Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16 : ... Nhậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi thở một hơi dài, đến đâu thì đến vậy

Nắm chặt thanh katana, tôi lấy đà nhảy lên con có chiều cao thấp hơn con kia.  Không hiểu sao lúc này tôi cảm thấy cực kỳ hưng phấn

- Đm bà đây đã chịu đủ rồi. Thằng Mahito đợi đấy. Nếu gặp lại một lần nữa, tao sẽ tự tay róc thịt mày ra.

Làm màu đủ rồi, việc của tôi hiện tại là xử lí 2 dị vật này hơn nữa còn phải làm sao để không gây tổn hại nặng nề tới ngôi nhà. Đây là ký ức của bọn họ.
Con nhỏ hơn có vẻ dễ xử lý hơn con lớn nhưng nó lại linh hoạt hơn, mặc dù cả 2 đều có cơ thể khá là nhiều thịt? Không gian thì chật hẹp không tiện di chuyển.

Mệt mỏi cắm thanh katana chưa có đất dùng vào đầu con dị vật dưới chân vô tình làm nó thét lên một tiếng đau đớn rồi đánh đấm loạn xạ. Con còn lại thấy vậy cũng lao vào góp vui. Cả 2 con đã thành công khiến cho căn nhà đã nát nay còn nát hơn. Sau khi buộc xong 2 mảnh vải vào tay, tôi tức giận đấm cho miếng thịt dưới chân, ai ngờ nó lại nát bét ngay tức khắc. Lực tay có chút ờm...thật khủng bố.

Nhìn lại bàn tay đầy máu lại còn vương chút nội tạng của bản thân mà thầm khiếp sợ. Ai nào biết là sức của tôi lại khủng thế này. Bà già nó chứ. Uổng công bố mày tập biết bao nhiêu là chú cụ cuối cùng lại không có chỗ dùng. Cảm giác tội lỗi cái beep. Hướng mắt về con còn lại, tôi nở 1 nụ cười vui vẻ. Có vẻ nhẹ nhàng rồi đây.

Trong 1 khắc, tôi đã coi con dị vật trước mặt là những kẻ bắt nạt tôi. Không phải tao không dám chống lại chúng mày mà là không có sức chống trả. À không cũng là do tao nhu nhược mới để cho bọn mày bắt nạt tao. Còn thằng em trai nữa, để tao chết yên bình thì mày trĩ chắc. Ai cần mày nói mẹ sự thật trước lúc tao chết, nếu mày không nói ít ra...ít ra tao sẽ chỉ nghĩ là bố mẹ không ưa tao vì tao là con gái.... và tôi đã đấm thằng bé đến nỗi nó chỉ còn là 1 bãi tương bần :))

Được một lúc không hiểu sao tôi lại rơi nước mắt, ngồi bệt xuống vũng máu trong nhà. Trong lòng thì gào thét giờ này khóc lóc cái gì nhưng ngoài mặt thì nước mắt nước mũi tèm lem. Phải tả như nào nhỉ. Giây phút trầm lặng đau thắt đến không thể thốt nên lời, nỗi đau thấm đẫm từng tế bào, biểu bì, ruột , gan , tim, kích thích tuyến lệ , 1 dòng nước mắt :)

Sau khi xì mũi ra chính chiếc áo của mình làm tôi cảm thấy khoan khoái dễ chịu thì ngay lập tức 1 mùi máu xộc vào mũi khiến tôi đê mê theo thời gian. Nhìn lại bãi chiến trường mình tạo ra, tôi bỗng cảm thấy thương Ijichi - san. Nhìn quanh một hồi cuối cùng cũng thấy thanh katana lăn lốc 1 chỗ. Uầy vẫn sống, trùm cuối không bao giờ làm tao thất vọng. Lết thân qua lụm lại thanh katana lên, đang vui vẻ ngồi lau máu...

- A~ Đã xong rồi sao? Shin - chan giỏi thật đó

Giọng nói kích thích thần kinh khiến huyết áp lên cao, máu dồn lên não

- Á à mày đây rồi thằng l*n :)

- Hôm nay vậy là đủ rồi. Tiếc thật, vì đã lấy được thứ cần lấy nên không thể chơi được với Shin - chan rồi ~

- Ngân giọng cái l*n. Thằng l*n dẹo chúa mày thích..

Chưa kịp chửi xong thì tôi nhận ngay một cục gạch vô mặt cùng lúc đó Mahito biến bản thân thành 1 con ch(tr)im rồi bay đi. Bài học rút ra, đi chửi nhớ mang theo não và một trái tym khỏe mạnh vì mày sẽ đ biết lúc nào bị ăn đập. Mẹ nó, quả nhiên không chú ý cái là cái thằng đó sẽ chuồn đi nhưng nó cũng đếch thể làm gì mình. Dù thất bại nhưng vẫn vui vãi : D

Tức nhưng không làm gì được Mahito nên tôi quyết định trút giận lên 2 cái xác nát bét nhưng nhớ ra đây là 2 cậu bé xấu số. Tôi ngồi xuống, lôi ra 3 nén nhang đã được đốt cắm lên 1 phần cơ thể bị văng ra. Kinh thì kinh thật nhưng cũng phải tôn trọng người đã chết.

Đi ra ngoài với 1 thân đầy máu khiến cho Ijichi sợ hết hồn chim én, tưởng chừng như có thể thăng tại chỗ. Tiểu tổ tông này mà bị gì chắc đêm nay thể nào bản thân cũng bị cái vô hạn chú lực hành cho chết đi sống lại

- - - - - - - - - - -

- Shin - chan ~ Nhiệm vụ thế nào ? Em có thấy thầy sắp xếp nhiệm vụ tốt không ? Đã có cảm giác chiến đấu chưa ?

- Gần chết thôi chứ không có gì đâu, Gojou - sensei ạ :)

- Hức từ sau nhiệm vụ này sao em gắt với thầy thế ? TELL ME WHY ??

Gojou - không màng liêm sỉ - Satoru bắt đầu khóc lóc ăn vạ với học trò của mình

Khi thầy của bạn khóc bạn sẽ làm gì ?

A : Ôm ấp và dỗ dành thầy như mẹ dỗ con ( Dành cho những bạn dạt dào tình mẹ )

B : Làm ngơ, ổng khóc thì kệ mẹ ổng liên quan méo gì đến mình

C : Khóc theo để tăng thêm tính kịch tính :))))

D : Táng chetme ( Dành cho các thanh niên yangho nhưng 1 tỷ % là táng không tới :) )

Cho tao chọn phương án B :)

Mỗi lần Satoru khóc không hiểu sao tôi chỉ thấy cái băng nó ẩm ẩm thôi chứ tôi chẳng thấy dòng nước mắt nó ở chỗ méo nào mà thương cảm cả. Mà có phải tôi giận ổng đâu, đây là giận cá chém thớt thôi, dù sao mấy cái nhiệm vụ Satoru cũng không quản hết được.

Satoru đang khóc lóc thấy cách này không ổn liền

- Mà đằng nào em chẳng hết giận thầy. Vậy hôm nay thầy bao, em thích ăn gì :)) ? 

Shin - đỗ nghèo khỉ - do : Thầy có tiền, thầy quyết định đi. Em chỉ là 1 con đỗ nghèo khỉ thôi :))

- Vậy.. mochi ?

- Mochi với rượu :))

- Ok :))

Một bữa nhậu lại bắt đầu..





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top