Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 4 : TÁI SINH , LÀM QUEN , LUYỆN TẬP

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cha của tanjirou thường xuyên bị mất ngủ vào ban đêm và hôm nay cũng vậy " hơiz xem ra mình lại mất ngủ nếu không ngủ được đành ra ngoài đi dạo vậy ----------- không ngờ không khí ban đêm lại lạnh lẽ như vầy "

Đang đi thì ông nghe có tiếng nói nó phát ra từ phòng của con trai ông nên ông đã quyết định đi đến phòng xem coi có chuyện gì khi ông vứa bước vào trong căn phòng thì thấy tanjirou trên cơ thể chảy rất mồ hôi gương mặt cực kì khó chiệu và luôn nói " tôi sẽ trả thù các người " cha của tanjirou thấy vậy liền bước vào phòng ông dùng đôi bàn tay của mình đặt lên trán dần dần cơ thể của tanjirou bắt đầu thả lỏng và chìm vào giấc ngủ ' mình đã sống với thằng bé tính tới nay thì cũng đã được 12 ngày tuy không dài nhưng 12 ngày đó mình lại có thể hiểu được tất cả về thằng bé xem ra cũng đã tới lúc rồi ' sau khi những dòng suy nghĩ của ông kết thúc liền biến thành một con hồ ly với kích thước nhỏ ngủ chung với tanjiro để những cơn ác mộng không làm tanjiro khó ngủ

Sáng ________________

Kohaku : " tanjirou cha có chuyện muốn nói với con "

Tanjirou : " có chuyện gì sao thưa cha "

Kohaku : " con vẫn còn hận bọn chúng chứ "

Tanjirou : " con ......... con .......... con "

Kohaku : " đừng sợ có ta ở đây không ai có thể làm hại con đâu nên con cứ nói thật cho ta nghe "

Tanjirou : " vâng con rất muốn trả thù bọn họ nhưng với tình trạng của con thì không thể làm được gì cả "

Kohaku : " ta có thể giúp con "

Tanjirou : " người ............ người nói thật sao "

Kohaku : " đúng ta sẽ giúp con nhưng có điều "

Tanjirou : " có điều sao ạ "

Kohaku : " cò điều con sẽ trở thành một hồ ly thực thụ vì đây là thuật do ta tạo ra và nó được gọi là thuật tái sinh và nó sẽ khiến người được tái sinh sẽ có một hình dạng mới đó chính là hồ ly nhưng vì con là người phàm nên sẽ trải qua sinh lão bệnh tử con có đồng ý không con hãy suy nghĩ cho thật kĩ "

Tanjirou : " con đồng "

Kohaku : " con chắc "

Tanjirou : " vâng "

Kohaku : " được rồi bây giờ ta sẽ đem con ra ngoài trời dùng sức mạnh của mặt trờ để đã thông kinh mạch cho con trong vòng năm canh giờ "

Tanjirou : " vậy chúng ta mau làm đi "

Kohaku : " từ đã tanjiro ta chưa nói hết mà con hấp tấp cái gì "

Tanjirou : " con xin lỗi tại con háo hức quá "

Kohaku : " thật là cho dù có háo hức thế nào con cũng nghe ta nói hết chứ sau này mà hấp tấp như vậy thì con sẽ chết rất nhanh dó "

Tanjirou : " con xin lỗi "

Kohaku : " được rồi lần này ta sẽ bỏ qua cho con nhưng" hãy hứa với ta là sẽ không có lần sao nha "

Tanjirou : " con sẽ hứa "

Kohaku : " trong lúc ta đã kinh mạch nó sẽ khiến con rất đau và ảnh hưởng nhiều nhất là tim "

Tanjirou : " tim .......... tim sao "

Kohaku : " con yên tâm ta là người hiểu rỏ bệnh tình của con trong lúc ta đã thông kinh mạch cho con cũng sẽ giúp bệnh của con không còn nữa nên cứ yên tâm còn bây giờ hãy uống viên thuốc này vào "

Tanjirou : " cha nó là thuốc gì vậy "

Kojaku : " là thuốc giảm đau liều cao vì đã thông kinh mạch rất là đau nó sẽ khiến cơ thể của con như là bị gãy ra trăm khúc vậy nếu con không uống viên thuốc này lúc ta gắng cánh tay cho con nó sẽ đau gấp trăm lần hơn như vậy "

Tanjirou " 😨😨😨😨 "

Kohaku " con sợ rồi sao "

Tanjirou " ai ........ ai nói con sợ chứ "

Kohaku : " không sợ sau run dữ vậy "

Tanjirou : " ai ...... run chứ "

Kohaku : " hahahaha ta chỉ đùa với con thôi "

Tanjirou : " cha lừa con "

