Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15: Still A Loser

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pansy ném bức thư lại vào trong ngăn kéo rồi nằm thụp xuống giường. Cô thở dài một tiếng mệt mỏi, bực bội đưa tay vù mái tóc đen đến rối bời.

// Chẳng hiểu con nhỏ này nghĩ gì nữa đây. Nó có điên không mà lại đi hồi sinh Voldemort.?! Nó còn quên là nó chỉ mới có 11 tuổi thôi đấy.!//

" Pansy! Con có khách đến chơi này.!"

Bỗng từ dưới lầu vọng lên tiếng gọi của Bà Parkinson. Cùng với đó là tiếng gót giày lạch cạch vang lên càng lúc càng gần, nó có vẻ đang tiến thẳng đến phòng Pansy.

Tiếng cánh cửa bị mở toang ra khiến cô khó chịu, từ sau lớp bụi mỏng bị hất lên trước cửa là Eliner Malfoy, con bé mặc bộ váy không quá dài bằng lụa màu trắng, chân đi đôi giày búp bê đen. Chiếc nơ nhỏ kẹp hai bên mái tóc màu trắng làm nổi bật lên đôi mắt xám bạc của nó. Nhưng với vẻ mặt xinh xắn và gương mặt ngây thơ. Quả thực một Malfoy trong diện mạo này lại không quá tệ. Có thể nói con bé trông rất đáng yêu.

" Chị Pansy? Chị có nghe em nói không vậy?"

Pansy giật mình, cô vội vàng nhìn về phía Eliner, con bé giờ đây đã đứng trước mặt cô. Y hệt như cái cách lần đầu tiên cô gặp Hermione. Nó cúi đầu xuống, kiểm tra tình hình của Pansy trong khi cô còn đang kẹt trong suy nghĩ của mình.

" À, ừ. Chị ổn, chỉ suy nghĩ chút thôi mà..."

Eliner mỉm cười rồi nhẹ nhàng nói với Pansy:

" Phu nhân Parkinson có bảo em gọi chị xuống uống trà. Nhưng em nghĩ chị cần nghỉ ngơi một chút... "

Nghe vậy, Pansy liền đứng bật dậy, cô vội vàng xua tay rồi kéo cả Eliner ra ngoài trong khi miệng cứ liên tục nhắc:

" Chị nói rồi, chị ổn mà Eliner. Nào, xuống trà cùng chị đi."

________________

Chỉ một thoáng chốc sau, cả Eliner và Pansy đều đã yên vị trên ghế phòng khách. Con bé Eliner trông có vẻ rất hứng thú với trà Narcissus, một loại trà vô cùng quý giá mà bà Parkinson pha cho cả hai. Eliner tao nhã, thanh lịch đến đâu thì Pansy lại thảm hại đến đó. Từ bộ đồ lấm tấm bụi bẩn do cô ngã nhào xuống đất ngay khi chỉ vừa đặt chân tới Phủ Parkinson, chỉ tại cái cách di chuyển đáng ngờ của dân Phù thuỷ. Còn thứ nước khinh khủng có một trong hai, vẫn là đồ của dân Phù thuỷ. Nó xém chút nữa khiến cô phải phun thẳng vô mặt mặt má khi bà Parkinson kêu cô nếm thử một chút đi.

// Mèn ơi, quả là một trải nghiệm thực kinh dị.!//

Pansy lẩm bẩm khi cô đưa tay lau miệng và cố gắng nuốt thứ nước kia xuống cổ họng. Thứ vị lá trà và bùn hoà vào nhau kinh khủng thực chẳng thể tả nổi. Vậy mà người ta có thể gọi đây là trà cơ đấy.

" Vậy... Sao rồi Pansy? "

Pansy vội vàng đặt chiếc cốc xuống, cô đưa tay lên không trung tỏ ý rằng: "Nó chẳng ngon xíu nào.!". Sau khi thứ nước kia đã xuống họng. Pansy mới trả lời mẹ.

" Thứ gì vậy mẹ? Khủng khiếp thiệt sự!"

