Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 42: Cùng Inumaki yêu đương (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chú thuật sư trừ bỏ mùa hạ số lượng nguyền hồn bùng nổ; trên cơ bản đều không bận đến mức không có thời gian để thở. Inari nguyên bản đều muốn trực tiếp ngồi phịch xuống; lại bị một cánh tay lông xù xù ngăn lại; ngăn trở hành động của nó.



Nó chân mềm nhũn; trọng lượng cả người đè ở trên người chú hài. Inari ngẩn mặt; mồ hôi xẹt qua gò má; rơi xuống trên sân.



Panda cầm trên tay một lon coca lạnh; nhẹ nhàng áp vào má của nó _ " Vừa mới chạy bộ không nên trực tiếp ngồi xuống; cũng đừng ngồi giữa sân "_



_ " Không phải ... "_ Inari suyễn khẩu khí; thanh âm thực nhược.



_ " Vẫn là đi một vòng đi. Hiếm khi thấy cậu siêng năng chạy bộ "_ Panda không chờ Inari trả lời; tự tiện chủ trương đem nó xách đi từ từ như tản bộ.



_ " Tân tuyệt kĩ luyện được chưa?"_



Inari im lặng không nói gì; chỉ tập trung đem hô hấp điều chỉnh. Nếu không phải tính toán muốn thử nghiệm tân chiêu thức; nó cũng lười vận động; nằm ở trên giường ngủ liền không tốt sao?



Lòng bàn tay của Panda lông xù xù; tuyệt tác của hiệu trưởng Yaga thật sự không thể chê; lông là mịn; lại mang theo nhiệt. Đi được nửa vòng; nó cuối cùng nhịn không được quay sang phun tào.



_ " Gấu trúc chẳng phải đều ăn trúc sao? Vì cái gì chỉ có cậu là uống coca?"_

_ " Tớ ghét lá trúc; coca nghe hợp với tớ hơn nhiều!"_ Vốn dĩ đều cách nhau một khoảng cách nhất định lại bị Panda mò lại đây ; bộ dáng lén lút nói _ " Inari !! Nhân lúc Inumaki không ở ; chúng ta.... "_



_ " Xin lỗi; trừ bỏ Inumaki mặt khác tôi đều không có hứng thú!"_ Inari mặt vô biểu tình cự tuyệt; dùng sức đem mặt của Panda đẩy sang một bên.



_ " ....... Không có hứng thú với tớ cũng được nhưng ít nhất kể tớ nghe về chuyện tình của hai cậu đi; đã hôn chưa? Toge có tật xấu gì không?"_ Panda liền như vậy kiên trì.



_ " Đều nói nam sinh trước mặt bạn gái đều sẽ giả vờ một bộ đứng đắn; tên ngốc Toge từ trước vốn dĩ liền ở trước mặt cậu giả dạng thành thục trầm ổn. Đều nói đó chính là nguỵ trang!!"_



Nó biết thừa là đem việc này nói ra với chú hài thì không bằng trực tiếp tự sát; vừa muốn mở miệng cự tuyệt.



_ " Trứng cá hồi!!"_



Một cái âm thanh vốn dĩ không nên xuất hiện ở chỗ này.



Inari xoay người lại nhìn; Inumaki vừa mới làm xong nhiệm vụ trở về tay cắm túi quần đứng ở bên kia góc cây lẳng lặng nhìn nó.



Không đúng; là nhìn vào bàn tay đang nắm lấy khuỷu tay nó.



Panda tuy rằng là chú hài; nhưng cảm thụ cảm xúc so với ai càng mẫn cảm; vội vàng kéo ra khoảng cách với Inari.



Hơi gãi gãi sau tai _ " Ai——- Toge trở về rồi; tớ không tiện ở đây làm bóng đèn. Các cậu cứ tự nhiên!"_ Nói xong lập tức bay nhanh rời khỏi; chạy được một nửa đột nhiên xoay người đối với Inari làm ra động tác cố lên.



_ " ???? "_



Inumaki gợn sóng bất kinh; đi tới đỡ lấy một tay khác của Inari; tay còn lại đưa ra một chai nước vị đào đã mở sẵn.



Inari ngoan ngoãn nhận lấy tu một ngụm; xoay người ngồi xuống khán đài. Mặt đá mát lạnh; ngồi liền thoải mái. Inumaki ngồi xuống ở bên cạnh; khom lưng đem hai chân của nó nhấc lên; đặt ở trên đùi.



Nó bị hành động của Inumaki làm cho bất ngờ; cong chân muốn lấy xuống lại bị hắn dùng một tay áp xuống đầu gối; chân cứ như vậy gác ở trên đùi hắn.



Inari cũng không lại phản kháng; bởi vì lòng bàn tay hơi chai mỏng mang theo nhiệt nhiệt xúc cảm đè ở trên đầu gối rất dễ chịu. Đem nắp chai đóng lại; nó thoải mái híp híp lại mắt.



