Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13: Về làng_Kushina.

1 tuần sau, Nanamin ở làng Cát ăn chơi thoải mái, ngoại trừ cái khí hậu nóng nực thì mọi thứ đều co vẻ ổn.
Hôm nay cô phải về, cả 3 người kia biết vậy nên đến cổng tiễn cô.
- Này mấy em, đừng dùng gương mặt đưa đám đó tiễn chị chứ.

- Thời gian trôi qua nhanh quá đi, em còn chưa kịp trổ tài cho chị.

Temari nói với gương mặt thất vọng, Nanamin lạnh sống lưng gượng cười:
- Haha, để lần sau nha em...
"Hoặc vĩnh viễn đừng vô bếp nha em."
- Khi nào rảnh chị đến thăm tụi em nhé.

- Ừ, chị biết mà.

- Bảo trọng!

- Mấy đứa cũng vậy, chị đi đây.

Nanamin xuất phát, vài ngày sau cô về đến làng thì hay tin đội 7 đang đi làm 1 nhiệm vụ cấp C ở Sóng Quốc.
- Vậy ngài đã giao cho bọn họ nhiệm vụ cấp C?

Vắt chân ngồi trên ghế sofa, hưởng thụ ăn Dango và trà lá.
- Ừ.

Sarutobi lúng túng hoảng loạn nhìn ván cờ trước mặt.
- Tiến độ liệu có nhanh quá không?

Hớp một ngụm trà, mắt Nanamin điềm tĩnh nhìn Ngài đệ tam.

- Có Kakashi ở đó mọi việc sẽ ổn thôi.

- Mà sao người không cho con 1 nhiệm vụ nào đi.

Bất mãn, hung hăng chặn lại còn đường sống của Sarutobi.

- Ách, chỉ là bây giờ cháu đang ở trong đội.

Bị chặn đường sống Sarutobi quẫn bách nhìn ván cờ, liều mạng đánh vào.

- Cháu có thể làm 1 mình được mà, trước đây cũng vậy thôi.

Đi 1 nước đi, hoàn toàn chặn con đường của Sarutobi, bây giờ ông đi chỗ nào thì cũng toàn là thua kết cục.

- Đồng đội vẫn là đồng đội.

Ông thua nữa rồi, hảo đau lòng.
Nanamin bĩu môi, năm cô 10 tuổi ai đó đã bắt cô đi làm nhiệm vụ cấp B, đôi khi còn phải hỗ trợ Anbu làm nhiệm vụ cấp A và S.
Chán nản bước ra khỏi văn phòng, ai ngờ lại còn bị dính mưa nữa chứ. Nanamin để 2 tay lên đầu tăng tốc chạy về, chợt cô thấy trước cửa nhà mình có ai đó.
Mái tóc đỏ đặc trưng của tộc Uzumaki, mắt xanh, còn ai ngoài phu nhân Ngài đệ tứ - Uzumaki Kushina. Kushina:
- Hm..., không biết bao giờ trời mới hết mưa nữa... ắt xì!

Tiếng bước chân càng gần đến chỗ Kushina, cô ngước thì thấy 1 cô gái tóc đỏ giống như mình.
- Làm ơn né qua 1 bên, cái cửa...

- A, cô xin lỗi.

Kushina vội né qua 1 bên, Nanamin mở cửa, sau đó đứng đó như đang suy nghĩ gì đó rồ quay sang nhìn Kushina.
- Cô có muốn vào không?

Kushina hơi bất ngờ 1 chút rồi bước vào nhà, Nanamin đưa cho cô cái khăn còn bản thân thì vào bếp đun nước.
- Con sống 1 mình sao?

- ... Vâng.

Nanamin bưng ra 1 cốc nước và 1 dĩa bánh quy, đặt lên bàn mời Kushina.
- Cảm ơn con nhé.

Nanamin gật đầu, nhìn Kushina nói:
- Cô có thể dùng nhà tắm nếu muốn.

- À... không cần đâu.

