Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9: Làm thầy cúng (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhập học không được bao lâu; dưới cái danh nghĩa cách tốt nhất để có kiến thức đã đích thân thực hành và trải nghiệm thực tế. Cặp song sinh chướng khí bị Gojo Satoru tống khứ cho một cái nhiệm vụ củ chuối nào đấy và bắt buộc phải hoàn thành; càng không được phép từ chối.



Mang theo cái bực bội khi bị bắt rời giường lúc chín giờ sáng. Hai đứa nhỏ xách cái người không cùng nụ cười đẹp như hoa đào xứ Phù Tang và bước lên con xe của chú Ijichi.



Con xe lăn bánh đi lướt qua từng góc phố ngõ nhỏ; trong xe im ắng đến đáng sợ. Tại sao lại đáng sợ? À; chữ đáng sợ đó xuất phát từ người hỗ trợ dựng màn và đưa đón những mầm mống chú thuật sư tương lai- Ijichi.



Có lẽ nếu là thường ngày hẳn chú đã cười cười nói nói và tỏ ra quan tâm đến những người thi hành nhiệm vụ hôm nay. Rằng chú sẽ quay sang an ủi và bảo nếu buồn ngủ thì ngủ thêm tí đi vẫn chưa đến nơi mà.



Nhưng!



Sau lưng chú là hai con quái thai nghiệp chướng họ Cáo!



Chúa ơi có biết rằng từ khi cả cao chuyên chú thuật sư Tokyo hiểu được rằng cái nụ cười chuẩn của cái đẹp thỉnh thoảng lại nở rộ như thung lũng hoa đào ở tận nơi Tân Cương trên mặt chúng; đẹp như phim viễn tưởng!



Nhưng phim viễn tưởng cũng có nhiều loại; mà chúng lại thuộc về cái thể loại viễn tưởng xen lẫn kinh dị đủ để doạ chết bất kì một sinh vật sống nào tồn tại trên Trái Đất. Nụ cười ấy đẹp thì đẹp đấy nhưng ẩn sau bức màn ấy lại là tâm hồn vặn vẹo đến báng bổ nhân tính.



Chiếc xe dừng lại; Ijichi hít sâu một hơi và nói.



_ " Tới nơi rồi; cả hai nhớ cẩn thận đừng để bị thương nhé!"_



_ " Sẽ không đốt tiệm đâu; nhưng cứ gọi cứu hộ đi!"_



Ijichi (O_O) Không! Đáng lý ra ông không nên lo lắng cho an nguy của chúng!! Trời ơi; tội nghiệp cho ai thuê trúng hai con nghiệp chướng này!



Hai đứa vẫn cười cười một nụ cười dịu dàng chói loá; khoan thai bước xuống xe và tiến thẳng vào cái siêu thị như bỏ hoang cả chục năm nay dù nó chỉ mới đóng cửa một tuần hơn. Ở đây người ta bảo là hay mất đồ với có con nít từ độ tuổi dưới 8 bị mất tích. Nghe có mùi của mấy thằng biến thái thích giở trò đồi bại với trẻ vị thành niên.



Con nguyền hồn lần này chỉ ở độ đâu đó tiền cấp hai hoặc chuẩn cấp hai chuyên thiên về ẩn nấp và có khả năng biến hình thành vật chết. Song sinh họ Cáo mặc đồng phục được may theo ý thích đi lướt qua từng quầy hàng. Nơi nơi đều có những con nguyền hồn bé tí tẹo dưới cấp bốn lởn vởn xung quanh. Chẳng mất nhiều công sức trong khi chúng soi xét từng mặt hàng; thuận tay phất trừ mấy con nguyền hồn chẳng chút tác hại nhưng xấu khủng khiếp.



Inari cau cau mày lục lọi đủ thứ; cầm lấy lon nước vị đào lên xem ngày sản xuất rồi mở ra uống luôn.



_ " Này! Mày không thể nghiêm túc một chút à?"_ Zaki nhìn con chị song sinh đang tuỳ tiện vơ vét của người dân; hơi bất bình lên tiếng.



_ " Cái bánh bông lan đằng sau lưng mày hình như chưa hết hạn đâu; mẫu mới ra đó ăn thử đi!"_ Điềm nhiên như không có gì; Inari lại đi lòng vòng tìm xem cái con nguyền hồn thích chơi trò ' đố anh bắt được em' đang ở đâu.