_ " Nhiệm vụ hoàn thành ? Có bị thương không ?"_



Inumaki rũ mắt; thật dài lông mi đem đồng tử tím hôi che đậy _ " Cá bào "_



Chú linh lần này đều là yếu kém tam cấp; căn bản không đả thương nổi hắn.



Inari đem đầu dựa vào hõm vai chú ngôn sư; nhiệt khí chậm rãi phun. Liền cách một lớp áo hắn đều có thể cảm nhận cổ bị phun đến khô nóng một mảnh; động tác nhất thời cứng đờ.



_ " Nhất định phải bảo vệ tốt bản thân; cậu phải sống tốt thì mới có khả năng bảo vệ tôi "_ Mờ mịt nâng mắt; cổ giáo phục đen cùng tóc trắng bạc rũ xuống nhẹ nhàng phản chiếu trong đôi đồng tử không đồng nhất.



Trên đầu chậm rãi truyền ra âm thanh dễ nghe của thiếu niên _ " Cá hồi "_



Hắn có thể bảo đảm Inari sẽ so với hắn sống càng tốt.



Inari khẽ cười không ra tiếng.



Ngu xuẩn!



Chú thuật sư mỗi ngày đều là đi trên lưỡi đao; tuỳ thời đều có thể bỏ mình. Hắn lấy cái gì để bảo đảm nó sẽ so với hắn sống đến càng tốt ?



Chí ít....... cũng phải cùng nhau sống sót; hoặc là cùng nhau chết đi.



Đỉnh đầu thái dương nhu hoà; gió nhẹ nhàng thổi; mệt mỏi trên chân biến mất; cứ như vậy híp mắt ngủ.



Inumaki rũ mắt nhìn chằm chằm thiếu nữ cả người đều dựa vào hắn ngủ rồi. Chân thon nhỏ ở trên giáo phục màu đen càng thêm kích thích thị giác; trắng đến loá mắt. Toàn bộ giác quan đều bị mùi hoa anh đào ngọt nhẹ xâm lấn; thơm đến phát nghiện.



Inari vĩnh viễn đối hắn không có phòng bị. Liền tính là đã kết giao; hắn là bạn trai của nó; cũng không thể như vậy tuỳ tiện hắn. Chính là...... quá mức tin tưởng hắn sẽ không làm gì nó liền cảm giác có chút không xong.



Dời đi suy nghĩ; hắn vươn tay đem tóc rũ đến trước mặt nó vén lên sau tai. Cổ áo hơi kéo xuống; mềm mại đôi môi nhẹ nhàng hôn lên giữa trán thiếu nữ. Dán dán; rồi lại rời đi. Inumaki tuỳ ý biến thành gối ôm; ngồi yên không động nhắm mắt dưỡng thần.



......



Một giấc này Inari ngủ thật sự ngon; không làm mộng; nhưng là bị điện thoại làm cho tỉnh ngủ. Nó lười đến nâng đầu dậy; đem điện thoại áp vào tai.



_ " Đang nghe đây; có chuyện gì ?"_



[ ———————— ]



_ " ....... Đang ở trong cao chuyên...... Biết rồi; ngắt máy đây "_



Gác mày; Inari khẽ thở dài một hơi; đem đầu nâng dậy vừa lúc đối thượng tầm mắt đầy nghi hoặc của Inumaki.



Inumaki chỉ chỉ vào điện thoại _ " Cá ngừ đại dương lòng đỏ trứng tương ?"_



Inari gật gật đầu; đem chân bỏ xuống; tay của Inumaki tự nhiên rũ xuống. Tóc hồng pastel mềm mại hơi cuốn xoã dài sau lưng; nó vươn vai.



_ " Có nhiệm vụ; lập tức liền đi "_ Mới tỉnh ngủ đôi mắt dù thích ứng trong chốc lát nhưng như cũ sinh ra một ít nước mắt; bị nó dụi rớt.



Ngủ đến thần trí có hơi không tỉnh táo; nó vẫn là vươn vươn tay làm nũng; mắt mơ hồ lại muốn nhắm _ " Inumaki~Muốn ôm cáo biệt "_



_ " Cá hồi "_ Inumaki khẽ cười ra tiếng; dung túng bạn gái tuỳ ý làm nũng; thuận theo đem Inari cường thế ôm đầy cõi lòng. Chóp mũi cọ vào anh sắc tóc dài; mạnh mẽ đem hương hoa đào hít sâu vào đại não.



Qua một lúc; thiếu nữ trong lòng cựa người thoát ra ; thần sắc đánh lên chút tinh thần cũng không có như vậy buồn ngủ; triều Inumaki vẫy vẫy tay.



_ " Đi đây; mặc dù có chút không nỡ "_



_ " Cá hồi "_ Inumaki gật gật đầu; tím hôi mắt nhàn nhạt ý cười nhìn theo nó chậm rì rì rời đi. Bạn gái của hắn chính là như vậy dính người; siêu cấp đáng yêu.



