Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 9: Hắn giống như muốn khóc ?

Cái này mình có chút không hiểu, tùy tiện viết vậy.
______
Athanasia mỗi buổi sáng đều đến cung điện của Claude báo tên đều đặn.

Nhưng Claude đều sẽ ngủ cho đến trưa.

Nhưng là...

Athanasia cũng canh phòng Esmeralda thật nghiêm ngặt, bởi vì Athanasia dậy sớm cho nên Esmeralda căn bản không thoát được khỏi ma trảo của nàng.

"Đừng như vậy ủ rũ, bệ hạ sẽ rất vui khi cả hai công chúa đều đến thăm" Fellix vỗ vỗ vào Esmeralda lưng khuyên nhủ.

Nhưng là, mới sáng sớm liền bị đánh thức, buồn ngủ quá... Gần đây Esmeralda cảm thấy chính mình cần phải ngủ rất nhiều, ngay cả thời gian luyện tập kiếm thuật cũng không có.

Phá lệ mỏi mệt.

Athanasia nhìn chằm chằm Fellix, ánh mắt phá lệ hâm mộ.

Chú ý tới ánh mắt của Athanasia, Fellix hỏi: "Sao vậy Athanasia công chúa?".

"Ngài cũng muốn bế sao?".

Athanasia lắc lắc đầu, nhìn qua có chút ủ rũ, thấy vậy Fellix liền áy náy an ủi: "chỉ cần ngài mở miệng, hoàng đế bệ hạ sẽ rất vui khi bế ngài".

Thực xin lỗi, Athanasia công chúa!!! Tuy rằng ngài vô cùng đáng yêu...

"Giáo phụ...".

"Sao vậy?"
Nhưng ta là nàng giáo phụ.

"Đừng dọa sợ Athanasia". Nghe được Athanasia thét run bần bật tiếng lòng, Esmeralda mở miệng nhắc nhở.

Nàng từ vai này đổi tới vai kia, duy trì một tư thế có chút đau cổ.

Buồn ngủ quá, Athanasia như vậy ồn ào, ngủ thế nào?

Ngáp____

Athanasia căn bản không cần bế, nàng chỉ hâm mộ nếu như chính mình cùng giáo phụ như vậy cao để có thể bế Esmeralda. Nghe được Athanasia vô cùng siscon tiếng lòng, Esmeralda đã quen thuộc. Athanasia như vậy cũng không phải ngày một ngày hai, Esmeralda cũng đã thói quen.

Mệt Athanasia có thể nghĩ tới chính mình cao lên sau đó ôm nàng, nhìn Athanasia như vậy có thể hay không đỡ được nàng nắm tay thì sau đó mới nhắc đến chuyện bế nàng.

Tránh xa biến thái, tránh xa siscon, tránh xa cá thu và lolicon.

Esmeralda lười biếng khẽ híp mắt, cô hơi nghiêng đầu nhìn những sợi tóc đỏ bị dương quang sáng sớm chiếu vào.

Tóc đỏ nam nhân cùng màu xám đôi mắt...

Giáo phụ...

.........

Gõ gõ cửa phòng, Claude cũng không đáp lại, Fellix liền thuần thục đẩy ra cánh cửa đặt hai cô công chúa đi vào sau đó lễ phép đóng cửa lại.

Vào nhiều lần rồi, Athanasia cũng không sợ nữa, cô bịch bịch bước chân chạy tới đối với Plastic papa: "Papa buổi sáng tốt lành ~".

Lông mi hắn hơi run run sau đó dần dần mở, hắn vươn cánh tay chặn đi sáng sớm dương quang chói mắt. Hắn không đối Athanasia đáp lại.

Sau đó hắn ngồi dậy, vướt trên trán rủ xuống lọn tóc.

"Ân..." Giọng hắn hơi khàn, có lẽ hắn vẫn còn cảm thấy buồn ngủ.

