Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian trôi qua một cách nhanh chóng, thoáng cái đã gần đến ngày hạ sinh của Kushina. Tháng 10 đã đến, tôi vẫn chờ đợi ngày mà sinh linh nhỏ bé được ra đời

Minato tất bật chuẩn bị mọi thứ cùng với tôi. Cũng bởi vì không thể cầm hết đồ trong một lần mua được, tôi đã phải nhờ sự giúp đỡ của Kakashi, và đổi lại sẽ bao anh ăn một chầu ramen trứ danh của tiệm Ichiraku. Dù sao thì tôi cũng đã được giao cho một vài nhiệm vụ nhỏ cấp D, với sự đặc cách và con dấu chấp thuận của Minato

Bởi vì tôi không muốn quá dựa dẫm vào người khác, tôi muốn bản thân kiên cường hơn trong cuộc sống quá đỗi khắc nghiệt này. Cho nên điều đầu tiên mà tôi buộc phải làm, đó là tự biết lo cho bản thân mình, cùng với đó còn phải biết kiếm tiền để trang trải cuộc sống nữa

"Thế....em đổi với anh một tô ramen để anh có một ngày làm cu li khuân vác sao?"

Tôi cười gượng gạo trước câu hỏi của Kakashi:"Em xin lỗi, em thật sự không giàu đến mức có thể chi trả nhiều tiền hơn cho anh được"

Kakashi đi lại, vỗ vào đầu tôi, ánh mắt nhìn thẳng vào tôi rồi nói:"Không cần trả tiền gì đâu, là anh tự nguyện"

Tôi hơi bối rối, nói lại:"Không được, em đã hứa sẽ trả tiền và bao anh ăn một bữa rồi, với lại lỡ hôm nay anh có nhiệm vụ nhưng lại đi giúp em thì thật sự rất kì cục"

Kakashi lắc đầu, sau đó cuối người cầm đống đồ chồng chất kế bên tôi:"Anh đã bảo là không sao rồi"

Tôi lại tính nói lại, tôi không thể vì chuyện của tôi mà làm Kakashi lỡ mất nhiệm vụ được, Nhưng tôi vẫn chưa kịp nói gì, thì anh đã nhét vào miệng tôi một viên kẹo

"Anh đã bảo không sao rồi"

Tôi nhìn Kakashi bưng đống đồ đó chỉ bằng một tay mà choáng váng. Đây là lực tay của một thiến niên sao? Rõ ràng là lực tay của một quái vật mà!

Tôi lặng lẽ theo sau bước chân của Kakashi. Bởi vì cách tuổi nhau là một khoảng rất lớn, cho nên tôi hoàn toàn trở nên nhỏ bé khi đi sao anh, tôi chỉ có thể đứng ngang hông của Kakashi thôi

Nhưng tôi lại chẳng hề để ý đến điều đó, dường như thứ tôi nghĩ đến hiện tại, chỉ có thể là bộ quần áo của em bé mà tôi vừa mới mua giúp cho Minato thôi

Chúng có mùi khá thơm, đó là một mùi hương dễ chịu và thoải mái

"Thế khi nào Kushina-san sinh?" Kakashi bắt chuyện hỏi tôi

Tôi thầm nhẫn trong đầu, sau đó nói:"Chắc là tối nay hoặc mai gì đó"

Sau đó, tôi liền mân mê vòng tay được đan bằng ngọc thạch màu xanh biển trời. Đây là món đồ gia truyền duy nhất của tộc Hanagami mà tôi được giữ, mấy tháng trước tôi được Minato đưa cho

Tôi muốn tặng món quà này cho đứa bé, nếu đôi mắt của đứa bé cũng là màu xanh thì tuyệt biết mấy

Màu xanh thẩm của ngọc thạch tựa như phản chiếu cả thiên không. Xanh nhẹ nhàng của hy vọng, vệt trắng lượn lờ của những vệt trắng càng làm cho viên ngọc thêm xinh đẹp

"Em tự hỏi không biết tương lai của đứa bé sẽ hạnh phúc đến nhường nào nhỉ? Có lẽ sẽ thật tuyệt vời khi đứa bé ấy được lớn lên ở một thời đại yên bình"

Kakashi vẫn im lặng khi nghe tôi nói về những chuyện không thể nào xảy ra được

Tôi thừa nhận rằng tôi có ham muốn được nhìn thấy hòa bình thật, đó cũng là một tật khá xấu đối với tôi. Thẩm chí, tôi còn có thể ngồi kể và tưởng tượng ra được hàng trăm hay hàng nghìn cảnh sác của một thế giới yên bình ra sao, hay tôi sẽ trở thành một người bình thường như thế nào và hạnh phúc ra sao

Nhưng người duy nhất chịu ngồi nghe tôi nói mấy lời hoa mỹ bằng trí tưởng tượng của tôi thì chỉ có mỗi Kakashi. Bởi vì đa số mọi người đều muốn ở thực tại hơn