Đi qua hàng cây và kiến trúc xây theo hướng Phật giáo; Inari cuối cùng cũng xuyên qua cổng lớn nhìn thấy một chiếc xe đen của người phụ trợ giám sát đang đợi sẵn. Bước vào ghế sau của xe; nó nhướng mày thông qua kính chiếu hậu nhìn thẳng vào người phụ trợ giám sát.



_ " Tôi nhớ tôi đã nói là tôi xin nghỉ hai ngày để đi hẹn hò mà? Đây là mùa xuân chứ có phải mùa hạ đâu mà gấp đến mức không đủ nhân lực? "_



Càng nói; khí tràng mang tên chướng khí từ người Inari ngày một lan rộng. Đến mức sắp đem cả chiếc xe hắc hoá theo.



Người phụ trợ giám sát đột nhiên hiểu được nỗi khổ tâm của Ijichi mỗi lần mang hai quả nghiệp chướng dư sức rải nghiệp lên đầu cả thế giới đi làm nhiệm vụ. Khẽ nuốt khan một chút; cẩn thận không làm ra sai lầm.



_  "Nhiệm vụ có chút gấp; Fushiguro-kun đi một mình sợ rằng không đủ năng lực ứng phó; chỉ có thể liên hệ chú thuật sư bậc một. Hơn nữa năm nhất năm nay chỉ có Fushiguro-kun "_



_ " Zaki cũng là bậc một; sao không nhờ nó? Cẩu độc thân như các người có biết hẹn hò quan trọng thế nào không hả?"_ Nó một chút đều không cao hứng.



Fushiguro Megumi ngồi ở ghế phụ vốn không định mở miệng; nhưng nhìn đến ánh mắt cầu cứu của người phụ trợ giám sát; bất đắc dĩ mà lên tiếng _  " Zaki-san liên hệ không được; Inumaki-senpai vừa làm nhiệm vụ trở về; chắc chị không nghĩ để anh ấy tiếp tục làm nhiệm vụ đâu nhỉ ?"_



_ " Gojo Satoru đâu? "_ Đây là trọng điểm!!



_  " Sáng nay ông ấy đi công tác rồi! Xem như giúp đỡ đàn em năm nhất  một chút đi; học tỷ! "_ Fushiguro Megumi nói xong cả mặt đều không tốt; cơ mặt vốn dĩ đã không biểu lộ sự vui vẻ nhăn thành một đoàn trông càng khó coi. Đàn chị ngồi ở ghế sau không phải thuộc dạng sợ chết; chỉ đơn giản là chị ta lười lao động thôi. Đúng là một thứ phiền phức mà!



Inari ngồi ở ghế sau chẳng có vẻ gì là để tâm đến vẻ mặt cau có của Fushiguro Megumi; nhưng bất quá đến từ thói quen của kẻ làm chị; nó vẫn chấp nhận thoả hiệp.



_ " A a ———— Nếu Megumi đã lên tiếng thì chị đây sẽ bớt chút thời gian giúp nhóc vậy! "_ Nói đoạn; nó đột nhiên liếc mắt quan sát vẻ mặt nhẫn nại không đánh người của Fushiguro qua kính chiếu hậu.



_ " Dù sao đàn em là để yêu thương và dạy dỗ mà; nhưng với chị Inumaki vẫn là nhất nhé; đừng có tranh "_



Fushiguro nghe xong; lập tức ăn ngay nói thật mà phản bác _ " Em không có hứng thứ với chuyện đó!! Inari chị có thể nghiêm túc một chút được không hả? "_



_ " Chị đang nghiêm túc đó; cẩu độc thân không hiểu được đâu "_ Nói xong liền có cảm giác bản thân rất thiếu đánh.



Nhưng là một câu trúng đích.



Fushiguro quyết định ngó lơ đàn chị ấu trĩ ; trong lòng âm thầm nói Inumaki mắt mù mới thích con người thiếu tấu lại không chút nào ra dáng đàn chị ở đằng sau. Cậu thật không hiểu được người khó ưa như chị ta sao lại trước thoát đơn được cơ chứ.



Người phụ trợ giám sát nỗ lực làm kẻ vô hình may mắn thoát khỏi nội chiến; thấy không gian chìm vào yên tĩnh; mở miệng ho khan một tiếng.



_ " Hiện tại tôi xin phép phổ biến tình hình nhiệm vụ; địa điểm là trường cao trung Karasuno ở quận Miyagi; đã có 4 học sinh được xác nhận là đã tử vong vì tham gia trò chơi ' Điệp Tiên' "_



Trò chơi cầu cơ ' Điệp Tiên ' nổi tiếng của Trung Hoa; một trò chơi tâm linh gọi hồn để cầu cơ và được đồn đại là vô cùng linh nghiệm. Cao trung Karasuno ở Miyagi đã được xác nhận có 4 học sinh tử vong vì đã tham dự trò chơi ' Điệp Tiên' ; cũng ở địa điểm này vài năm về trước từng có ghi nhận có học sinh tự sát sau khi tham dự trò chơi. Trường hợp đã được ' cửa sổ ' giám định là do chú linh làm; nhiệm vụ được giao cho chú thuật sư cấp một Kitsune Inari và chú thuật sư cấp hai Fushiguro Megumi.



