Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 13: Sử thi Sirius

Claude ngủ được hay không thì Esmeralda không biết, lúc này đây, Esmeralda cũng đã ngủ rồi.

...........

Esmeralda tỉnh dậy đã là thời điểm cơm chiều.

Bọn họ ở lại cùng Claude ăn tối.

Esmeralda lay hoay trên tay dao nĩa, tuy rằng học xong sử dụng dao nĩa nhưng Fellix vẫn luôn tới giờ cơm ở cạnh cô... Mọi người biết rồi đấy.

Athanasia thịt bò đã ăn đến một nửa nhưng Esmeralda vẫn lay hoay với miếng thịt bò còn nguyên.

Claude nhìn ngứa mắt vô cùng.

"Tốt cuộc là ngươi có học lễ nghi không vậy Esmeralda!".

[!?].

Leng keng____

"Athanasia! Cầm dao cũng không chắc sao!?".

Athanasia vẻ mặt đen lại, nếu không phải hắn đột nhiên mở miệng cô cũng không giật mình đánh rơi dao.

Trong lòng mắng thầm nhưng ngoài mặt lại là : "Hehehe, Papa~ Atti không phải không cầm chắc mà là dao quá trơn ~".

"Nếu giáo phụ ở thì tốt rồi!" Esmeralda lẩm bẩm, dùng dao trọc trọc miếng thịt bò trên bàn.

Claude:...╬

Claude cuối cùng không nhịn được, hắn túm lấy tay Esmeralda ngăn cô dùng dao chà đạp miếng thịt.

Claude kéo lại đây đĩa thịt bò, sau đó hắn dùng dao nĩa thái từng miếng nhỏ, ngoài miệng không quên càu nhàu: "Lần sau tự mình ăn cơm! Nghe rõ sao?".

"Không đúng" Hắn nghĩ lại.

"Từ giờ trở đi hai ngươi bữa trưa cùng bữa tối đều ăn ở đây".

[Cái gì!!!!] Athanasia vẻ mặt kinh tủng, đằng sau là đùng đùng sấm sét.

[Thật đáng sợ! Trà chiều cùng du ngoạn đều ở cạnh hắn, hiện tại giờ cơm cũng phải ở đây!].

[Quá đáng sợ! Ông không sợ bọn này tiêu hóa không tốt sao... Ô ô].

Esmeralda nghe được lời này cũng vẻ mặt không vui vẻ đến lỗi nào, tuy rằng khuôn mặt không có biểu tình nhưng không khí xung quanh trở lên u ám, trên đầu giống như cụ hiện hóa mây đen chằng chịt, mặt trời cũng không chiếu qua được.

Claude nhìn biểu tình hai người, khéo môi hơi cong, hắn có vẻ hài lòng.

Vui sướng khi người gặp họa...

............

Qua sinh nhật 5 tuổi, Esmeralda cùng Athanasia bắt đầu bị bắt học chương trình kiểm soát ma lực trong cơ thể.

Là kiểm soát mà không phải sử dụng, bởi vì tuổi của bọn họ chưa đến tuổi học. Mà Claude cũng không muốn bọn họ học ma pháp, lại không phải ma pháp sư, học cái gì?

Athanasia có vẻ khó khăn trong việc làm quen với ma lực, nhưng ma lực trong cơ thể Athanasia cực kỳ ổn định cũng không dễ bạo động, chỉ cần cơ thể dần lớn lên liền sẽ dần kiểm soát và sử dụng ma lực.

Nhưng mà Esmeralda tình huống khá nghiêm trọng, mới chỉ tháng trước gặp mặt ma lực lúc ấy đã ổn định nhưng lần thứ hai ma lực đã tăng lên đáng kể. Ma lực không còn như lần trước loạn lên mà nó đang tiến vào giai đoạn bạo động không đoán trước.

Vì vậy Esmeralda phải chuyển tới tòa pháp sư một thời gian để quan sát và phòng việc ma lực bạo động.

"Ma lực của Lucifer* công chúa rất không ổn định, thần không chắc nó sẽ khi nào xảy ra bạo động, cho nên chúng ta cần phải quan sát".
____________

*Chú thích:

Tên người Anh: Tên Thánh + tự rước danh + dòng họ.

Tên thánh là sau khi sinh tiếp thu lễ rửa tội, từ mục sư hoặc cha mẹ lấy tên, tương đối chính thức.