_ " Hừ! Vô sỉ!"_ Mồm bảo thế nhưng em nó vẫn nghe lời lấy bánh bông lan nhân mâm xôi ra và bỏ miệng nhai như đúng rồi.



Chúng cũng đâu có ăn nhiều; xem như hưởng chút phúc lợi còn không được sao?!



Đôi mắt dị sắc của cậu em không ngừng lướt qua hàng bán đồ bảo hộ trong việc lao động sinh lý trên giường. Chẳng phải nên quan sát kĩ từng cái sao? Nhỡ đâu...



_ " Ê!!"_



Tiếng kêu của Inari thu hút lại sự chú ý của cậu em họ Cáo. Giả vờ ho hai tiếng; Zaki vội vã bước vài bước tránh xa cái kệ không dành cho trẻ em kia.



_ " Gì vậy? Mày định xu cái gì của tiệm người ta nữa thế?"_



Zaki hơi khựng người; nhìn con chị một tay nắm cửa tủ lạnh rồi đứng cười cười như con dở rồi thằng bé trợn mắt nói.



_ " Chủ tiệm gì sài sang vậy? Mở siêu thị tiện lợi mà để cái tủ lạnh Samsung ở đó; lần đầu tiên tao thấy đấy!!"_



Inari ʕʘ‿ʘʔ Mày quan tâm được mỗi thế à em trai?! Cần tao đem não mày bỏ vào lò vi sóng để hâm nóng lại cho dễ dùng không?



_ " Lại đây tao cho mày xem cái này nè! Vui lắm!!"_ Inari nén lại xúc động muốn moi não của đứa em trông không khác gì mình. Mỉm cười hoà ái nhẹ nhàng nhìn đứa em dè chừng bước lại rồi thẳng thừng mở toang cửa tủ lạnh còn bản thân thì đứng sau cánh cửa.



_ " Cái--"_ Chưa để Zaki dứt lời; từ trong tủ lạnh bay ra một thứ quỷ tha ma bắt gì đấy có dạng như con bạch tuột bị lỗi do tạo hoá bị lag khâu tạo hình. Những xúc tu đen ngòm dài ngoằn phóng ra tấn công cậu em.



Xoảng!!



Tiếng quầy hàng bị quật ngã và đâu đó phảng phất tiếng con tim hú hét vì tiền của chủ tiệm.Trên tay của Zaki bốc lên ngọn lửa; lúc tránh đòn thuận tay bắt lấy một cái xúc tu. Ngọn lửa từ tay thằng bé truyền thẳng vào cái xúc tu rồi thiêu đốt nó khiến con nguyền hồn tức giận.



Nếu là thường ngày hẳn Zaki đã làm món mực bóng đêm khi thẳng tay đốt luôn cái tủ lạnh. Nhưng lần này con nguyền hồn đã không đẹp mà còn bị hỏng cái nết đang giữ một con tin. Mặt thằng bé hơi đanh lại; giật đứt một cái xúc tu rồi nói.



_ " Inari!! Nó đang giữ một đứa nhóc; tao không đánh thẳng tay được!!"_



_ " Giữ chân nó! Ưu tiên đứa bé"_ Inari đứng sau tủ lạnh; dòng nước trong tay lạnh dần rồi hoá thành băng. Dần dà tạo thành một con dao bén nhọn trong suốt toả ra hàn khí.



Lực lượng của Inari và Zaki nhìn chung hoàn toàn trái ngược nhau.



Diêm La Địa Hoả của Zaki thiên về công kích; sức công phá nhỉnh hơn của Inari rất nhiều; trực tiếp thiêu đốt đến tận linh hồn; không dễ dập tắt. Nhưng vì tính thô bạo cao; khó khống chế nên không thể tấn công chuẩn xác. Hơn nữa; Diêm La Địa Hoả hoàn toàn không thể triển khai lĩnh vực; chỉ có thể đương trường đập phá.



Mà Sương Vụ Tịch của Inari lại thiên về tấn công theo kiểu tịch sát. Khi đưa vào lĩnh vực sẽ triệt hạ 2/3 năng lực đặc thù của kẻ địch; sau đó trực tiếp bị phong ấn ở trong lĩnh vực ( đồng nghĩa mất đi năng lực) Tính công phá không thể so bì được với của Zaki; nhưng bù lại tốc độ cùng tỉ lệ chuẩn xác cao hơn rất nhiều.



