Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Quay trở lại Anh

6:30, 31/8/1991, làng Acacia, nước Anh 

Hôm nay là một ngày mưa phùn ẩm ướt

Nghe thấy tiếng bước chân lên cầu thang, tôi tỉnh dậy, nhanh chóng rời khỏi những chiếc gối bằng lông mềm mại. 

"Elite con yêu", Đúng như tôi dự đoán, mẹ Anna mở cửa bước vào, trên tay bà là một lá thư được niêm phong cẩn thận. 

Bà hào hứng bước vội đến trước mặt tôi:" Xem cô gái nhỏ của chúng ta nhận được gì này."

Tôi không kìm nổi mà quay mặt đi, ngáp dài một cái. Trái với bà, tôi không mấy quan tâm đến lá thư này nhưng nhìn khuôn mặt vui vẻ trước mắt, tôi cố rặn ra một nụ cười: 

"Thư thông báo nhập học Hogwarts đúng không ạ?"

Anna Lawrence tươi cười, vẻ mặt bà bắt đầu trở nên hoài niệm 

"Ôi, lá thư này làm ta nhớ đến một năm trước, khi chúng ta mới chuyển về đây và Leon cùng Alexander cũng nhận được những lá thư như vầy. Thời gian trôi nhanh thật, chưa gì giờ đã đến lượt con gái út của ta nhập học."

"Mẹ..." Tôi chán nản cắt ngang lời bà. Sở dĩ nếu tôi không làm vậy, bà sẽ kể thêm một lô xích các sự kiện trong một năm qua và chắc đến chiều tối tôi mới được thoát khỏi sự tra tấn này. 

"Rồi rồi con yêu, ta không có ý ca cẩm" Lần này, mẹ không bày tỏ vẻ mặt bất mãn khi bị tôi cắt ngang như mọi ngày. "Hãy chuẩn bị vệ sinh cá nhân nhanh đi vì ngay hôm nay, chúng ta sẽ tới Hẻm Xéo để mua đồ chuẩn bị cho năm học sắp tới của con."

"Có cần phải gấp gáp thế không ạ?" Tôi bất mãn kêu lên, đi về hướng nhà tắm. 

"Không hề" Anna Lawrence lắc đầu đáp:"Bởi vì mai là ngày con phải nhập học rồi."

"CÁI GÌ CƠ" Tôi quay người lại, khó tin nhìn bà. 

"Con biết đó, vị trí dinh thự của Theodora có hơi khó tìm, con cú đáng thương đã phải bay vòng vòng gần 3 tuần mới có thể tìm thấy chúng ta. Dù sao thì ta sẽ đợi con ở dưới nhà, hãy nhanh tay lên nhé."

"Nhưng mà chúng ta phải gửi thư xác nhận nhập học vào ngày 31 tháng 7 mà hôm nay con mới nhận được thư...Ôi Merlin cũng phải 1 tháng rồi mẹ ạ."

Anna tinh nghịch nháy mắt: "Không sao con yêu, mẹ có quen một vài người ở Hogwarts, mẹ đã chuyển lời xác nhận con sẽ tham gia học đến họ rồi." 

Tôi đóng cửa phòng tắm, bình ổn lại tâm trạng đang chết đứng vì sốc của mình. 

Ôi thật là, tưởng tượng vào một ngày đẹp trời ( thật ra là cũng không đẹp lắm ), bạn nhận được tin mai mình sẽ phải đi xa nhà mà chưa chuẩn bị bất cứ thứ gì xem. 

Tôi thở dài, nhìn vào trong gương, tôi thấy một cô gái nhỏ  với nước da trắng bóc, mái tóc vàng kim xoăn nhẹ ở đuôi dài ngang lưng cùng đôi mắt màu ngọc lục bảo trong suốt xinh đẹp. Phải thừa nhận rằng, gen của bố mẹ tôi thật sự rất tốt, mái tóc của tôi được thừa hưởng từ cha, còn đôi mắt này là từ mẹ.

Bước xuống dưới nhà, đập vào mắt tôi là cảnh gia tinh Alien đang tấp nập bưng bê mấy đĩa bánh kếp nướng mật ong thơm phức. Nó đang thoăn thoắt xếp những chiếc đĩa đầy ụ bánh lên bàn cho chúng tôi, đồng thời đun hồng trà để ăn kèm.

Không chần chừ nữa, tôi lập tức ngồi xuống bàn ăn, dùng ánh mắt thèm thuồng nhìn đĩa bánh trước mặt. 

"Elite, đồ tham ăn." 

