Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 34: Lỡ một mai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Inumaki lạnh run người trong cái tiết trời đông giá rét này; nhiệm vụ phất trừ nguyền rủa này khá tốn thời gian; nhưng cũng may hôm nay dự báo thời tiết nói không có tuyết rơi. Nếu không sẽ đem ahắn đông thành một khối.



Người phụ trợ giám sát hôm nay vừa thấy Inumaki bước ra từ ngõ tối; đem cốc cacao nóng trong tay truyền qua cho chú ngôn sư; nhìn tay hắn lạnh toát không khỏi thắc mắc.



_ " Inumaki-kun vì sao mang theo khăn choàng lại không dùng? Trời lạnh như vậy; sinh bệnh thì phiền phức lắm"_



Inumaki uống một ngụm cacao làm ấm cơ thể; lắc lắc đầu_ " Cá bào"_



Người phụ trợ giám sát hôm nay không phải Ijichi; xem chừng đối với ngôn ngữ nhân cơm nắm của Inumaki cũng không có nhiều hiểu biết. Chỉ đơn giản hiểu một chút là hắn không muốn mang.



_ " Nếu đã không dùng đến vì sao còn muốn mang theo? Không thích màu sắc đó sao?"_



Inumaki lần thứ hai lắc đầu; nhẹ thở ra một hơi khói lạnh. Chiếc khăn choàng đó hắn đều không nỡ làm bẩn; dù rằng ở trận chiến đêm giáng sinh bị rách mất một chút làm hắn thực vất vả mới vá lại. Nếu lần này lại sơ sẩy làm hỏng mất; hắn thật sự sẽ chịu lạnh cả mùa đông.



Người phụ trợ giám sát bị không khí im lặng đông cứng; đoán cũng đoán không ra lý do tại sao Inumaki không dùng khăn choàng. Chỉ biết có lẽ Inumaki không hẳn là không thích.



Bông tuyết vô tình rơi xuống cốc cacao nóng thu hút sự chú ý;  người phụ trợ giám sát không khỏi bất ngờ nhìn lên bầu trời.



_ " Hôm nay chẳng phải không có tuyết rơi sao? Là dự báo thời tiết báo lỗi? Inumaki-kun; chúng ta vẫn mau chóng về cao chuyên thôi!"_



Inumaki ngẩn người nhìn bầu trời màu xám không chút ánh sáng; tuyết rơi ngày một dày đặc như muốn chôn vùi chút hy vọng cuối cùng. Ở trong không trung không chút độ ấm này; chú ngôn sư vừa hay bắt gặp kẻ dùng băng.



Nó đứng trên cao giữa trời tuyết; với chiếc áo khoác phao dáng dài mũ lông. Cơn gió lạnh thổi qua; nó xoay mặt đi mất.



_ " Inumaki-kun?"_ Thấy chú ngôn sư bỗng dưng thất thần; người phụ trợ giám sát không khỏi nhắc nhở_ " Chúng ta về cao chuyên thôi!"_



_ " Cá hồi "_



Inumaki lặng lẽ thu lại tầm mắt; rũ xuống lông mi cong dài. Hắn bước vào trong chiếc xe tương đối ấm áp; ở ghế sau có chiếc khăn choàng đỏ gấp gọn gàng ở đó.



......



Inari đứng ở trên cao nhìn xuống lũ nguyền rủa sư đang cố trốn chạy nhưng lại bị băng phong kín nửa người. Giọng nói tuy không lớn; nhưng vì không gian quá mức im lặng nên thập phần rõ ràng.



_ " Đừng tốn công vô ích nữa; muốn chạy thì để lại nửa thân người"_



Đám nguyền rủa sư dù nghe rõ từng lời nhưng vẫn muốn giãy giụa; nghiến răng ken két vung tay muốn sử dụng thuật thức để tấn công lại Inari.



_ " Ngu xuẩn!"_



Nheo lại đôi mắt; Inari làm ra hành động vung tay ra trước mặt. Tường băng cao vót dựng lên ngăn cản công kích. Gai băng nhọn hoắc không chút lưu tình hướng về phía động mạch cổ của nguyền rủa sư.



Mùi máu tanh lặng lẽ bay trong không khí; nhỏ xuống gai băng phá lệ gay mắt.
Nguyền rủa sư sợ hãi không dám lại lộn xộn để tránh bỏ mình; mặc cho máu từ miệng vết thương lặng lẽ chảy xuống cũng không dám kêu rên. Trong mắt không giấu được khiếp sợ.