Ngay khi con nguyền hồn còn đang bận bịu dùng mấy cái xúc tu đánh liên tục hòng dồn Zaki vào chỗ chết thì bất chợt có luồng hàn khí từ bên cạnh bốc lên. Vốn dĩ cư ngụ trong tủ lạnh; đối với hàn khí nó cũng không để tâm.



Nhưng đó là cho đến khi có cái gì đó bén nhọn mang theo hơi lạnh đâm xuyên vào xúc tu đang giữ đứa bé của nó.



Inari xuất hiện ngay trước con nguyền hồn; búng tay một cái lớp băng đóng ở trên người nguyền hồn lập tức đem theo vật thể bị đóng băng vỡ vụn. Nhanh tay chộp lấy đứa bé đã bất tỉnh; Inari dựng một tường nước trước mặt rồi vội vã lùi ra sau.



_ " Nướng nó đi!!"_



Bùm!!!



Không để Inari phải nhiều lời; ngọn lửa lan từ xúc tu như con mãnh thú vồ lấy con nguyền hồn kia. Ngọn lửa hừng hực cháy; đem nguyền hồn tiền cấp hai hoá thành hư vô cùng cái tủ lạnh cháy đen.



Đến khi lớp màn bọc bên ngoài hoàn toàn biến mất; Inari phất tay đem tường nước dội vào đống lửa đang bốc lên hừng hực. Trong tay vẫn là đứa bé khắp người bị xiết đến bầm tím.



_ " Nó còn sống chứ?"_ Zaki vừa gọi cho Ijichi vừa hỏi. Ánh mắt lại thỉnh thoảng liếc nhìn cái tủ lạnh bị đốt đến biến dạng.



_ " Còn; chỉ bị bất tỉnh thôi!"_ Inari có chút ám lại mặt mày khi nhớ đến cảnh lúc nó phát hiện nguyền hồn tiền cấp hai ở trong tủ lạnh.



_ " Trong đó dường như có một đứa nữa.. nhưng chỉ còn lại cánh tay....."_



_ " ... Cứu được ai thì hay người đó...."_



Zaki xoay lưng bước ra ngoài theo con chị; thuận tay đem mồi lửa vứt xuống đất. Cửa tiệm đương trường bốc cháy dữ dội.



Một lát sau Ijichi mang theo một chiếc xe cấp cứu đến để đưa đứa bé đến bệnh viện thì suýt ngất xỉu vì cửa tiệm nhà người ta cháy như rừng Amazon.



Trời ơi!



Chúng bây tính đốt lửa sưởi ấm tâm hồn như cái nghĩa địa của chúng mày đấy à!?



Bất lực; đành gọi thêm cứu hoả.



Mà hai con nghiệp chướng phóng hoả đốt luôn cả phần tàn dư biến thành đồ hộp của con nguyền hồn lại thản nhiên lên xe rồi lăn ra ngủ.



Thế giới này vốn không nên thức dậy vào lúc 9h; có lẽ 2h chiều sẽ phù hợp với chế độ sinh sống và tạo nghiệp của chúng chăng?



Inari- Zaki là cặp song sinh giống nhau từ ngoại hình đến tính cách; từ sở ghét đến sở thích đều giống nhau y đúc. Và điều mà ai cũng biết là chúng rất NGHIỆP!



Nhưng có lẽ cách biểu hiện của chúng có phần khác nhau.



Khác với con chị hay dùng vũ lực để sửa lại trật tự thế giới thì Zaki lại lựa chọn phương pháp dùng lời lẽ để uốn nắn lại tâm hồn của những con người ngu dốt xung quanh thằng bé.



Thằng bé mang trên người loại cảm giác thoạt nhìn điềm tĩnh; tri thức của dân chuyên văn và có phần chững chạc hơn con chị.



Nhưng đó là cho đến khi cái kíp nổ lớn nhất cuộc đời cậu ấm họ Cáo đang điên cuồng làm trò con bò khiến thằng bé phải sững sốt và thể hiện trình độ có thể làm một trận battle với cả Hitler.



_ " Inumaki!! Cậu hôm nay cũng dễ thương lắm đó! Cho cậu cái cơm nắm nè; nhiệm vụ thì cũng phải ăn sáng đó nha hihi!!"_



Wtf ; hihi ?!



Đó là nguyên văn của cái con quái thai nghiệp chướng vừa bước xuống xe đã lao ngay đến chỗ cậu bạn tóc bạc rồi dúi cái cơm nắm tình yêu được bàn tay tạo nghiệp đó vơ trong lúc làm nhiệm vụ.



