Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phải nói rằng mọi kỹ năng đều có lý do tồn tại của nó. Ví dụ như nói đến nấu nướng, Ron không ngờ tới là Harry và Hermione sau khi ăn xong lại có cảm giác thỏa mãn, mà những cảm giác này lại có thể đổi được nhiều điểm như vậy! Có vẻ như cậu chưa bao giờ nghĩ rằng việc phục vụ người khác sẽ được thưởng một lần nhiều như vậy.

Ron âm thầm gõ đầu, tại sao lúc dạy thêm cho người khác để lấy điểm lại không nghĩ tới điều này? Nếu không, cậu đã có thể nhận được nhiều điểm hơn bằng cách kết hợp giữa công việc và nghỉ ngơi! Tại sao cứ phải học khổ thế chứ?

Tuy nhiên, mục đích chính của hệ thống là thúc giục cậu học tập, và... khi cậu nghĩ đến mục tiêu cuối cùng của mình... Ron đã từ bỏ ý tưởng này. Quên nó đi, vẫn là cậu vất vả chút . Nếu thành công sớm trong việc học, cậu có thể giúp bạn bè đoàn tụ với gia đình càng sớm càng tốt. Về phần nghỉ ngơi... hãy đợi cho đến khi giấc mơ thành hiện thực!

Nghĩ đến đây, Ron lại cảm thấy đau khổ. Hermione liếc nhìn bạn mình một cách nhạy bén vì lý do nào đó, cô luôn cảm thấy tâm trạng của cậu không rõ ràng như cậu thể hiện. Chỉ là... nhìn vẻ mặt không thay đổi của đối phương, Hermione lại lắc đầu, nghĩ rằng mình đã cảm giác sau.

  ...

Khoảng thời gian vui vẻ trôi qua nhanh chóng, ngày hôm sau, cả ba người đều lao vào luyện tập khẩn trương.

Với tư cách là giáo viên nhỏ của họ, Ron đã sắp xếp sân tập từ trước. Sân tập được bố trí theo sân huấn luyện trong hệ thống, dụng cụ rất đầy đủ, ngay cả hình nộm di chuyển cũng được chuẩn bị sẵn sàng.

Hình nhân được sử dụng để rèn luyện khả năng phản ứng của mọi người. Thỉnh thoảng chúng sẽ ở bên cạnh đánh lén, trong khi Harry và Hermione học phép thuật, họ còn phải đề phòng các cuộc công kích, điều này chắc chắn khiến việc học tập của họ trở nên khó khăn hơn.

Điều Ron dạy hôm nay là Defensive Charm. Thần chú này là một phép thuật đặc biệt thiết thực, dù sao phòng thủ luôn là phần quan trọng nhất. Đặc biệt, phù thủy vẫn là một chủng tộc mỏng manh nên việc phòng thủ tốt càng cần thiết hơn.

Ron đã thực hiện một cuộc chạy trốn hoàn hảo dưới sự côn kích của hình nhân, và trong quá trình đó, cậu chỉ sử dụng Defensive Charm. Tư thế thành thạo của cậu khiến Harry và Hermione ghen tị, và họ cũng vô cùng ngưỡng mộ.

Suy cho cùng, để có thể đạt đến trình độ này, Ron rõ ràng đã bỏ ra rất nhiều công sức. Điều này cũng giải thích tại sao suốt ngày không thấy Ron ở đâu cả. Làm sao nó có thể đạt được thành tích như thế mà không cần nỗ lực?

Vì vậy, Harry và Hermione, được Ron truyền cảm hứng, bắt đầu tập luyện chăm chỉ. Bản thân Ron, với sự trợ giúp của hệ thống, đã bắt đầu các khóa học khác. Điều cậu không nhìn thấy là Hermione vô tình liếc nhìn sang đây, trên mặt lộ ra vẻ ngưỡng mộ lẫn háo hức.

Một ngày nào đó, cô sẽ vượt qua Ron! Cô bé Hermione nghĩ vậy.

  ......

  Một bên khác

Ginny không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng sau khi nhìn quanh mà không thấy Harry.

Hồi nhỏ, cô lớn lên với những câu chuyện về Harry nên không khỏi ngưỡng mộ và yêu mến anh. Đáng tiếc, mặc dù Harry ở lại nhà bọn họ một thời gian trong kỳ nghỉ, nhưng mọi người đều vì Ron mà có chút lơ đãng nên cô và Harry không nói được mấy lời. Hơn nữa, cô vẫn còn tương đối ngại ngùng khi đối mặt với Harry, cho nên khả năng tiến triển trong ngày nghỉ lại càng không thể.

Ginny ban đầu dự định đến chơi với Harry khi năm học bắt đầu, nhưng thay vào đó, Harry cứ bám lấy Ron ngày này qua ngày khác, và bây giờ anh thậm chí còn mất tích... Cô phải nói rằng, điều này thực sự rất buồn.

"Ginny, em gái của tụi anh -"

"Công chúa của cả nhà -"

"Hoàng tử của em không có trong ký túc xá -"

"Cũng không có trong thư viện -"

"Tụi anh nghĩ,"

"Có lẽ, nó đã đi thực hiện -" "

"Một cuộc phiêu lưu kỳ lạ nữa! "

Không biết từ lúc nào, cặp song sinh đã xuất hiện trước mặt Ginny. Họ hô vang như thường lệ, khiến mặt Ginny đỏ bừng.

"George, Fred! Nếu các anh nói nhảm nữa, em sẽ viết thư cho má kể cho bà biết!" Ginny vẻ mặt tức giận, nhưng làn da trắng nõn của nó lại nhuộm đỏ một mảng.

George và Fred nhìn nhau, vừa định trêu chọc em gái lần nữa, họ nhìn thấy Malfoy kiêu ngạo đang bước từ bên cạnh qua cánh cửa còn chưa đóng hẳn. Nó do dự một lúc lâu, nhưng cuối cùng nó vẫn không làm vậy. Không nói gì, nó bước ra khỏi cửa ký túc xá của Gryffindor.

Nhưng điều này đã đủ kỳ lạ rồi.

Mọi người ở Hogwarts đều biết thiếu gia nhà Malfoy ghét Gryffindor, nó làm sao có thể hạ mình đến địa phận của Gryffindor? Dù chỉ đi lang thang ngoài cửa cũng đã phá vỡ ranh giới cuối cùng của cậu chủ nhỏ.

Cặp song sinh nhìn nhau, cảm giác như đã xảy ra chuyện gì đó mà họ không biết. Hai người không có ý định trêu chọc em gái mình nữa mà phấn khởi rời khỏi ký túc xá, tìm một nơi an toàn và quan sát Draco Malfoy một cách cẩn thận.

Sau đó, họ nhìn thấy cậu chủ nhỏ đi tới đi lui một cách khó chịu, như thể đang suy nghĩ về một quyết định khó khăn nào đó.

Cho nên, chính xác nó là gì?

Cặp song sinh lại một lần nữa bị thu hút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top