Sau đó hắn thấy được bên cạnh giường một con vàng kim tóc thẳng, thuần thục hự hự bò lên trên giường. Sau đó nó nột ra cái váy trên người, tay lật lên dưới gối lấy ra một cái váy ngủ nhanh nhẹn mặc lên, cứ như vậy đạp ra chăn nằm xuống ngủ.
Thoải mái ~

Hành động này không quá 30 giây.

Claude:.......

Athanasia:!!!!

Claude không thể tưởng được đứa nhỏ này khi nào để váy ngủ ở nơi này mà hắn không biết!?

Athanasia cũng không tưởng được Esmeralda như vậy tự nhiên không có tí nào gọi là ướt át bẩn thỉu, động tác còn lưu loát thuần thục. Nàng dường như đã xem nơi này là phòng của mình.

Quả thật là như thế, Esmeralda tâm thật đại, nàng thường làm lơ ý tưởng của người khác.

Cái gì? Đây là phòng của ngươi? Sau đó nàng nga một tiếng liền mặc kệ ngươi tiếp tục ngủ.

Bởi vì lần trước ăn mặc váy cộm người ngủ không thoải mái thế nên là Esmeralda rút kinh nghiệm lén để vào dưới gối một chiếc váy ngủ.

Mỗi buổi sáng sớm Athanasia đều sẽ lại đây gọi hắn tỉnh, nhưng giữa trưa hắn mới dậy khiến Esmeralda ngồi chờ buồn ngủ ríp cả mắt, thế nên là lần này cô liền nhân cơ hội hắn ngủ, chính mình cũng ngủ nướng.

Cô cũng không sợ Claude phát hiện cô dấu váy dưới gối bởi vì cô tin là Claude sẽ không động tới giường.

Cho nên Esmeralda tuyên bố: đây chính là ta địa bàn. Ngao ngao.

"Dậy dậy" Claude tỉnh ngủ, thấy cảnh này ai còn tâm tình đi ngủ.

Hắn tiến tới lay lay người Esmeralda.

"Esme bé nhỏ, tỉnh lại..." nếu không muốn chết!!!

Athanasia chạy lại phụ giúp Claude gọi Esmeralda tỉnh dậy.

Nhưng Esmeralda căn bản không nghe thấy bởi vì Esmeralda đã thơm ngọt ngủ say.

Claude cau mày, một tay túm lên Esmeralda cổ áo, rũ rũ.

[Cái tên này! Hắn có biết ôn nhu không vậy!!!].

"Tỉnh?".

"Ân...?" Esmeralda híp híp mắt, ánh mắt mông lung còn chưa tỉnh ngủ.

Vừa mới ngủ chưa tới 3 phút, trong lòng có chút bực bội.

Esmeralda: Trên đời ta ghét nhất là bắt ta nhổ ra trong miệng thức ăn và đang ngủ mạnh mẽ gọi ta tỉnh.

Mà Claude phạm vào cả hai.

Esmeralda chưa từng nói mình là cái người nhún nhường, dễ bắt nạt, quả hồng mềm. Esmeralda là cái thù dai cùng lấy oán trả oán người, cô cùng Athanasia về cái này giống nhau. Athanasia thù dai nhưng nàng sẽ tùy người mà trả thù, nhưng Esmeralda thì không có như thế nghẹn một bụng tức.

Esmeralda: Trẫm chưa ngán ai bao giờ!!!

"Ngươi nghĩ nơi này là ngươi phòng" Lạnh lẽo giọng nói không phân biệt được cảm xúc, Claude cũng không biết tới trêu chọc một người mới tỉnh ngủ là phải gánh như thế nào hậu quả.

Esmeralda vừa mới tỉnh ngủ hành động vâng theo cảm xúc, thế nên Claude vừa dùng cái giọng như vậy nói với nàng, nàng không chút nghĩ ngợi đối với trước mặt nam nhân giơ chân đạp một cước.