Tên thánh là những người thân hoặc bạn bè thân mới có thể gọi.

Thường người ta sẽ chỉ gọi họ, nhưng Esmeralda và Athanasia đều cùng họ Obelia, thế nên người khác sẽ gọi 'tự rước danh'.
________________

Esmeralda được một vị pháp sư mang theo học tập trở thành pháp sư học đồ.

"E...Esme!..."

[Đây... Đây là ma pháp sư phiên bản loli Esme bé nhỏ...].

Esmeralda vẻ mặt cá chết nhìn chị gái mình với vẻ vô cùng mặt kích động. Esmeralda còn thấy nàng kích động đến nước mắt chảy ra từ khóe miệng.

[Kyaaaa~ tại sao Esme nhỏ bé có thể như vậy đáng yêu!!!].

Athanasia khuôn mặt ửng đỏ tay phủng khuôn mặt, thân mình cũng run run, nửa lời cũng không thốt ra được.

[Loli pháp sư! Là loli pháp sư!!!! Ôi trời ơi ~].

Athanasia tiếng lòng giống như một cái biến thái otaku.

[Sao có thể như vậy đáng yêu!? Esme nhỏ bé... Ma pháp thiếu nữ, còn có vẻ mặt này, ánh mắt này, độ cung của áo choàng cùng với nộ ra thon nhỏ bắp chân sau... Trên tay cầm ma trượng.... Kyaaa!!!!].

Claude tuy rằng không nghe được Athanasia tiếng lòng nhưng dựa vào vẻ mặt hắn đã thấy Athanasia có chút khác thường.

"Athanasia! Ghê tởm quá đấy" Esmeralda không vui nói.

"Kyaaaaa~ là thuộc tính ma pháp loli ngạo kiều phiên bản Esme nhỏ bé!!!!!".

Sau đó Claude thấy được một con Athanasia phun ra máu mũi sau đó ngã xuống đất.

Claude :!!!!!!

Claude lầm tưởng nàng có phải hay không phạm giống mình bệnh cho nên chảy máu. Claude vẻ mặt trấn kinh cùng hốt hoảng đỡ lấy nàng.

Ma pháp sư cùng bác sĩ tụ tập lại quanh giường của Athanasia.

Một lúc sau bác sĩ khám xong, biểu tình một lời khó nói hết.

"Công chúa hoàn toàn không có vấn đề, máu mũi là bởi vì tâm tình kích động hưng phấn quá độ tạo thành".

"Cũng không có ma pháp thương tổn hay ma lực loạn". Ma pháp sư cũng đối Claude nói.

Hưng phấn quá độ?

Claude vẻ mặt âm trầm.

Tại sao lại hưng phấn quá độ? Nàng ngày thường vẫn rất bình thường.

Chẳng nhẽ...

"Thần không biết vì sao lại thế này nếu như bệ hạ có thể giảng thuật ra tình hình lúc ấy thì thần có thể phân tích xem là như thế nào".

Sau đó Fellix là người đứng ra giảng thuật lại buổi sáng hôm nay.

Nghe xong, sắc mặt bác sĩ vẻ mặt càng thêm một lời khó nói hết.

Hắn trầm giọng đối với Claude nói: "Bệ hạ...".

Nhận được thái độ của bác sĩ không đúng, Claude vẻ mặt càng thêm đáng sợ, Fellix vẻ mặt cũng lo lắng sợ hãi.

"Thần đã biết nó là bệnh gì... Bệnh này không cứu".

Nghe được lời này Claude vẻ tâm trạng rơi xuống đáy cốc, ma lực của hắn cũng trở lên cuồn cuộn và khủng bộ.

Mọi người đều bị ma lực tiết ra trấn động, tất cả đều quỳ rạp xuống, sắc mặt tái nhợt, có người yếu ớt thì không nhịn được máu mũi chảy ra.

"Bệ hạ! Xin ngài bình tĩnh" Fellix vội vàng chạy lên ngăn lại Claude, vẻ mặt hắn cũng trắng bệch.

"Cho dù bác sĩ ở đây không cứu được Athanasia công chúa, nhất định còn có bác sĩ ở nơi khác! Công chúa nhất định không có việc gì".

Tên bác sĩ vừa rồi nhận ra chính mình lời nói khiến bệ hạ hiểu lầm, hắn vội vàng cắn răng nhịn cơn đau đối Claude hô: "Bệ hạ! Bệnh này cũng không phải nghiêm trọng lắm!".

