Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 12: thỏ thỏ ở đâu!?

Lúc đầu thì nói Athanasia và Jennet bằng tuổi, nhưng lúc sau lại bảo Jennet hơn Athanasia một tuổi.

Thế là thế nào?

Ai cho mình biết thông tin chính xác với!!!?

_______________________________
"Như thế nào?"

"Nàng tỉnh rồi sao?"

"Ma lực trong người nàng so với lúc trước dâng lên quá nhanh, thân thể nàng không chịu được".

"Ma lực của nàng không giống với ma lực của hoàng tộc, ma lực của hoàng tộc chúng ta quen thuộc hơn".

"Ma lực nàng có chút táo bạo nhưng cũng không gây thương tổn đến nàng, quá kì quái, nó dịu hơn rất nhiều rồi."

"Hình như đó là do cảm xúc kích động ảnh hưởng cho nên ma lực mới như thế này."

Cái gì cảm xúc kích động? Không đúng, phải là Athanasia mới đúng. Có nhầm lẫn gì không?

Mình hoàn toàn rất bình thường

......

......

"Thuốc ngủ ? Nàng cũng không có dấu hiệu uống thuốc ngủ, thân thể cũng rất bình thường."

"Chúng ta gây một chút ma pháp sẽ giúp nàng giảm đi một chút mệt mỏi. Thần không chắc ma lực ổn định sẽ kéo dài bao lâu, công chúa phải nhanh tróng học tập nắm bắt nó."

Esmeralda mơ màng nghe loáng thoáng có người như vậy nói chuyện.

"Được rồi, lui ra đi".

"Vinh hạnh và phước lành trải dài Obelia".

Cạch___

Âm thanh đóng lại cửa.

"Tỉnh?". Giọng nam trầm thấp.

Esmeralda cánh mắt run run sau đó dần dần mở.

Mờ mịt bóng dáng cao lớn trở lên rõ ràng. Màu vàng kim màu tóc, đá quý lạnh lẽo con ngươi, khuôn mặt với những đường nét như tượng tạc...

"Không chào hỏi một chút sao?".

Âm thanh cũng như vậy quen tai, trầm thấp và lạnh lẽo.

Là Claude a...

[Đứa nhỏ này có hay không học lễ nghi vậy? Lần trước cũng là như thế].

"Buổi sáng tốt lành, phụ thân đại nhân".

[Phụ thân đại nhân?].

Claude hơi cau mày nhưng hắn cũng không nói gì.

"Có chuyện gì thế?"

Esmeralda ngồi dậy nhìn xung quanh. Nơi này cũng không phải phòng của cô. Cái này mềm mại giường, cái này nhàn nhạt mùi tuyết tùng, đây chính là phòng của Claude.

Sau một lần bị bắt gặp Esmeralda trèo lên giường trộm ngủ, Claude hắn đã dậy đúng giờ thế cho nên Esmeralda không còn cùng cái giường này gặp nhau nữa.

Nhưng sao mình lại ở đây?

Nhìn vẻ mặt mộng bức của Esmeralda, Claude kiên nhẫn giải đáp.

"Ta bảo bọn họ mang ngươi đến".

"Ta cần dùng pháp sư đối ngươi một ít kiểm tra".

"Ai ngờ tới bởi vì ngu xuẩn không nắm giữ ma lực khiến ma lực loạn lên".

Esmeralda nghe vậy mắt trợn trắng.

Ngươi mong đợi gì vào một đứa trẻ mới năm tuổi sẽ nắm giữ ma lực? Ta còn không có học qua sao có thể nắm giữ? Ngươi không phải cái ngốc tử đi, như vậy thường thức cũng không biết!?

Esmeralda ánh mắt một lời khó nói hết nhìn Claude, không che dấu khinh bỉ cùng xem kẻ ngốc ánh mắt.

Claude:........

