Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hermione Granger

Giáo sư  Filius Flitwick là một phù thủy có dòng máu lai yêu tinh. Ông có ngoại hình nhỏ thó với mái tóc bạc và mặc một bộ áo choàng dài màu xanh. 

Tiết học Bùa chú đầu tiên của chúng tôi chỉ toàn là lý thuyết. Giáo sư Flitwick nhấn mạnh liên tục xuyên suốt buổi học rằng đây tuy là một môn học cơ bản mà phù thủy nào cũng biết nhưng nó cũng rất nguy hiểm, nếu thực hiện sai cách thì bùa chú sẽ phản lại người dùng. 

Tôi vừa nghe vừa mân mê chiếc đũa phép. Alice nằm bò xuống bàn: 

"Chán quá, mình muốn học mấy tiết Thực hành cơ."

Tôi cười nhẹ: "Đừng gấp thế, chúng ta phải nắm chắc lý thuyết rồi mới thực hành được."

"Ôi thôi đi quý cô Theodora, cậu nói giống hệt như bà mình ấy." 

Alice dường như có hứng thú đặc biệt với chiếc đũa phép màu trắng bạc của tôi, cô nàng thỉnh thoảng lại xin phép tôi cho sờ thử chiếc đũa. 

Malfoy ngồi trên chúng tôi, cậu ta thỉnh thoảng lại quay sang cười đùa với Crabbe và Goyle. 

 Kết thúc lớp học Bùa chú, chúng tôi học tiếp thêm hai tiết Lịch sử Pháp thuật. 

Ôi Merlin, tôi chưa từng thấy cái gì tẻ nhạt hơn lớp học này. 

Giáo sư Cuthbert Binns - một giáo viên ma duy nhất trong trường cứ liên tục nói đến hết giờ. Giáo sư thậm chí còn không quan tâm chúng tôi có ghi chép bài hay không.

Chuông reo kết thúc giờ học, Alice ngáp dài. 

Tôi chợt bật cười. Cô ấy thật sự rất khác với phẩm chất nhà Slytherin, không hề quan tâm đến hình tượng của mình.      

Chúng tôi khoác tay nhau đến đại sảnh đường để dùng bữa. Trưa nay có món súp bí ngô cùng thịt bò nướng ngon tuyệt. 

Tôi tự giác lấy cho mình một phần thịt ở phần sườn bò thêm một ít khoai tây nghiền ngon lành.    Có lẽ vì sáng dậy sớm mà tôi cảm thấy rất đói bụng, liên tục cắt thịt bò vào đĩa.                            

"E hèm" Một giọng nói vang trên đầu tôi, ngăn cản tôi tiếp tục thưởng thức bữa ăn. 

Leon và Alexander đang đứng bên cạnh bàn tôi. 

Nhà Slytherin thường bị cô lập với ba nhà khác, bởi vậy mà rất hiếm khi có học sinh nhà khác bắt chuyện với họ, đặc biệt hơn là Leon còn thuộc nhà Gryffindor. 

Tôi nhờ Alice giữ chỗ cho mình, cô ấy xua tay tỏ ý không cần phải lo rồi mờ ám nhìn tôi cười. 

Leon và Alexander dẫn tôi ra một góc khuất bên ngoài đại sảnh.

"Xin lỗi vì đã lấy mất giờ ăn của em" Alexander cất lời trước. 

"Nhưng bọn anh  còn có tiết buổi chiều và bọn anh chỉ mong là ngày đầu tiên của em ở đây vẫn ổn." 

Tôi chưa kịp trả lời lại thì Leon nói tiếp: 

"Bọn này cũng biết em chả vui sướng gì khi được phân vào nhà Slytherin. Nhưng mà em biết đó, không nên có định kiến quá khắt khe về một nhà. Rất nhiều phù thủy tài ba đã được đào tạo từ nhà này, chẳng hạn như Merlin - pháp sư mạnh nhất lịch sử..."

Tôi khó tin nhìn Leon, sao một người hôm qua vừa dè bỉu nhà Hufflepuff tẻ nhạt, một người cộc cằn thích đá xoáy tôi nay lại ra sức an ủi tôi thế này nhỉ. 

Tôi bất chợt cảm thấy ấm áp, Leon và Alexander thật sự là những người anh trai tuyệt vời, luôn lo lắng cho tâm trạng của tôi.  Họ làm tôi cảm thấy hổ thẹn vì đã thoáng suy nghĩ rằng họ sẽ xa lánh tôi khi biết tôi vào nhà Slytherin. 

Thật ra, đúng là tôi không thích Slytherin  nhưng  tôi cũng đâu thể suốt ngày bất mãn, ủ rũ và chán nản trong suốt năm học được. 

"Yên tâm đi," Tôi nhẹ giọng trấn an Leon "Em ổn. Dù sao thì việc được phân vào Nhà nào cũng đâu thể quyết định việc sau này chúng ta sẽ trở thành con người như nào đúng không ?"

"Hay lắm, giữ vững tinh thần như vậy là tốt. Thế mới đúng là em gái của Leon Theodora." 

Leon xoa đầu tôi cười. 

