Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

PHIÊN NGOẠI - BẢY ĐIỀU KỲ BÍ TRƯỜNG TRUNG HỌC TEIKO (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Shiruba Kanjo, 14 tuổi, học năm hai trung học Teiko.

  Vì một lí do củ chuối nào đó...

  Cậu hiện cùng Thế Hệ Kỳ Tích đang ở chung...

  Trước cổng trường lúc 21:00...

    __Quay lại 9 tiếng trước__

  Canteen trường vì lí do đông nghẹt. Tình thế bắt buộc nên Shiruba phải ngồi chung bàn với Thế Hệ Kỳ Tích. Bữa ăn diễn ra rất tĩnh lặng. Đột nhiên Kise lên tiếng:

"Ấy ậu iết in ì ưa!? Ốc ắm ó!!"

"Nhai rồi hẵng nói" Midorima lườm nguýt.

  Kise nuốt một cái ực, trôi hết thức ăn trong miệng, nói lại: "Mấy cậu biết tin gì chưa!? Sốc lắm đó!"

"Cậu táo bón à?" Murasakibara thờ ơ hỏi cho có.

"KHÔNG PHẢI!!!!"

"Hay là đội sổ môn toán?" Aomine cười nhếch mép.

"LÀM GÌ CÓ!!"

"Hm~~A! Biết rồi!! Cậu hết bị gái rượt rồi đúng không!?" Shiruba nghĩ ngợi, rồi đập tay phán.

"Không bị rượt nữa thì em cũng mừng đấy! Shirubacchi..."

  Dùng xong phần ăn của mình, Akashi dùng khăn lau miệng, rồi hỏi: "Vậy...rốt chuyện là có chuyện gì làm mặt cậu tái xanh thế Ryouta?"

Kise mặt trầm trọng, dí sát mặt vào cả đám, giọng u ám: "Trường mình..."

"Thế nào?" Momoi nghiêng đầu.

"Có ma"

"..." Akashi.

"..." Shiruba.

"..." Kuroko.

"..." Midorima.

"..." Murasakibara.

"..." Aomine.

"..." Momoi.

Kise nuốt nước bọt: "Thế nào?"

"XỜI!!!!" Aomine thở dài một tiếng.

"Cứ tưởng chuyện gì lớn lao" Momoi cười.

"Mấy chuyện mê tín đó đừng tin vào" Midorima đẩy gọng kính.

Người mê tín nhất chẳng phải là cậu sao Midorima? - Toàn bộ chuyển mắt nhìn chằm chằm Midorima.

Hắn nhìn lại cả bọn: "Nhìn tôi bằng ánh mắt thế là ý gì?"

Tất cả chuyển mắt sang hướng khác.

Shiruba nâng tay chống cằm: "Chuyện đó...là sao vậy?"

"Tin em nghe được...."

"Ừ?"

"Phòng bóng rổ có tiếng đập bóng"

Aomine giật mình nghẹn thức ăn.

Kuroko dừng đũa.

Shiruba co giật khoé miệng.

Thái độ của ba người lọt vào tầm mắt của Akashi-sama.

Kise không để ý, tiếp tục nói: "Chuyện này bắt đầu từ đầu học kỳ rồi. Tiếng bóng đập trong phòng thể chất, rồi tiếng cười của Hanako trong buồng vệ sinh nữ, rồi các hình nhân cơ thể người giải phẫu đi khắp trường học,...chẳng phải những điều đó chính là BẢY ĐIỀU KỲ BÍ Ở TRƯỜNG TEIKO sao!?"

Momoi chớp mắt: "Bảy điều kỳ bí? Trường mình có á?"

Shiruba gãi má. Lạ nhỉ? Tiếng đập bóng trong phòng thể chất là Kuroko thì biết rồi, nhưng những vụ Hanako, rồi hình nhân,...đâu ra vậy nhỉ?

Murasakibara uể oải nói: "Vậy cậu nói chuyện này là muốn gì sao?"

Kise gật đầu: "Ừ! Liên quan đến con ma phòng thể chất! Đồn rằng...con ma đó là một cựu học sinh trong CLB Bóng Rổ, nghe nói thuở còn sống chơi rất giỏi, đạt đến cấp Nhật Bản, rồi Toàn Quốc! Mang biệt hiệu vua Bóng Rổ. Tuy nhiên một tai nạn đáng tiếc xảy ra, lúc tập luyện, bảng treo rổ bóng bằng thiếc đột ngột rơi xuống, đúng lúc cựu học sinh đó đi tìm bóng, cái bảng đó đã rơi trúng cổ anh ta, đầu lìa khỏi cổ. Từ đó, thi thoảng có người nghe tiếng đập bóng, và trái bóng đó chính là ĐẦU của anh ta, bởi cựu học sinh nhầm đó chính là quả bóng mình đang tìm!"

Aomine sặc cơm lần hai, rồi vội chùi mép: "Ý cậu là...!?"

"Ý trên câu nói. Anh ta là ma, nhưng từng chơi rất tốt, còn đạt danh hiệu cao quý thế. Tớ...muốn thách đấu với con ma đó một lần!"

Không gian bao trùm im lặng.

Chính Shiruba không ngờ tới. Cái thằng nhóc này đúng là quái đản! Người sống sờ sờ không thách lại dám thức với ma!?

