Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1 : Song sinh ác ma

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Truyền thuyết kể rằng; họ nhà Cáo đã chào đón hai sinh linh bé bỏng cùng chào đời cùng một lúc; chúng là một đôi long phượng song bào thai. Nhưng đổi lại sự sống của hai sinh linh bé nhỏ ấy là sự ra đi của người mẹ tội nghiệp. Gia chủ nhà Cáo đã phải một mình gà trống nuôi con suốt mấy năm liền mà không cưới thêm bất kì ai khác.




Vì lẽ đó mà trần đời luôn ca ngợi gia chủ họ Cáo là một người đàn ông thành đạt; lắm tiền nhiều của; chung thuỷ và điển trai.



À; đó chỉ là miệng đời thông qua mấy trang tin tức phóng sự lúc cái bào thai kia chào đời thôi.




Bi kịch của gia chủ họ Cáo đã thật sự bắt đầu khi hai con quỷ quái thai âm binh kia lớn dần.




Mẹ mất sớm; người cha họ Cáo với niềm yêu thương hai đứa con thơ bé bỏng mồ côi mẹ từ lúc lọt lòng đã dành trọn những gì tốt nhất cho chúng. Ông yêu chúng bằng những gì ông có và sẵn sàng dùng tên tập đoàn để đặt cho chúng- như một minh chứng cho sự thừa kế gia sản sau này.



Chúng ở đây tên là Kitsune Inari- con chị và Kitsune Zaki là thằng em.



Một cặp tỷ đệ song sinh cùng trứng giống nhau từ ngoại hình đến sở thích; tính cách đến sở ghét và chỉ khác nhau mỗi cái giới tính. Khi chúng lớn dần; chúng đã tạo nên những sử thi của riêng chúng. Như một nỗi ám ảnh đeo bám cả nước Nhật mỗi nơi chúng đặt chân đến; dù rằng chúng chỉ là hai đứa cô chiêu cậu ấm vài ba tuổi!



Người ta bảo song sinh thường không tốt; giống như nhà Zenin đã có một cặp song sinh nữ thì nhà tài phiệt Kitsune cũng có một cặp song sinh nam nữ. Và chúng thật sự rất KHÔNG-TỐT!!!



Vì sao à?



Cổ nhân nói có sai đâu bao giờ! Đừng có trông cái vẻ ngoài đẹp mã không chút sát thương kia mà nghĩ chúng an toàn thật! Chúng là những mầm mống tai hoạ có thể diệt trừ cả nhân loại và chuyên tạo Scandal lấn áp giới showbiz đấy!




Sử thi đầu tiên- Dân chơi đồ cổ!



Với tư cách là ông tổ thủ khoa ngành đầu thai; chúng tiếp xúc với những món đồ có niên đại lớn hơn chúng mấy trăm năm thậm chí cả ngàn năm tuổi thọ từ rất sớm. Và chúng đã quen với mùi toả ra từ những món đồ cũ kĩ nhưng đáng giá cả mấy tỷ yên của cha chúng- mùi tiền!



_ " Tiểu thư; người mau qua đây! Qua đây nè!! Ở đây có đồ chơi!"_ Cô người hầu ngồi ở trên đất cầm đủ thứ đồ chơi dẫn dụ đại tiểu thư họ Cáo.



_ " Thiếu gia; người nhanh lên! Nhanh lên không tiểu thư sẽ thắng người đó thiếu gia à! Mau lên!!"_ Cô hầu khác cũng cầm đồ chơi thu hút sự chú ý của thằng em họ Cáo.



Xung quanh cũng là những cô hầu khác ngồi thành vòng những người thừa kế gia sản đồ sộ này trong tương lai.



Con chị bập bẹ đi từ từ; đôi mắt hai màu đỏ-tro cong tít; láu cá nhìn thằng em đi sau. Bé biết chứ; bé sẽ thắng thằng oắt đó như cách bé giành chiến thắng khi ra đời trước!



Thằng em căm tức nhìn con chị; đôi mắt giống hệt chị nó với hai màu đỏ-tro lung linh ngập nước khi sắp thua cuộc.



Bạn nghĩ thằng em sẽ chấp nhận chuyện này sao? Đáp án là đéo hề nhé!



Cậu ấm nhà họ Cáo mạnh tay chơi trội nắm lấy tấm thảm trải sàn hoa hoè cầu kì trong phòng khách và giật một cái thật mạnh trước sự ngỡ ngàng của mấy cô hầu.



Con chị nó ngã ra đất và xoảng!!!



Cái bình gốm sứ ông nội chúng nó mua dưới cái hệ luỵ của việc giật tấm thảm đã chênh vênh giữa dòng đời và ngã xuống.



_ " Áaaaaaa!!! Cái bình gốm của lão gia chủ!!!!"_



Con chị lồm cồm ngồi dậy; đôi mắt hai màu ánh lên sự thù địch và vớ lấy cái trống đồ chơi rồi phi thằng về phía thằng em nhưng quả trống bay lộn quỹ đạo .



Lại xoảng thêm một cái nữa.