Bước vào con hẻm được phong toả kín mít; cảnh sát ở bên ngoài tra khảo những người dân xung quanh. Hai chú thuật sư đưa ra giấy tờ lập tức được tiến vào hiện trường. Xác của một nam học sinh mặc giáo phục ngồi gục ở góc tường; máu tươi vấy lên khắp nơi. Ngũ quan nạn nhân vặn vẹo; tứ chi bị xé rách; khi chết khẳng định rất thống khổ.



Nhìn thấy một đống tàn uế và thứ mùi đậm hương vị nguyền rủa xung quanh cái xác; Inari không khỏi cau mày.



_  " Nguyền hồn này .... Dùng thứ gì mà xác lại phân huỷ nhanh như vậy? Vụ này có vẻ tốn thời gian "_



_ " Khi chúng ta xem xong thi thể sẽ được trả lại cho người nhà; đây là nạn nhân thứ tư trong số năm người tham gia "_ Fushiguro Megumi đối mặt với thi thể cũng không biểu lộ gì nhiều; giống như đã nhìn quen những cảnh thế này. Nhưng khi nhìn về phía nó lại lộ ra bộ dáng xụ mặt khó chịu.



_ " Người phát hiện ra thi thể là một thằng nhóc bảy tuổi khi đang trên đường về nhà; có cần đi tra hỏi không? "_



Inari không nói gì; vươn tay ra phía sau đem mũ trùm đầu kéo lên che khuất mặt; nhấc chân đi về phía đứa nhóc đang ngồi ở một bên được cảnh sát lấy khẩu cung.



Thế giới này có rất nhiều thứ kì lạ; dù cảnh sát có tin hay không thì họ vẫn phải để những kẻ được gọi là chú thuật sư tự do điều tra vụ án. Khi nhìn hai kẻ mặc giáo phục đen với khuy áo lốc xoáy bước đến; viên cảnh sát tự giác nhường lại vị trí và không nói gì thêm; lẳng lặng ở một bên cảnh giác mà nhìn họ.



_  " Này nhóc! "_ Inari là người lên tiếng đầu tiên; hơn nửa người của nó chôn trong bóng tối; nhìn không ra sắc mặt _ " Khi nhóc phát hiện thi thể có thấy ai khác hay thứ gì kì lạ xung quanh đó không? "_



Thằng bé sợ hãi không lên tiếng; run rẫy nâng mắt nhìn nó rồi nhanh chóng cụp mắt; giống như cẩn thận nghĩ lại trạng huống ban sáng phát hiện thi thể; cuối cùng vẫn là nhẹ lắc lắc cái đầu.



Inari cũng không tiện nói nhiều; chỉ nhìn theo tàn uế do nguyền hồn để lại; móc điện thoại tra địa chỉ trường của các nạn nhân rồi chậm rãi rời đi; Fushiguro Megumi mặt vô biểu tình theo sát phía sau không lên tiếng.



Đi được một lát ; Fushiguro khẽ cào cào đầu tóc; trầm mặc hỏi _ " Vừa rồi chị chỉ hỏi được mỗi thế thôi à? "_



_ " Người thường là nhìn không thấy chú linh nên dù chú linh có ở đó thì cũng vậy thôi. Dựa theo báo cáo từ ' cửa sổ ' thì các nạn nhân tham gia trò chơi đều bị giết trên đường về nhà hoặc tại chính nhà riêng; vẫn còn duy nhất một người còn sống "_ Inari vẫn chăm chú đi theo địa chỉ trong điện thoại; không thèm ngẩn đầu _ " Nhưng cũng không thể loại trừ trường hợp khi phát hiện thi thể thì chú linh đã rời khỏi; hiện tại cứ ưu tiên bảo vệ nạn nhân trước "_



Như nghĩ ra gì đó; nó nghiêng đầu nhìn Fushiguro _ " Megumi nghĩ ' Bút Tiên ' có thật không? "_



Fushiguro biểu tình thập phần chán nản lại khinh bỉ nhìn đàn chị _ " Chỉ có nguyền rủa; có thể là lúc chơi cảm xúc tiêu cực từ nhóm người toát ra dẫn dụ hoặc tạo ra một nguyền hồn mới nên mới dẫn đến thảm sát liên hoàn. Làm ơn đừng có hỏi mấy câu ấu trĩ như vậy! "_



_ " Trọn điểm lý thuyết; ổn đó "_ Nó thả chậm cước bộ nhìn chằm chằm tên trường; sau khi xác nhận lập tức bước vào bên trong.



Hiện tại vẫn đang trong thời gian học; các lớp đều đang có tiết. Inari và Fushiguro mặc bộ giáo phục khác người; thản nhiên đi vào trong ngôi trường không chút e ngại việc bị bảo vệ tống cổ trở ra.