Đứa nhỏ này...Cùng Athanasia khi cùng hắn tiếp xúc một chút cũng không giống.

Lần đầu tiên cùng Esmeralda một mình nói chuyện, Claude không biết phải nêu cảm nghĩ thế nào...

Quá khó chung đụng, nàng không kiêng nể cái gì.

"Ta sẽ sắp xếp vào chương trình các ngươi về như thế nào ổn định ma lực". Claude tránh đi Esmeralda tầm mắt, hắn bình tĩnh nói.

Cốc cốc____

Nghe tiếng đập cửa, Claude không cần đoán cũng biết là ai đến: "vào đi".

"Đến rồi sao?".

Claude ngồi vắt chân trên ghế nhìn vào cửa hai người cõng nhau.

"Thần vừa rồi giữa đường gặp công tước Rose ".( Ijekiel papa)

"Ngài ấy có ý định muốn gặp bệ hạ, nhưng thần đã nói là để lần sau bởi vì bệ hạ không thượng triều".

"Đó là chú tiểu bạch!" Athanasia nhanh tróng đoạt đáp.

[Hừ hừ, mình đã trào phúng gã nhưng gã không thể làm gì mình, hừ hừ!].

"Tiểu bạch?" Claude bị gợi lên tia hứng thú.

"Tại vì chú ấy giống chó tiểu bạch!".

[A!? Esme nhỏ bé đã tỉnh!] Athanasia chú ý đến Esmeralda đầu nhỏ thăm dò.

Athanasia từ trên lưng của Fellix nhanh tróng nhảy xuống, Fellix không lường trước được nàng sẽ có hành động như vậy, Fellix vội vàng cuống quýt đỡ không cho Athanasia ngã xuống.

Vì vậy Athanasia cũng không có chú ý đến Claude che miệng  quay sang bên khác cười.

Nhưng Esmeralda nằm trên giường lại thấy, bởi vì hắn quay mặt đi che miệng người vừa lúc hướng về phía cô.

Hai người ánh mắt chạm nhau.

Esmeralda:......

Claude tươi cười cứng đờ:......

"Khụ..." Hắn dường như không có việc gì vẻ mặt bình tĩnh quay mặt trở lại.

"A, là cái muội tao". Esmeralda bình phán một tiếng.

Giọng điệu hiểu rõ, lại thêm kéo dài từ "A".

Thương tổn không lớn nhưng vũ nhục tính cực cường.

Claude:........

Trắng ra mà đối hắn trào phúng.

Cái con bé này...

Hắn lại không thể đối nàng trừng mắt nhìn, nàng cũng không giống Athanasia, nàng đâu có sợ.

Chẳng nhẽ đánh nàng? Như vậy thì có vẻ hắn quá cặn bã, cùng con nít chấp nhặt.

Liền làm lơ đi.

Claude đã học được khi cùng Esmeralda đối đáp, câu nào khiến mình không ưng ý liền làm lơ là được.
...........
.........

Bịch bịch___

Athanasia chạy đến phía giường Esmeralda.

"Đã tỉnh dậy sao Esme bé nhỏ!".

Esme bé nhỏ?

Claude vẻ mặt thoáng chốc mờ mịt.

Còn rất mới lạ, lần đầu hắn nghe Athanasia gọi Esmeralda như vậy, nhưng cũng có lẽ không phải lần đầu mà là hắn không để ý tới.

"Esmeralda dậy rồi sao?" Fellix cũng chú ý tới, hắn tươi cười ôn hòa tiến lại gần phía giường.

Nhìn ba người không coi ai ra gì vui vẻ ấm áp, Claude bỗng cảm thấy trong lòng có một tia bực bội cùng cảm giác chính mình không hợp nhau.

Athanasia có thể chân thật cười rộ lên, trong ánh mắt tràn đầy ấm áp cùng mật ngọt.

