Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14:Chấp nhận giao dịch, Tamayo-san.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

''Địa điểm tiếp theo là Asakusa ở Tokyo!Có tin đồn quỷ dữ đang lẩn trốn ở đây!''-Con quạ truyền tin của tôi kêu lên.

''Đ....đợi chút đã!''-Tôi nói, đồng thời lấy tay gỡ mái tóc rối của mình.

''Nhanh chân lên...Quạ quạ!!!!''-Con quạ không chịu dừng và cứ lải nhải bên tai, tôi nhanh chóng tóm lấy nó và cố gắng làm mặt đáng sợ nhất có thể.

''Nghe này, nếu không muốn bị vặt lông...thì ngậm mỏ vào!''

______________________________________________

Asakusa-Tokyo.

Tôi dừng lại giữa một thành phố xa hoa và lộng lẫy.Bây giờ trời đã tối, vậy mà nơi này vẫn rực sáng ánh đèn.Đây là lần đầu tiên tôi tới một thành phố hiện đại như vậy, có chút háo  hức mà, dẫu chỉ tới đây làm nhiệm vụ.Bỗng chốc, trong tiềm thức của tôi lại là một mảnh ghép kí ức hiện lên.Chính là tổ tiên nhà Onigawa khi tầm tuổi tôi, cô ấy đã ở đây và nở một nụ cười hạnh phúc, tay vẫy gọi một ai đó.Trước khi nhìn thấy dung mạo người ấy, tôi đã ngửi thấy mùi hương đáng ghê tởm đó....mùi của Kibutsuji Muzan!

Tôi nhanh chóng len qua đám đông bon chen người qua, đuổi theo thứ mùi hương ấy.Cái mùi này!!!Nó đang ở đây, mùi hương đã để lại trên cái xác của mọi người trong làng...là hắn, chính là hắn.Tôi nhanh chóng tóm lấy kẻ phát tán ra mùi đó,hắn quay lại và nhìn tôi bằng đôi mắt sắc lẹm.Đồng tử duỗi thẳng như mắt mèo, uy áp đó quả thực là đáng sợ.Tay nắm chặt thanh kiếm toan rút ra...nhưng tôi hoàn toàn không ngờ tới, trong vòng tay hắn là một bé gái khoảng sáu tuổi.

''Ba ơi...chị này là ai vậy?''-Cô bé đó kéo áo hắn, ngây thơ hỏi.

''Xin lỗi...cô cần gì ở tôi sao?Trông cô có vẻ hoảng hốt...''-Mắt hắn nhanh chóng trở lại bình thường, một đôi mắt màu đỏ.

''*Tên này!!!!Hắn sống trong vỏ bọc của con người ư?!!"

''A....Có chuyện gì vậy?''-Một giọng nữ cất lên.

Tôi cắn chặt răng, tuyệt nhiên không nói một lời.Từ sau lưng hắn, một người phụ nữ xinh đẹp bước tới, trông cô ấy không khác phu nhân Amane là bao.Đứa trẻ và người phụ nữ này là con người, cả hai đều có mùi con người.Họ không hiểu gì sao?Vì họ không hay biết gì?Hắn là một con quỷ, một con quỷ ăn thịt người!

''Anh quen cô bé này à?''-Cô ấy hỏi hắn.

'Không, chỉ là một đứa trẻ không quen không biết.Chắc cô bé nhầm anh với ai  khác.''

Hắn tỏ ra rất bình thường và dẫn hai người kia đi tiếp.Khi tôi định chạy theo, một bàn tay khác đã giữ chặt lấy tôi.Là một thiếu niên với mái tóc được tô theo chiều dọc từ màu xanh xỉn sang màu đen.Làn da của cậu ta nhợt nhạt, mặc một chiếc sơ mi cài cúc dưới kimono toàn màu trắng và quần màu xanh đậm. Cậu ta đích thị là quỷ, nhưng tôi có cảm giác....cậu sẽ không làm tổn hại tới tôi. 

''Đi theo tôi.''-Cậu ta nói cộc lốc.

''Này, đừng có kéo tôi, Quỷ.''-Tôi nhanh chóng đáp lại, nhưng do không biết tên cậu ấy nên tôi đã gọi thẳng là ''Quỷ''.