Inari cao ngạo nhìn lũ dân đen trốn chạy cuối cùng cũng yên phận; cắm lại bàn tay vào túi áo. Tuỳ ý quay đầu lại cười rộ lên nhìn người vừa đuổi đến.



_ " Tôi nhanh hơn Nanami rồi nhé!!"_



_ " Inari; nói chuyện phải thêm kính ngữ vào!!"_ Nanami bất lực khi lần thứ N sửa lại cách xưng hô của con bé họ Cáo trước mặt.



_ " Còn nữa..... "_ Liếc mắt nhìn xung quanh; anh không khỏi thở dài bước đến chụp cái ót của con chị họ Cáo_ " Đã bảo là làm gì cũng phải dựng màn rồi mà!? Đánh nhau thì nhanh lắm!!"_



Inari bị chụp cái ót cũng không dám phản kháng; chỉ có thể cười hề hề nhận sai.



_ " Lần sau......lần sau nhất định sẽ nhớ!"_



_ " Lần sau? Đây là lần thứ mấy rồi mà còn đòi lần sau!?"_ Nanami nghiến răng tức tối; anh cảm thấy bản thân anh sắp bị trầm cảm khi bị phân công nhiệm vụ chung với con nghiệp chướng này.



_ " Thật! Lần sau nhất định sẽ dựng màn mà!"_ Inari khóc không thành tiếng; buông xuôi để bản thân bị xách lên.



_ " Vậy đọc một lần cách buông tấm màn xuống xem nào!"_



Inari biết bản thân bị treo án tử; chỉ có thể cười trừ mong qua chuyện. Nhìn sắc mặt của Nanami ngày một kém đi; Inari cố làm ra vẻ mặt khoa trương lố lăng chỉ tay về hướng đằng sau.



_ " Có con chim đang bay kìa!!"_



Ngay khi Nanami định vạch trần lời nói dối kì cục của Inari thì con chị họ Cáo đã thổi khí lạnh làm mờ cặp kính của anh rồi vùng người chạy biến. Để lại một Nanami sắp giết chết Gojo Satoru vì dám mồm điêu nói với anh là con bé này ngoan lắm.



Đè nén lại nội tâm sắp nổi bão giữa bầu trời đã ngừng rơi tuyết. Nanami nghĩ nghĩ một hồi; móc điện thoại ra gửi tin nhắn cho vị đàn anh ngày xưa cũ rích lúc anh còn là thiếu niên.



Nanami: Gần đây Inari đang yêu đương gì sao?


Gojo Satoru: Chắc là không có; sao vậy?


Nanami: ... Để ý con bé một chút; vừa nãy tôi thấy con bé nhìn ai lâu lắm.


Gojo Satoru: Có ý tứ!


Nanami : ?????



_oOo_



Inumaki ở một khắc kia trở về không lâu đột nhiên đau đầu; ngủ ở trong kí túc xá thật sự trầm. Mặt không ngừng nhăn lại; giống như làm mộng không được tốt.



Trời đất điên cuồng xoay chuyển; gió dữ rít gào; Inumaki giống như rơi vào tâm bão. Đến khi mọi thứ hiện rõ; hắn lại mờ mịt đứng trước cửa một ngôi nhà hai tầng. Đang lúc hắn còn chưa thể tiếp thu rõ thực tại thì cánh cửa bỗng mở ra.



_ " Toge-kun?"_ Okkotsu Yuuta có vẻ khác với Okkotsu Yuuta mà hắn biết niềm nở mỉm cười nhìn hắn_ " Mau vào đi; đừng ở bên ngoài nữa!"_



Okkotsu Yuuta này cao hơn; thành thục hơn; và kiểu tóc kì lạ hơn Okkotsu Yuuta mà hắn biết ở cao chuyên. Ít nhiều Inumaki vẫn nhận ra cậu ta; nhưng hắn lại không tài nào nhớ nổi lý do tại sao hắn lại muốn đến đây.



Okkotsu Yuuta đặt một cốc nước cùng một ít bánh quy đến trước mặt Inumaki; cười có hơi ra dáng đôn hậu; lại có phần bất đắc dĩ.