Fellix như vậy ôn hòa mỉm cười, đối với hai đứa trẻ không tự giác thả lỏng thanh âm cùng trong mắt chứa đầy dung túng.

Esmeralda tuy rằng không có giống như cái ngốc tử tươi cười nhưng rõ ràng khuôn mặt đứa bé ấy cũng toát ra tâm tình vui vẻ, cả người thả lỏng. Nàng đối với hai người có cảm giác an toàn và một chút không nhận thấy được ỷ lại.

"Fellix Robaine, ngươi càng ngày càng giống cái bảo mẫu" Claude bỗng nhiên nói.

Hắn đối Fellix hô cả tên lẫn họ.

"?".

"Có, có sao?" Fellix ngượng ngùng gãi gãi đầu.

[Đúng là như vậy thật, nhưng Claude bây giờ mới biết sao? Nếu là ngày thường hắn nhìn thấy Fellix như thế nào cùng Esmeralda chung đụng chắc chắn sẽ không thể tin được mà há hốc mồm đi!?].

[Hehehe, biểu tình của hắn chắc chắn sẽ rất thú vị. Bởi vì rõ ràng hắn phái kỵ sĩ đến bảo vệ, nhưng cuối cùng lại chuyển nghề trở thành bảo mẫu].

Athanasia cười trộm.

"Đúng vậy, ngươi giống hệt cái bảo mẫu!" Claude nhìn Fellix chằm chằm.

"Có thể là các nàng rất đáng yêu, nhịn không được quan tâm, bệ hạ cũng thấy vậy đúng không?".

[Anh ấy muốn chết sao mà hỏi bệ hạ là chúng ta có hay không đáng yêu!!!]. Nghe được lời này Athanasia trừng lớn mắt.

"Nga" Claude nhàn nhạt đáp lại, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Fellix.

[Cái này phản ứng] Fellix.

[Cái này biểu cảm] Athanasia.

[THẬT SỰ RẤT GIỐNG!] Athanasia cùng Fellix tiếng lòng đồng thanh.

Giống cái gì!? Esmeralda nghi hoặc.

Tiếng lòng cũng không cần như vậy úp úp mở mở đi.

Claude: nhìn chằm chằm.

Nhưng mà dần dần sau đó, Fellix cảm giác chính mình không thở nổi. Bởi vì...

[Tại sao ngài ấy cứ dùng ánh mắt như vậy nhìn mình!!! Mình lại làm gì sai sao?].

"Fellix Robain".

"V... Vâng!" Fellix lập tức thẳng lên sống lưng.

"Ngươi không có việc gì làm à?" Ngữ khí dò hỏi nhưng ánh mắt hoàn toàn không có độ ấm, giống như câu tiếp theo ngài ấy sẽ nói là: mang ra pháp trường, chém!

[Không phải là bệ hạ bảo mình trở thành kỵ sĩ cho công chúa sao? Cả hai công chúa ở đây thì mình còn có việc gì?].

Fellix phun tào trong lòng, nhưng đầu óc hắn cơ linh thực. Với bao năm  bên người hắn cũng sẽ đoán một chút Claude ý tứ.

Claude: nhìn chằm chằm.

"Thần lui ra trước ạ". Fellix đổ mồ hôi, hắn nhanh tróng cần rời khỏi.

[Claude có ý đuổi mình, sao vừa rồi mình trì độn không nhận thấy được nhỉ?].

"Phước lành và quang minh vĩnh hằng trải dài Obelia xinh đẹp...".

Esmeralda nhìn theo bóng dáng Fellix biến mất sau cánh cửa, ánh mắt không khỏi ám trầm.

Bởi vì chuyện ngày hôm qua Athanasia cảm xúc mất khống chế cho nên Esmeralda mới không để ý tới. Hiện tại mới có thời gian nghĩ kĩ lại.

Fellix có phải hay không giống như lần trước cố ý để Athanasia nghe thấy.

