Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 01.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiểu thư Tsuyuri! Xin hãy đợi một chút!"

Chủ nhân của giọng nói trong trẻo ấy là một thiếu nữ xinh đẹp vô ngần. Ozawa Hana, một tiểu thư danh giá của gia tộc giàu có Ozawa, một trong những gia tộc đã khắc gia huy hoa tử đằng, cũng là dòng họ mang mối ân huệ sâu sắc với nhà Ubuyashiki từ những đời trước.

Tiểu thư Hana lúc này đã không còn điềm tĩnh như mọi khi, duy chỉ khí chất trang nhã vẫn giữ nguyên. Cô ấy cố gắng chạy thật nhanh về phía một nữ Sát Quỷ Nhân, là Tsuyuri Kanao.

Khi đứng đối diện Kanao, cô gái ấy đã không còn khoác lên mình bộ váy lộng lẫy hay những món đồ trang sức xa hoa nữa. Hana chỉ mặc một chiếc váy ngủ trắng và quàng quanh khăn choàng mỏng, lại thêm bụi bặm khiến chúng đầy những vết ố. Mái tóc trắng không được chải chuốt cài trâm búi gọn lên như mọi ngày mà lởi sởi xõa đến ngang lưng.

Tiểu thư Hana uy nghi, lộng lẫy mà sáng qua Kanao vừa gặp với cô thiếu nữ giờ đây thật khác xa nhau một trời một vực. Kanao đứng trước cô ấy, không nói gì mà chỉ mỉm cười nhè nhẹ. Hana không phải không biết tính tình của đối phương, bèn chủ động nói tiếp:

"Thảm cảnh này xảy ra, tôi thực sự không thể lường trước được. May mắn thay tiểu thư Tsuyuri đến nghỉ ngơi đã giúp đỡ, tôi vô cùng cảm kích cô."

Sống mũi cô ấy bất chợt cay cay. Rồi những giọt nước mắt đâu đó vốn đang đọng trên khóe mắt bất chợt rơi xuống. Hana đã không kìm lại được và cúi đầu xuống tránh đi khuôn mặt yếu đuối của mình lúc này. Lòng cô nhói lên đầy đau đớn. Ánh mắt cô chất chứa sự đau buồn đến vô hạn, nhưng cô ấy vẫn cắn răng, cố gắng không để bản thân khóc nữa.

Cả người cô ấy đều run rẩy, nỗi buồn lẫn sợ hãi đều bủa vây lấy cô. Nhưng Hana vẫn cố ngăn tiếng nấc nghẹn của bản thân rồi nói, với cái giọng khàn khàn đầy thương tâm: "Tiểu thư Tsuyuri, tôi biết yêu cầu này có thể có hơi quá đáng. Nhưng cha mẹ... cha mẹ của tôi..."

Ngưng lại một lúc, Hana mới có thể nói tiếp: "Tất cả người trong nhà... đều đã không còn nữa rồi... Liệu cô có thể đưa tôi tới diện kiến chúa công được không? Tôi có điều cần nói với ngài ấy."

"Tiểu thư Ozawa, chúng ta sẽ đưa cô về Điệp Phủ để chữa trị cho cô trước đã." Một kakushi gần đó nghe vậy liền lên tiếng: "Đến khi tiểu thư hoàn toàn phục hồi, chúng tôi sẽ đưa cô đến gặp chúa công."

"Không sao đâu..." Hana vẫn còn rưng rưng nước mắt "Ta không bị thương ở đâu hết."

Bởi vì bọn họ đều một lòng bảo vệ ta, nên thậm chí một vết xước nhỏ cũng đâu xuất hiện.

"Vậy," Kakushi đó đành gật đầu nghe theo "theo ý của tiểu thư. Nhưng ít nhất cô hãy để chúng tôi đưa về Điệp Phủ nghỉ ngơi trong tối nay. Tôi sẽ báo cáo với chúa công vào sáng mai."

"Được."

Kanao từ nãy đến giờ đều không lên tiếng một chút nào. Đoạn, Hana ngẩng đầu lên, nước mắt vẫn còn chảy dài trên gò má, Kanao mới đưa tay lên lau nước mắt cho cô ấy. Rồi mỉm cười hiền dịu như thể đang an ủi Hana.

"Cảm ơn, tiểu thư Tsuyuri."

Đối với Hana, đấy chính là ác mộng. Lũ quỷ, chúng lại dám trà trộn vào những người làm trong nhà. Không biết bằng cách nào mà chúng có thể qua khỏi rào cây tử đằng, nhưng dường như chúng đã tránh từ những lúc mà hoa còn chưa đến mùa để nở.

Tàn sát toàn bộ gia nhân trong nhà, rồi đến người cha và mẹ yêu quý của cô. Dinh thự đồ sộ, sang trọng bỗng chốc hóa biển lửa ngùn ngụt. Sự sợ hãi trong Hana hòa lẫn với nỗi căm phẫn không thể nào khôn nguôi cho được.

Ngay buổi sáng sau thảm họa gia tộc Ozawa ấy, Hana ngay lập tức đến diện kiến chúa công. Cô đến từ rất sớm, và chỉ nghiêm trang ngồi quỳ ở trong căn phòng khách đến hai ba tiếng sau khi ngài chúa công đã đi thăm hết mộ của các Sát Quỷ Nhân đã hi sinh, buổi gặp mặt mới diễn ra.

"Tiểu thư Ozawa, ta đã nghe tin về gia tộc của cô, một tin vô cùng buồn." Kagaya nói với chất giọng trầm ấm, vô cùng từ tốn, khiến Hana như được sưởi ấm phần nào trong trái tim "Tiểu thư quả là một cô gái mạnh mẽ và dũng cảm, ta xin chia buồn cùng cô."