_ " Xin lỗi cậu nhé; Inari-chan có lẽ vẫn đang ngủ ở bên trong. Cậu đợi tí để tớ kêu cô ấy rời giường nhé!"_



_ " Rong biển!?"_ Inumaki không tránh được mở to mắt hoang mang. Inari.... sao lại ở chỗ này cùng với Yuuta? Còn có thể thân thiết đến trình độ như vậy? Đây là chuyện gì?



_ " Cá ngừ đại dương!?"_



_ " Hả?"_ Yuuta xem chừng có chút ngoài ý muốn; mềm giọng hỏi lại _ " Cậu quên rồi sao? Tớ và Inari-chan kết hôn rồi!"_



Tớ và Inari-chan kết hôn rồi....



Okkotsu Yuuta và Kitsune Inari..... họ kết hôn.......



Inumaki không tránh khỏi trừng to hai mắt; đến cái bánh trên tay cũng rơi theo lực hút trái đất. Trong đầu không ngừng suy ngẫm lại tất thảy kí ức tồn tại trong đại não; rõ ràng trong kí ức của hắn họ vẫn chỉ là năm nhất. Vì sao khi hắn tỉnh lại; hai người họ đã kết hôn?



Đây rốt cuộc là chuyện quái quỷ gì? Trêu cợt hắn sao? Hãy nói là phải đi!



Vì cái gì....



Tại sao lại có chuyện Inari kết hôn với Okkotsu Yuuta? Hai người họ thân thiết thế ư? Từ khi nào; vì cái gì?



Bỗng chốc chú ngôn sư cảm thấy cổ họng nghẹn khuất; trong tim có gì đó dâng trào; đau đến thắt gan thắt ruột. Có chút chua xót; có chút không muốn chấp nhận; lại có thất vọng; còn có phẫn nộ.



Hai người họ vì cái gì lại kết hôn? Còn hắn ; còn hắn thì sao!?



Okkotsu Yuuta bị phản ứng của Inumaki doạ sợ; còn đang định vươn tay kiểm tra thì tiếng mở cửa phòng vang lên thu hút sự chú ý của cả hai.



Thiếu nữ gầy gò tuỳ tiện mặc một cái áo phông rộng; mái tóc anh đào có chút ảm đạm thất sắc buông thòng trên vai. Đôi mắt dị sắc bên đỏ bên xám ánh lên sự mệt mỏi; quần thâm tím xanh hiện rõ.



Thiếu nữ ấy mệt mỏi đi đến bên sofa khiến chú ngôn sư nhìn rõ hơn một chút. Người con gái duy nhất mang mái tóc hồng như hoa anh đào mà hắn biết; nom có vẻ trưởng thành hơn.



_ " Inari-chan; còn đau đầu không? Anh đã nói em uống ít thôi mà"_ Okkotsu Yuuta có chút dở khóc dở cười đỡ lấy cô vợ nát rượu nhưng ham vui của cậu. Đem cốc nước chanh pha sẵn trên bàn đưa cho Inari.



_ " Uống ít cái gì mà uống ít! Hôm qua là ngày cưới của Toudo cùng với Takada đó!! Em không hiểu sao mà hai người đó cưới nhau được luôn"_ Inari nhận lấy cốc nước chanh ấm; lặng lẽ hoài niệm lại những kí ức cũ rồi rùng mình _ " Em cứ nghĩ cậu ta sẽ cưới Yuuji cơ chứ"_



_ " Đích thân em mai mối cho hai người họ mà; đừng có than nữa"_ Okkotsu Yuuta khẽ ngửi một chút đỉnh đầu của Inari; cậu vờ nói _ " Inari-chan à; đầu có em có mùi chua ! "_



_ " ........ "_ Tức khắc mặt của Inari nhăn thành một đoàn; vùng người nhích qua bên còn lại của sofa; hung hăng trừng mắt với Yuuta _ " Thế thì đừng có ôm tôi!!"_



_ " Anh nói thật!"_



Mọi thứ đều hoàn hảo lọt vào mắt của chú ngôn sư. Từ Inari thay đổi chẳng khác là bao; đến cái cách nó tuỳ ý ỷ lại vào Okkotsu Yuuta; đến cái cách quý ngài đặc cấp trước mắt âu yếm lo lắng ôm lấy người con gái ấy vào lòng. Đến cả cái việc họ vô tư thể hiện tình cảm trước mặt hắn.




Đau.....



Phảng phất bên tai như có gì đó đổ vỡ.