Bỗng nhiên cổ áo bị túm, cả người bị xách lên cao. Esmeralda giật mình hoảng loạn.

"A!".

Nhìn biểu tình mờ mịt cùng hoảng loạn xuất hiện trên khuôn mặt của Esmeralda, Claude mới cảm thấy đứa nhỏ này còn có một chút sức sống mà không phải lạnh băng con rối.

Nghĩ vậy, khóe môi hắn hơi nhếch lên, giọng nói cũng ấm không ít: "Nghĩ cái gì đâu? Như vậy thất thần?".

Claude đặt nàng lui vào phía góc trong cùng Athanasia ngồi cạnh.

Vừa rồi hắn cũng xách lấy Athanasia như xách lấy Esmeralda.

Giống như sắp xếp trưng bày búp bê!

Claude ngả người xuống đệm, mảnh vải trên người mở ra để nộ mảng trắng cơ ngực cùng rắn chắc hoàn mỹ cơ bụng.

"Claude".Esmeralda đối hắn gọi nhỏ.

"Hửm?"

Esmeralda không có thưởng thức cái gì cơ ngực, cô cần có chuyện muốn hỏi một chút.

"Giáo phụ từ nhỏ đã luyện tập trở thành kỵ sĩ sao?".

"Giáo phụ?" Claude thanh âm nghi hoặc. Hắn không có trả lời câu hỏi trước.

[Lần trước Esme hình như cũng gọi Fellix là giáo phụ?].

"Tại sao ngươi lại gọi Fellix là giáo phụ".

[Cùng Fellix nhanh như vậy liền quen thuộc? Ngay cả cha đỡ đầu cũng nhận?].

"Bởi vì giáo phụ chính là giáo phụ".

"Nhưng ngươi không cùng Fellix hoàn thành nghi lễ nhận con đi? Như vậy sẽ không bị thừa nhận".

"Mới không cần!" Esmeralda bĩu môi: "Người là sống, quy củ là chết. Ta mới không cần cái gì lễ nghi, ta nhận định giáo phụ thì hắn chính là ta giáo phụ".

Claude nhìn chằm chằm Esmeralda, hắn dơ lên bàn tay chạm nhẹ vào đầu cô, nhưng không có dùng lực đạo xoa xoa.

Xúc cảm không tồi... Tóc thực mềm...

"Ngươi thực quật, thực cứng đầu...".

[Rất giống nàng ta...].

|Esme nhỏ bé thật giống ngươi a, giống nhau đều cố chấp| khe khẽ tiếng thở dài giống như gió lướt nhẹ Esmeralda cứ ngỡ chính mình nghe nhầm.

Cái gì vậy?

Esmeralda nghi hoặc nhìn về phía Athanasia.

Athanasia :?

[Sao thế? Sao bỗng nhiên nhìn mình? ] Athanasia vẻ mặt nghi hoặc.

[A, đúng rồi, mình có cái kẹo, chẳng nhẽ Esme nhỏ bé phát hiện].

Athanasia lấy lấy ra từ cạp lưng một cái kẹo mút, đưa cho Esmeralda: "Cho, Esme nhỏ bé!".

Esmeralda nhận lấy cũng không ăn, cô nhàn nhạt nhìn qua Athanasia sau đó quay đầu đi.

Không phải cái này cộc lốc vừa nói chuyện.

Chẳng nhẽ mình thật sự nghe nhầm.

Esmeralda sự chú ý trở lại đến vấn đề chính. Suýt chút nữa quên mình vừa muốn hỏi gì

"Claude". Esmeralda gọi hắn một tiếng.

"Hửm? Ngươi gọi thẳng ta tên?".

Claude cau này, ánh mắt không vui.

[Nàng có học qua lễ nghi không thế?].

Thực xin lỗi, đúng thật là ta không có học qua lễ nghi. Esmeralda trong lòng mặt vô biểu tình đối hắn nói.

Học cái gì lễ nghi?