"Xin được diện kiến, chúa công Ubuyashiki." Hana cúi đầu vô cùng thành kính "Cảm ơn ngài đã quan tâm đến gia tộc chúng tôi."

"Tiểu thư thậm chí còn chưa chữa trị ở Điệp Phủ. Hẳn có việc gì gấp lắm."

"Quả thật, thưa chúa công. Tôi... đã suy nghĩ cả đêm về chuyện này. Tài sản gia tộc Ozawa cũng chẳng còn bao nhiêu sau cả vụ cháy hôm qua. Tôi cũng không luyến tiếc gì có thể dùng số còn lại để củng cố cho Sát Quỷ Đoàn hơn. Nhưng..." Nói đến đây, Hana có hơi chần chừ "nhưng mà, tôi có một yêu cầu ích kỉ..."

"Rất cảm kích tiểu thư vì đã có ý đóng góp cho Sát Quỷ Đoàn, nhưng có lẽ nhận lấy số tiền to lớn này là điều không phải."

"Mong ngài hãy nhận lấy, gia tộc chỉ còn mình tôi, nên tôi cũng không luyến tiếc gì vứt bỏ danh nghĩa tiểu thư gia tộc. Chỉ xin được đổi lại điều này..." Lại ngắc ngứ một lúc nữa, cô mới nói tiếp: "Xin chúa công, hãy cho tôi gia nhập Sát Quỷ Đoàn."

"..." Chúa công im lặng hồi lâu, nét điềm đạm vẫn giữ nguyên trên gương mặt ngài "Tại sao cô lại quyết định như vậy?"

"Sự căm phẫn của tôi với quỷ không thể nào ngưng lại được nữa." Hana im lặng vài giây rồi cất giọng nhẹ nhàng hơn: "Tôi mong ngài sẽ chấp thuận, dù sao thì với quyết định của ngài, cha tôi còn sống chắc chắn cũng sẽ đồng ý."

"Cô nhầm rồi. Ngài Ozawa có lẽ đến chết cũng không chấp nhận việc này đâu." Chúa công vẫn chậm rãi đáp lại: "Ngài ấy yêu thương cô con gái của mình đến nhường nào mà."

"Kể... kể cả là như vậy." Cứ nói như vậy, làm sao cô có thể ngưng được nước mắt "Tôi sẽ chiến đấu. Suy cho cùng, người cũng mất rồi, tôi không hối tiếc với quyết định này đâu."

"Ta cảm kích vô cùng thành ý của tiểu thư Ozawa. Nếu như cô đã mong muốn tới như vậy, ta buộc chấp nhận, nhưng chúng ta từ bây giờ sẽ không nhận bất kì nhận đồng tiền nào từ cô hay sự giúp đỡ nào từ gia tộc của cô."

"...Được ạ. Cảm ơn chúa công đã dành thời gian bàn chút công chuyện với tôi. Tôi xin phép được cáo lui."

"Hẹn gặp lại, tiểu thư Ozawa."

***

"Cô Kochou," Hana ngồi quỳ đối diện một cô gái trẻ đẹp, "tôi muốn bái cô làm sư."

"Tiểu thư Ozawa có sự chấp thuận của chúa công, tôi đã biết. Nhưng, tại sao lại là tôi?"

Kochou Kanae cũng ngồi đối diện, mỉm cười nhẹ nhàng hỏi. Kanae mang vẻ đẹp đầy thanh lịch và nụ cười ấm áp, khiến cho lòng Hana chợt an tâm đến kì lạ.

"Cô Kochou có một người em gái nhỉ? Tsuyuri Kanao, một cái tên rất đẹp, giống như nội tâm cô ấy vậy. Tôi mang ơn cô ấy, nên tôi muốn giúp đỡ, kề vai sát cánh cùng với Tsuyuri. Coi như tôi nợ ân huệ cả nhà Kochou, tôi nguyện giúp đỡ gia tộc cô."

"Như vậy có ổn không?"

"Không sao, cũng một phần nhỏ rằng tôi ấn tượng với Hơi thở của nhà Kochou." Hana mỉm cười.

Nội trong thời gian ba năm, Hana buộc phải học được hết các kĩ thuật, theo kịp với Kanao. Đó thật sự là một thử thách lớn với cô, nhưng để trở nên mạnh mẽ hơn thì không hề gì. Hana bắt buộc bản thân phải đối chọi với mọi khó khăn, thử thách. Cô cứ học và luyện tập không ngừng. Phải thành thạo Hơi thở của của Ngàn Hoa, phải dùng được Hơi thở của Côn Trùng, phải luyện đến chết đi sống lại để có thể dễ dàng dùng Hơi thở của Tình Yêu.

Ngày nào cũng vậy, ban ngày thì tập luyện đến khi toàn thân như rã rời, tối đến luôn luôn đi diệt lũ quỷ cùng Kanao.

Phải trả thù.

Và diệt tận gốc lũ quỷ.

Như vậy là quá đủ rồi, mình chỉ cần tiếp tục sống sót, và hợp sức với mọi người tiêu diệt chúa quỷ.

Hana luôn nghĩ như vậy. Đó là mục đích duy nhất. Bởi vì hóa ra Muzan, hắn ta chính là người châm ngòi cho việc gia tộc Ozawa bị tàn sát dã man. Bởi vì chỉ khi hắn không còn trên thế giới này nữa, Hana mới có thể đi gặp gia đình mà lòng không hổ thẹn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top