Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 23: Hội giao lưu (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước khi trận giao lưu diễn ra, Aoi có nghé qua phòng quan sát. Aoi theo phép tắc mà gõ 3 cái rồi mới mở cửa. Nhưng sự thật phũ phàng quá :(

"Học sinh không được tiến vào phòng quan sát, em làm trái với quy tắc sao?"

Xin thưa với các bạn người nói vừa nãy không phải là "cục thịt m9" mà là giảng viên bên trường Kyoto. Aoi lòng đau như cắt nước mắt đầm đìa, dù có xa nhau mấy năm thôi mà chị nỡ lòng nào quên em vậy Utahime-nee╯︿╰

Em cúi đầu thay cho lời xin lỗi, vì cũng chẳng còn nhiều thời gian nữa với lại vị trí của đội ta bên trong rừng cơ. Tiến tới gần Satoru-sensei, em chạm vào vai thầy. Một dòng nguyền lực trong suốt chạy dọc qua người thầy mà không ai nhìn thấy. Chỉ có người truyền và người được truyền mới nhìn thấy, một trong những đặc quyền nguyền lực của em.

"? Sao vậy?"

Satoru-sensei thắc mắc hỏi luôn. Bình thường con bé có làm thế đâu?

"Để cho chắc ăn với lại an toàn thôi, không có gì nhiều" Em nói khe khẽ chỉ đủ để cho 2 người nghe thấy... Satoru đang nhận được sự tin tưởng của em gái, Satoru hắn vui chết mất.

Em bỏ tay ra, quay người đi. Em cúi người tạm biệt rồi tiến tới vị trí của đội mình. Aoi vừa có thể làm nhiệm vụ trinh sát lẫn câu giờ nhưng em lại ưa cái đầu hơn. Aoi nhanh mà. Có thể nói thì tốc độ là cái mà Aoi tự hào nhất. Aoi đã rèn tốc độ bao lâu mà, không tự hào chắc Aoi chẳng có gì để an ủi bản thân mất.

Khi mà hiệu lệnh bắt đầu, cả đội chạy theo cùng một hướng. Một con nguyền cấp thấp xuất hiện dưới hình dánh của một con nhện. Ma~ chẳng cần xử làm gì, bởi vì... Toudou đã tới. Tản ra nào các bạn, không là ăn đấm sml đấy, nên nhớ là Khôi phục của em khum áp dụng lên được chính bản thân người sở hữu kĩ năng đâu nhé. Bị đấm sml là ngồi bệnh viện nhá.

Em di chuyển cùng hướng với Megumi, cả hai sẽ cố bắt kịp nhau để cùng hỗ trợ. Chạy được một hồi, em bỗng cảm thấy kì lạ. Tại sao ta lại không thấy bên kyoto đi tìm kiếm và diệt nguyền quái? Chẳng lẽ nào...!

Suy nghĩ ấy vừa thoáng qua em liền dập tắt, chắc họ sẽ không làm thế đâu, nhưng mà lòng em cứ rạo rực như thế nào ấy. Em đứng lại, băn khoăn giữa lựa chọn của bản thân mình. Thấy vậy Megumi cùng Maki-senpai cũng dừng lại theo.

"Sao vậy ?"

Megumi lên tiếng, kéo em trở lại thực tại.

"Có lẽ thôi, nhưng mà tớ nghĩ... bên Kyoto đang cố... giết Yuuji!!"

______________

Được rồi, bên chỗ tôi đang bùng dịch nên tôi cũng đang làm biếng theo. Tôi nhớ lúc mới đào hố tôi hăng lắm cơ mà nhỉ, sao giờ tôi lười lấp thế?

Với cả Gege-sensei bẻ lái gắp quá, tôi đang trầm cảm đây này. Yuuta về nước thì vui đấy nhưng mà ảnh định đồ sát pé hổ cụa toi இ௰இ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top