Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong căn phòng tông màu chủ đạo xanh nhạt,cửa sổ màu trắng mở về hướng Nam. Trên bệ cửa có vài chậu hoa hướng dương đang nở rộ, gió thổi từng làn hương thơm theo làn gió đi vào nhà, tiếng chim hót líu lo ngoài cửa sổ tạo thành nên một khung cảnh tuyệt đẹp. Lúc này, ánh ban mai đã đến bên bình phong trên giường gần cửa, người đang nằm nghiêng trên giường, quay lưng về phía cửa, sự tương phản giữa mái tóc đen ngắn và làn da trắng sứ thanh tú của hắn đặc biệt rõ ràng.

Bên ngoài vang lên tiếng bước chân đi lên cầu thang, dù cách nhau một tầng, dù đối phương cố tình nhẹ bước, nhưng người trên giường vẫn mở ra đôi mắt đen như màn đêm.

Tiếng bước chân ngày càng lại gần, hắn nhắm mắt lại. Cánh cửa từ từ bị đẩy ra, một mái đầu đen dài thò qua từ khe cửa, là một thiếu nữ khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, thân hình mảnh khảnh thanh tú, mặc trên mình một chiếc váy màu xanh đính hoa làm tôn lên vóc dáng thon thả của cô ấy. Đôi mắt linh động nhìn chằm chằm vào chàng trai trên giường.

Nhìn người trên giường không hề nhúc nhích, tựa hồ còn đang ngủ say, cô mím môi, mỉm cười bước nhẹ chân, vẻ mặt cẩn trọn đi đến bên giường, toan vén lên tấm chăn của hắn. Đúng lúc cô đang định nhấc lên tấm chăn thì chàng trai trên giường đột nhiên mở mắt phản ứng nhanh chóng, hắn quay người, đưa tay ra, chuẩn xác nắm lấy cổ tay phải của thiếu nữ nhẹ kéo.

Thiếu nữ tuy không cao cũng tự nhận mình là rác rưởi sức mạnh chỉ bằng năm bị khóa tay ngã úp mặt vào lòng chàng trai.

"Tôi nói này, mãi một trò này không thấy chán sao?" Hắn đặt tay lên đầu cô gái trong ngực, xoa xoa, vuốt vuốt, thành công làm rối tung mái tóc dài được chải chuốt gọn gàng, đôi mắt mèo đen sâu thẳm điềm tĩnh đến không có dấu vết dao động nào, khuôn mặt ấy không có biểu cảm gì, đẹp hệt một cô gái. Ánh mắt không đổi, giọng điệu không đổi, kể cả biểu cảm cũng không biến đổi một chút nào. Tuy nhiên, cách hắn cố tình làm xù mái tóc dài của thiếu nữ đã phản bội hắn, thực ra hắn không hề thờ ơ với tất cả như vẻ ngoài.

" Illumi, buông em ra coi!" Cô nghiến răng vùng vẫy thoát khỏi sự nắm bắt của đối phương. Dùng cả hai tay gỡ tóc ra khỏi tay đối phương. "Để em thành công một lần thì anh chết hả?"

"Không, đó là phẩm giá của một sát thủ. Tôi không thể để đứa rác rưởi sức mạnh chỉ bằng năm như em thành công tập kích ban đêm tôi được." Illumi buông bàn tay đang tàn phá đầu ra, cô cảm thấy áp lực trên đầu mình dịu hẳn đi, người kia cũng bật dậy, các ngón tay Illumi trượt qua đan mái tóc mượt mà của cô.

"Là tập kích! Tập kích đêm hồi nào chớ!" Chỉ khác nhau một chữ, nhưng ý nghĩa có thể đi xa vạn dặm luôn đấy nhá.

"Huh, vậy sao? Thế mà tôi còn tưởng em muốn tập kích ban đêm tôi chứ." Hắn ta nghiêng đầu dùng ngón trỏ vỗ nhẹ vào má, làm ra vẻ đột nhiên được khai sáng. Tất nhiên với điều kiện là biểu cảm đó không xuất hiện khuôn mặt hắn. Hắn đương nhiên cũng biết sự khác biệt giữa hai người.