_ " Sha- Shake ( cá hồi )!!"_ Inumaki nửa mặt chôn trong cổ áo màu xanh cùng vành tai hơi đỏ; nhẹ giọng nói. Sờ sờ cơm nắm nhân cá ngừ còn hơi nóng trong tay. Hắn chỉ chỉ vào con bé họ Cáo trước mặt_ " Takana ? ( Cải bẹ )"_



_ " Chưa! Nãy đi hơi vội nên uống mỗi lon nước thôi!"_ Inari giống như một thiên tài ngôn ngữ; dùng khoản thời gian ngắn ngủi thành công hiểu được ngôn ngữ nhân cơm nắm của Inumaki.



_ " Okaka!! ( Cá bào )"_ Inumaki thoáng chau mày; đem cơm nắm bỏ lại vào tay của Inari_ " Cải bẹ!! Cá ngừ sốt mayo ( Tsunamayo)"



_ " Ách! Không có gì đâu; cậu cứ ăn đi! Tôi trở về ngủ một chút rồi ăn chút hoa quả là được!!"_ Inari cầm cơm nắm đưa đến trước mặt Inumaki; cười đến thập phần dịu dàng. Bàn tay nhỏ nhắn còn vươn hơi lạnh trong xe sờ lướt qua mớ tóc màu bạc thiên ấm của hắn.



_ " Cảm ơn nhé!! Nhưng tôi sẽ vui hơn nếu cậu ăn nó trước khi làm nhiệm vụ đấy"_



_ " Cá- Cá hồi!!"_ Inumaki cả mặt ngượng đỏ; vội vã cầm lấy cái cơm nấm rồi lùi lại một bước. Cơ hồ muốn đem mặt vùi hết vào cổ áo. Tim mạc danh kì diệu lại đập nhanh hơn một chút.



Inari bị biểu hiện của chú ngôn sư chọc cười; tiếng cười lanh lảnh nhẹ nhàng biểu thị tâm tình tràn ngập mùa xuân của cô chiêu họ Cáo.



Chú ngôn sư hơi quẫn bách; đem cơm nắm ôm vào trong người. Hắn hôm nay đích xác có nhiệm vụ; ăn thêm cơm nắm cho chắc bụng cũng tốt. Mới bước được vài bước; cuối cùng vẫn là nghẹn trở về. Quay đầu nhìn Inari cười đến xinh đẹp; phảng phất mùa xuân đều chỉ là nền.



_ " Cải bẹ?"_ Xác thực không ăn?



Inari giống như nghe hiểu; gật đầu một cái_ " Làm nhiệm vụ cẩn thận đừng để bị thương!!"



Còn chưa để Inumaki đáp lại một câu cá hồi thì có giọng nói chan chát của con cáo đang cay cú đứng ở một bên làm nền vang lên; cơ hồ giống như muốn đem một nửa cao chuyên san phẳng.



_ " Mày hỏng đầu à? Ai mẹ nó muốn các người ở đây giở trò chó má này! Cái beep beep beep mày có phải bị chơi ngải không hả Kitsune Inari!!!"_



Có con Cáo bị dồn cẩu lương nhiều quá hoá điên thiếu chút phun ra lửa; hùng hổ chửi một đốn sau đó tiến tới lôi ngược con Cáo có mùa xuân đi vào trong ký túc xá.



Thật sự mẹ nó gai mắt!!



Đừng ai nói gì hết; con điên này nhất định bị chơi hỏng đầu rồi!



Mua não mới thôi; thuận tiện làm lễ trừ tà. Làm thế đéo nào có cái chuyện con chị họ Cáo cùng trứng với cậu lại vừa mắt cái thằng họ Khuyển kia được!!



Đéo! Inari nhất định bị nguyền hồn nào đó đánh hư bộ vi xử lý rồi- Zaki đinh ninh là thế.



Inari bị làm cho giật mình; dù bị thằng em lôi xềnh xệch đi vẫn không quên vẫy tay.



Inumaki một bộ chết lặng; tay ôm cơm nắm tay vẫy vẫy lại với Inari. Thiết nghĩ cậu em họ Cáo kia vừa nãy có phải vừa thét ra lửa hay không?









___________________________________________________________________________

p/s: trầm kẻm vì điểm tiếng anh thật sự
Ultr giờ mới phát hiện chương 9 quên đăng T.T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top