Dưới ánh mắt rét mạnh giống như mũi kiếm của Claude thì bác sĩ phun ra ba từ: "Là Siscon bệnh...".

Claude bình tĩnh trở lại, nhưng vẻ mặt hắn cũng không tốt thêm tí nào.

Bởi vì bệnh này hắn chưa từng nghe qua, gắn cần một lời giải thích: "Như thế nào?".

Bác sĩ đổ mồ hôi, thân mình sợ hãi run lên nhưng vẫn từng chữ cắn tự rõ ràng.

"Cái này bệnh rất phổ biến cũng không phải cái gì xa lạ, ngay cả nơi nào cũng có... Bệnh này tuy không cứu được nhưng nó hoàn toàn không ảnh hưởng đến sức khỏe, sinh mệnh..."

Sau đó Claude bị phổ cập cái gì là Siscon(chị/em gái khống) , cái gì lolicon, cái gì mothercon (mama khống), ba ba khống, chủ khống, brocon(anh trai/em trai khống), nữ nhi khống, nhi tử khống...

Claude vẻ mặt mộng bức, tam quan đổi mới :..........(⊙_⊙).

Fellix vẻ mặt mộng bức, tam quan đổi mới:..........(o_O) !

Sau khi Athanasia tỉnh dậy, cô cảm giác mọi thứ có gì đó thay đổi bởi vì Claude cùng Fellix nhìn cô với ánh mắt kì quái.

Không rõ ánh mắt ấy kì quái ở điểm nào...

Nhưng mà, mỗi khi Athanasia cùng Esmeralda ở cạnh nhau, cả hai người đều dùng một ánh mắt trầm tư thăm dò nhìn chằm chắm cô.

[Ôi mẹ ơi! Bọn họ có phải hay không bị bệnh! Nhìn chằm chằm thì mình chơi kiểu gì].

Nghe được bọn họ tiếng lòng, Esmeralda đối Athanasia mắt trợn trắng. Bọn họ đều biết Athanasia là siscon cho nên chú ý một chút, Fellix còn nghi ngờ Siscon có phải hay không biến thái bởi vì lần trước Athanasia kích động phun máu mũi đã gieo rắc vào đầu hắn nghi vấn : Siscon là biến thái sao? Chỉ có biến thái mới như vậy đi?

Esme thu hồi lại tầm mắt, cô dùng một ít hoa cỏ bện thành một chiếc vòng nguyệt quế.

Esmeralda từ lần Athanasia rơi vào trạng thái siscon cấp độ cuối đến giờ cô liền không có mặc trang phục pháp sư xuất hiện trước mặt Athanasia. Athanasia cực kỳ thất vọng cùng chua xót đã giảm sút hai cân, hiện tại Esmeralda phải bồi Athanasia chơi một ngày giúp nàng giải tỏa tâm tình.

"Xong!" Athanasia giơ lên một chiếc vòng nguyệt quế đã hoàn thiện, cô vui vẻ đối Esmeralda chia sẻ.

"Esme nhỏ bé, cúi đầu!".

Esmeralda nhìn qua chiếc vòng Athanasia làm. Bện có chút xiên xẹo, có thể là lần đầu làm không quen tay. Nàng bện hai cái, một cái trước đó đã được đội sẵn lên đầu còn có một cái nàng muốn đưa Esmeralda.

Esmeralda ngoan ngoãn cúi đầu cho nàng đội lên.

"Atti, Esme lại đây".

Claude lười biếng nâng nên mí mắt. Hắn đối với hai đứa bé ngồi giữa vườn hoa hoắc hoắc tay.

"Dạ!" Athanasia vui vẻ ngoan ngoãn đứng đậy nhưng trong lòng lại:

[***giống như gọi chó! Quả nhiên tên cẩu hoàng đế này vẫn như trước ác liệt].

Vốn ấn tượng về Claude có chút thay đổi bởi vì hắn đối Esmeralda lộ ra thần sắc lo lắng nhưng hiện tại Athanasia chỉ muốn đối hắn trợn trắng mắt.

Cẩu hoàng đế vân là cẩu hoàng đế!

Esmeralda: "***" là cái gì? Tiếng lòng còn có thể tiêu âm?

(Bật tiêu âm, bảo hộ trẻ vị thành niên, mọi người không nên ở trước mặt trẻ con văng tục nha ~).