Nhìn vẻ mặt khó chịu đến muốn nổi gân xanh của đàn em năm nhất; Inari cười cợt lại giở giọng trêu chọc _ " Năm nhất năm nay được mỗi em thôi nhỉ? Chắc tại Gojo Satoru chủ nhiệm nên không ai dám vào học "_



_ " Em chả biết; nhưng chủ nhiệm của chị là ai vậy Inari-san? "_



_ " Không nhớ; từ đầu năm đến nay chưa gặp lại ông ấy bao giờ. Vô trách nhiệm còn hơn cả Gojo Satoru! " _ Inari giở giọng phun tào; dường như những ông thầy chủ nhiệm trong cao chuyên đều là những kẻ vô trách nhiệm đối với học trò của mình.



Nhướng mày đứng trước cửa lớp của nạn nhân còn sống cuối cùng; nó nghiêng người cười mềm mại nhìn Fushiguro.



_ " Phần giao tiếp với nạn nhân thì nhờ em nhé; chị sợ nói chuyện với người lạ lắm! "_



Huỷ diệt thôi đồ vô trách nhiệm! Đàn chị này không thể giữ lại nữa!!



Fushiguro dù chẳng có chút gì gọi là tình nguyện vẫn phải đảm đương việc lấy thông tin từ nạn nhân cuối cùng sau khi đã mang cô ta ra khỏi lớp và dừng chân ở một ngã rẽ gần cầu thang.



Inari không có gì làm; chỉ lẳng lặng ở bên cạnh mà nghe cô ta thuật lại câu chuyện.



Minamoto Yuzu vào khoảng gần một tuần trước đã cùng với bốn người bạn khác tham gia trò chơi cầu cơ ở phòng thể chất số 3 vì tin đồn oan hồn của nữ sinh đã tự sát vẫn còn  cư ngụ ở căn phòng đó. Trò chơi cầu cơ ' Điệp Tiên' đã thành công; sau khi kết thúc trò chơi họ cảm thấy cũng không có gì không ổn. Chỉ là qua ngày hôm sau; lần lượt bốn người bạn khác đột nhiên bị sát hại một cách bí ẩn.



Đối diện với nạn nhân nức nở khóc đến kinh thiên động địa; Inari không cấm được suy nghĩ là do Fushiguro mặt quá mức khắc khe chọc khóc con người ta.



_ " Megumi; là do mặt em táo bón quá nên mới khóc đúng không? "_



_  " Không hề nhé! Chị nghiêm túc một chút được không vậy! "_ Fushiguro trên trán lần nữa bạo gân xanh; thiếu chút kiềm chế không được muốn lao vào đấm nhau với Inari một trận ra trò. Vì cái gì cậu lại thấy đàn chị của cậu vô lương giống như Gojo Satoru ?



Nó nhún vai làm như không có việc gì; nhìn nữ sinh vẫn còn sụt sùi nước mắt; nó nở nụ cười loá mắt sẵn sàng chọc mù mắt người đối diện.



_ " Tạm thời Minamoto ở tạm nhà người thân nào đó xa trường một chút và cũng đừng đi học cho đến khi mọi chuyện kết thúc nhé! "_



Minamoto Yuzu một bên lau nước mắt; còn hơi cảnh giác dò hỏi _ " T-Thật sao ? Các người..... các người có thể giúp tôi? Vì sao lại ... ? "_



Inari cũng không vì bị nghi ngờ mà nổi nóng; ngược lại cười càng thêm ôn nhu tựa thuỷ. Nửa mặt trên giấu ở bóng râm bên trong; phá lệ quỷ dị.



_ " Yên tâm; bọn này là dân chuyên cơ mà! "_ Giống như thuật thôi miên; cảm giác tạo ra kì lạ đến chân thật.



Tiếng chuông tan học vang lên; nữ sinh nhỏ bé cầm chiếc cặp sách đứng trước một thế lực không thuộc về phạm trù của nhân loại không khỏi ớn lạnh sóng lưng. Chỉ có thể bán tính bán nghi nghe theo sự sắp xếp; hoặc có thể đây là sự lựa chọn duy nhất của Minamoto Yuzu hiện tại.



Nhìn nạn nhân cần được bảo vệ khuất bóng ở phía cuối hành lang; Fushiguro Megumi chuyển hướng nhìn vào thiếu nữ đang tựa lưng vào tường.



_ " Thế còn chị? "_



_ " Chị á?"_ Inari nhìn về phía Fushiguro hỏi lại; không đợi cậu xác nhận lại lần nữa; nó nói bằng giọng tự tin không thật  _ "  Chị sẽ giải quyết cái thứ phiền phức đó; em chỉ việc bảo vệ nạn nhân; nếu cần thiết thì cứ gọi chi viên! Rõ chưa? "_



_ " Chị biết là chị đang làm cái gì không vậy? "_ Fushiguro đột ngột lạnh mặt nhưng trong đôi mắt thương thanh lại ẩn chứa sự bất mãn.



_ " Không sao đâu; chị mạnh mà! "_



Fushiguro mặt vô biểu tình phản bác _ " Chị làm vậy thì em sẽ không có kinh nghiệm thực chiến! "_



Rõ nói dối; trước kia cậu cũng nhận không ít nhiệm vụ; kinh nghiệm không thể nói là hoàn toàn không có.