Mất thời gian lại phiền toái, học tập dùng dao nĩa là đủ rồi!

"Claude" Esmeralda kiên nhẫn gọi hắn một tiếng.

Claude không đáp lại, hắn vẫn nhìn chằm chằm cô.

[Ngu ngốc Esme! Sao có thể gọi thẳng tên như vậy, phải gọi papa a, hắn sẽ tức giận cho coi!] Athanasia vẻ mặt hận sắt không thành thép, rất muốn chạy lên thay Esmeralda nói lời nói.

Hắn mới không phải ta papa.

"Phụ thân đại nhân". Hắn là ta plastic papa, công cụ papa, trên danh nghĩ phụ thân đại nhân.

"Gọi papa" Claude mở miệng.

Hắn cảm thấy gọi "Papa" giống như Athanasia gọi hắn, còn rất mới lạ, hắn muốn được gọi như thế.

Esmeralda theo thói quen nhàn nhạt "nga" một tiếng ngay sau đó giống như nghĩ đến cái gì, Esmeralda vẻ mặt biến đổi.

"Gì cơ?" Esmeralda vẻ mặt mờ mịt.

Claude:........

Hắn vừa rồi nghe rõ nàng "nga" một tiếng, đừng tưởng hắn không nhìn thấy nàng vừa biến đổi sắc mặt! Hắn lại không mù, nàng cố tình tình đi!?

"Gọi papa".

"Gọi gì cơ?".

"Papa".

"Ơi!" Esmeralda gật gật đầu đáp lại.

Claude:...........

Athanasia :..........

Athanasia : Aaaaaaa

[Esme nhỏ bé! Đừng chêu đùa hắn được không tuy rằng vẻ mặt hắn bị chêu đùa rất thú vị nhưng mà hắn tính tình bất ổn định. Đừng tìm đường chết nữa Esme!!!].

Claude vẻ mặt có vẻ mệt mỏi, hắn xoa xoa đầu mình.

Claude : nói chuyện với đứa nhỏ này thật mệt...

Claude liếc mắt nhìn Esmeralda, bỗng nhiên nói.

"Fellix từ nhỏ đã được bồi luyện trở thành bên ta kỵ sĩ".

Esmeralda vẻ mặt mờ mịt nhìn hắn, hai giây sau mới nhận ra hắn trả lời câu hỏi của mình lúc ấy.

Sau đó Claude thấy Esmeralda lại tiếp tục ngẩn người, Claude không để ý tới Esmeralda nữa hắn quay sang đối Athanasia nói: "Lại đây".

Hắn cần có thứ gì đó phải an ủi, tuy rằng Athanasia có chút nhiều lời cũng ngốc ngốc nhưng nàng lại có thể làm tâm tình của hắn vui hơn.

Esmeralda chính mình ngả người nằm xuống giường, đầu nhỏ linh cơ lại tiếp tục phân tích chuyện của ngày hôm qua.

Fellix nhất định là cố ý để Athanasia nghe thấy hắn cùng Athanasia nói chuyện. Bởi vì một người kỵ sĩ như hắn phải được dạy dỗ đề cao cảnh giác, huống chi hắn là kỵ sĩ hầu cận, tính nhạy bén phải lớn hơn nữa. Bởi vì trong cung rất nguy hiểm phải cảnh giác để bảo vệ chủ nhân.

Vì thế không lý nào hắn không phát hiện ra có người nghe lén hắn, mà người nghe lén hắn chỉ là đứa bé 5 tuổi tràn đầy sơ hở.

Nhưng mà hắn vì sao phải cố ý như vậy? Hắn muốn Athanasia nghe biết hiểu cái gì? Chẳng nhẽ là giống như lần trước ám chỉ.

Nhưng Fellix không nghĩ tới là Athanasia suy nghĩ có chút khác người lại còn ngốc ngốc, nàng cũng không bắt được trọng điểm trong lời nói của hắn vì vậy Athanasia mới chạy ra la lối.

