Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6: Một chút ác mộng-Đã đến Impel Down

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[…]

- Đuổi theo!!!

- Mau g.i.ế.t c.h.ế.t nó!!!

- Nó là ***** **** ****!!!

- Mau **** nó!!!

...

- Cút đi ********** ******!!!

- Mày là *** nhục *** tao!!!

- Mau **** khỏi đây!!!

...

- Nó là ** ****** ***, mau tránh ** nó.-xì xầm, xì xầm.

- Ùm, mau ***** xa nó...

...

- Đừng mà, ***** mà...

- **, **, đừng mà, ***** ** con.

...

Căn phòng dù trời đang sáng nhưng vẫn u tối chẳng khác ban đêm, ánh sáng duy nhất ở đó chính là ánh nến cháy phập phồng lúc nào cũng có thể tắt được.

Trên chiếc giường gần đó là một thiếu nữ nhỏ nhắn chiều cao vừa đúng 1m50, trên người cô chỉ mặc một bộ váy ngắn không mỏng cũng không dày.

Dưới ánh nến, chỉ tinh mắt một chút là có thể thấy mày thiếu nữ đang nhíu lại, có lẽ cô đang gặp ác mộng đi.

Từng giọt mồ hôi lạnh chảy khắp cơ thể cô, hơi thở lúc gấp gáp lúc ôn hòa không tài nào đoán được. Giật mình thức giấc, đôi mắt màu lục ngay lập tức mở ra, hơi thở gấp gáp rõ ràng từ từ nhẹ lại.

- Lại nữa rồi... Ace, tại em làm chị bất an đó, sau này phải tính sổ mới được...

Trên môi Shiroii nở một nụ cười nhẹ, ban đầu nhìn nó ôn nhu và ấm áp nhưng lúc sau lại khiến người nhìn cảm thấy lạnh sống lưng. Dường như cơn ác mộng lúc nãy không ảnh hưởng đến tâm trạng cô, à không, là không nhớ mới đúng.

Shiroii năm nay đã gần 30 tuổi, nghe có hơi già nhưng trong mắt người khác cô chỉ như đứa trẻ độ 13, 14 thôi. Đó là tác dụng của trái ác quỷ mà cô sở hữu, và cũng là sự cố nắm xưa mà cô không tài nào nhớ được.

Kí ức của Shiroii chỉ bắt đầu khi cô lần đầu thấy Garp, lúc đó cô nhìn như đứa trẻ 6, 7 tuổi nhưng miệng cứ khăng khăng rằng mình đã 11. Nó thật vi diệu khi cô có thể nhớ rõ tuổi của mình trong khi cả kí ức lẫn tên cô đều quên tất.

Mà tuổi cô lúc đó cũng không làm Garp bận tâm lắm, thứ mà ông hứng thú chỉ là cái thứ đã bảo vệ cô khi ông tiến đến mà thôi. Dù nó không cản trở mấy, nhưng trong vô thức có thể làm như thế đã là tài năng rồi nha.

...

- *Cốc cốc cốc... Phó đô đốc Shiroii, chúng ta đến nơi rồi.

- Ừm, ta ra ngay.

Âm thanh quen thuộc đưa Shiroii ra khỏi suy nghĩ sẽ tần Ace thế nào. Mà có phải cô nghĩ quá xa rồi không ta? Ace cô còn chưa gặp cơ mà?

Chèm chẹp, đúng là không có tiền đồ. Chưa gì đã nghĩ đến tương lại trong khi thực tại còn chưa xong nha. Đó là điều Shiroii nghĩ, nhưng trong lòng cô cũng biết mình có đủ khả năng để có được tương lai đó.

Đâu phải tự nhiên người ta gọi cô là quái vật, đâu phải tự nhiên mà cô và hắn có khoảng cách cực lớn? Với khả năng của mình Shiroii đã có thể đánh tay đôi với một đô đốc khả năng thắng là 60% nha.

Kiểu nào cô cũng là đứa cháu của Garp, là một hải quân do chính tay ông ấy đào tạo ra, không thể xem thường được...

- Oáp...

- Ngài Shiroii...

Shiroii không chút ý tứ mà ngáp dài ngáp ngắn, nó làm Hiko đừng kế bên có chút mất mặt.

Đúng là cô ấy thích Shiroii thiệt, nhưng hành động của cô chẳng có chút ý tứ nào. Cho dù đã quá quen nhưng vẫn không tài nào không nói được. Mà mỗi lần nói đều nhận lại nụ cười tươi của Shiroii y như rằng cô không có tội.

Bất lực và bất lực, Hiko ước rằng mình được như hai cậu em ở lại tổng bộ mà không phải đi theo Shiroii...

...

- Ngài Shiroii!

Thông tin đi cũng thật nhanh, việc Shiroii đến dường như những người trực thuộc Impel Down đều biết mà đứng trước cổng chờ cô. Có cả tên Magellan mà Shiroii ghét cay ghét đắng nữa.

- Khỏi cần chào hỏi, đưa ta đến phòng giám sát đi.

Bọn họ khẽ vâng một cái, Shiroii chỉ mang theo Hiko và để lại những tên hải quân đi theo mình mà tiến vào Impel Down. Trong tâm cô khi bước vào không ngừng dân lên cảm giác diệu kỳ nào đó mà đến cô cũng không hiểu được, mọi lần đến đây có như vậy đâu a?

Nhưng chắc cảm giác này là vì người mà cô đến giám sát hôm nay đi, người mà cô không muốn nhìn thấy họ tổn thương nhất...

"Impel Down, Ace..."

______TO BE CONTINUE______

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top