Không không! Đây không phải là vấn đề!

Quan trọng là!!

Con ma đó vốn là Kuroko mà!!

Chờ!!

Hay thật sự là có con ma khác...

  Đùa sao!? Thật hả trời!!??

Murasakibara phá tan bầu không khí: "Vậy cậu đi tìm đi chứ? Nói với bọn này làm gì?"

"....sợ lắm"

Một lần nữa, toàn bộ câm nín.

Kise gãi đầu, cười gượng gạo: "Đi một mình vào ban đêm sợ lắm..."

Vậy cậu thách thức làm gì!?

"Mọi người...đi với tôi nha!!"

Toàn bộ nhìn hắn với ánh mắt DON'T CARE~~~

Kise vội quay qua Akashi: "Cậu thấy sao Akashicchi? Đi đi mà~~"

Trầm ngâm nghĩ ngợi hồi lâu, cặp đồng tử đỏ đảo nhìn Aomine, Kuroko, Shiruba một lượt, chớp mắt một cái, rồi cười: "...được đấy"

"HỂ!?" Toàn bộ tròn mắt.

"Cũng thú vị đấy! Tớ cũng muốn xem con ma đó thế nào..."

Aomine lắp bắp: "Đừng...đùa mà, Akashi..."

"Lời tớ nói, không bao giờ là đùa. Tất cả đều đi nhé! Toàn bộ những người ở bàn ăn này"

Shiruba nhìn ra cửa sổ, coi như không liên quan.

"Shiruba-senpai cũng đi nhé!" Akashi nhìn cậu cười.

"Hể? Tại sao anh—!?"

"Anh đâu nỡ để một đám kouhai đi một mình trong đêm tối chứ, đúng không? Phải có người lớn dẫn đường nha~"

Đây lớn hơn tụi bây một tuổi chứ người lớn bao nhiêu? - Khoé miệng Shiruba co giật.

"Vậy! Quyết định nhé! Chín giờ tối nay!!" Kise phấn khởi.

***

___Trở lại thực tại___

"Hắc...xìiiiii!!!!" Aomine ôm người, nói rít qua kẽ răng "Cái tên...Kise chết tiệt!! Giờ vẫn chưa tới!!"

"Lạnh quá ii~~Buồn ngủ nữa~~Nè Aka-chin, tớ về nhé"

"Sắp tới rồi" Akashi dựa vào tường, nhắm mắt, đáp.

Shiruba và Kuroko đứng cạnh nhau, cả hai ngẩn đầu nhìn trời đêm, miệng thở phà ra khí lạnh. Lạnh thiệt đó...

Thiệt là...đã đi gặp ma phải gặp vào lúc trời nóng, giờ là trời lạnh muốn đưa con người ta vào hầm đá luôn sao?

Xoắn quá đi~~

Từ xa, có bóng người hối hả chạy tới, là Kise, thấy hắn Aomine lập tức quát: "Cậu làm cái gì thế hả!!?? Trễ 4 phút rồi đó!!!"

"À...tớ bận chuẩn bị dụng cụ, xin lỗi~" Kise gãi đầu cười hề hề.

"Dụng cụ?"

  Lập tức, Kise lôi trong balo ra một mớ đèn pin, một chuỗi tỏi, một mớ bùa,...

  Mấy thứ đó là làm sao!?

"Nào! Mỗi người cầm một cái" Kise đưa mỗi người một cái đèn pin "Đêm tối lỡ vấp phải cái gì thì sao?"

  Momoi thắc mắc: "Vậy những thứ khác?"

"Dĩ nhiên là phòng bị khi gặp ma rồi"

Chẳng phải cậu muốn gặp con ma bóng rổ sao?

Akashi lên tiếng: "Được rồi, vào thôi"

"Nhưng...cổng bị bác bảo vệ khoá rồi" Midorima nhìn cái chốt khoá màu đen.

"Leo tường"

....

....

....

....

....

....

....

"Chờ chút, Akashi-kun, em...vừa nói đúng không? Hẳn là anh nghe nhầm" Shiruba mặt tái mét.

"Không, là em nói đó" Akashi mỉm cười dịu dàng "Chúng ta leo tường"

"....cậu...đang đùa à? Akashi?" Momoi cười gượng gạo.

"Tớ không biết đùa"

Tập thể đơ người.

Một đêm yên tĩnh.

Đường phố vắng bóng người, ánh sáng duy nhất là từ những cột đèn điện

Một cơn gió lạnh lướt qua, tóc cùng vạc áo khoác Thế Hệ Cầu Vồng cũng bay lất phất, ngọn gió kéo theo vài chiếc lá khô bay lượn lờ, lướt qua đám học sinh nổi tiếng nhất trường. ( *Shiruba: trừ tui ra nga~ )

Akashi nhìn một đám bạn đang đơ mặt nhìn mình, hắn lặp lại lần nữa:

"Tớ không biết đùa"

"Aka..." Aomine định nói, Akashi lập tức cắt ngang:

"Tớ không biết đùa"

"..." Aomine câm nín.

Còn đây thì nghĩ là chú đang đùa đấy!!! - Cả người Shiruba bủn rủn - Thế quái nào mà Đại Boss cao quý gương mẫu lại bắt chúng thần leo tường vào trường!!!???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top