Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Naruto liền kéo tay Hiromi vào quán Ichiraku ramen để cùng nhau thỏa mãn hai chiếc bụng đang đói.

"Giới thiệu với cậu, đây là quán mì gắn liền với mình, quán Ichiraku Ramen."_Naruto vỗ ngực tự hào nói với nàng.

"Đây là lần đầu tớ đến đây đó."

"Nếu vậy thì hôm nay ta sẽ miễn phí cho cháu nhé. Xem như là quà cho buổi làm quen!"_Ông Ichiraku niềm nở đề nghị.

"Dạ thôi ạ, thật ra cháu cũng có mang ít tiền theo bên mình nên..."_Chưa để nàng nói xong thì Naruto đã lên tiếng rằng cũng muốn được như nàng.

Ông Ichiraku dù có chần chừ một lát nhưng cũng vui vẻ thỏa hiệp với cậu. Thấy cảnh này, Hiromi mơ hồ thấy cảnh con trai đang nũng nịu phụ thân để có thể đòi món đồ mình yêu thích. Nàng vô thức mỉm cười. Thấy cảnh này, ông Ichiraku và Naruto cùng nhau dừng lại để ngắm nụ cười ấy. Dưới hai ánh nhìn chăm chăm như thế, nàng có hơi giật mình.

"Trên mặt con dính gì sao hả bác, Naruto - kun?"

"Cậu cười lên đẹp lắm đấy Hiromi - chan!"_Nghe cậu nói thế nàng có hơi ngại ngùng.

"Cháu tên gì vậy cô bé?"_Bác Ichiraku tò mò hỏi nàng.

"Dạ, Con tên là Hiromi, Harada Hiromi ạ! Có chuyện gì vậy bác?"_Nàng thành thật trả lời.

"Vẻ đẹp của đại dương? Quả là một cái tên xứng với cháu đấy!"_Ông nghe thế liền mỉm cười trấn an cô bé.

'Vẻ đẹp của đại dương'? Đây là lần đầu tiên nàng mới được nghe ý nghĩa của cái tên 'Hiromi'. Quả thực ý nghĩa của nó rất trù tượng! Có vẻ bác ấy còn muốn trò chuyện thêm nữa nhưng nồi mì bên cạnh lại không như thế, nó đang sôi sùng sục nên bác phải đi làm mì cho hai đứa nhỏ ngay.

Trùng hợp thay, Shikamaru và Choji lúc ấy đi dạo qua thấy hai người cũng cùng nhau đi vào quán. Nghe thấy có tiếng động, nàng quay lại.

"Shikamaru và Choji? Thật không ngờ lại gặp hai cậu ở đây. Chúng ta cùng ngồi xuống nhé!"

Nàng tính sau khi ăn xong sẽ đi tìm Shikamaru. May thay, cậu ấy đúng lúc xuất hiện, còn đi cùng với Choji nữa. Điều này nằm ngoài dự đoán của Hiromi, nhưng nàng lại là người vui vẻ nhất trong cả đám. Sau khi lên tiếng giới thiệu mọi người với nhau, nàng không ngờ rằng, tất cả mọi người đều học chung lớp ở học viện Ninja. Tất cả người bạn của nàng đều quen biết nhau, đây là điều mà nàng mong muốn nhất. Thế là bốn người trò chuyện rộn rã trong quán Ichiraku cùng với nhau. Chính vì quá chú tâm vào cười nói với những người bạn, Naruto và Choji, nàng lại không chú ý rằng, vẫn luôn có một người vẫn luôn ngắm nhìn nàng.

.

.

.

Sau khi dùng bữa xong, nàng xung phong là người ở lại thanh toán. Sao ba người kia có thể chấp thuận được? Nàng phải mất một hồi mất có thể thuyết phục được?

"Nếu thế thì lần sau các cậu trả lại cho tớ là được."_Hiromi mỉm cười xua tay.

Hiromi hiểu rất rõ, bản thân nàng có khả năng thuyết phục người khác. Vì nàng có thể đặt mình vào cị thế của người khác nên có thể dễ dàng hiểu họ cần gì. Nên không khó hiểu khi Naruto, Shikamaru và Choji đều thoả hiệp khi nghe nàng nói vậy. Họ liền đi ra ngoài để đứng đợi nàng.

Ông Ichiraku thấy thế, ngay lập tức thiện cảm với cô bé Hiromi càng tăng cao. Ông thật sự có cảm giác rằng, nếu nàng là con gái của ông, ông nhất định sẽ bao bọc con bé với tất cả điều tốt đẹp nhất mà ông có được. Nàng thấy các bạn mình đều ra ngoài rồi thì liền lấy tiền ra để trả. Ông thấy vậy liền lên tiếng rằng nàng chỉ cần trả hai tô thôi. Nàng mỉm cười với ông rồi vẫn đưa đủ tiền của bốn tô trả ông. Trước khi nàng bước ra khỏi quán thì ông đã gọi cô bé lại.

"Này Hiromi, cháu chắc vất vả lắm nhỉ? Khi đã là người được chọn từ khi sinh ra? Mỗi khi cháu cảm thấy mệt mỏi thì cháu cứ đến đây. Mọi người vẫn sẽ luôn dang tay đón chào cháu."_Ông Ichiraku thấy những cử chỉ từ đầu đến giờ của nàng là cũng hiểu được nàng đã phải huấn luyện về lễ nghi nhiều đến mức nào. Từ lúc biết được con bé là người của gia tộc Harada thì ông đã ngờ ngợ hiểu được con bé đã được giáo huấn nghiêm khắc đến nhường nào.

Ai trong cái làng này mà không biết, chủ gia tộc Harada nghiêm khắc với người kế nhiệm? Dù có đi ngang qua khuôn viên tộc Harada, họ cũng đã nghe được những lời quát mắng hết sức thậm tệ. Họ sao có thể tưởng tượng rằng, bậc sinh thành nào lại có thể tuôn những câu hết sức nặng nề lên con cái như thế? Vì điều đó, ông rất thương cô bé trước mặt này. Trong lúc ăn, ông vô tình thấy những vết chai trên tay một đứa nhỏ chỉ mới khoảng 3 tuổi? Thậm chí là vài vết sưng đỏ khiến nàng hơi khựng khi cầm đũa để ăn. Ông không thể hiểu nổi, sao họ lại nhẫn tâm với một cô bé đến vậy?

Hiromi có hơi khựng người lại, nhưng cũng rất mau chóng lấy lại bình tĩnh vốn có của mình.

"Vâng, cháu sẽ thường xuyên đến đây hơn, cảm ơn bác nhiều ạ!"

Hiromi không vội rời đi, mà nàng còn quay lại để bày tỏ lòng biết ơn đối với một người dù mới gặp nhau lần đầu nhưng ông đã đồng cảm với hoàn cảnh của nàng. Khoảnh khắc Hiromi quay lại, khoảnh khắc đôi mắt xanh ấy nhìn thẳng vào ông Ichiraku, ông như lặng người đi, cái cảm giác nhận được sự biết ơn sâu sắc kia làm ông suýt bị choáng váng. Ông như muốn như không mà rơi nước mắt vì số phận khắc nghiệt của cô bé 3 tuổi ấy.

Ông cứ lặng người như thế, cho đến khi nghe được tiếng cười nói của mấy đứa nhỏ ở bên ngoài.

__________
Tôi ngoi lên lại nè! Xin lỗi vì để mấy bồ chờ lâu nhé!

-31.07.2024-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top