Chú ngôn sư nghẹn ứ thanh nhìn đôi người trước mắt thể hiện tình yêu. Hắn muốn hỏi; hỏi thật nhiều; hỏi cho rõ mọi thứ trước mắt là thật hay đùa. Hỏi cho rõ vì sao Inari lại kết hôn với người khác; hắn muốn hỏi.



Nhưng cổ họng hắn đau rát; còn đau hơn cả khi bị phản vệ bởi chú ngôn. Đau đến hắn đại não đều đau; vô pháp mở miệng.



Lúc ấy hắn nghĩ.. chỉ cần hắn gượng người chất vấn; hắn nhất định sẽ khóc.



Inari giận dỗi lườm nguýt thằng chồng đặc cấp của nó; hiện tại nó cũng là một trong những đặc cấp hiếm hoi nhất quả đất. Đánh nhau thì cùng lắm phá hư luôn cả nhà hàng xóm thôi; không sao!



Nhưng vốn là đặc cấp; Inari đối với sự thay đổi của người khác cũng khá mẫn cảm; lại vừa hay bắt trọn tia thống khổ nơi đáy mắt của chú ngôn sư; nó dò hỏi.



_ " Cậu không phải Inumaki Toge của hiện tại đúng không?"_



_ " Hả? Sao lại thế được; đây.....??"_ Okkotsu Yuuta có chút ngoài ý muốn; không phải cậu không tin tài năng của Inari. Nhưng rõ ràng người trước mặt là Inumaki Toge cơ mà?



Inumaki Toge bị điểm danh; có chút mờ mịt nhìn nó. Trong đôi mắt tím than là muôn hình vạn trạng cảm xúc không rõ nguồn gốc.



Inari bị biểu hiện của hai người làm cho mệt mỏi; thở ra một ngụm trọc khí như lấy tinh thần; nó nói_ " Nhìn cậu ta lùn hơn thường ngày; chú lực cũng ít hơn! Tốt xấu gì cũng là chú thuật sư bậc 1; không có khả năng chú lực chỉ có bấy nhiêu!!"_



Sau đôi mắt biệt dị lại liếc nhìn người chồng chung chăn gối với mình_ " Gần nhất có một vài trường hợp bản thân từ thế giới song song xuất hiện. Yuuta; cái danh đặc cấp của anh là để cho có sao?"_



Okkotsu Yuuta phát hiện chút trách cứ trong giọng nói của cô tiểu thư họ Cáo; vội vàng cười hì hì lấy lòng lấy một miếng bánh quy đút đến tận miệng nó; tận lực dỗ ngọt.



_ " Là anh sơ suất; vẫn là em giỏi! Đặc cấp của em là hàng thật; của anh chỉ là trên giấy tờ thôi! Vợ à em thật lợi hại!"_



_ " Nói xong?"_ Inari nhướng mày; khoé môi nhợt nhạt nở một nụ cười; cơ bản là không có nổi giận.



Nhìn Okkotsu Yuuta cười đến ngu xuẩn; Inari lần nữa hướng tầm mắt đến chú ngôn sư; đem máy tính bản ở trên sofa đưa đến trước mặt Inumaki.



_ " Muốn nói gì viết vào đó đi; đợi cậu nói nhân cơm nắm chắc tôi chết!"_



Inumaki nhấp môi; nhận lấy máy tính; chăm chú gõ gõ vào bên trong.



.....



Nói đơn giản; hiện tại là thế giới song song nhưng là ở gần mười năm sau.



Inari trở thành đặc cấp vào kì nghỉ đông hồi năm nhất. Hiện đã kết hôn với đặc cấp Okkotsu Yuuta gần năm năm.



Bỏ xuống máy tính bản; đặc cấp Inari khẽ day trán khi nhìn mớ bòng bong vừa rồi. Nó khàn giọng hỏi_ " Vậy là ở đó tôi có một đứa em song sinh mang năng lực lửa đấy à?"_



Inumaki gật đầu. Năng lực của đặc cấp Inari là băng và lửa; giống như sự kết hợp giữa song sinh họ Cáo khi chúng là một.



_ " Nếu đã là song sinh thì chắc thằng em trai đấy cũng sẽ xinh đẹp và giỏi giang giống tôi thôi. Nhưng———— "_



_ " Tại sao tôi chỉ có chú thuật băng? Khi tôi làm nhiệm vụ tôi cân bằng nhiệt độ cơ thể kiểu gì hả!??"_ muốn đánh người.