Không hổ là Esmeralda, xương cốt thật dẻo dai, liền thẳng tắp đá trúng đối diện bản mặt đẹp trai.

[ESME !!!!!!!!!!!!!].

Chói tai tiếng hét thành công làm Esmeralda hoàn toàn tỉnh ngủ.

Trầm mặc...

Trầm mặc là sáng nay không khí.

Athanasia cá cược chính mình 8 cái bảo bối, khuôn mặt của Claude sáng hôm ấy đen giống như tương lai vận mệnh sau này của nàng.

Nhưng sau đó trước tuyệt vọng ánh mắt của Athanasia, Claude cũng không có đối Esmeralda làm ra cái gì.

......

[Hắn đối bọn mình thực dung túng]. Athanasia nhìn trong tay tách hồng trà thầm nghĩ như vậy.

[Sáng nay Esme nhỏ bé đã đạp vào khuôn mặt hắn nhưng sau đó hắn cũng khôi đối Esme truy cứu, mặc dù lúc ấy biểu tình hắn thực đáng sợ].

Claude tên đó so với trong tưởng tượng còn đối bọn họ dung túng cùng kiên nhẫn.

Cho nên đã 10 giờ sáng, bọn họ ngồi trong vườn giống như không có việc gì hưởng dụng trà chiều.

"Hôm qua mình đã thấy papa xuất hiện trong giấc mơ của mình. Giấc mơ đó có tất cả chúng ta, mọi người cùng nhau hái sao và trăng, tất cả đều vui vẻ" Athanasia miệt mài đối với kế hoạch C.

Nàng ngọt ngào tươi cười: "Nhưng đó chỉ là giấc mơ mà thôi, nhưng vì được chơi đùa với papa cho nên mình thực sự ẩm thấy rất vui ~".

Bánh kem được người hầu bưng lên, li trà cũ cũng được đổi mới.

Thời tiết hôm nay không quá nóng thậm chí còn rất mát, mặc dù mặt trời lên cao nhưng nắng một chút cũng không gắt. Bọn họ ngồi ở một vườn cây xanh rì, phía bên kia là xanh biếc mặt hồ.

Claude tay trống cằm, trông hắn có vẻ không có tinh thần.

Athanasia tò mò nhìn hắn.

[Ông ấy đang buồn ngủ sao? Nhưng trước đó ông đấy đã ngủ rồi mà...] ý nàng là, cả buổi chiều hôm qua ông ấy đã ngủ. Tuy tằng sáng nay bị đánh thức...

Nhìn trông Claude rất mỏi mệt.

"Papa, những cái này ngon chứ".

Athanasia gọi một tiếng, thành công dẫn được sự chú ý của Claude.

Claude liếc nhìn bên cạnh Esmeralda trông có vẻ hạnh phúc khi ăn cái bánh kem giống với Athanasia chỉ.

Như vậy ngon?

Claude rời đi ánh mắt, đối với Athanasia đáp: "Ngon, nhưng ta không thích cái vị này".

Athanasia đáng yêu tươi cười, tiếp tục sự nghiệp vỗ mông ngựa của mình: "Con cũng không thích vị này ~".

Bánh này vị của nó là mật ong cùng quả quýt, ăn vào ngọt nịm giống như macaron, Claude không thích.

"Ta giúp ngươi!".

Esmeralda không chút chần chừ kéo lấy đĩa bánh trước mặt Athanasia về phía mình.

Athanasia rõ ràng muốn thử ăn nhưng vì kế hoạch diễn ra thuận lợi, nàng đã bỏ đau mà từ chối nó. Hiện tại tiện nghi Esmeralda.

Athanasia ngoài mặt mỉm cười không dám nhìn chằm chằm bánh kem bị di đi vì sợ Claude phát hiện mình nói dối, nàng đành vươn tay đối bánh quy nhỏ xử lí.