Athanasia nắm lấy tay Esmeralda tiến tới cạnh Claude.

"Papa có chuyện gì sao ạ!" Athanasia giơ lên cái đáng yêu tươi cười, giống Claude đôi mắt lập lòe tinh quang.

Esmeralda bỏ ra Athanasia tay, tiến tới liền hướng trường kỷ Claude đang nằm, trèo lên.

Athanasia:......

Claude:......

[....].

Có lẽ là đã đối với thao tác của Esmeralda quen thuộc cho nên Athanasia cũng không có cái gì để phun tào. Claude cũng đối hành vi này của Esmeralda mặc kệ

Nhưng mà chú ý tới Esmeralda trên người dính một chút bùn đất, Claude hơi cau mày sau đó hắn xách lên Esmeralda cổ áo ngăn cản việc nàng tiếp tục trèo lên trường kỉ.

"Quần áo không sạch sẽ đừng hướng lên đây bò".

"Trẻ con nghịch ngợm một chút có sao đâu, thần thấy các công chúa như vậy hoạt bát rất đáng yêu" Fellix cười góp câu.

[Đúng vậy, hắn tưởng mình sạch lắm sao? Có một chút bùn đất cũng...] Athanasia tiến tới giúp Esmeralda phủi làn váy, sau đó đối Claude âm thầm trừng mắt.

"Được rồi!" Athanasia vỗ vỗ tay.

"Công chúa" Fellix bật cười sau đó hắn tiến đến khuỵu gối xuống đối với  phần váy dính đất của Athanasia phủi sạch: "Công chúa chú ý chính mình nha, trên người cũng có vài bùn đất đấy".

"A, cảm ơn Robaine!".

Claude xách Esmeralda tới đặt bên sườn chính mình, sau đó cũng xách lên Athanasia đặt bên cạnh.

Cũng may trường kỷ đủ lớn, có thể nằm vừa ba cha con. Sau đó Athanasia lại tiếp tục sự nghiệp cùng Claude vui vẻ trò chuyện.

Fellix nhìn cảnh ấm áp trước mặt, đáy mắt cũng trở lên nhu hòa.

Thật tốt đẹp, nếu như tương lai đều như thế này mỹ lệ...

.......

"Đúng rồi! Papa có muốn hay không nghe Atti kể chuyện?".

"Hửm?" Claude nhướn mày: "Ngươi biết chữ sao?".

Athanasia một bộ kiêu ngạo tự tin nói: "Atti đã biết chữ từ năm 3 tuổi!".

"Nga" Claude nhàn nhạt đáp lại.

Athanasia:????

[Ủa? Ủa?? Chỉ có vậy thôi sao?].

[Phải tỏ vẻ một chút đi chứ! Dù sao mình cũng là một đứa trẻ 3 tuổi liền có thể biết đọc biết viết].

"Athanasia công chúa thực thông minh" Fellix tươi cười khen ngợi: "Thần nghe York tiểu thư nói ngài học tập rất tốt, hai tuổi liền có thể tính toán, một tuổi liền lưu loát nói chuyện".

Athanasia nghe vậy cả người đều nâng nâng.

[Hừ, phải như vậy mới đúng. Quả nhiên Robaine kỵ sĩ so với Claude chính là thiên sứ].

Claude khẽ cười nhạo một tiếng: "Như vậy sao? Nhưng ta vẫn thấy vẻ mặt của người trông rất ngu đần kể cả hành động cũng là như thế".

Athanasia miệng phồng thành con cá lóc, bị Claude trào phúng mà không thể đối hắn phát giận.

[Aaaaa!!!!! Hắn quả nhiên siêu cấp xấu xa].

"Esme, ngừng ăn đồ ngọt nếu như ngươi không muốn hai má giống như chị gái ngươi bị sưng lên" Claude liếc mắt bên cạnh Esmeralda.

Bỗng nhiên bị điểm danh Esmeralda:...?

Athanasia má lập tức xẹp lại, cô đối với Claude tức giận hét: "Mới không có! Má Atti không bị sưngggg!!!!".

"Được rồi" Claude khóe miệng hơi cong.

[Giống như con khỉ nhỏ]. Claude trong lòng nhận xét.

"Khụ...khụ khụ" Esmeralda bánh ngọt nghẹn lại trong cổ họng.

Tiếng ho sặc của Esmeralda khiến người ở đây ghé mắt.