Nó nghe xong không rõ ý vị cười đến ác liệt; vỗ vỗ vai của Fushiguro _ " Yên tâm đi; nếu gặp phải đặc cấp hay bậc một thì chị sẽ để em lên sóng! "_



_ " Cho chị mượn Ngọc Khuyển đi! "_



Fushiguro im lặng khẽ xiết nắm tay; cậu đột nhiên có ý nghĩ muốn đánh chết đàn chị trước mặt.



Thật sự; trừ bỏ Okkotsu Yuuta; toàn bộ đều là một lũ ô hợp không đáng để tôn kính!



Inari thành công ' đoạt ' hắc ngọc khuyển đi mất; khinh phiêu phiêu dựa theo địa chỉ tìm được nhà của Minamoto Yuzu. Gia trưởng nhà Minamoto đều đang công tác ở địa phương khác; tháng này sẽ không về nhà; mặt khác xung quanh dân cư phần lớn đều bị tạm thời di tản.



Mở cửa bước vào căn phòng tràn ngập cảm giác thiếu nữ; nó vươn tay sờ sờ ngọc khuyển; an tĩnh ngồi trên ghế chờ đợi.



Căn phòng quá mức yên tĩnh; đến mức nó bắt đầu hoài nghi có phải nguyền hồn sẽ không xuất hiện thì cảm giác áp bức rợn sóng lưng đột nhiên xuất hiện.



Hiện tại là buổi tối; kim đồng hồ điểm qua mười giờ; đô thị vẫn như cũ tấp nập; cuộc sống về đêm từ lâu đã bắt đầu.



Nguyền rủa xuất hiện mang theo cảm giác tanh hôi; cảm xúc oán niệm tràn lan hoá thành thực thể. Sự ô uế muốn đem thế giới nhấn chìm; sát tâm nổi lên không chút che giấu. Sương đen sáng rực một cặp huyết nhãn; móng tay bén nhọn hướng về phía giường đơn.



_ " Hi ~ call me chú thuật sư "_ tiếng nói mềm mại vang lên; nguyền hồn thất kinh giống như xoay lưng nhìn về phía sau.



Thiếu nữ vận đạm phong kinh; tay đè lại thức thần không ngừng ngọ nguậy; trên môi nở nụ cười không chút tốt đẹp.



Phản ứng diễn ra không đến mấy giây; nguyền hồn vừa xuất hiện giống như làn sương lập tức biến mất; trốn cũng thật mau.



Inari liếc nhìn ra bên ngoài trướng còn chưa thế nào buông; dời đi tay đè lại trên đầu của ngọc khuyển. Dùng tốc độ nhanh nhất dựa vào ngọc khuyển truy tung dấu vết của nguyền hồn vừa rồi.



Nó cứ cảm giác thứ này liền không đơn giản.



Thứ đám học sinh kia mời đến ngay từ đầu căn bản không phải là ' Điệp Tiên ' ;  cũng không phải oán linh của nữ sinh đã tự sát mấy năm về trước. Mặt trái cảm xúc của họ đã dẫn dụ một nguyền rủa xuất hiện và tàn sát họ.



Xuyên qua mấy con phố con phố ngầm cũ rích; băng tiễn vừa mỏng nhánh lại bén nhọn chuẩn xác đâm tới; nửa đường lại bị nguyền hồn tránh thoát; băng tiễn cắm phập trên đất; toát ra hơi lạnh.



Inari cùng nguyền rủa đứng đối diện; một kẻ vẻ mặt điên cuồng muốn giết; một kẻ liền cứ như cũ vận đạm phong kinh mà cười.



_ " Tao cứ nghĩ chúng ta sẽ giải quyết tại chỗ. Vì sao mày lại chạy ? "_ Báo hại nó để người phụ trợ buông màn.


_ " Chỉ là không nghĩ đến nhanh như vậy liền bị đuổi giết; cái kia nữ nhân.. Là ngươi mang cô ta đi ? "_ Nguyền hồn âm thanh âm còn tính dễ nghe; liền giống một cái trưởng thành nam nhân.



Nguyền rủa cư nhiên còn có trí tuệ? Giao tiếp cùng con người không sai biệt lắm; thứ quỷ gì vậy?



Nguyền hồn on the next level ??



Nghe qua liền *beep !!



Inari ẩn ẩn nhăn mày; ngoài mặt vẫn không thay đổi _ " Phải thì sao mà không phải thì sao ; dù sao mày cũng đừng mơ tìm được "_



_ " Đừng hiểu nhầm; ta không có hứng thú truy sát. Tuỳ tiện ở trên đường chọn một người sau đó giết chết là được; không cần tuyển chọn cầu kì "_ Nguyền hồn nói chuyện nghe qua còn đặc biệt có lễ phép (?). Chính là ánh mắt nhìn chằm chằm Inari một chút cũng không thiện ý.



