Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bàn tay lơ lửng trên không một lúc nhưng cuối cùng vẫn không chạm vào Illumi đang bị thương. Như chợt nhớ ra điều gì đó, Flora nhanh chóng đưa tay vào bên trong áo choàng chùn, làm động tác như thể đang tìm kiếm gì đó nhưng thực chất cô đang dùng chiếc áo để che dấu khi lấy lọ thuốc ra khỏi nhẫn không gian.

Draught of Peace, Skele-Gro, Hemostatic agent ,Blood-Replenishing Potion*... Cô có nên biết ơn vì chiếc nhẫn không gian của mình vẫn còn chứa nhiều thuốc trị thương hữu ích mà cô đã làm giúp bà Pomfrey trong kỳ nghỉ không nhỉ? Vờ lấy ra một vài lọ pha lê từ áo chùng của mình, cô từ từ mở nắp lọ Developing Solution đưa chai cho Illumi đang nhắm mắt ngồi kia.

*緩和藥水: Draught of Peace: thuốc giảm căng thẳng (an thần).

生骨水: Skele-Gro: mọc lại xương đã mất

止血劑:Không tìm thấy tạm dịch: Hemostatic agent:Cầm máu

補血藥劑: Blood-Replenishing Potion: thuốc bổ sung máu cho người bị thương bị mất máu

(Độc dược trong Harry Potter)

Tay vừa động đậy, Illumi từ nãy đến giờ vốn vẫn ngồi yên đột nhiên mở mắt. Đôi mắt đen to tròn nhìn chằm chằm vào chiếc lọ trên tay Flora, không cầm lấy cũng không đẩy đi, Illum cứ ngồi im lặng không động đậy gì.

"Đây là thuốc an thần, uống vào sẽ rất tốt cho vết thương của anh, tuy mùi vị khôngn ngon lắm... Hôm qua anh đã cứu giúp, tôi rất biết ơn, cho nên..." Đối phương hoàn toàn không phản ứng, khiến Flora có chút hụt hẫng, nhanh chóng giải thích hành động của mình, đồng thời vết thương trên người hắn không ngừng chảy máu mách bảo rằng nếu vết thương còn không được chữa trị kịp thời, hắn ta có thể sẽ chết...

Nghĩ đến hắn sẽ chết, một luồng dũng khí chợt dâng lên trong lòng cô, hít một hơi thật sâu, đặt chiếc lọ đã mở lên môi hắn với ánh mắt chân thành, cô thực sự muốn giúp người này.

Tập trung cầm lọ thuốc trên tay đến gần Illumi đang ngồi trên đất, không hề để ý rằng bàn tay đang nằm trên mặt đất của hắn đã giơ lên, như một chú mèo con bị thương giơ ra móng vuốt sắc nhọn, đôi bàn tay trắng nõn thanh tú của đó ấy vậy mà lại biến thành thứ vũ khí sắc bén có thể giết người. Những chiếc móng tay tròn trịa bỗng chốc trở nên thon dài và sắc nhọn, năm ngón tay chụm lại, cả bàn tay như một con dao sắc bén lặng lẽ đặt sau gáy Flora, cần hắn muốn, cô gái trước mặt nhất định sẽ chết.

Flora, người không biết mình đang ở ranh giới giữa sự sống và cái chết, bây giờ tất cả những gì cô có thể nghĩ đến là làm thế nào để đổ lọ thuốc vào miệng chàng trai trước mặt, có lẽ là do cô thực sự không có nhiều sức tấn công, hay có lẽ là vì Illumi lúc này cũng thực sự cần giúp đỡ. Một lúc sau, móng vuốt sắc nhọn trở lại hình dạng ban đầu hạ xuống.

Mở miệng tiếp nhận lòng tốt của đối phương, nếu có sự lựa chọn, hắn sẽ không nhận thuốc từ người lạ, nhưng hiện tại hắn đã mất quá nhiều máu, còn công cụ liên lạc đã bị hư hỏng trong trận chiến trước đó, hắn không cách nào thông báo được cho gia đình, nếu không muốn chết, chỉ có thể đánh cược.

Flora đặt chai thuốc lên môi Illumi đã được một lúc, thấy người kia cuối cùng cũng hé môi, cô biết hắn rốt cuộc cũng tin những gì cô nói nên nhanh chóng nhét lọ thuốc vào miệng hắn nghiêng tay đổ xuống, như sợ hắn sẽ đột nhiên hối hận.