_ " Em à.. bình tĩnh nào; em doạ chết Toge-kun rồi kìa"_ Quý ngài đặc cấp khuyên răng cô vợ là thế nhưng lại quay sang thì thào với chú ngôn sư bằng vẻ mặt không thể chấp nhận nổi.



_ " Tại sao Inari-chan ở nơi của cậu lại điên cuồng theo đuổi cậu vậy Toge-kun? Chẳng bù cho Inari-chan của tớ; tớ phải vất vã lắm mới lừa được em ấy kết hôn với tớ đấy!!"_



Đáp lại quý ngài đặc cấp là cú liếc mắt toé lửa đến đóng băng của cô vợ đặc cấp khiến Okkotsu Yuuta vội câm miệng.



Giống như hạ quyết định gì đó; Inari vò rối mái tóc hồng kiêu kì; nó đứng lên trên sofa và chỉ thẳng vào mặt của chú ngôn sư ở thế giới bên kia.



_ " Tôi tự biết bản thân tôi dù ở đâu cũng sẽ xuất chúng hơn người; tài sắc vẹn toàn. Tôi cũng mặc kệ bản thân ở bên kia thích cậu chỗ nào; nhưng dựa vào đâu tôi ở bên kia đã chủ động theo đuổi cậu mà cậu lại từ chối tôi?"_



_ " Inumaki Toge; dựa vào cái gì?"_



Nhiệt độ trong phòng nháy mắt tụt xuống âm độ. Inari đặc cấp bạo khí muốn đương trường đánh chết Inumaki nhỏ hơn mười tuổi.



Đôi mắt dị biệt hai màu nhìn chăm chăm hắn làm chú ngôn sư không khỏi sợ hãi. Chỉ có thể vội gõ phím vào máy tính đưa đến trước mặt của hai vị đặc cấp.



Inari tốt đẹp như vậy; hắn sợ hắn không xứng.



Nhìn xong nhiệt độ càng giảm đến lợi hại; Inari đứng ở trên sofa phóng ánh mắt không mấy thân thiện; vô cảm thốt từng tiếng.



_ " Không xứng? Ha! Xác thực; thích tôi mà để tôi chủ động đến như vậy vẫn không biết tiếp nhận; xác thực không xứng!!"_



Inari giận đùng đùng thiếu chút dùng lửa đốt Inumaki thành tro nhưng bị Okkotsu Yuuta liều mạng ngăn lại.



Dù sao thì ở đâu Inari cũng bạo lực như nhau thôi nên cũng quen rồi.



Vất vã cản lại cuộc ẩu đã chỉ có Inumaki đơn phương bị hành hạ sắp diễn ra; Okkotsu Yuuta khẽ lau đi lớp mồ hôi lạnh trên trán; thở phào một hơi nhẹ nhõm. Nhìn Inumaki còn sợ ngây người; cười xoà một tiếng trấn an.



_ " Không sao đâu! Inari-chan chỉ có hơi nóng tính một chút thôi; không có gì đâu!"_



Nóng tính một chút trong miệng đặc cấp là biết bao lần động thủ đánh người đối diện vào làm bạn với ICU rồi đấy.



Inari hậm hực đem nhiệt độ trong phòng chỉnh lại bình thường; dùng ánh mắt vừa đay nghiến vừa hận không thể nhai nát chú ngôn sư nhỏ hơn nó mười tuổi. Nó tức tối nói.




_ " Cậu rốt cuộc không hài lòng với tôi ở chỗ nào?"_



Inumaki giống như đứa trẻ lần đầu ra mắt gia đình nhà bạn gái; vẫn luôn cúi thấp đầu không dám mở miệng.



Vì cái gì ở thế giới này Inari đối xử với hắn khủng bố như vậy?Trong mắt của nó tại thế giới này; trước sau chỉ có Okkotsu Yuuta; từ đầu đến cuối chưa từng đem sự tồn tại của Inumaki đặt vào trong mắt.



Nháy mắt chú ngôn sư vì suy nghĩ này mà cảm thấy uỷ khuất một trận; muộn thanh rầu rỉ phun ra một câu.



_ " Trứng cá tuyết cay ; cá ngừ đại dương lòng đỏ trứng"_



_ " ????? "_



_ " Toge-kun nói cậu ấy sợ không thể bảo vệ tốt Inari ở bên đó; đối tượng suýt trở thành hôn phu của con bé cũng là Gojo Satoru. Cậu ấy sợ bản thân không xứng...."_ Okkotsu Yuuta càng nói càng nhỏ giọng. Lặng lẽ ngồi dịch qua một bên.