Có lẽ Fellix lúc ấy cũng không đoán trước được Athanasia sẽ có hành động như vậy, hoặc có thể là hắn quá đề cao một đứa bé, cho nên Athanasia đã phản ứng ngoài dự đoán của hắn.

Nhưng hắn không có ý xấu, biết được Athanasia hiểu nhầm lại nghĩ theo một chiều hướng tiêu cực, hắn đã vội vàng giải thích.

Tâm tình lúc ấy của hắn là nôn nóng cùng hoảng loạn, cuống quýt. Dần về sau có chút kích động cùng sợ hãi bởi vì Athanasia cảm xúc cũng không ổn định.

Lúc sau Lilian cũng giống như bọn họ.

Ba người nối tiếp, trộn lẫn tiếng lòng.

Athanasia gào thét trở thành một chuỗi vang âm chói tai.

Lilian hoảng loạn, cùng lúng túng.

Fellix bối rối, tiếng lòng hắn trở thành một chuỗi loạn mã.

Mỗi khi cảm xúc dâng cao tiếng lòng cũng sẽ trở lên cao, cho nên ngay cả bình thường nhỏ nhẹ Fellix cũng có thể vô cùng ồn ào.

Cảm xúc bọn họ trào ra quậy lại với nhau. Áp lực cảm xúc, hoảng loạn sợ hãi cảm xúc.

Chính là vì như thế Esmeralda mới không chịu tải được, ma lực loạn lên, thân thể tự động mở ra hình thức bảo hộ cưỡng chế thoát tuyến (ngất đi).

Cho nên sau đó Fellix mới như vậy áy náy, tiếng lòng của hắn cũng thực đạm đi. Có lẽ lần sau hắn sẽ không nhắc lại chuyện này nữa.

Bởi vì Fellix sẽ không đối Esmeralda tiến hành ám chỉ nhắc nhở, Esmeralda có vẻ không bận tâm, hắn nhắc cũng vô ích.

Athanasia thì càng không, bởi vì lần này hắn lật xe. Athanasia hành động khác xa so với hắn dự đoán, bởi vì lần trước Athanasia hình như cũng theo hướng hắn ám chỉ làm hắn hiểu lầm Athanasia đoán được hắn ám chỉ, nhưng lần này hắn nhận ra ngay từ ban đầu Athanasia đã hiểu làm quan hệ của Claude với Diana.

Đúng vậy, suy nghĩ của Athanasia quá trắng ra, nàng không nghĩ như vậy nhiều cho nên dễ gây hiểu lầm.

Cũng may Athanasia cảm xúc tới nhanh đi cũng nhanh. Hôm nay dường như nàng quên mất ngày hôm qua cảm xúc kịch liệt.

"Bài hát đó con đã quên rồi ạ".

Bỗng nhiên Esmeralda nghe được Athanasia như vậy nói.

"Esmeralda, ngươi biết hát bài "thỏ thỏ đêm khuya" sao?".

Esmeralda vẻ mặt mộng bức: Ta đã bỏ quên tập nào rồi sao? Sao bỗng nhiên lại hỏi ta bài hát?

"Thỏ thỏ đêm khuya?" Athanasia cũng nhìn về phía Esmeralda.

[Chưa từng nghe đâu].

"Lần trước con mơ ngủ có nhắc đến bài hát này" Claude mí mắt hơi rũ xuống.

[A? Lần trước, hình như có chuyện như vậy, lúc ấy Esmeralda nói mớ đánh thức Claude] Athanasia nhớ ra.

"Con biết hát sao? Ta muốn nghe thử".

Hắn gọi mình là "con"? Esmeralda chớp mắt kinh ngạc.

"Ta muốn nghe nó, nó là bài hát ru sao?" Claude nâng lên ánh mắt nhìn Esmeralda.