Nhưng mà, thực tại thật sự rất khắc nghiệt, tôi thì lại thích những giấc mộng hạnh phúc hơn

Tối hôm ấy Kakashi có nhiệm vụ, cho nên chỉ có một mình tôi ngồi chờ đợi trong nhà

Trời đã tối khuya rồi, tôi mân mê ly sữa thơm nhẹ trong tay ngồi chờ tin tốt của Minato

Bởi vì Kushina rất đặc biệt, cho nên việc sinh mổ thật sự rất khó khăn và rất cần Minato ở bên cạnh. Tôi cũng không hiểu lắm về chuyện này, nhưng nghe đâu vụ sinh nở của vợ Hokage đệ tứ là Minato phải được chỉnh chu và bảo toàn dữ lắm

Đang ngồi trong phòng, bỗng nhiên có một tiếng động lớn vang lên như xé nát cả bầu trời đêm

Đó là âm thanh của một con mãnh thú

Tôi hoàn hồn bịt tai lại, vội vàng chạy ra bên ngoài xem. Phía trước mặt tôi là khu viền của làng, một con quái vật khổng lồ xuất hiện

Nó to, màu cam sẫm cùng với chín cái đuôi đặc trưng của nó. Tôi đã từng nghe qua con mãnh thú này một lần trong cuốn trục có thuật phong ấn của Kushina. Nó được gọi là Cữu Vĩ

Con Vĩ thú đáng sợ nhất

Nó gào lên, âm thanh chói tai lại lần nữa xuất hiện, chỉ một chú vung đuôi của nó thôi mà hàng dẫy nhà cửa đã trở thành đống đổ nát

Tôi lật đật muốn bỏ chạy đi tìm kiếm Kushina và Minato

Kushina đang sinh, đây là một ngày hạnh phúc chứ không phải là ngày mà con quái vật đó xuất hiện!

Chen lẫn vào dòng người xô đẩy, tôi cố gắng lách mình tránh thoát khỏi họ, sau đó chạy thẳng vào nơi chiến trường. Nơi có mùi hương và năng lượng của Kakashi và Minato đậm nhất

Có một sợi xích vàng quấn quanh con Cữu Vĩ, và hiện tại tôi chỉ muốn lao nhanh đến nơi để tìm kiếm Kushina thôi

Nhưng nơi ấy đã bị bao bởi kết giới, tôi không thể nào vào trong được. Bỗng nhiên cơ thể tôi bị khiên lên, khi nhìn rõ thì mới thấy đó là Kakashi

"Anh Hatake-san!! Anh thả em ra đi!! Mau thả em ra đi!!"

Kakashi ôm tôi, nhưng do tôi vùng vẫn nên anh cũng khó mà ôm cho đàng hoàng:"Chỗ đó rất nguy hiểm, em tốt nhất nên đi về phía khu tản cư đi"

Tôi lập tức gào lên:"Anh đừng có quan tâm em nữa! Kushina-san đang ở đó! Cô ấy sẽ bị thương mất! Em không muốn cô ấy bị thương nên anh hãy thả em ra đi!"

"Maru! Em mau bình tĩnh nghe anh nói này! Bây giờ việc quan trọng là em phải đến khu tản cư trước đã!"

"Anh im đi! Kushina và Minato chắc chắn ở đó, họ có thể gặp nguy hiểm về tính mạng. Làm sao anh có thể bảo em rời bỏ họ để bảo vệ mạng của mình được chứ!"

Kakashi cố gắng ôm tôi lại, sau đó dùng sức nắm lấy vai tôi lắc mạnh:"Maru! Em không có khả năng ở đó để cùng chiến đấu với họ! Hiện tại em không đủ mạnh để bảo vệ họ, điều duy nhất em có thể làm và có ích nhất chính là việc em được an toàn đến khu tản cư!"

Tôi muốn cãi lại, nhưng tôi thật sự không có lời nào để biện hộ lại cả

Tôi không có mạnh, tôi là một kẻ yếu đuối, tôi yếu đuối đến mức chỉ muốn sống trong ảo mộng của bản thân mình tự tưởng tượng ra

Kakashi nói đúng, tôi chẳng làm được gì cả....

"Nhưng mà...."

Đã thấy tôi bình tĩnh hơn, Kakashi cũng bắt đầu không dùng lực nắm lấy tôi nữa:"Giờ thì tới khu tản cư đi"

Sau đó anh liền rời đi, dường như là có nhiệm vụ

Tôi ngồi đó, không nói một lời nào

Chỉ cần nghĩ đến việc bản thân vô dụng đến mức nào, tôi lại cảm thấy khó chịu

Nhưng nếu Kushina và Minato có chuyện gì xảy ra, có lẽ tôi sẽ đau khổ đến hết đời mất

Cố gắng đánh lạc hướng tâm trí của bản thân bằng cách liên tục tự động viên bản thân. Tôi ngoan ngoãn đi đến khu tản cư với tâm trạng ủ dột, chủ hy vọng mọi chuyện vẫn ổn thỏa và không ai bị thương hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top