"Này nhá, đừng tưởng em không biết anh đang nghĩ gì! Anh lại muốn đem em ra làm trò đùa nữa có đúng khônggg?" Mức độ tức giận của thiếu nữ ngày càng leo thang. Tuy rằng đối phương trông có vẻ không có biểu cảm gì, nhưng kỳ lạ thay là cô lại biết anh chàng này đang nghĩ gì.

"Haha, dữ vậy sao." Bàn tay đang nhẹ nhàng mớn trớn má di chuyển lên đỉnh đầu thiếu nữ, lần này hắn không làm xù mái tóc dài của đối phương với mục đích chọc cô như trước nữa. Thay vào đó, hắn xoa xoa mái tóc vài lần, cảm giác như đang vuốt ve con thú lắm lông của mình.

Đối phương dưới sự an ủi của hắn bình tĩnh lại một lúc, trong phòng không một tiếng động, cảm giác có chút yên bình , ấm áp. Không lâu sau, thiếu nữ phá vỡ sự im lặng, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy của Illumi, đôi mắt như mèo ấy thật sự rất đẹp, khiến cho người ta không thể hiểu được cảm xúc của hắn, nhưng điều này không cản trở sự hiểu biết của cô về hắn, lúc mới gặp Illumi, cô đã sớm biết hắn là một nhân vật phản diện xấu xa như thế nào.

Flora Prince, một thiếu nữ mười bảy tuổi không may trở thành bạn gái của Illumi. Hai năm trước, khi mới mười lăm tuổi, lúc đang bí mật tiến hành nghiên cứu một loại thuốc lạ tại Trang viên Prince thì một tai nạn bất ngờ bất ngờ xảy ra.

Lúc đó, tình cờ là bước cuối cùng của quá trình, cũng là bước quan trọng nhất, không biết vì lý do gì mà bổ trưởng đứng đầu giới phù thủy nước Đức lại đột nhập vào Trang viên Prince, mặc dù trước nay gia tộc Prince đều là một gia tộc thiên về độc dược, đều là dược sư và kỹ thuật viên nổi tiếng, sức chiến đều là dạng rác rưởi sức mạnh chỉ bằng năm, nhưng điều này không có nghĩa là tất cả họ đều sống trong sự thương xót của người khác.

Ma dược,vật phẩm giả kim và rào chắn phòng thủ đã thành công chống lại sự xâm nhập của kẻ thù, nhưng chúng cũng gây ra tai nạn cho Flora, người đang tiến hành nghiên cứu một số loại thuốc bí ẩn. Một vụ nổ lớn khiến cái vạc bị rung chuyển rơi xuống đất, vạc thuốc chưa hoàn thành tình cờ rơi xuống vòng tròn ma thuật trên mặt đất, một lượng lớn chảy đến vòng tròn ma thậu. Ánh sáng trắng chiếu vào mắt Flora theo phản xạ tự nhiên cô liền nhắm mắt lại. Đến khi mở mắt ra, phòng thí nghiệm độc dược trong Trang viên Prince đã biến mất.

Chớp mắt vài cái nhưng khung cảnh xung quanh vẫn không thay đổi. Những con hẻm tối tăm, những tòa nhà đổ nát, mùi hôi thối và những ánh mắt hiểm độc. Mọi thứ cho cô cảm giác còn nguy hiểm hơn Hẻm Knockturn mà cô đã bí mật đến. Vô thức chạm vào chiếc túi bên trong áo chùng. Nơi đáng lẽ phải phải có chiếc đũa phép, thế nhưng, nơi đó lại trống rỗng, sửng sốt nhớ ra rằng mình đã để nó trong phòng ngủ trước khi vào phòng thuốc.

Ừmmmm, đúng là một câu chuyện buồn. Với khả năng cận chiến gia tộc Prince cộng với việc là một phù thủy nhưng không mang theo đũa phép... Cô hứa sẽ không bao giờ dám trái lời ông nữa. Ông đã đúng khi nói rằng là phù thủy thì phải luôn mang theo cây đũa phép bên mình.

"Này cô em, đang làm gì ở đây vậy? "Với thân hình cường tráng và nụ cười nham hiểm trên khuôn mặt, một kẻ xấu tiêu chuẩn với dòng chữ "Tôi là người xấu" được viết trên trán xuất hiện. Cô và hắn ta nhìn nhau. khoảng cách chiều cao quá lớn cùng áp lực giữa hai người khiến Flora không tự chủ được lùi lại hai bước.