Esmeralda sung sướng ăn hai phần bánh kem, mắt nho nhỏ lập lòe tinh quang. Tuy rằng không có nhìn ra được vẻ mặt của nàng nhưng mọi người đều cảm thấy Esmeralda trông rất vui vẻ.

"Ngươi cũng ăn phần ta đi" Claude di đĩa bánh của mình tới gần Esmeralda.

Vui sướng x3.

"Công chúa, nếu ngài không thích cái đó vậy thì cái này vị nhẹ hơn nhé" Fellix ôn hòa lấy trên xe đẩy tới vị táo xanh bánh kem.

" Được ạ, nhưng phải giống với papa".

[Anh ấy thật chu đáo] Athanasia đối với hành động của Fellix thầm cảm thán.

[Mình tự hỏi lá gan của mình đã to đến cỡ nào rồi].

Ân, nàng cũng biết sao? Esmeralda cong cong khóe môi, Athanasia lá gan càng ngày càng lớn, bị người khác dung túng cùng sủng ái cho nên bản thân liền trở lên tùy hứng sao?

"Esmeralda công chúa cùng Athanasia công chúa muốn thử cái này không?".

Nhàn nhạt mùi hương quanh quản không khí, có chút thanh ngọt và rất dễ chịu

"Cho con! Con muốn thử" Athanasia nộ ra cái rụt rè lại không mất lễ phép tươi cười.

Esmeralda cũng ghé mắt...

Mùi hương thực thơm.

"Esmeralda công chúa" Fellix mắt cong cong, đặt lên trên trước mặt Esmeralda một tách tương tự trà.

Hơi ngửi ngửi mùi vị, so với hương của Athanasia thì có chút nồng vị ngọt.

Esmeralda nhấp một ngụm thử.

Quả nhiên...

Là bỏ thêm mật ong sao?

Esmeralda khuôn mặt lúc này vui vẻ cười rộ lên.

"Thực ngọt, giáo phụ, cảm ơn ngài".

Tuy rằng chỉ bỏ một chút mật ong... Nhưng là Esmeralda cảm thấy nó đã trở thành đường mật.

Tách trà thực ấm áp.

Giống như có dòng nước ấm áp cuộn trào trong lòng.

Esmeralda sẽ không bao giờ muốn từ chối người đối chính mình ái, Esmeralda thử đáp lại cái này tâm ý.

Và việc đầu tiên đó chính là một lời cảm ơn và trân thành thành nụ cười.

Claude hơi chút sững sờ.

Đứa nhỏ này đang cười?

Đây là lần đầu tiên Claude thấy đứa nhỏ này cười. Bởi vì hình ảnh hắn đối đứa bé này chỉ lặp đi lặp lại ở nho nhỏ hình bóng ôm chặt chính mình chìm vào giấc ngủ. Mờ mịt bóng tối bao chùm lấy nàng, dường như nàng rất bất an, nàng sợ hãi khóc thút thít.

Hắn không khỏi nhớ đến chính mình cũng đã từng như thế này. Hắn thấy được hình bóng quá khứ của chính mình ở trên người nàng.

Nàng giống như một mặt hồ trong động băng, yên tĩnh và lạnh lẽo, tuy rằng nhiều lúc hành động có chút khác người nhưng cảm giác nàng đối với cái gì cũng hứng thú thiếu thiếu, nàng không vui vẻ, cũng không buồn rầu, bọn họ như thế nào nàng liền như thế ấy, giống như thiếu đi sinh cơ, hoàn toàn không giống một đứa trẻ tuổi này.

Nhưng mà, chung quy là bọn họ không giống nhau.

Đúng vậy... Đứa bé này có rực rỡ quang minh tương lai, cho dù thần minh cũng sẽ không muốn trên mặt nàng đánh mất đi nụ cười như thế này.
........

[Esme nhỏ bé vừa cười sao!? ] Athanasia vẻ mặt kinh hỉ: [Quá đáng yêu... Như vậy đáng yêu sao có thể ít cười, thật phí phạm].