Một mùi hôi như thức ăn để ngoài mười ngày mười đêm tràn ngập vị giác khi lọ thuốc được đổ vào. Mặc dù cực kỳ khó chịu nhưng Illumi vẫn nuốt nó một cách vô cảm, không đến năm giây, hắn đã có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể mình bắt đầu cảm thấy thoải mái, ít nhất thì đầu óc choáng váng vì mất máu quá nhiều cũng dần dần trở nên rõ ràng hơn. Loại thuốc này... quả thực thần kỳ.

"Anh cảm thấy dễ chịu hơn chưa?" Flora rất chắc chắn rằng lọ thuốc cô làm ra không có vấn đề gì. Gia tộc Prince là gia tộc dược sĩ nổi tiếng nhất trong giới phù thủy Anh quốc, là người có triển vọng nhất trong tương lai của gia tộc, tuy mới mười lăm tuổi nhưng cô tài năng về pha chế Độc dược rất đáng nể. Ngay cả những loại thuốc giảm đau thông thường, chỉ cần qua tay cô, chắc chắn sẽ có tác dụng nhanh hơn và mạnh hơn những loại do người khác làm ra.

Illumi không nói gì chỉ gật đầu, nhưng ánh mắt của hắn lại vô cùng hứng thú nhìn về phía ba lọ còn chưa mở trên nằm tay Flora.

"Đây là thuốc cầm máu và bổ máu." Đưa hai lọ thuốc cho Illumi, đôi mắt to tròn háo hức nhìn hắn viết ba chữ 'cầu khen ngợi'.

Có lẽ do tác dụng của lọ thuốc mà Flora đưa cho trước đó, lần này Illumi không chút do dự cầm lấy hai lọ kia.

Mặc dù hương vị thật sự rất ba chấm, không thể phủ nhận tác dụng của những loại thuốc này là rất rõ rệt. Không lâu sau khi nuốt thuốc thuốc cầm máu và bổ máu, Illumi cảm thấy cơ thể ấm áp . Dưới tác dụng của thuốc, vết thương bắt đầu lành lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Tay chân đã yếu ớt do mất máu quá nhiều, giờ đây đã dần lấy lại sức lực và tình trạng của hắn đã hồi phục đến 80%. Những vết thương còn lại do gãy vài chiếc xương sườn không là gì đối với hắn.

Nắm chặt năm ngón tay rồi thả ra. Sau khi cảm thấy mình có thể cử động trở lại, Illumi đứng dậy, chiếc 1m8 lịch sự cảm ơn Flora, người chỉ cao bằng vai hắn, vừa định rời khỏi con hẻm thì tay áo bất ngờ bị đối phương kéo lại.

"Ùm...cái này... Skele-Gro..." Flora giơ chai cuối cùng trong tay lên, là một dược sĩ xuất sắc, cô cũng có nghiên cứu nhất định về y học, vừa rồi nhìn tư thế hắn tựa vào tường, cô sớm phát hiện ra sườn của hắn còn chưa lành.

Nghiêng đầu, dùng ngón trỏ vỗ nhẹ vào má. Hành động này khá tương phản khi được Illumi thực hiện. Khuôn mặt hắn nhìn rõ vô cảm, nhưng hành động đáng yêu này lại không hề kỳ cục mà còn rất hợp với hắn "Nhưng tôi đã lấy lại được khả năng di chuyển rồi."

Bàn tay nắm lấy ống tay áo của đối phương siết chặt, thái độ của Flora từ lo lắng ban đầu chuyển sang cực kỳ cứng rắn: "Không được, vết thương của anh còn chưa lành ."

Thở dài, Illumi có chút bất đắc dĩ đưa tay ra hiệu đối phương đưa thuốc cho mình.

Thấy được sự hợp tác của Illumi, thái độ cứng rắn của ngay lập tức dịu đi. Bàn tay đang đưa lọ thuốc đưa cho hắn chợt dừng lại khi đối phương đang định nhận lấy, cô vỗ trán như nhớ ra điều gì đó, vẻ mặt có chút xấu hổ: "Xin lỗi, tác dụng của Skele-Gro rất mạnh , bởi vì xương mới sẽ mọc lại nên có thể sẽ rất đau. Có lẽ chúng ta nên dùng thuốc ở nơi khác."

