này nở một nụ cười rất thiếu tự nhiên, cả người không động đậy, mắt nhìn thẳng trông rất vô hồn. Tom trầm ngâm một lúc lâu rồi cất tiếng:

- Ngươi có thể trở lại làm Emilie như bình thường
.
Ngay khi hắn vừa dứt câu, mắt Emilie dần có thần lại. Cô như vừa tỉnh khỏi cơn mê, chớp chớp mắt.

- Chuyện... gì đã xảy ra vậy?

Đột nhiên, Tom mỉm cười vô cùng thân thiết rồi tiến tới bên cạnh Emilie và trao cho cô một nụ hôn nhẹ trên trán.

- Em nói mớ gì vậy. Chắc hẳn là bị mệt hậu đám cưới đây mà.

Emilie suy nghĩ một lát rồi cười nói:

"Vâng anh nói đúng. Ah!" Đột nhiên cô nhớ ra gì đó." Chẳng phải Lora đã chuẩn bị phòng tân hôn cho chúng ta rồi sao. Có phải chúng ta... nên ngó qua một chút không?" Vừa nói cô vừa nháy nháy mắt với hắn.

Nghe vậy mặt Tom hơi tái, cố nặn ra một nụ cười nói:

- Lora nói là làm hỏng rồi nên là để lần sau đi.

- Ồ, vậy sao!?

Dĩ nhiên là không đời nào Tom lên giường với muggle rồi. Hắn đấu tranh nhiều năm như vậy đâu phải để ngang hàng với muggle. Ban đầu hắn còn công khai né chuyện đó như né tà nhưng tự hắn cũng biết để mãi như vậy không ổn. Ông già Lambert thỉnh thoảng lại tìm cách tới gần Emilie để xem xét liệu cô có đang sống hạnh phúc không nên phải diễn cho chân thật chút mới được.

- Cô với tôi đã có một đêm mặn nồng nhớ chưa?

Nói xong hắn búng tay một cái và ánh mắt Emilie lại trở lại bình thường. Tom đã "nghịch" với trí óc của Emilie suốt nhiều năm qua, cũng tương tự cái cách mà hắn ghim vào não ông bác họ mình với những kí ức sai lệch vào đêm mà hắn tiễn nhà nội mình. Đó là lí do dù họ đã làm chuyện ấy (trong trí nhớ của Emilie) nhưng vẫn không có con.

Vấn đề là cái phép này không thể dùng liên tục trong thời gian ngắn nếu không sẽ khiến thần trí con người điên loạn nên vẫn có những lúc Tom phải vào vai. Ngoài ra hắn còn cho uống tình dược do đích thân hắn tạo ra. Nó nhẹ hơn loại gốc nhiều, không khiến người uống trông như luôn ở trên mây mà thay vào đó là những biểu hiện giống như tình đầu.

Nhưng quan trọng nhất là lời nguyền Độc Đoán, thứ mà Emilie đã bị phù phép ngay khi hắn bắt đầu kế hoạch. Thứ mà khiến Emilie "bất chấp tất cả" để ở bên "tình đầu". Vậy nên Emilie có hai "nhân cách": một là tuyệt đối nghe lời, hai là Emilie - người yêu Tom Riddle hết lòng (miễn thuốc còn tác dụng).

- Em quả là khiến ta hao tâm tổn sức đó Emilie!

- Hmmp? Emilie khó hiểu nhìn anh. Đôi môi cả hai hẵng còn ướt át vì nụ hôn khi nãy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top