 Sau khi chắc chắn rằng trạng thái tinh thần của tôi vẫn ổn, Leon và Alex trở về phía bàn ăn của dãy nhà. Trước khi đi Alex còn cho tôi một mảnh gương hai chiều cho phép ba chúng tôi liên lạc với nhau, nhìn thấy nhau qua mảnh gương. 

Tôi trở về bàn ăn, nhìn thấy Alice đang thần bí nhìn tôi cười cười: 

"Cuộc trò chuyện với hai anh chàng đẹp trai như thế nào rồi hỡi tiểu thư xinh đẹp ?"

"Bỏ ngay suy nghĩ đen tối của cậu đi Alice. Họ là anh ruột của tôi."

Alice chớp mắt nhìn tôi: "Thảo nào tôi thấy họ có chút giống cậu. Cũng không mấy ngạc nhiên khi họ có ngoại hình bắt mắt như vậy."

"Đẹp trai lắm sao ?" Tôi nghiêng đầu hỏi lại Alice. 

"Đúng vậy. Nhìn mấy tiểu thư quý tộc ở đây xem, vừa nãy ai cũng dán mắt lên người hai anh của cậu." 

Tôi thầm tự hào. Đúng vậy, ngoại hình của Leon và Alex vẫn luôn là điều không thể phủ nhận. Nếu Leon tỏa sáng với mái tóc vàng nổi bật, gương mặt góc cạnh cùng làn da khỏe khoắn thì Alexander lại mang một vẻ ngoài rất thư sinh,  tóc nâu mềm mại cùng đôi mắt xanh ngọc. Hai người họ tuy chưa dậy thì hết nhưng đều cao ráo. Vả lại, họ còn học rất giỏi nên hai người rất nổi tiếng. 

                                                       ---------------------------------------------

Có lẽ do đây là buổi học đầu tiên nên chiều chúng tôi được nghỉ. 

Tôi quyết định quay qua xử lý bài luận văn mà giáo sư Cuthbert Binns giao trước. Ngồi trong thư viện, tôi cố gắng chống chọi lại cơn buồn ngủ, dùng hết sức mở to mắt đọc cuốn Lý thuyết pháp thuật của Adalbert Waffling. 

Trái ngược với tôi, cô gái xinh đẹp có mái tóc nâu xù ngồi bên cạnh đang say mê đọc cuốn sách dày cộp. Cô nàng dường như rất chú tâm, thỉnh thoảng lại nhíu mày như đang suy nghĩ gì đó. 

Hình như cảm nhận được tầm mắt của tôi, cô ấy ngẩng đầu. Đôi đồng tử nâu to tròn nhìn thẳng tôi. Tôi để ý huy hiệu thêu trên áo của cô ấy, là nhà Gryffindor. 

"Thôi xong "  Tôi thầm nghĩ, không ai không biết đến mâu thuẫn giữa hai nhà. Hàng trăm năm nay các học sinh đến từ hai Nhà đều không ưa nhau. 

"Xin chào" Khác với suy nghĩ của tôi, cô ấy nhoẻn miệng cười chào hỏi trước: "Tôi là Hermione Granger." 

Tôi gật đầu chào lại: "Xin chào, tôi là Elite Theodora từ Nhà Slytherin." 

Tôi cố tình thêm chữ Slytherin vào. Cô nàng dường như không có biểu cảm căm ghét gì, hứng thú đáp lại: "Vậy cậu là em ruột của đàn anh Theodora sao?" 

"Phải, cậu nhận ra sao?"

"Tất nhiên rồi, cậu như một phiên bản nữ của anh ấy. Mái tóc của hai người đều như toát ra ánh sáng mặt trời vậy." 

Granger chú ý đến cuốn sách tôi đang đọc: "Đang làm bài giáo sư Cuthbert Binns giao sao?" 

Tôi gật đầu: "Đúng vậy. Tôi đang tìm thông tin cho bài luận văn về Người khổng lồ. Nhưng cuốn sách này nhiều nội dung quá, tôi tìm mãi không thấy." 

Granger cười nhẹ: "Thử lật sang chương 6 xem. Tôi cá là cậu sẽ thấy thư cậu cần tìm." 

Tôi nghi ngờ nhưng vẫn làm theo lời Granger. Quả thật, mọi thông tin cần thiết về người khổng lồ đều ở trong này, tôi ngạc nhiên nhìn cô ấy. 

Cô ấy hơi hếch cằm, khoe khoang nói: "Tôi đã đọc hết mấy cuốn sách đó từ trong hè rồi. 

"Granger" Tôi mừng rỡ nắm lấy tay cô ấy. "Cậu thực sự là một vị cứu tinh." 

Granger dường như hơi ngại ngùng, cô ấy nhẹ nhàng đáp lại: "Bồ có thể gọi tôi là Hermione nếu bồ muốn." 

"Dĩ nhiên rồi, bồ hãy gọi tôi là Elite nhé. " Tôi sảng khoái đáp lại, không còn gì tuyệt hơn là được làm bạn với những con người thông minh, tài giỏi và tốt bụng như này. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top