Không đề cập đến cái kia Siscon.

Fellix trong lòng thoáng buông lỏng thở phào.
[Esmeralda giống như lúc ấy, thật tốt quá rồi].
Từ lúc bọn họ chính thức gặp lại, Fellix chưa từng thấy Esmeralda tươi cười, so với lúc trước đáng thương đứa bé nhưng vẫn nói ra chính mình "ái thế giới này" nhưng sau đó gặp lại lại càng giống như một con búp bê, trên mặt vô biểu tình không có kịch liệt cảm xúc.

Thú thật là trong hai công chúa Fellix thiên vị Esmeralda nhiều hơn, bởi vì Fellix gặp nàng trước đó, từ năm Esmeralda hơn 3 tuổi. Hắn cũng thực lo lắng cho Esmeralda, bởi vì nàng quá nhạy bén cùng thông tuệ.

Nhưng giờ thì ổn rồi.

Mọi thứ đã thay đổi và đi theo hướng tích cực. Có lẽ nàng sẽ có một cái tuổi thơ thực trọn vẹn.

Hắn bệ hạ dần dao động khẽ mở ra lòng mình thoát đi quá khứ bóng ma, Athanasia công chúa tươi cười hồn nhiên xâm nhập vào nơi này khiến hoàng cung lạnh giá có thêm một chút độ ấm, và cả Esmeralda, nàng sẽ có được nhiều người ái nàng, chính nàng sẽ nhận ra mình không phải một người.

Hai từ hạnh phúc thật ngắn ngủi, nhưng muốn thực hiện nó lại không phải dễ dàng.

Athanasia vui vẻ tít mắt cười, cô cao hứng uống thêm một ngụm: "Con rất thích nó!".

"Nó giống như bông hoa nở thơm ngát nở ở trong miệng vậy ~".

Sau khi Athanasia vừa dứt lời, không khí bỗng chốc yên lặng.

Đáng sợ nhất là đang nói, mọi người bỗng nhiên yên tĩnh.

[Hả!?]

Athanasia không hiểu cái gì xảy ra, tại sao mọi người lại yên lặng, còn dừng trên tay động tác...

Esmeralda nhận ra bên người hai người cảm xúc đều không đúng, nói ra sao nhỉ, đó là những cảm xúc mà một đứa trẻ khó có thể diễn tả thành lời.

Cô ngẩng đầu nhìn thoáng qua vẻ mặt của hai người, sau đó Esmeralda dường như không có việc gì thu ánh mắt lại, đối với gầm bàn Athanasia, đạp một chân.

[!?] Athanasia vẻ mặt mộng bức quay sang nhìn Esmeralda.

Ngu ngốc Athanasia, chị đã tinh chuẩn dẫm lôi.

Cuối cùng, Fellix là người mở miệng đánh tan sự xấu hổ lúc này.

"Thần nghĩ là công chúa sẽ thích nó, đó là một loại trà mà bệ hạ rất thích uống...".

"Lần đầu tiên Diana phu nhân uống cũng rất thích nó".

Athanasia mở to đôi mắt: "Mình và mama đều giống nhau sao?".

"Vâng".

Mama?

A, là trên danh nghĩa mẫu thân đại nhân...

Thì ra là như thế, cho nên bọn họ mới cảm xúc khác thường đi?

Esmeralda hứng thú thiếu thiếu yên tĩnh ăn bánh kem.

[Esmeralda dường như có vẻ thương tâm] Fellix vẫn luôn chú ý tới bên cạnh Esmeralda, hắn đối Esmeralda nhẹ nhàng xoa đầu: [Đừng không vui, Esmeralda...].

Tuy rằng không hiểu trong đầu Fellix não bổ cái gì, nhưng bị như vậy lo lắng quan tâm, Esmeralda trở về một cái mỉm cười.