_ " Áaaaaaa!! Cái bình cổ hoạ Tam Đồ của lão gia!!"_



Thằng em không vừa; con chị không chừa. Với châm ngôn đứa nào láo thì lấy tiền đánh chết chúng nó; cặp sinh đôi vẫn tiếp tục cuộc hỗn chiến.



_ " Đó là tượng Thiềm Thừ Nhử Kim của gia chủ thích nhất!!"_



_ " Đừnggggg!! Cái bình cổ sứ Thanh Hoa gia chủ mới đấu giá hôm qua!"_



Cứ như vậy cho đến khi mấy cô hầu hốt hoảng bế cả hai lên thì căn phòng đầy mùi tiền đã thành bãi chiến trường triệu đô! Gia chủ họ Cáo về nhà và thấy mấy ' con cưng' bạc tỷ của mình quy về với cát bụi cũng chỉ có thể nuốt ngược nước mắt vào trong; giọng nén run và nói với hai đứa con thơ nhỏ dại:



_ " Papa thiết nghĩ là hai đứa thay vì quen với mùi tiền thì nên quen với mùi đất đi là vừa!"_ Vì sao chúng mày chỉ chọn những món đắt giá nhất để đập phá thế hả con ơi?




Sử thi thứ hai- Trùm sò!



Khi cặp sinh đôi kia ba tuổi thì papa vĩ đại của chúng đã thử sức mình mà cho chúng đi nhà trẻ; mấy cô hầu ở nhà đã quá mệt mỏi với chúng rồi; họ cần được siêu thoát!



Nhớ như in cái ngày hai đứa trẻ đem cái vẻ mặt cau có trưng ra đấy vô cùng hách dịch rồi hất cằm một cách kiêu ngạo. Mỗi đứa cầm một vũ khí riêng là cái dép lào của bà cô chủ nhiệm lớp kế bên và cái muôi múc canh ra; chỉ thằng vào mặt mấy đứa lớp trên tụi nó hai tuổi và nói:



_ " Nhân danh polime dạng giấy; bọn tao sẽ giải nghiệp cho chúng mày hỡi những đứa dân đen chuyên đi gây nghiệp!"_



Hai đứa nhỏ mới vào trường được chưa đến vài bữa; huênh hoang cầm đồ giải nghiệp chĩa thằng vào mặt một đám đàn anh hơn chúng hai tuổi. Với cái tư tưởng mang đậm tính chất văn hoá là chúng mày gây nghiệp thì chúng mày sẽ bị quả báo; bách nhân ách có quả; vừa hay quả báo của chúng mày lại là tao nên mày siêu thoát đi con ạ!



Bằng một cách thần kì nào đó; papa họ Cáo đã phải tức tốc bỏ cuộc họp để vọt ngay đến trường mầm non Hướng Dương để xem 'thành phẩm giải nghiệp' của hai đứa con quái thai kia.



_ " Thành thật xin lỗi cô vì hành vi của hai đứa con tôi! Tôi sẽ mang chúng về và thắp nhang quỳ lạy để chúng chịu ngồi yên một chỗ!"_Papa họ Cáo hít một hơi thật sâu và thành tâm xin lỗi cô giáo chủ nhiệm đã bị chúng doạ đến sợ chết khiếp.



_ " Papa; bọn con là giải nghiệp cho bọn họ mà! Bọn họ gây nghiệp!!"_ Con chị dẩu mỏ đáng thương bị ép ngồi quỳ ở bên cạnh; mếu máo bấu víu vào bộ vets đắt tiền của cha chúng nó.



_ " Bách nhân ách có quả; bọn con vừa hay cũng chỉ là quả báo mà họ gặp phải thôi! Bọn con vô tội!"_ Thằng em cũng ấm ức níu kéo vào cái vets thơm mùi tiền của cha chúng; như thể chúng chẳng làm gì sai cả.



Ơ con ạ mày sai vl! Mày lừa được thiên hạ nhưng không lừa được cha của chúng mày đâu!



Mày nhìn xem; một đám con trai cao hơn chúng mày cả cái đầu lại còn là lớp trên bị chúng mày 'giải nghiệp' đến mức mặt mũi bầm dập khóc như mưa kia kìa!



Chúng mày là đang phổ độ chúng sinh hay đang nguyền rủa cả thế giới đấy hả con ơi?



_ " Về thôi con; để bọn họ siêu thoát đi!!"_



_ " Siêu thoát? Bọn con giải nghiệp thành công rồi có phải không? Con biết mà!!"_



_ " Không phải đâu con à; vì chúng mày nghiệp chướng quá nên tụi nhỏ mới phải cần siêu thoát đến một thế giới mới- nơi không có hai con chướng khí nghiệp tụ di động như chúng mày đấy!"_



Ơ kìa bố à :)))




Sử thi thứ ba- Chuyên viên giám định!



Nghe đồn; song sinh quái thai nghiệp chướng di động nhà họ Cáo nhìn thấy được mấy thứ ' không sạch sẽ'!



Chuyện này đã không còn lạ lẫm gì với mấy cô hầu hay mấy anh vệ sĩ nữa.