_ " Dựa theo lễ nghi của nhân loại mà nói; hẳn nên đôi bên cho lẫn nhau giới thiệu. Ta là Isao ; còn ngươi - chú thuật sư ? "_



_ " Chú linh có thể giao tiếp được như mày có chút quý hiếm; mày rốt cuộc là thứ gì vậy ? "_ Inari bên nói bên triển khai thuật thức; băng tuyết từ chân nó lan nhanh tấn công về phía nguyền hồn. Mũi nhọn đâm lên không trung; nhìn qua đặc biệt doạ người.



_ " Như ngươi thấy ; ta là chú linh sinh ra từ tuyệt vọng và oán hận "_



Isao không tránh; lớp sương mù đen ngày một lớn; đen gai băng nhắm đến hoá thành thứ nhão nhẹt đã bị phân huỷ.



_ " Chú thuật sự là như vậy không biết phép tắc sao ? Liền giới thiệu cũng không"_



_ " Phép tắc ? Chú linh sắp bị thanh tẩy không có quyền lên tiếng "_ Nó nhếch mép cười nhạo; băng tuyết dưới chân không có chùn bước; từng tầng từng lớp bén nhọn bao kín không trung hướng về phía nguyền hồn mà bổ xuống.



Sương đen bành trướng 360 độ không kẽ hở; tiếng xì xèo mang mùi cháy khét bốc lên; thực hôi thối. Ở tầm nhìn chăm chú Inari thấy rõ; những gì bị sương đen kia chạm qua đều chậm rãi bị hoà tan; không đúng ; là ăn mòn. Chất lỏng đen sền sệt đặc mùi chảy xuống; nếu đổi lại là da thịt nhất định sẽ bị ăn mòn đến không còn tro cốt.



Thuật thức ăn mòn này so với nguyền rủa bậc một lần trước còn muốn phiền.



Sương đen chậm rãi đem băng nhuận lao đến phân huỷ; nguyền hồn giống như không để ý; tuỳ tiện nói_ " Chú thuật sư ; ngươi chiến đấu vì điều gì ? "_



Inari không nhịn được _ " Ha?! "_



Nguyền hồn này là muốn đem lực chú ý của nó phân tán sao? Càng nghĩ Inari càng đem cảnh giác nâng đến càng cao. Băng nhuận lũ lượt giương mũi nhọn; vĩnh viễn đều không chấm dứt đuổi cùng giết tận nguyền hồn. Hơn nửa phố ngầm bị băng phá hư.



_ " Ta chỉ là hiếu kì; rốt cuộc trên đời này có kẻ vì tiền; có kẻ vì kẻ khác; có kẻ vì lý tưởng; có kẻ vì căm phẫn. Có rất nhiều thứ khiến nhân loại sống sót; nhưng chỉ có một lý do khiến nhân loại chết đi. Là tuyệt vọng "_



_ " Cho nên ta muốn biết ngươi rốt cuộc chiến đầu vì điều gì; những người đó ngươi căn bản không quen biết; phải không ?"_



_ " Có quen biết hay không thì liên quan gì đến mày; ồn ào quá đấy!! "_ Băng sương trong tay xoay vòng; dần dần thành hình. Hàn khí mờ đục đem tay của Inari đều bám một tầng băng.



_ " Ta chiến đấu để dành lại công lý; để dành lại sự công bằng cho nhưng kẻ phải hứng chịu sự bất công của xã hội!!"_



Xin hỏi nguyền rủa đây ngày xưa là giáo viên dạy môn đạo đức sao?



Nói đạo lý nhiều đến như vậy!



_ " Con mẹ mày nói nhiều quá!!! "_ Dẫm mạnh xuống nền đất; băng sương không chút khách khí từ dưới đất đâm lên đem nguyền hồn hất bay.



Sương đen xung quanh Isao bị tản ra; để lộ thân thể gầy yếu chỉ có nửa trên với lớp da nhăn nheo tím tái; đôi tay lớn với móng tay bén nhọn; gương mặt vặn vẹo dữ tợn. Nhìn qua một lần nhất định sẽ ban đêm gặp ác mộng.



Vung tay; băng tiễn lao đến gặp phải sương đen trực tiếp xuyên qua; trực tiếp cắm phập vào bên vai gầy sơ của nguyền rủa; tiếng thét đau đớn vang lên. Miệng vết thương dần bị đóng băng; máu tươi màu tím tí tách nhỏ xuống.



Nguyền hồn trợn trừng mắt dùng chú lực không ngừng tự trị; muốn chạm lại không dám chạm vào băng tiễn đang cắm ở trên người. Hàn khí càng ngày càng lãnh; đến mức thâm nhập cốt tuỷ; đóng băng toàn bộ.



Rẹt!!



Cánh tay vặn vẹo xấu xí không phải của nhân loại mang theo máu tươi lăn vài vòng trên đất rồi chậm rãi bị phong kín ở trong khối băng. Gai băng trong suốt nhọn hoắc nhiễm thứ chất lỏng màu tím; một đường thẳng tấp từ dưới chân nguyền hồn phóng ra cắt phăng một bên tay của nguyền hồn.



