Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 52

-Draco đi thôi, em muốn tới thư viện tìm vài quyển sách

Artemis lay cậu trai đang ngủ ngon lành trên đùi cô dậy. Trên mặt còn úp một quyển sách lên do cô lay người cậu nên quyển sách rơi xuống nền cỏ

-Ưm

Ánh nắng chiếu vào làm Draco khó chịu cậu lấy một tay che mắt

-Ngồi dậy đi, anh làm chân em mất cảm giác rồi này -Cô nhăn nhó kể nể

-Ồ anh xin lỗi -Cậu hồi thần, nhanh chóng đứng dậy kéo cô đứng lên, giúp cô chỉnh lại áo chùm nhăn nheo

-Đi thôi Draco, đến thư viện nào -Artemis nhặt một cái lá trên đầu cậu xuống rồi nói

-Ừm

Cậu nắm tay cô đi ra ngoài. Hành lang có vài ba tốp người đi lại xung quanh có vẻ rất nhộn nhịp. Họ cùng nhau thảo luận những điều vui vẻ hay kì lạ mà họ biết, họ cùng nhau nói chuyện yêu đương, họ cùng nhau học tập, đọc sách. Khung cảnh bây giờ thật yên bình giá như có thể cứ tiếp tục mãi như vậy thì hay biết mấy.

Có những nỗi nhớ chưa kịp đặt tên bởi vì tình cảm học trò mong manh như cánh phượng nhẹ tênh như hoa gió và nó mang một màu đỏ rực chẳng dễ phai mờ qua năm tháng.

Tuổi học trò là một thứ gì đó thiêng liêng quá đỗi. Khi những cảm xúc chạm nhẹ ,dịu dàng làn tới từng trái tim, nỗi dung động ẩn dấu trong lòng người khó mà nguôi ngoai.

-Draco đứng đây chờ em nhé, em sẽ ra liền

-Được rồi, anh chờ em -Cậu cười nhẹ vẫy tay với cô.

Artemis cũng vẫy tay lại với cậu rồi mới đi vào trong. Draco đứng dựa lưng vào tường đùa nghịch đũa phép trong tay, trầm lặng không biết cậu đang nghĩ gì.

Neville vội vã bê chồng sách mượn được từ thư viện trở về nhà chung. Vạt áo quá dài chấm đất làm cậu mắc chân ngã chổng vó trên nền đất. Sách vỏ bay tứ tung. Một quyển không may đập vào chân Draco làm cậu nhíu mày khó chịu

-Ui...x..xin lỗi, xin lỗi cậu -Neville lúng túng cúi người nhặt đồ, miệng không ngừng lải nhải nói xin lỗi

Draco nhíu mày nhìn cậu ta, cũng là một quý tộc nhưng sao có thể khác xa tới như vậy, mất mặt

-Đứng dậy -Giọng nói khàn khàn phát ra trên đỉnh đầu làm Neville càng thêm run sợ

Là Malfoy. Cậu ta đã nghe anh em sinh đôi nhà Weasley nói Malfoy toàn là tử thần thực tử cả, nhà họ đều đầu quân chịu cúi đầu hôn vạt áo kẻ-mà-ai-cũng biết. Nên giờ nghe tới giọng nói lạnh lùng phát ra của Draco làm cậu càng thêm kinh sợ.

Neville sợ hãi nhanh chóng nhặt đống sách bừa bộn trên sàn nhà bàn tay mún mịn run rẩy sợ hãi. Ánh mắt rét lạnh như loài bò sát ẩm ướt đó của cứ nhìn chằm chằm làm cậu ta áp lực rất lớn

-Đừng để tôi phải nhắc lại, Longbottom -Cậu gầm gừ nhấm mạnh tên họ của cậu ta

Longbottom cũng là một gia tộc lâu đời, thuần huyết và giàu có chỉ là không bằng Malfoy thôi nhưng nó cũng được coi là những gia tộc thuần huyết lớn trong giới quý tộc. Vậy mà xem tên nhãi trước mặt này đi chẳng có chút quý tộc nào cả.

Nhút nhát, yếu ớt và đặc biệt ngu ngốc, cậu ta xứng là người thừa kế điều khiển cả một gia tộc sao. Có ai dám chắc một gia tộc đang hưng thịnh vào tay tên mập ngu ngốc này sẽ trở thành thứ gì. Hay chỉ còn lại cái vỏ rỗng tếch bên ngoài thôi

Neville sợ sệt đứng dậy, cúi gầm mặt không dám nhìn thẳng vào cậu.