Inari một phát đem cốc nước hoá thành khối băng rồi bóp vụn ở trong tay; tức nghiến răng mà phun ra từng chữ _ " Ông già đầu bạc đó với tôi không có một chút quan hệ gì ngoài thầy trò!!!"_



_ " Chuyện lúc đó tôi thậm chí còn không nhớ rõ; nhưng hôn ước căn bản không có lập ra!"_



_ " Còn nữa; bổn tiểu thư thích ai thì chính là người đó!  Nhà họ Cáo bọn tôi không cần môn đăng hộ đối; chỉ cần muốn là được!!"_



Phong cách bá đạo không chừa lối thoát hiểm cho ai này quả thực không có đổi thay. Chỉ là bóng hình nơi đáy mắt; đã không còn là chú ngôn sư.



Nữ đặc cấp họ Cáo dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn vào Inumaki; xoay người bước vào nhà tắm.



_ " Tra nam!!"_



_ " ????"_



Okkotsu Yuuta xem vẻ mặt vừa uỷ khuất lại vừa sợ hãi vừa bị đả kích hệ thần kinh của Inumaki tuổi nhỏ; không khỏi ra dáng trưởng bối vỗ vỗ vai hắn.



_ " Nếu thật sự thích em ấy thì nhất định phải thể hiện; phải chủ động một chút; không thể để tâm tình con bé lên lên xuống xuống có biết không?"_



_ " Nói với cậu ta rằng nếu cậu ta còn là nam nhân thì chủ động cho tôi!! Nghĩ bản thân là ai mà dám từ chối tôi thế hả!?"_ Tiếng chửi không chút lưu tình từ trong phòng tắm vang ra; xem chừng đặc cấp bên trong sắp tức đến đốt nhà rồi _ " Nam nhân đều là cẩu!!"_



Okkotsu Yuuta hơi ngừng lại vài giây; nén xuống nghẹn ngào nơi đáy mắt; hạ quyết tâm đem lời nói xong rồi mới đi dỗ dành cô vợ cọc tính.



_ " Bất luận là Inari ở thế giới nào thì đó vẫn là Inari; tớ sẽ không tha thứ nếu cậu dám đối xử tệ bạc với em ấy!"_



_ " Hãy dùng hết tâm tư để yêu thương em ấy; chuyện tình cảm đừng để con gái chủ động thành như thế! Thích thì phải theo đuổi!"_



Inumaki mờ dần; thân người vặn vẹo như bị xé rách làm ngàn mảnh. Không gian mờ mờ ảo ảo; điên cuồng mà xoay tròn khiến đầu óc hắn chao đảo. Chỉ là trong khối óc duy nhất lưu lại nụ cười cùng ánh mắt vĩnh viễn hướng về kẻ khác; mà khi nhìn hắn lại lộ ra nồng đậm chán ghét.



.....



Inumaki vội vàng từ trong mộng tỉnh lại; đầu óc ong ong đau cùng lưng áo rịn đầy mồ hôi; nhưng mừng quá hắn vẫn ở kí túc xá thân thuộc. Mọi thứ vẫn ở đây; mọi thứ vẫn không thay đổi.



Hoá ra vừa rồi chỉ là hắn nằm mơ. Nhưng rồi chú ngôn sư lại cẩn thận ngẫm nghĩ.....



Nếu lỡ một mai; Inari không thương hắn; người nó chọn không phải hắn; nó không cần hắn ở bên nữa.



Đến lúc đó; hắn nên làm sao?



Cảm giác chua xót còn đọng lại nơi tâm trí; Inumaki sờ lên hốc mắt ửng đỏ; khẽ khàng chảy xuống một giọt nước mắt mà khiếp sợ.



Hắn cẩn thận lại lớn mật mà nghĩ; Inari ở hiện tại không thể khống chế nhiệt độ cơ thể; càng không phải là đặc cấp; thân thể so với trước kia càng kém hơn.



Đồng nghĩa có thêm hắn ở bên cạnh cũng sẽ không ảnh hưởng? Chi bằng nói ; có thêm hắn nó sẽ càng tốt.





______________________________________________________________


dài quá =.= mọi người năm mới vui vẻ nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top