"Lần đầu tiên bệ hạ thưởng thức trà Ripeca là vì Diana phu nhân. Theo như thần biết thì vị ngọt trong trà Ripeca được lấy từ một loại cỏ ở trên núi".

Fellix nhìn xuống dưới bàn đã thiếu rất nhiều bánh ngọt, không cần phải tìm hiểu là ai đã ăn chúng.

"Ah? Thần sẽ đi lấy thêm bánh và trà...".

Lúc này, vẫn không có lên tiếng Claude đột ngột mở miệng, lạnh băng con ngươi liếc nhìn Fellix:

"Ta không còn nhớ chuyện đó".

"Hôm nay ngươi đã nói rất nhiều chuyện không nên nói."

"Ngươi hãy lui đi, ngươi quá ồn ào".

Không khí lúc này thực căng thẳng, tâm trạng của plastic papa xuống dốc không phanh.

Ngu ngốc giáo phụ, hà cớ gì gợi cái này đề tài.

"......." Fellix vẻ mặt vô thố, cũng không nghĩ tới Claude phản ứng như vậy kịch liệt.

Fellix trên mặt cũng không có tươi cười, hắn cúi ngươi lui ra: "..... Phước lành và vinh quang của Obelia".

Esmeralda nhìn thoáng qua biểu tình của Fellix, cô không nói gì tự mình nhấm nháp trong tay tách trà.

Tuy rằng tiếng lòng của Fellix thực yên tĩnh, không có gì cả nhưng Esmeralda chắc chắn là hắn vừa rồi cố ý nói như thế.

Hắn ngắn gọn khơi gợi, nhắc đến một người trong hai câu sau đó liền lấy cớ để kết thúc cái này đề tài, nhưng hắn cũng đã thành công hấp dẫn sự chú ý cùng tò mò của Athanasia và ta.

Hắn có ý gì?

Nhắc nhở chúng ta về mẫu thân đại nhân? Muốn chúng ta tìm đi tìm hiểu về nàng...

Nhưng điều này hoàn toàn không có ý nghĩa, bởi vì bọn ta cũng được nghe Liliana nói về mẫu thân đại nhân...

[Chuyện gì nhỉ? Đó là lần đầu tiên ông ấy vì một cô gái sao...?].

Không đúng!

Esmeralda trên tay nĩa hơi tạm dừng.

Fellix nói cái này là có ý nghĩa...

Hắn muốn cho chúng ta biết tâm tư của Claude...

Claude để ý tới Diana, Claude ái Diana, chúng ta kết tinh từ ái, chúng ta ra đời cũng từng bị mong đợi...

Nhưng Esmeralda càng nghĩ sâu hơn. Fellix chỉ muốn truyền đạt lại Claude thích Diana vái này sự thật. Nhưng Esmeralda không cấm khỏi thử phân tích cái gì xảy ra.

Claude ái Diana.

Diana chết, chúng ta sinh ra.

Nhưng sau đó thì thế nào? Rốt cuộc chuyện gì xảy ra khiến cho Claude giết chết mọi người, vứt bỏ chúng ta? Trước khi Diana chết, đã xảy ra chuyện gì? Thứ gì đã tác động đến hắn...

[Bức chân dung ấy... Mình vẫn chưa biết chủ nhân của nó].

Bức chân dung? Cái gì chân dung!?

Leng keng_____

Esmeralda không chú ý đến nhỡ chạm mạnh chiếc nĩa vào mép đĩa phát ra âm thanh ghê tai.

[?].

Nhưng Claude hình như cũng không để ý tới, bóng của cây khiến cả người hắn tối lại, trên mặt hắn không có gì cảm xúc nhưng Esmeralda cảm thấy tâm trạng hắn rất nặng nề.

Nắng trưa chiếu vào hắn, nhưng không hòa tan được sự lạnh lẽo cô đơn mà hắn toát ra.

Bờ vai hắn rộng lớn nhưng cảm giác sụp xuống, có thứ gì đè nặng trên vai hắn... Cả người như mảnh thủy tinh muốn vỡ ra.