Claude vẻ mặt bất đắc dĩ giọng nói có chút hung: "Ngươi trong đầu chỉ có ăn thôi sao? Có ăn một chút bánh cũng có thể bị nghẹn!".

Mắng là như thế nhưng Claude thân thể vẫn thành thật, tay nhẹ nhẹ vỗ vỗ lưng Esmeralda.

"Uống đi Esmeralda" Fellix tươi cười cũng mang theo một lời khó nói hết, đưa tới chén trà.

[Nàng cái gì cũng không khiến người bận tâm quá, duy chỉ ăn cái gì liền rất dễ bị sặc] Fellix nghĩ thầm.

Esmeralda: không phải là do các ngươi sao?

Nếu không phải các ngươi tiếng lòng thì ta cũng không như vậy nhiều lần bị nghẹn cùng sặc.

Mà mỗi lúc như vậy không phải Esmeralda đang ăn cái gì thì cũng là ăn cái gì, thế nên thường bị tiếng lòng của bọn họ làm cho ăn cũng không yên.

"Phiền toái" Claude bực bội nhìn đống bánh ngọt sau đó hắn đối Fellix nói: "Mang bánh ngọt đi đi, trà để lại".

"Ơ!" Esmeralda biểu tình có một tia không thể tin được Σ(°ロ°).

"'Ơ' cái gì? Chút nữa liền tới giờ cơm, ăn ít thôi".

Claude một tay xách lên Esmeralda đặt về phía bên kia sườn để Esmeralda rời xa bữa trà chiều thơm ngọt.

"Ngươi cũng thật nhẹ, Athanasia còn so ngươi nặng, rõ ràng mỗi lần ta đếu thấy ngươi ăn cái gì. Rốt cuộc chất dinh dưỡng cùng đường phân đều đi đâu hết vậy?".

Claude phun tào, hiện giờ hắn mới để ý tới Esmeralda cân nặng rất nhẹ, rõ ràng cùng Athanasia hình dáng không sai biệt mấy, cả người cũng đầy thịt và mũm mĩm nhưng nhấc lên lại thực nhẹ.

Nhưng hắn cũng không chờ đợi Esmeralda sẽ trả lời, dù sao nàng cũng nghe không hiểu cái này vấn đề.

Hắn quay trở lại với Athanasia, hắn muốn nghe xem xem Athanasia như thế nào kể chuyện.

Athanasia cũng hứng thú nổi lên, cô nghĩ nghĩ trong đầu sau đó bắt đầu kể.

Cái này câu chuyện cũng không xuất hiện ở thế giới này. Athanasia từng xem qua nó khi cô kiếp trước còn thời đi học.

Bạn cùng phòng cùng cô chơi một khoản otome game. Bởi vì đồ họa cùng cốt truyện thực hấp dẫn cho nên Athanasia đến bây giờ còn vẫn nhớ.

"Câu chuyện đó là 'sử thi Sirius'".

Athanasia e hèm một tiếng sau đó mới bắt đầu dùng ngôn từ của mình để diễn tả.

"Đó là một đại lục ma pháp với các chủng tộc tồn tại: tinh linh, nhân loại, hấp huyết quỷ, người lùn, người sói, nhân ngư, yêu tinh cùng với thần minh".

"Đa dạng chủng loài và bọn họ đối thần minh tôn thờ. Trong đó hai vị thần đứng đầu phải kể đến đó là Quang Minh Thần và Hắc Ám Thần".

"Nhưng là, hắc ám thần không được mọi người hoan nghênh bởi vì mọi người khao khát nó cường đại lại sợ hãi nó chi phối chính mình, sử dụng hắc ám dễ dàng bị mất đi chính mình và trở thành một cái người tràn đầy dục vọng cùng tham vọng, hoàn toàn mất đi đạo đức trói buộc. Vì vậy mà ở nhân loại hắc ma pháp sư hoàn toàn bị chán ghét cùng xua đuổi".

Mà ở nơi này cũng có chút tương đồng, nơi này tất cả đều bị gọi chung là pháp sư nhưng năng lực lại phân chia hắc ám ma pháp, mà sử dụng hắc ma pháp chính là điều cấm kị.

Athanasia giải thích giả thiết có chút cùng thế giới này tương đồng thế nên Claude cùng mọi người cũng không khó hiểu.

"Câu truyện tổng cộng gồm có hai phần! Nhưng Atti chỉ xem qua phần một!".