''Tên tôi là Yushiro!''

Cậu ta cau mày và nhìn về khuôn mặt ngây ngốc của tôi bằng ánh mắt hình viên đạn.Chúng tôi dừng chân tại một căn nhà nhỏ, cấu trúc bên trong của nó hoàn toàn khác biệt ở ngoài.Tại đây, một người phụ nữ mặc bộ kimono tối màu với hoa màu đỏ, obi màu kem, vớ trắng và dép zori màu hồng nhạt.Mái tóc đen của cô được tết thành búi và giữ lại bởi một chiếc trâm cài hình hoa.Đôi mắt của cô ấy có màu tím của hoa oải hương, có chút đượm buồn.

''Cảm ơn cậu vì đã đón cô ấy , Yushiro.''

''Không có gì thưa cô Tamayo, tôi xin phép.''-Yushiro cúi người rồi vào trong, không quên lườm tôi cảnh cáo.

''Xin lỗi vì không tự thân ra mặt.Tôi là Tamayo, một con quỷ...và cũng là một bác sĩ.''-Tamayo tiến tới dẫn tôi vào phòng.

''Tamayo-san.Cô sẽ giúp tôi diệt trừ Kibutsuji Muzan?''-Tôi nói.

''Đó là đương nhiên.''-Cô ấy gật đầu.

Cô Tamayo dẫn tôi tới một căn phòng khá rộng và lấy ấm pha trà.Tôi có thể ngửi thấy mùi hương yên bình trên người cô ấy, nhưng vẫn còn một mùi nữa...rất ghê tởm.Thấy tôi chăm chú như vậy, cô ấy thở dài và bắt đầu rót trà, không quên giải thích.

''Tôi đã từng dưới trướng Muzan.Nhưng đã thoát khỏi sự kiểm soát của hắn.Tôi và cả Yushiro đều đã điều chỉnh hơi thở của mình, chỉ cần một ngụm máu cực nhỏ để sinh sống.Tôi cũng là người đã biến Yushiro thành quỷ 200 năm trước.''

''Tôi hiểu rồi.Nhưng thật ra tôi muốn hỏi, có cách nào để đưa quỷ trở về làm con người không?Tôi vẫn còn nhiều người muốn cứu.''

''Thật sự có thể.Nhưng với y thuật hiện tại của tôi chưa làm được, nếu không phiền xin cô hãy lấy máu của Thập Nhị Nguyệt Quỷ về đây.Tôi sẽ cố nghiên cứu ra nó sớm thôi.Tôi cũng cảm ơn cô vì đã tin tưởng tôi như vậy.Tôi sẽ không để số lượng quỷ tăng lên.Ngoài ra, tôi muốn nhờ cô chăm nom nhóc này.''

''Chăm...???''

Từ trong tấm rèm, một cô nhóc quỷ lăn ra trước mặt tôi.Cái khuôn mặt đần đụt này có chút quen mắt...rất giống Tomioka-san!Hơn nữa, cô nhóc cũng rất đáng yêu, đến cả màu tóc màu bạch cũng mềm như tơ.Nhóc ấy chạy lại nắm lấy tà áo của tôi,khẽ ngước lên nhìn bằng ánh mắt sáng rực.

''Tôi đã biến cô bé thành quỷ sau Yushiro khoảng vài chục năm, nhưng về lai lịch thì tôi cũng không rõ.Cô bé chưa từng uống máu người nên sẽ không gây ra nguy hiểm gì đâu.''

''Việc này..........''

''Onee-chan....không thích em ạ?''

''Không!!!!Đương nhiên thích rồi, tôi chấp nhận giao dịch này Tamayo-san.''

''Vậy thì...''

Keng!Ring Ring Ring!Rầm!!!

Từ mạn bên của căn phòng bỗng xuất hiện một lỗ hổng to tướng, lăn tới trước mặt tôi và Tamayo-san là một quả bóng.Chỉ có một quả bóng mà đã khiến căn phòng hư hại tới mức này rồi sao..?!Tôi nhanh chóng chạy ra, bên ngoài có tới hai con quỷ đang đợi sẵn.Mùi hương trên người chúng...là mùi của Kibutsuji Muzan, không lẽ là một trong Thập Nhị Nguyệt Quỷ??? 

{End chương 14}

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top