- Tôi không muốn bị đồn là phu nhân Hokage sau khi ở nhà tôi thì bị cảm, tôi sẽ tìm quần áo cho cô.

- À ừm, vậy cảm ơn cháu.

Nanamin gật đầu rời đi, Kushina cũng bắt đầu tắm.
1 lát sau, Kushina khoác tạm cái khăn choàng ban nãy Nanamin đưa, định bụng là ngồi chờ con bé quay lại nhưng hình như có gì đang hối thúc cô đi xung quanh căn nhà. Khi định thần lại, cô phát hiện mình đang ở trong một căn phòng, bên trong chỉ có mỗi 1 cái giường, 1 cái tủ và 1 cái bàn học, trên cùng là 1 khoảng trống có 1 cái rèm che lại. Điều khiến cô chú ý nhất là 1 phần rèm bị rớt xuống để lộ đằng sau là hình của Minato mấy năm trước. Kushina ngạc nhiên, tay định vén tấm rèm lên thì...
- Không ai nói với cô khi chưa được sự đồng ý của người khác thì không nên tự ý đụng vào đồ vào của họ sao?

Nanamin đứng ở cửa nói, trên tay là bộ quần áo.
- A Nanamin, cô chỉ...

- /cắt ngang/ Ngài đệ tứ đang chờ cô ở dưới.

Kushina bước ra khỏi căn phòng đó, trong lòng vẫn còn suy nghĩ. Đến khi cô thay đồ xong bước xuống dưới thì thấy Minato đang ngồi đối diện Nanamin. Minato vội đứng dậy:
- Kushina, anh xin lỗi vì đến trễ, em không sao chứ?

Kushina mỉm cười lắc đầu:
- Em không sao, may mà gặp Nanamin.

- Cảm ơn con nhiều nhé, làm phiền con rồi.

- /lắc đầu/ Không sao, 2 người nên về đi, trời sắp tối rồi.

- Được, vậy chúng ta đi trước.

- Cảm ơn con ngày hôm nay, tạm biệt.

Nanamin tiễn Kushina và Minato ra về rồi đóng cửa lại, lưng dựa vào cửa từ từ tụt xuống. Nanamin ngồi đó ôm gối, đầu gục vào đó. Kuro bên trong tiềm thức hỏi;
"Nhóc ổn chứ?"

"Không sao, tôi quen rồi."

"Mà nhóc nên cẩn thận hơn đi, ta dám cá Kushina đang bắt đầu nghi ngờ rồi đó."

"Có lẽ..."

Phù
Tấm rèm ban nãy bỗng bị gió thổi bay lên, để lộ đằng sau là những bức ảnh cô lén chụp cùng 3 người.
Trên đường về nhà, tâm trạng Kushina cứ lo lắng không yên, đến cả cơm cũng chỉ ăn được nửa chén. Minato lo lắng:
- Kushina, hôm nay em ăn ít thế? Hay là cảm rồi?

Nói rồi Minato đặt tay lên trán Kushina nhưng cô lại gạt ra, lắc đầu nói:
- Không phải, chỉ là em đang suy nghĩ chút chuyện thôi.

- Chuyện gì thế?

- Là về đứa trẻ đó...

- Ý em là Nanamin sao, có chuyện gì à?

- Thật ra ban nãy em thấy trong phòng con bé có ảnh của anh.

- Ảnh của anh?

- Ừm, là của mấy năm trước khi cửu vĩ xuất hiện. Lúc đó 1 hình ảnh đã xẹt qua đầu em.

- Em đã nhìn thấy gì?

- E... em thấy hình ảnh 1 bé gái thương tích đầy mình, nhìn về phía em nở 1 nụ cười buồn....

- 1 bé gái bị thương sao?

- H...hơn nữa...

Mặt Kushina tái đi, tay nắm chặt lại run rẩy:
- Bé gái đó... rất giống với Nanamin....
--------------
Au: Nhấn sao đi nào, đừng quên comment nữa nha.
💕💕💕💕💕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top