Một tay nắm lấy cằm của Flora buộc cô phải nâng khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của mình lên. Người đàn ông nhìn từ trên xuống dưới vẻ ngoài của Flora sau khi xác nhận rằng đối phương rất xinh đẹp, hắn ta cười hài lòng vẻ mặt coi Flora như một món hàng đáng giá khiến cô khá lo lắng, đứa trên người không có đũa phép cũng không có khả năng tự bảo vệ bản thân!

"Xinh lắm nè. Chắc là sẽ bán được với giá tốt đây." Tên đàn ông rất rất hài lòng vì đã tìm được một cô gái xinh đẹp ở đây, với việc xuất hiện ở con phố tắm tối này thì cô ta nên chuẩn bị tinh thần cho những chuyện như thế này. Không cần biết cô ta là ai, chỉ cần đã vào đây, dù có là con gái của tổng thống cũng không thể trốn thoát.

Bộ dáng bặm trợn của đối phương khiến cô rất sợ hãi, trong đầu không ngừng nhớ xem trên người có lọ thuốc nào có thể dùng để tấn công hay không, sau đó cô buồn bã phát hiện mình mang theo toàn là những lọ thuốc dùng để chữa bệnh hoặc các loại thuốc đặc biệt khác, loại dùng để tấn công KHÔNG! CÓ! LẤY! MỘT! LỌ!!!!, nỗi sợ hãi ngay lập tức chiếm trọn suy nghĩ của cô.

Lúc cô còn đang bối rối, tên đàn ông to lớn trước mặt không hề báo trước đột ngột ngã xuống, hắn ta ngã xuống đất như thể mất hết sức lực, sau khi người đó ngã xuống Flora mới nhìn rõ phía sau đầu người đó có vài chiếc đinh to hình tròn, cô cẩn thận dùng chân đá đá vào người đang nằm dưới nền đất, nhưng hắn ta không hề phản ứng gì cả, trông như đã chết rồi vậy.

Từ từ dựa vào tường xụi lơ ngồi xổm trên mặt đất. Đôi chân run rẩy như chúng không phải của mình vậy khi, dây thần kinh đang căng ra vì căng thẳng đột nhiên thả lỏng, cô trượt xuống, cứng ngắc ngơ ngác quay đầu nhìn xác chết trước mặt. Mười lăm năm tuổi đời chưa từng thấy qua xác chết, đột nhiên có một người chạy đến chết trước mặt, thành thật mà nói, đầu óc cô lúc này đã hỗn loạn đến mức không biết phải làm sao.

Đúng lúc này, một mũi giày đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt cô, từ đôi giày nhìn lên, nhìn chàng trai tóc đen với chiếc quần đen và áo khoác màu hoa oải hương hai tay thảnh nhiên đút túi đang nhìn cô với vẻ trịch thượng, người kia không nói lấy một lời chỉ lẳng lặng nhìn cô một lúc rồi quay đi về phía lối vào con hẻm.

"C-Chờ chút!" Người con trai đó, vừa mới cứu cô có đúng không? Giống như tìm thấy sống lưng của mình, bất ngờ xuất hiện ở nơi này, rồi gặp phải một người xấu muốn bán mình, bây giờ có người đến cứu. Dù anh ta đã giết người đó nhưng trong tiềm thức cô vẫn muốn đi theo anh ta.

Cô đứng dậy lao về phía lối vào con hẻm, vốn muốn theo kịp bước đi của người đó, cô đứng trong con hẻm tối tăm, đối mặt với phố xá xa lạ lờ mờ trước mặt, tiếng còi còi xe vang lên và những âm thanh ồn ào xung quanh đã cho nói cho cô biết rằng cô đã rời đi cái trang viên mà cô quen thuộc nhất và đến một nơi không xác định.

Mọi thứ trước mắt thật kỳ lạ và bất ổn, nhìn xung quanh một lúc, Flora muốn tìm kiếm dấu vết của chàng trai tóc đen đó, nhưng dù cô có nhìn kỹ đến đâu, chàng trai dường như đã biến mất, cô tìm không thấy anh ta .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top