Game "sử thi Sirius" khi ấy thực nổi, tổng cộng có hai phần, một cái viết về "nhân vật anh vùng vương Sirius" và một phần viết về thế hệ sau của Sirius.

Phần hai so với phần một đồ họa rất đẹp nhưng thời gian công bố thật lâu, Athanasia chỉ xem qua phần giới thiệu. Sau lại bởi vì ra trường công tác Athanasia căn bản không có thời gian chơi trò chơi, mà cô cũng không có tiền để mua nó.

Nhưng nghe nói phần hai công lược nhân vật cực kỳ khó, cũng chưa có người đánh ra HE kết cục, bởi vì nhân vật công lược duy chỉ được cái mặt cùng cường đại lăng lực nhưng tính khí quá mức thẳng nam.

Athanasia có chút nuối tiếc cũng đối với phần hai sinh ra tò mò bởi vì nhân vật công lược thật sự rất đẹp, hoàn toàn chọc chúng xp của cô.

"Sirius xuất thân là một vị hoàng tử không được sủng ái, bởi vì mẹ của hắn bị mọi người đoán rằng nàng là cái ác ma. Bởi một lần trong cung thiêu cháy nhưng người ta hoàn toàn không phát hiện ra tung tích của nàng, cho dù tro cũng không có, giống như nàng hoàn toàn trống rỗng biến mất.

Vì thế mà Sirius bị nghi ngờ trong người chảy xuôi dòng máu tối đen của ác ma. Hắn giống như mẹ hắn có một đôi đỏ hồng màu mắt cùng mái tóc bạc, bởi đôi mắt đỏ mà hắn từng bị người khác ác ý suy đoán cùng hấp huyết quỷ đánh đồng.

Hắn không được vua cha để ý tới, người hầu cũng đối hắn sợ hãi cùng chán ghét. Nhưng là Sirius không cảm thấy cô độc. Hồi nhỏ 7 tuổi bởi vì những lời phỏng đoán khiến hắn thực đau lòng, hắn trộm trốn một chỗ và rồi khóc thút thít.

Sau đó một tiếng nói bỗng vang lên: "Ngươi vì sao mà khóc vậy? Nhân loại đứa bé?".

Hắn đình chỉ việc khóc, nhìn lên đó là một thiếu nữ khoảng 15 tuổi, nàng là người mỹ lệ nhất nà hắn từng gặp. Nàng có một mái góc vàng kim cùng với hồ sâu xanh biếc đôi mắt. Nàng cả người giống như lấp lánh sáng lên, ánh sáng đều hội tụ quanh thân nàng.

"Ngươi là thần minh sao?" Sirius ngơ ngác hỏi.

Nàng bật cười, đôi mắt nghịch ngợm chớp chớp: "không phải nha~ ta là tinh linh tộc, loài tộc mà được thần minh sủng ái cùng thiên vị" Nàng giọng nói mang theo tự hào.

"A!" Sirius ngơ ngác nhìn nàng, chú ý đến vành tai thon dài hắn mới nhận ra: "Thì ra thế...".

"Đúng vậy, mỹ lệ của tinh linh không loài nào có thể sánh kịp, cho dù thần bí hải yêu nhân ngư, diễm lệ cuốn hút hấp huyết quỷ hay yêu mị hút tình ác ma đều không bằng chúng ta tinh linh mỹ ~".

"Nhưng mà..." Đột nhiên thiếu nữ để sát lại gần Sirius, đôi mắt nàng hiện lên tia kinh diễm: "Ngươi cũng rất mỹ, ngươi là ta thấy bên trong mỹ lệ nhất nhân loại".

"Đôi mắt của ngươi giống như hiếm có ruby hồng bảo, mái tóc của ngươi giống như ánh trăng kết hóa thành...".

Bị khen như vậy Sirius đỏ bừng khuôn mặt lùi lại đằng sau, một lúc sau hắn mới ngập ngừng hoài nghi nói: "Không phải giống như hấp huyết quỷ sao..."

"Hả?".

"Ý ta là... Đôi mắt của ta giống như hấp huyết quỷ đỏ máu đôi mắt, mọi người đều nói vậy".

"Ha? Bọn họ đều là ngu ngốc đi hoặc là có vấn đề về thị giác. Tin tưởng ta! Đôi mắt ngươi là hồng đá quý mà không phải hấp huyết quỷ tàn bạo thấp kém!"."



















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top