Con hẻm này không phải là nơi an toàn, nếu gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào trong quá trình xương mọc lại, cô không có cách nào để đối phó.

Đôi mắt to đen láy giao nhau với đôi mắt tròn xoe như nước, một lúc sau, cho đến khi bụng Flora phát ra những tiếng ùng ục không thể kiểm soát... Mặt cô đỏ bừng, Flora lúng túng ấn vào cái bụng đói của mình, đã một ngày một đêm không ăn gì, dạ dày cô lại một lần nữa lên án chủ nhân đã bỏ quên nó.

Hắn cúi đầu, không thèm để ý vẻ mặt khi nghe thấy bụng mình đang kêu lên vì đói của cô, Illumi quay lại và lấy ra một miếng sô cô la nhỏ từ trong túi của mình. "Cho cô, chocolate." Hắn đưa chocolate cho cô.

Vật nhỏ trước mặt được bọc trong giấy phản quang màu bạc khiến Flora nhìn rõ. Hắn thực sự cho cô, ngây người đưa tay nhận lấy thứ đối phương đưa, trong giây lát, cô bị lóa mắt bởi ánh bạc trước mắt.

"Tôi sẽ mời cô một bữa coi như trả tiền thuốc." Tất nhiên, một viên chocolate nhỏ này không thể giải quyết được cái đói sau một ngày một đêm, Illumi tuy yêu tiền nhưng hắn không phải là kẻ keo kiệt. Hơn nữa, cô gái này đã cứu hắn, vì vậy hãy coi đây là một khoản phí. Sau đó, anh xách Flora đi về phía đầu ngõ.

"Chờ chút!" Cô lại ngăn Illumi đang chuẩn bị rời đi. Lúc gọi hắn dừng lại, Flora cởi ra chiếc áo chùng phù thủy lỏng lẻo của mình ra, để lộ chiếc váy màu xanh lá cây bên dưới, bước về phía trước vài bước, cô kiễng chân khoác chiếc áo chùng qua vai hắn. "Trên người anh có quá nhiều vết máu, như vậy sẽ tốt hơn." Ít nhất nó sẽ không làm người khác chú ý .

Với Flora, chiếc áo chùng lớn và dài đến mắt cá chân nhưng khi khoác lên người Illumi nhưng nó chỉ dài đến giữa đùi hắn. Hắn không phản đối việc Flora khoác áo cho mình, nhưng có chút tò mò về một số hoa văn tối màu được thêu trên áo "Đi thôi."

"Được." Nặng nề gật đầu, Flora theo sau bước chân của Illumi, không biết tại sao ở nơi xa lạ này, cô lại cảm thấy sẽ rất an toàn khi đi theo người này.

Hai người lần lượt đi qua các con phố, khi đến một khách sạn năm sao rất cao cấp, Illumi theo thói quen thò tay vào túi lấy thẻ, mới phát hiện ra rằng chiếc thẻ vàng hắn cất trong túi không biết mất đâu từ lúc nào rồi, hơi đau lòng với chín chữ số bên trong, xem ra nhiệm vụ này thực sự là một tổn thất lớn.

"Cho tôi mượn điện thoại di động một lát." Illumi nói với Flora, không mang theo tiền cũng không sao.

"Điện thoại.....di động? Nó là cái gì vậy?" Flora bối rối nhìn lại hắn, không biết thứ hắn nhắc đến là cái gì.

Ánh mắt đối phương cực kỳ nghiêm túc và ngây thơ, không hề có ý đùa giỡn. Nghĩ đến loại thuốc đặc biệt cô lấy ra ra và những hoa văn thêu trên quần áo trông giống như chữ, Illumi nghĩ có lẽ cô thuộc tộc người sống tương đối khép kín với xã hội này.

Thay vì giải thích chô điện thoại di động là cái gì, Illumi mượn điện thoại của nhân viên phục vụ ở quầy lễ tân khách sạn khéo léo bấm vào một dãy số nào đó, đến khi cuộc gọi được kết nối, đầu bên kia chưa kịp nói gì thì Illumi đã đầu trước: "Hisoka, là ta. Hiện tại đang ở khách sạn Heaton. Đến đây giúp ta trả tiền đi."

Còn chưa đồi đối phương đồng ý thì Illumi đã cúp máy cái rụp. Đây là lúc thứ mà gọi là bạn bè có tác dụng đối với hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top