Tôi giật nảy mình, nhìn lên cầu thang bên phải, tôi thấy Leon - một trong hai người anh trai sinh đôi của tôi đang bước xuống. Anh có màu tóc màu vàng khá giống với tôi, nhưng mắt của anh lại là màu xanh biển nhạt. Mẹ thường nói ngoại hình của anh nhìn y chang cha phiên bản nhỏ. 

Theo sau Leon là Alexander. Tuy là sinh đôi nhưng màu tóc của hai người họ không giống nhau. Alexander sở hữu mái tóc bồng bềnh màu nâu hạt dẻ, mắt anh là màu xanh giống mắt tôi, nhưng màu đậm hơn một chút. Anh có lẽ chính là một phiên bản nam nhỏ tuổi của mẹ Anna Lawrence.  

"Cứ ăn trước đi, Elite." Alexander chiều chuộng cắt bánh kếp ra thành những miếng nhỏ hơn rồi đặt vào đĩa cho tôi. Tôi may mắn được có hai người anh biết nhường nhịn, nhưng để so sánh thì Alexander vẫn đối xử dịu dàng với tôi hơn. 

Tôi híp mắt thỏa mãn nhìn miếng bánh được cắt gọn gàng, đồng thời cũng không quên ném một cái nhìn châm chọc về phía Leon.

Leon hừ nhẹ, anh vuốt nhẹ mái tóc vàng kim có chút dài của mình: 

"Mẹ đâu rồi em gái?"

"Đây mẹ đây, Leon cục cưng"

Tiếng Anna từ ngoài vọng vào, bà đang vội chạy từ vườn vào,  trên tay cầm mấy quả cam chín mọng nước. 

Leon chạy ra đỡ lấy giỏ cam nặng trĩu, trên khuôn mặt non nớt thể hiện sự bất mãn: 

"Ôi làm ơn đừng gọi con là "cục cưng", con đã 12 tuổi rồi đấy."

"Xin lỗi nhé, tại vì con trông đáng yêu quá mà, nhất là với mái tóc mềm mại hơi dài đó."

Sau đó, Anna chuyển hướng sự chú ý sang Alexander:

"Có vẻ nay tâm trạng của con khá tốt nhỉ, Alex ?"

"Tất nhiên rồi, mẹ. Năm hai bọn con có bộ môn Chăm sóc sinh vật huyền bí, nghe thôi đã thấy hấp dẫn."

"Ngược lại thì Elite" Alexander quay sang nhìn tôi: "Trông em có vẻ không mấy hứng thú."

Tôi dừng đũa, bỗng dưng tôi thấy miếng bánh thơm phức này chẳng ngon nữa rồi. Cảm nhận được tầm mắt mọi người đang dừng trên người tôi, tôi đành gượng gạo đáp: 

"Không hề, em chỉ đang lo lắng không biết liệu có mua kịp đồ thôi không? Dù sao thì chúng ta cũng cần phải ăn nhanh lên thôi."

May mà mẹ Anna hiểu tôi không nhắc đến chuyện này, bà khéo léo chuyển hướng:

"Đúng rồi, mau ngồi vào ăn đi, Alice đã cất công chuẩn bị những món ăn này đấy."

Gia tinh Alice đứng đằng sau cụp nhẹ tai, nó cất giọng the thé:

"Được chuẩn bị đồ ăn cho bà và cô cậu chủ là vinh dự của Alice."

Alice nghe nói đã là gia tinh của tộc Theodora từ 11 năm trước. Trong 11 năm khi chúng tôi chuyển đi, nó vẫn luôn cẩn thận lau dọn từng ngóc ngách của dinh thự, bởi vậy mà sau 11 năm, dinh thự Theodora vẫn tinh xảo sạch sẽ như lúc trước. 

Dùng bữa xong, Anna phát cho chúng tôi mỗi đứa một chút bột Floo màu bạc lấp lánh. 

"Được rồi, Leon và Alex, các con đã biết cách dùng rồi nên hãy đi cùng với nhau sau mẹ và Elite nhé. Còn Elite, nắm lấy tay mẹ và hô to "Hẻm Xéo" nào."

Tôi và mẹ Anna bước vào chiếc lò sửa. Tôi hô to tên con hẻm rồi lập tức thả bột. Một ngọn lửa xanh bùng lên quấn lấy chúng tôi, tôi bất giác nhắm mắt lại theo bản năng.

"Elite, mở mắt ra đi con yêu." 

Xung quanh tôi là tiếng bước chân, tiếng trò chuyện nhộn nhịp. Tôi thấy mình đang đứng trước một con hẻm đông đúc, lắt nhắt những đứa trẻ tầm tuổi tôi. 





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top