-Ngu ngốc, yếu đuối cậu nghĩ mình xứng đáng vào Gryffindor sao -Draco mặt đầy khinh thường nói

-T..t..tôi -Neville bị đả kích bước chân không tự chủ lui lại về sau một bước

-Xem, ngay cả việc phản bát lại cũng không được, cậu còn không bằng một Weasley ít ra cậu ta còn biết nói gì khi bị người khác sỉ nhục mình

Draco xì miệng, nét khinh thường hiện rõ trên mặt

-C..cậu muốn cái gì?-Gương mặt Neville tái dần đi bàn tay mún mịn nắm chặt lại thành quyền

-Ha, chỉ đơn giản là tôi đang buồn chán nên muốn tìm trò để tiêu khiển cho vui thôi. Hazzi ai bảo nhìn cậu ngu ngốc như vậy chứ

Draco thành thạo xoay đũa phép trong tay bỡn cợt nói

-Dạo gần đây tôi mới học được một lời nguyền mới, vừa lúc lấy cậu ra thử nghiệm vậy

Không đợi Neville kịp trả lời Draco lập tức vung đũa phép trong tay

-Locomotor Mortis (lời nguyền trói chân)

Hai chân Neville nghiêng ngả ngã xuống đất, Draco đắc ý hếch cầm kiêu ngạo nói

-Không tồi, rất hiệu quả -Cậu hơi cúi lưng xuống, nhếch mép ranh ma nói -Longbottom~ yếu đuối cũng đứng lên tấn công tôi đi nào~~

Cậu ngân nga như đang hát một bản nhạc đồng thoại cổ xưa nào đó ma mị và quyến rũ mê người

Neville ngớ người quên phản ứng lại, mặt nổi lên một dạng mây hồng đáng nghi ở hai gò má

-Ngu ngốc

Draco nhíu mày chán ghét đá quyển sách dưới chân, kiêu ngạo vuốt tóc vào thư viện tìm Artemis. Neville bị chửi ngu ngốc cũng bừng tỉnh cậu cuống quýt nhặt sách bò dậy nhưng lại liên tục ngã xuống

Khổ sở chụm hai chân nhảy lò cò di chuyển về nhà chung, vẫn như mọi hôm nhà chung Gryffindor vẫn đông người như cũ. Không hiểu làm cách nào mà cậu ta có thể chui qua tấm chân dung của bà béo với hai chân bị dính chặt vào nhau. Mọi người có thể dễ dàng nhận ra là Neville đang dính lời nguyền trói chân.

Hermione đứng dậy giúp cậu ta giải lời nguyền. Dắt Neville đến ngồi cạnh Ron và Harry, hỏi

-Có chuyện gì xảy ra vậy

Neville trả lời lắp bắp

-Là Malfoy...mình gặp cậu ta ngoài thư viện. Cậu ta nói đang tìm người để thử thực hành lời nguyền

-Đi mình đưa cậu tới chỗ cô McGonagall -Hermione tức giận tính kéo Neville đi tới chỗ giáo sư

Nhưng Neville lắc đầu, cậu ta cúi gầm mặt bàn tay trắng bệch cầm chặt vặt áo chùm, nói lí nhí

-Mình không muốn có thêm rắc rối

-Bồ phải biết kháng cự lại nó chứ, Neville! Dù nó có thói quen bắt nạt dẫm đạp lên người khác, nhưng mình không việc gì phải ngồi im cho nó bắt nạt như vậy được -Ron tức giận gầm gừ nói

-Thôi đừng có mắng nhiếc mình là mình không đủ dũng cảm làm thành viên nhà Gryffindor nữa. Malfoy cũng đã nói như vậy rồi -Neville hít hít cái mũi, nghẹn ngào nói

Harry ngồi bên cạch lục túi áo tìm ra một thỏi socola ếch nhái, thỏi cuối cùng trong hộp mà Hermione tặng cậu hôm giáng sinh, đưa socola cho Neville

-Neville đừng buồn, bạn đáng giá hơn nhiều so với Malfoy chồn sương đó. Chẳng phải chiếc nón đã phân bạn vào Gryffindor sao, chứng tỏ là nó đã công nhận lòng dũng cảm của bạn rồi. Bạn không cần để ý tới lời nói ác ý của Malfoy nữa vì Neville bạn hoàn toàn xứng đáng. Bọn mình đều biết điều đó mà phải không?

Harry ngồi cạnh cậu đặt một tay nên vai Neville, nhẹ giọng an ủi

-Cảm ơn cậu Harry

Trên môi Neville nhếch lên một nụ cười yếu ớt, mở bao giấy thỏi socola cho vào miệng

-Mình nghĩ mình chắc phải lên đi ngủ đây...bạn muốn giữ cái thẻ không bạn đang sưu tầm thẻ mà

Khi Neville đi rồi, nhìn xuống tấm thẻ phù thuỷ.  Cậu nói

-Lại là cụ Dumbledore! Thẻ đầu tiên mình có cũng là cụ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top