Khuôn mặt bà Parkinson trợn trừng, cứng nhắc. Dường như bà không thể chấp nhận nổi việc bị con gái mình xúc phạm một cách nặng nề đến như thế. Miệng bà không thốt nên nổi một lời. Bà đưa mắt nhìn về phía Eliner như thể đang tìm kiếm một lời giải thích từ nó.

Nhận thấy tình hình có vẻ khá căng thẳng. Eliner vội vàng đặt chiếc cốc xuống rồi nhẹ nhàng nói với cả hai.

" Ơ- Con nghĩ rằng có vẻ khẩu vị chị ấy hôm nay hơi lạ. À-um, c-chắc là vì lâu ngày không uống ấy mà thưa Phu nhân. Có lẽ con sẽ cùng chị ấy ra sân sau chơi. Một lát..."

Pansy cũng vui vẻ gật đầu lia lịa rồi rồi vàng rời khỏi chiếc sofa. Eliner cũng theo sau, cả hai cùng tiến ra sân sau ngoài vườn và ngồi thụp xuống bên một hồ bơi lớn bị bỏ trống.

Pansy đung đưa chân xuống hồ như một cách thường lệ. Cô quay sang phía Eliner và mỉm cười tươi, nhìn con bé với vẻ mặt vô cùng cảm kích.

" Cảm ơn nhé Eliner, chị thực sự không hiểu sao người ta có thể gọi thứ ấy là trà.!"

Einer cũng ngồi xụp xuống bên cạnh Pansy. Cô hướng ánh mắt cứng nhắc và nụ cười nhẹ về phía Pansy rồi nhẹ nhàng đáp. Giọng cô nhẹ bẫng như mây:

" Đó là loại Narcissus, một biến thể hiếm hơn của trà Rethse. Em không nghĩ chị lại thấy nó không ngon. Loại này rất phổ biến ở giới phù thuỷ, nhất là đối với những tầng lớp quyền quý như chúng ta..."

Từ đôi mắt xám bạc ngây thơ, đôi mắt con bé bỗng trở nên rỗng tuếch, chẳng khác gì một con búp bê vô hồn. Eliner nhìn chẳm chẳm vào gương mặt Pansy như thể đang tìm kiếm một lời giải thích chính đáng vậy. Nhưng thay vào vẻ lúng túng và sợ hãi. Cô lại đáp lại Eliner với một chất giọng điềm đạm và bình tĩnh hơn bao giờ hết.

" Tất nhiên là chị biết, và chị nghĩ mấy món ăn dấm dớ của Hogwarts khiến vị giác chị thay đổi rồi... Thiệt là lạ. -

Nhận thấy Eliner đã không còn nghi ngờ gì nữa, Pansy liền nhanh chóng bồi thêm vào đằng sau.

Nè Eliner... Anh Draco ấy, ảnh không đến hả.?"

Lấy lại vẻ đáng yêu và trong sáng. Malfoy lập tức đáp ngay.

" Anh Draco ấy hả.? Ảnh nói là ảnh đang bận việc, chắc là lại luyện tập Quidditch cho năm hai. Ảnh nói ảnh muốn vô đó lắm... Mà nè chị Pansy.!"

Con bé bỗng trở nên hứng thú. Ánh sáng chói loá hiện lên trên gương mặt Eliner khi cô bé bắt đầu thốt ra từng ngữ về-

" Anh Harry, Harry Potter ấy! Chị gặp anh ấy lần nào chưa.! Anh ấy có vết sẹo ấy không?! Như trong sách Ngày Harry Potter nói ấy!! "

Tình thế này khiến Pansy có chút lúng túng. Cô sợ nói ra quá nhiều sẽ mang lại hậu quả khó lường. Đành... đánh liều vậy.

Pansy hắng giọng, cô nói lớn:

" Ai mà thèm nói về thằng đầu thẹo đó chứ?! Kiêu ngạo, lúc nào cũng ra vẻ đáng yêu để cho người khác thương hại nó. Draco của chị có lẽ còn đáng yêu hơn thằng nhãi Potter. Gấp trăm lần! Trăm lần đấy Eliner. Còn con nhỏ Granger khó ưa, lúc nào cũng kè kè bên mấy quyển sách. Merlin, mấy cái răng cửa của nó khiến chị phát khiếp lên được. Em có thấy bộ tóc xù như gấu của nó không?? //Dễ thương// Đáng sợ hết nấc.!"

