Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12 : Cô gái này thặc thú dị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Được rồi, tôi không mạnh về mặt này thì lại mạnh về mặt khác, không có chú lực lồng lộn tung bay thì cũng có thể chất hơn người thường gấp 10 lần nhờ đó mà khả năng hồi phục nhanh như chó chạy ngoài đồng 

Chẳng mấy chốc đã được 2 ngày từ khi tôi nằm bẹp dí trên giường, nhìn mỗi ngày trôi qua khung cửa sổ. Tôi muốn cuộc sống cứ mãi thảnh thơi như thế , trong lòng vậy mà lại muốn đứng bên cạnh sóng vai cùng Megumi chiến đấu với mấy Nguyền Hồn. Cuối cùng tôi vẫn ích kỉ mà can thiệp vào cuộc sống của bọn họ, muốn được công nhận là một vật thể tồn tại ở nơi này. Cẩn thận rút ống truyền nước ở tay ra, tôi phải mất một chút để giữ thăng bằng. Dù không biết Satoru có còn ở đây không nhưng tôi muốn gặp hắn để bàn chút chuyện. Định rót rén chuồn đi nhưng không may là vừa bước ra cửa tôi gặp ngay đối tượng mà bản thân không muốn gặp nhất Mahito. Cái quái ? Sao hắn lại vào được đây, kết giới của Tengen hay cái gì đấy đâu rồi. Bản năng nói tôi cần phải tránh xa cái thứ sinh vật nguy hiểm này. Rốt cuộc phản diện thật sự có năng lực dịch chuyển tức thời ? Sao ở đ đâu cũng thấy thế. Mahito đã tiến lên trước 1 bước

- Cậu là Shin - chan ? Chúng ta làm bạn chứ ~ ?

Làm bạn cái cục cứt mà sao mày biết tên tao con đĩ. Tha tao :(((

Nuốt nước bọt, trong đầu bày ra vô số cách tẩu thoát. Nhiều cách quá, không biết chọn cái nào cả. Vậy thôi... đừng nghĩ nữa. Có lẽ Mahi to cũng đã nhìn ra được gì đó trong mắt tôi, bất quá hắn vẫn chỉ là một Nguyền Hồn mới sinh nếu không hắn sẽ còn nhìn thấy nhiều thứ điên khùng nữa trong tâm trí của người trước mặt

Tôi nhảy qua cửa sổ một cách dứt khoát nhưng tiếp đất thì có vẻ không được tốt như thế. Lăn mấy vòng đất cuối cùng tôi cũng đã có thể giữ thăng bằng cho cơ thể mình. Còn Mahito thì vẫn đang bình thản ngồi ở cửa sổ như đang xem tôi làm trò con bò.  Mahito tính đến đây chỉ để xem xem cái người mà được Gojo Satoru tốn sức để đưa vào Trường Chú Thuật Tokyo này. Vốn nghĩ đó sẽ là một con người có kinh nghiệm dày dặn nhưng không ngờ đó vẫn chỉ là 1 đứa trẻ còn chưa làm quen được với chú lực

- Này. Sao lại chạy vậy ? Thế là không được rồi :>

Hắn ta thay đổi hình dạng bản thân thành những thứ quái dị, nhàn hạ nhìn tôi chật vật tránh né những đòn tấn công. Cơ thể tôi không dẻo dai lắm nhưng nếu cố thì cũng đỡ hơn được phần nào. Hiện tại hai bên đang cân sức nhưng căn bản Mahito vẫn chưa dùng hết sức, hắn chỉ đang chơi đùa với tôi mà thôi

Hận nỗi tôi lại không cầm theo điện thoại, thứ tất yếu trong cuộc sống hiện đại này. Chwua bao giờ tôi mong chờ Gojo Satoru như vậy. Không không đợi chờ cái đéo. Cứ dùng hết sức bản thân mà đánh lại thôi. Đằng nào chả chết, chỉ là chết trong vinh quang hay là tủi nhục

Lần trước cũng vậy, chỉ khi bị dồn vào đường cùng thì bản thân mới thực sự có thể sử dụng thuật thức, lần này sẽ biến hóa thêm 1 chút, cho nó độc đáo hơn nào

[ Thuật Thức Vô Ảnh : Biến ]

Khung cảnh bỗng trở nên hỗn loạn. Từng tầng hình ảnh chồng chéo lên nhau. Thuật thức này có vẫn đề. Đúng vậy, chú lực không đủ. Mahito vừa lúc nãy còn đang ngơ ra thì lúc này lại nở 1 nụ cười châm biếm. Hắn ta tận dụng thời gian ngắn ngủi khi tôi còn đang bị dư chấn của thuật kia phản lại

- A ! Lỡ chạm tay mất rồi :3

Nhưng cái hắn không ngờ rằng con điên này vậy mà lại nắm lấy tay hắn. Hắn cười nhưng cái này lại là nụ cười gượng hơn nữa hắn còn không thể chạm vào linh hồn của con nhỏ này. Thất bại hay không thì mặc kệ nhưng được cái, nó thật sự hoạt động 

- Cái trò này của mày tất nhiên là phải có khắc tinh. Nếu cơ thể là một vật chứa linh hồn vậy sao không thay thế cả linh hồn lẫn cơ thể thành bóng. Nào tao đếch phải trò chơi của mày con chó.

Cũng tội thanh niên Mahito, chỉ động ' nhẹ ' con nhà người ta thôi ai ngờ lại chọc đúng chỗ nhọt : D

Và sau đó Mahito đã chọn con đường chạy trốn, tuy hơi tủi nhục nhưng nhục đối với hắn căn bản chỉ là 1 loại cảm xúc nhàm chán mà thôi. Đối đầu với khắc tinh mà có thể lấy mạng sống của mình tất nhiên hắn sẽ chọn đường chạy trốn, khác với lũ chú thuật sư luôn lao đầu vào nguy hiểm kia, hắn vẫn còn rất yêu quý mạng sống của mình. Nhưng lần đi này không phải là vô ích, ít ra hắn cũng đã biết được nhiều thông tin và con nhỏ thật sự thú vị

- Shin - chan ~ Ta sẽ còn gặp lại

Còn cô gái của chúng ta thì sợ vãi đái ra quần nên đang ở trong nhà vệ sinh 

- Alo Megumi ! Mang em cái quần đùi :)

Nuối tiếc nhất đời tao là để quên mày trong túi áo điện thoại à (。△。*)





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top