Hắn giống như muốn khóc ra tới...

Esmeralda không biết phải làm sao...

Nể tình hắn như vậy không đối chúng ta làm gì, liền an ủi hắn một chút...

Mới không phải kế hoạch c đâu__

Lạch cạch__

Khuỷu tay bỗng nhiên bị lạnh buốt vật đụng tới khiến Claude hơi giật mình rời khỏi hành động thấy thần.

Hắn nhìn sang, màu bạc cái đĩa đựng hai cái tròn tròn bánh Donut.

Claude theo tầm mắt nhìn lên người đã để cái bánh tới cho hắn.

Màu lam đôi mắt trong suốt thấu triệt phản xạ ra quang mang, hắn dường như nhìn thấy cả một bầu trời rộng lớn và xanh thẳm.

Bầu trời vô hạn bao dung...

Leng keng thanh thúy tiếng chuông bạc: "Claude, ăn Donut!".

Mí mắt cong lên cất giấu lấp lánh kim tuyến, nàng cười nhẹ tênh giống như một sợi lông vũ...

Thực giống...

Claude đồng tử hơi co rụt lại, hắn có chút vô thố nhìn thân ảnh trước mặt trùng điệp với ai đó...

"Claude"

{Claude}.

"Ăn Donut".

Esmeralda lặp lại một lần, thúc giục hắn mau mau nhận lấy. Mắt to không chớp mắt nhìn hắn giống như muốn xem kĩ. Thì ra, hắn không có khóc...

Claude cảm xúc hồi phục như bình thường, giống như vừa rồi nháy mắt vô thố không phải hắn.

Hắn nhìn xuống bàn bánh Donut.

"Quá ngọt!". Hắn không thích ăn.

Nhưng Esmeralda vẫn một mực nhìn chằm chằm hắn, Claude không hiểu sao sinh ra cảm giác đối nàng bất đắc dĩ. Hắn nhìn xuống bánh Donut dùng nĩa đưa nó tới trước mặt, hắn thử cắn một miếng nhỏ.

Quả nhiên.

Thật ngọt.

Esmeralda hơi cong lên khóe môi, có vẻ hài lòng khi hắn thức thời ăn, sau đó nàng tiếp tục xử lý trước mặt đĩa bánh.

Claude nhìn sườn mặt nàng, bỗng nhiên hắn nhớ tới...

... Ngôn ngữ Donut truyền đạt lại: ngươi có cảm nhận được sự ấm áp.

...........

Claude cắn thêm một miếng Donut, xanh thẳm bầu trời hôm nay rất ít mây. Ngọt nịm bánh cốm cùng sữa hương vị tràn ngập trong khoang miệng.

Mùi vị cũng không tệ lắm, giống như không như trong tưởng tượng cảm thấy chán ghét.

_____________

*Mẩu truyện ngắn*

Athanasia: kế hoạch c, vỗ mông ngựa.

Athanasia : "Papa thật đẹp trai".

Claude : nga.

Athanasia: "Con thích ăn thứ giống như papa".

Claude: nga.

"Papa chào buổi sáng" x7

Claude: nga. ♡+5.

"Papa chào buổi tối" x7

Claude: nga. ♡+5.

"Atti rất vui vì có Papa ở bên cạnh!".

Claude: ♡+2.

Claude : nàng mặt giống Diana bỏ thêm ♡+10.

Claude: nàng như vậy cười nhiều, không bỏ thêm hảo cảm thì quá đáng thương ♡+5

.........

Esmeralda: Claude, ăn Donut.

Claude: ♡+2+2+2+2+2.

Esmeralda __ngáp__: Claude ôm một cái....

Claude: ♡+20!!!

_________

Trở thành một cái nữ nhi khống: dấu hiệu đầu tiên chính là đối nàng bất đắc dĩ và dung túng.














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top