Cái việc mà cô cậu chủ của họ từ nhỏ đã có một khả năng đặc biệt là đi đến đâu nghiệp đến đó nhìn chằm chằm vào một góc nào đấy rất lâu; sau đó chúng ngoác cái mồm bé bé xinh xinh mà như cái loa phường ra để nhân danh cái củ lìn gì đấy; tay cầm pháp khí và rủa mấy câu như :



_ " Nhân danh nghiệp chúa; bọn tao sẽ giải nghiệp cho mày hỡi mấy con yêu quái không biết đi phẫu thuật thẩm mỹ kia!!"_



Hoặc là..



_ " Nhân danh chúa tể của vũ trụ; tao sẽ đưa mày đến bến bờ của chính đạo hỡi mấy con nghiệp tụ!"_



Hoặc là...



_ " Vì nhà bố mày đầy tiền nên tao có quyền đập lòi trĩ mày vì dám xúc phạm thẩm mỹ của tao!"_Sau đó chúng ném cái 'pháp khí' trong tay chúng về phía đó. Mà thường 'pháp khí' sẽ là dép lào hoặc cây chà bồn cầu; lâu lâu cũng sẽ có máy hút bụi. Chúng đi đâu cũng thấy; đến mức chúng trở nên quen thuộc.



Từ đó về sau; hễ đi mua đất ở đâu là hai đứa tổ tông cố nội cố ngoại của cả tập đoàn Inarizaki đều sẽ có mặt để giám định. Chỉ cần chúng không phun ra mấy câu như 'giải nghiệp' hay đại loại thì khu đất đó trăm phần trăm mua được và làm ăn được!



Đấy; hổ phụ sinh hai đứa quái thai nghiệp chướng khí đá. Ít ra cũng phải thế!




Sử thi thứ tư- Tạo nghiệp cho người khác!



Tạo nghiệp ở đây không phải là tạo công ăn việc làm hay nghề nghiệp cho người khác.



Mà nó là TẠO NGHIỆP! Nghiệp thần gây nghiệp; xong lại ban cho những con người vô tri vô tội xung quanh cái nghiệp chúng tạo ra với danh nghĩa-' Đối với mày tao thưởng cũng là phạt mà phạt cũng là thưởng; tao là nghiệp thần; còn mày đỗ nghèo khỉ hay tạo nghiệp. Cho nên; tao ban cho mày cái phúc phận là gánh nghiệp dùm tao!'



Thế đó; vào một buổi trưa hè khi mấy đứa nhỏ đang nằm ngủ trưa ngon lành thì hai đứa âm binh chướng khí đá kia lại lần mò lẻn ra ngoài. Chúng đã là song sinh thì cái gì cũng giống nhau thôi; đặc biệt là cái bộ môn tư tưởng toàn NGHIỆP của chúng.



Đã bảo là chị em song sinh cùng nhau tác nghiệp!



Đứa đem cái này đứa đem cái nọ và thế là giữa trưa chuông báo cháy trường mầm non Thiên Sứ reng như mở hội. Cái vòi chữa cháy trên tầng tất cả các lớp học phun như thằng sửa ống nước bảo thế. Cả trường náo loạn như bị khủng bố tập kích.



Mà hai cái tác nhân nghiệp chướng kia thì ướt như chuột lột vẫn còn ngơ ngác không hiểu chuyện gì.



Ơ kìa mọi người; nướng mực thôi mà có cần nhốn nháo thế không? Thơm lắm à? Biết mà nên không cho đâu lêu lêu!



Trong khi mọi người nháo nhào tìm nơi bị cháy thì hai mẹ trẻ cứ ngồi đấy tủi thân nhìn con mực bị ướt. Đến khi mọi chuyện vỡ lẽ ra mà chúng vẫn còn ấm ức bảo chuông báo cháy bị điên là do cái trường này nghiệp nặng quá.



Xin thưa với hai cụ tổ của chữ nghiệp là do hai má tạo nghiệp; và những con dân vô tội đang nằm ngủ giữa trưa là người bị nghiệp quật thay cho hai đứa ngu tầm ngu mã ngu cả thế hệ là chúng mày đó Inari- Zaki ạ!



Thôi; thế là quá đủ rồi! Trường mầm non Thiên Sứ không thể chứa nổi mấy con nghiệp này nữa. Có khi Cửu Tuyền bên dưới cũng không dám mở cửa mã đón hai cục nghiệp này về đâu. Gia chủ nhà Cáo bảo trọng huyết áp nhé!



Và ty tỷ những sử thi như muốn nguyền rủa cả thế giới phải gánh chịu tai ương của chúng; bộ đôi song sinh ngậm thìa vàng từ khi còn là những con tinh trùng bé xíu xuất sắc mang về cho mình những tai tiếng lấn áp cả giới showbiz đầy thị phi.



Thế gian gọi chúng là hai con nghiệp chướng! Ơ kìa; đùa ít thôi! Hai con nghiệp chướng ấy đã làm nên một lịch sử mới của cả nhân loại về độ chơi ngu và gây nghiệp đấy.





--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

p/s: tôi đã rất cố gắng , nếu bạn thấy thích thì có thể nhấn like và theo dõi truyện không? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top