Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 29: Phiên ngoại 2 (tứ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2. Xuyên về quá khứ nguyên tác.

"Lam Cảnh Nghi ngươi muốn chết! Mau xuống cho ta!" Kim Lăng nằm ở dưới cùng gào thét với Lam Cảnh Nghi đang đè lên người cậu.

Lam Cảnh Nghi cũng không thua kém dỗi lại: "Ngươi có ngốc không đại tiểu thư? Không thấy Tư Truy đang đè lên ta à?"

Kim Lăng: "Ngươi gọi ai là đại tiểu thư? Ngươi ngại sống quá dài đúng không?"

Lam Cảnh Nghi: "Ta chẳng phải gọi đúng quá hay sao? Ngươi chính là đại tiểu thư"

Lam Tư Truy cũng đã từ người Lam Cảnh Nghi xuống, Âu Dương Tử Chân là người nằm trên cùng nên là người xuống đầu tiên.

Cậu ta hỏi Lam Tư Truy: "Tư Truy huynh chúng ta chẳng phải đang đi săn đêm sao? Tại sao lại ở đây?"

Lam Tư Truy đáp: "Chúng ta là thấy pháo tín hiệu của Vô Ân sư muội nên mới đến sau đó có một ánh sáng lé lên rồi chúng ta liền đến nơi này"

Kim Lăng đứng dậy nói: "Đây chẳng phải Kim Lân Đài sao?"

Lam Vô Ân nghe cuộc trò chuyện của họ là cũng biết họ là người thế giới nàng vội gọi: "Tư Truy sư huynh?!"

Lam Tư Truy quay lại thì thấy Lam Vô Ân mặc bạch y bình thường lại không mang mạt ngạch tuy có chút ngạc nhiên nhưng cậu vẫn quan tâm hỏi: "Vô Ân muội không sao đấy chứ?"

Lam Vô Ân lắc đầu.

Kim Lăng nói: "Người đang đứng bên cạnh ngươi là ai?"

Lam Vô Ân: "Cha ta"

Kim Lăng: "...A..."

Lam Vô Ân: "Cha ta"

Kim Lăng: "......"

Lam Cảnh Nghi: "......"

Lam Tư Truy: "......"

Âu Dương Tử Chân: "......"

Biến cố phát sinh không kịp phòng ngừa.

Mọi người đều hoài nghi nhân sinh.

Từ trên trời bỗng nhiên xuất hiện bốn thiếu niên cỡ mười tám đến hai mươi tuổi lại quen biết với cô nương bí ẩn.

Nghe hết cuộc trò chuyện mọi người lại vào trạng thái tưởng chừng như đang mơ.

Gì? Di Lăng lão tổ có con?

Gì? Nếu là con Di Lăng lão tổ sao nàng lớn vậy?

Gì? Sư muội? Con Di Lăng lão tổ có quen với Lam gia?

Gì? Công tử này tại sao mặc áo bào của tông chủ Kim gia?

Sắc mặt Giang tông chủ cũng ngạc nhiên không kém.

Lúc nảy Giang Trừng không để ý nhưng mà bên hong của bạch y cô nương có đeo Thanh Tâm Linh của Giang gia, ngay cả vị mặc áo bào Kim gia cũng có một cái.

Liên tiếp những câu hỏi được đặc ra trong đầu những người tu sĩ ở đây nhưng không ai quan tâm đến họ cả.

Kim Lăng nói: "Ngươi ngay cả cha mình cũng nhận nhầm. Lam Vô Ân ngươi bị đập đầu à?"

Nghe tên Lam Vô Ân, Ngụy Vô Tiện cũng lâm vào trạng thái mộng bức.

Gì? Không phải họ Ngụy sao? Không lẽ ta lại ở rể Lam gia? Đạo lữ ta là người Lam gia?

Lam Tư Truy nói: "Kim tông chủ, đây chắc là Ngụy tiền bối. Ngươi xem Vô Ân sư muội ngoài cặp mắt thì chẳng khác gì hắn cả"

Lam Cảnh Nghi nghe Lam Tư Truy nói vậy nhìn lại Ngụy Vô Tiện cảm thán: "Đây đúng thật là Ngụy tiền bối. Vô Ân sư muội sẽ không nói dối"

Âu Dương Tử Chân ngạc nhiên: "Thì ra dáng người của Ngụy tiền bối lúc trước là như thế này thật là soái"

Kim Lăng: "Nhìn bù xù đúng hơn"

Lam Tư Truy và Lam Cảnh Nghi thấy Lam Khải Nhân, Lam Hi Thần và Lam Vong Cơ có ở đây vội vàng tỏ lễ.

Lam Hi Thần nói: "Hai vị công tử này là người Lam gia sao? Hình như ta lại chưa thấy hai vị bao giờ?"

Lam Cảnh Nghi: "Trach Vu Quân người..."

Lam Vô Ân nắm tay áo Lam Cảnh Nghi lắc đầu một cái.

Nàng vốn dự định sẽ giấu mình là người ở tương lai nhưng mà xem ra không được rồi.

Lam Vô Ân tỏ lễ: "Lam Nguyệt tự Vô Ân bái kiến tiên sinh, Trạch Vu Quân, Hàm Quang Quân"

Lam Vong Cơ kinh ngạc: "Ngươi cũng là người Lam gia?!"

Lam Vô Ân: "Vãn bối do muốn dấu thân phận nên không tỏ lễ sớm được về sẽ tự động chép phạt"

Lam Hi Thần nhìn mắt nàng bỗng nhiên cảm thấy hắn giống như hiểu được nàng đang suy nghĩ gì hơn nữa đôi mắt nàng thật sự rất giống Vong Cơ.

Lam Vô Ân quên mất rằng vị thế bá này của nàng có khả năng đọc xuyên suy nghĩ của nàng và cả phụ thân.

Nàng nói: "Hàm Quang Quân năm người chúng ta đến từ tương lai cách đây hai mười bảy năm"

Đám người tu sĩ lại được một phen trầm trồ.

Tương lai a! Vậy các vị bạn hữu này có thể hoàn toàn giải đáp hết thắc mắc của bọn họ về tương lai đi.

Ánh mắt của bọn họ tập trung vào năm người ánh mắt thậm chí không che đậy sự tham lam trong đó.

Cuối cùng lại bị ánh mắt của Lam Vô Ân bức về.

Không biết có ai trong đám tu sĩ này nhỏ giọng nói: "Nhìn nàng thật giống Hàm Quang Quân"

Tuy rằng hắn chính là nói nhỏ nhưng ở đây thân là người tu tiên thính lực tốt hơn người bình thường gấp mấy lần nên nghe hết toàn bộ.

Ánh mặt lần nữa đặt lên người Lam Vô Ân.

Vì họ không dám nghị luận về Di Lăng lão tổ cũng như Hàm Quang Quân nên chỉ còn biết cách nhìn Lam Vô Ân tìm tồi bí mật về nàng thôi.

Lam Vô Ân mặc kệ những ánh mắt đó, nàng bình tĩnh nói: "Trước hết chúng ta nói về quỷ tướng quân đi"

Còn tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top