Athanasia vẻ mặt cũng tò mò, cô ghé vào gối.

[Mình cũng chưa từng nghe qua đâu].

"Thỏ thỏ đêm khuya?"

Esmeralda lặp lại tên bài hát, sau đó hai người có chút sững sờ. Bởi vì Esmeralda biểu tình lúc này thực ôn nhu, sóng mắt dường như lưu chuyển, mật ngọt cùng ấm áp đều toát lên qua ánh mắt. Esmeralda nhớ về cái gì.

"Ta đã nhớ ra nó! Sao ta có thể quên được đâu" Esmeralda cười rộ lên, nàng bừng bừng tỏa sáng tràn đầy sinh mệnh.

Esmeralda ghé tới gần bọn họ, trong trẻo hài đồng tiếng ca lúc này vang lên lời hát.

"Tili Tili Bom

Em yêu hãy nhắm mắt lại nào."

"Ai đó đang bước ngoài kia.

Và gõ cửa nhà em."

"Tili Tili Bom

Những chú chim đêm đang cất lên tiếng hót."

"Hắn ta đã ở trong nhà rồi.

Ở trong nhà những đứa trẻ còn thức đấy."

"Hắn ta bước...

Hắn đang đến bên ngươi...

Gần hơn nữa....".

"Tili Tili Bom.

Bé con à ngươi có nghe thấy ai đó đang ở gần đây không?.

Thoáng ẩn hiện ở góc phòng kia kìa.
Nhìn chằm chằm vào ngươi".

"Tili Tili Bom

Màn đêm tối che giấu mọi thứ".

"Hắn đang ở sau ngươi kìa

Và hắn sẽ có được ngươi".

Athanasia: có gì đó sai sai. O.O

"Hắn ta bước...

Hắn đang đến bên ngươi...

Gần hơn nữa....".

Athanasia: A? (°ロ°) !

"Tili Tili Bom

Bé con à ngươi có nghe thấy ai đó đang ở gần ngươi không?".

"Thoáng ẩn hiện ở góc phòng kia kìa.

Nhìn chằm chằm vào ngươi...".

"Tiếng chân hắn đang đến gần...

Gần hơn nữa...

Và... Nó ở ngay bên cạnh ngươi".

Quỷ dị hài đồng thanh âm cùng nhẹ nhàng âm điệu nhưng lời hát lại trái lại quỷ dị.

Vừa dứt lời Esmeralda nhìn thoáng vẻ mặt hai người, quả nhiên giống như dự đoán.

Athanasia:.......QAQ

Claude:........

[Aaaaaa, cái này căn bản không thể ngủ được. Đây căn bản không phải cái gì bài hát ru ngủ!] Athanasia sợ hãi gào thét. Vẻ mặt tái nhợt.

Claude:......

Claude :..... Thỏ thỏ ở đâu!?

Esmeralda đối Claude một điểm tán đồng.

Claude thành công rút ra trọng điểm.

Trước đây Esmeralda cũng từng như vậy thắc mắc quá, sau đó mama cười nói: "Như vậy tựa đề sẽ rất đáng yêu ~".

____________________

Claude: nhìn chằm chằm (=①ω①=)

Fellix: Ta làm gì sai sao!? (• ▽ •;)

___   

EQ cao: suy nghĩ của ngươi quá trắng ra, ngươi quá đơn thuần nên không nghĩ như vậy nhiều cho nên dễ gây hiểu lầm, xin lỗi từ giờ ta sẽ không khiến ngươi bối rỗi như vậy nữa.

EQ thấp: không ngờ tới ngươi như vậy ngốc, ám chỉ như vậy cũng nghe không hiểu, xin lỗi từ giờ ta sẽ không đối ngươi nói những lời như vậy nữa.

Bài hát trên là " Tili Tili Bom", một trong những cấm đại ca khúc. Ai muốn nghe có thể nghe thử.












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top