Dứt câu, Eliner nhìn Pansy trong khoảng chừng 5 giây. Rồi bật cười, Eliner cười nhiều đến nỗi con bé phải lấy tay ôm bụng để tránh đau.

" P-Pansy! Chị không thể cứ xấu tính như vậy được. Lúc phân loại em đã thấy anh ấy, Harry thực sự rất tử tế và đáng yêu. Anh ấy có đôi mắt rất đẹp... Chị Emm- À, là Granger thì thực sự là một thiên tài! Đoán xem, ai mà lại đạt top 1 của trường trong kì thi cuối năm chỉ trong năm nhất cơ chứ?! Em thực sự rất háo hức muốn gặp chị ấy! Có lẽ hôm nào đó rảnh em sẽ gửi thư hỏi thăm...Còn về-

Trong khi Eliner bên canh đang ngồi say sưa bàn luận về Hogwarts với Pansy thì cô lại chỉ ngồi đó im lặng. Mắt nhìn xa về phía cuối hồ bơi và không ngừng suy nghĩ. Pansy bất ngờ thốt lên, ngắt lời Eliner với giọng nói chắc như đá:

" Emma là ai vậy Eliner ?"

Eliner thở dốc, con bé vội vàng vui vẻ đáp lại cô:

" À- Thì.. Đó chỉ là một diễn viên em yêu thích ở Thế giới Muggle. Emma Watson, chị ấy là một diễn viên và là một người phụ nữ thành đạt. Đôi khi em chỉ muốn được gặp chị ấy dù chỉ một lần trong đời. Chà, còn có ai trên thế giới có thể thành công như chị ấy cơ chứ? Phải không chị Pansy?"

// Không phải em đã gặp chị ấy rồi sao?//

" Ừ! Phải rồi!"

____________________

Bên kia thế giới Phù Thuỷ. Harry đang nằm trằn trọn trên chiếc giường của mình. Cậu chỉ mới về đây có hai ngày, vậy mà nỗi nhớ Hogwarts cứ da diết trong cậu mãi không thôi. Chẳng phải đó là lỗi của cậu, mọi chuyện là như thế sao? Tưởng rằng mình quá đỗi đặc biệt trong khi chính bản thân cậu còn yếu đuối hơn những người còn lại. Tưởng rằng có "Harry Potter-Cậu bé Sống" thì mọi chuyện sẽ thay đổi ư?

Không. Slytherin vẫn thắng, Gryffindor vẫn vậy, vẫn thua như thế trong suốt 7 năm qua. Và cậu vẫn chẳng thể làm gì cho Nhà cả..

____________________

Bên kia thế giới Muggle. Pansy đã trở mình suốt 2 tiếng đồng hồ vì chẳng thể nào ngủ nổi. Cô không xứng đáng để được xuyên vào đây. Mọi thứ giờ đây, huyền thoại vốn có đã đi tong hết rồi. Và tất cả chỉ tại sự ngu ngốc và liễu lĩnh quá mức của Pansy. Cô đã nghĩ gì mà lại tự mình đi vạch trần Voldemort? Tự mình đối đầu với Severus Snape và đánh bại Quirrell ư? Liễu lĩnh, nhưng quá khích lại là một chuyện. Và hơn tất cả, Hòn Đá Phù Thuỷ vẫn chưa bị tiêu huỷ. Nó vẫn nằm gọn, đâu đó trong Hogwarts. Vẫn chờ đợi để có một ngày ai đó sẽ tìm ra. Và Pansy chẳng thể làm gì cả.

Không, quá muộn cho sự hối hận rồi...

Chiếm trọn spotlight của Harry Potter? Pansy đã nghĩ gì cơ chứ ?

__________________
End Chap 15
Comment Plss ><
<3 Luv you all <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top