Inari thừa thắng xông lên; vung chân đá mạnh vào bụng của Isao; quá cứng!! Lần này nguyền hồn có phòng bị; đem chú lực bảo vệ bản thân quá chặt chẽ; chân của nó đều chạm không đến Isao. Nguyền hồn ăn đau vặn vẹo gương mặt; một tay hung bạo đánh văng nó.



Nó đem tường ở phía sau đều đâm thủng; đau đớn chấn đến chân đều run lên. Cắn răng đem người ngượng dậy; chú lực chảy xiết; băng tuyết bén nhọn lần nữa đâm tới như vũ bão.



Tuyệt đối không thể để Isao chiếm thế thượng phong!



_ " Chú thuật sư ngươi cũng thật có bản lĩnh "_ Nguyền hồn thấp giọng cười; tuyến lộ trước mặt không ngừng bị gai băng đâm tới; không thể lại di chuyển. Dùng tay ôm lấy bả vai vừa bị cắt phăng; chú lực không ngừng tích tụ đem vết thương chậm rãi chữa trị.



Băng tiễn kia thật sự là thâm độc; rút đều rút không ra. Chỉ có thể không ngừng dùng chú lực ngăn cản không cho những dòng chảy chú lực khác bị đóng băng; bằng không liền ăn mệt.



A—————————!!!!



Quá thú vị!! Thiếu nữ trước mặt gã quá thú vị; không có như những kẻ khác như vậy yếu ớt không chống cự được mấy chiêu.



Đánh nhau như vậy có ý tứ hơn nhiều; liền rất chờ mong vẻ mặt của thiếu nữ khi bị tuyệt vọng bao phủ. Tư thái đó trên người thiếu nữ; có bao nhiêu mãn nhãn!



Nguyền hồn nháy mắt bị ý nghĩ làm cho điên cuồng lên.



Inari hất đổ gạch vụn trên người; loạng choạng ổn định thân mình. Ống tay áo phải biến mất; để lộ cánh tay loang lổ máu tươi bị sương đen ăn đến không một tấc nào không bị tổn hại.



Đau!



Inari nhăn nhăn mày; băng ở dưới chân lan rộng; đem không gian tạm thời phong kín ở trong băng. Nếu muốn triển khai lĩnh vực nó cần có một khoảng thời gian nhất định để tập trung chú lực. Và trong thời khắc đó; nguyền hồn trước mặt hoàn toàn có năng lực giết nó trước khi lĩnh vực được mở ra.



Cánh tay phải lại truyền đến cơn đau kích thích thần kinh; không thể lại động.



Thực lực của nguyền rủa trước mặt; có thể là đặc cấp.



Cười gằn; gai băng khổng lồ từ dưới chân nó chậm rãi lớn dần; đem tầng trên phố ngầm chọc thủng; vồ lấy nguyền hồn bị sương đen bao kín.



Lần này nguyền hồn vẫn không có tránh; nhẹ nhàng đem thân thể cuộn tròn; lẩn trốn ở trong màn sương. Mà sương đen bao bọc lấy Isao không có như vậy an phận; nháy mắt ăn mòn toàn bộ gai băng; đem không gian xung quanh cũng ăn đến khiến người kinh sợ.



_ " Chết đi !!! "_ Ánh mắt đỏ tươi trừng lớn; sương đen nháy mắt bùng nổ lan rộng tứ phía.



Inari không có thời gian mở lĩnh vực; chỉ có thể liều chết dựng lên tường băng đồng thời lui người ra sau. Sương đen lần này tốc độ ăn mòn so với lần trước còn muốn nhanh; nháy mắt đem trùng trùng tường băng đánh vỡ.



Nó bay người trên không trung; đồng tử co rụt nhìn sương đen khổng lồ như hiệu ứng phát nổ sắp lao đến trước mặt nó. Băng trụ lấy tốc độ sinh trưởng cực cường mọc ra làm bệ phóng để nó di chuyển về phía sau tránh khỏi công kích.



Đã cường hoá chú lực băng nhuận cũng không giữ được lâu; nháy mắt sụp đổ xuống.



Bùm bùm bùm!!



Âm thanh đất lỡ đá sập; mang theo băng tuyết vỡ vụn thành từng tảng nhọn đỗ sụp xuống gây ra chấn động; bụi mù bay tứ tung. Không gian phố ngầm nháy mắt hoá thành đống đổ nát như vừa trải qua thiên tai huỷ diệt.



Nguyền hồn ẩn vào trong sương đen; đôi huyết nhãn liếc qua đống tàn tích; chậm rãi thối lui.



A————Tuyệt vọng không chú thuật sư ?



Bên trên đường cống ngầm chính là đường lớn; nếu Inari dám chơi lớn đem phố ngầm này tạc thủng. Vậy đám người lúc nhúc bên trên liền không cần nữa; không phải sao ?





_______________________________________________________________________

p/s: thật sự hai chương này rất dài luôn á , tui định cắt ở đây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top