Kohaku : " như vậy để sau này con khỏi hấp tấp nữa hahaha "

Tanjirou : " con ghét cha "

Kohaku : " được rồi không đùa nữa chúng bắt đầu thôi "

5 canh giời sau _____________________

Kahaku : " được rồi bây giờ con hãy đứng dậy xem "

Tanjirou : " vâng "

Kohaku : " cẩn thận "

Tanjirou : " cứ để con tự đi "

Cứ như vậy tanjirou đã có thễ đi lại như người bình thường và tanjirou cũng rất vui sướng vì hai cánh tay của mình đã mọc trở lại

Kohaku : " bây giờ cha sẽ tặng cho con một cặp mắt nhưng nó sẽ thần kì hơn và ta đã làm một số thứ với đôi mắt của con nên sẽ có một một bất ngờ mà người cha này đã dành cho con "

Tanjirou : " bất ngờ gì vậy cha "

Kohaku : " lát nữa cha sẽ nói bí mật đó cho con nghe sau còn bây giờ ta sẽ ngắn mắt cho con sẽ mất khoảng 2 canh giờ

Cha của tanjirou cứ như vậy mà thi triển thuật ngắn mắt cho tanjirou không bao lâu 2 canh giờ cũng trôi qua những vết thâm đen trên mắt cũng đã biến mất và thay vào đó là một cặp mắt màu tím tuyệt đẹp

Sau đó tanjirouu có một cảm gì đó rất mát ở mắt cậu dần dần mở mắt ra nhưng rất mờ sau đó lại nhắm mắt lại lần nữa nhưng lần này tanjirou mở mắt một cách chậm rải và mội thứ xung quanh dần hiện ra một cách rất rõ ràng

Tanjirou : " đã bao lâu rồi mình đã không nhìn thấy ánh mặt trời không ngờ những cảnh vật ở đây lại đẹp như vậy "

Kohaku : " sao vậy lâu rồi không nhìn thấy ánh mặt trời bây giờ con lo nhìn cảnh vật xung quanh mà không muốn nhìn người đã giúp con lấy lại ánh sáng sao "

Tanjirou bắt đầu nhìn qua người cha của mình và cậu đã rất vui vì tanjirou đã sống với cha bao lâu nhưng vẫn chưa bao giờ nhìn thấy mặt nay tanjirou đã lấy lại được ánh sáng và rất muốn nhìn thấy gương mặt thật của cha

Tanjirou : " 😮😮😮😮 "

Kohaku : " sau thế tanjirou 😄😄😄 "

( TG : bức hình này chính là cha của tanjirou hiện tại nha )

Tanjirou : " cha ........... cha ............cha là cha sao "

Kohaku : " con không phải có cái mũi rất thính sao không nhận ra mùi của cha à "

Tanjirou : " con xin lỗi tại con hơi bất ngờ về dung mạo của cha tuy con biết cha thật sự rất trẻ nhưng mà không ngờ cha lại trẻ tới mức này "

Kohaku : " hahaha ta như vầy mà còn trẻ sao con thật biết cách anh nói đó "

Tanjirou : " vâng "

Kohaku : " oiya giờ lành rồi sao vậy nên bắt đầu thôi "

Tanjirou : " bắt đầu cái gì vậy "

Cha của tanjirou chẳng nói gì cả ông nhắm hai mắt từ đâu xuất hiện một cái vòng tròn thật lớn ở dưới chân của tanjirou cơ thể của cha cậu bắt đầu phát sáng ông đặt tay lại lên miệng và đọc câu thuật ngữ xunh quanh gió bắt đầu nổi lên rất lớn cả những chấn động cực mạnh do ông gây ra và một ánh sáng chiếu vào tanjirou khiến cho cậu cảm giác rất đau

Tanjirou : " cha con...... con khó chịu quá và......... và đau nữa

Kohaku : "  con hãy ráng thêm một chút nữa đi "

??? : " này kohaku ngươi đang làm gì đó "

Kohaku : " sau khi thằng bé rời khỏi đây ta muốn một trong hai người phải theo đi theo và bảo vệ thằng bé thay ta và đó là ngươi"

??? : " nhưng tại sao lại là ta mà không phải là  "

Kohaku : " vì ngươi mạnh và thông minh hơn nữa ngươi cũng muốn ra ngoài thế giới thật mà đúng không "

??? : " thôi được rồi ta đồng ý "

Kohaku : " cảm ơn ngươi "

Sau khi kohaku vừa dứt lời trong tâm trí của mình thì cơ thể của tanjirou phát ra ánh sáng ngay lúc đó ông đã dừng phép thuật lại ánh sáng trên người của tanjirou cũng dần dần biến mất và khi ánh sáng đó biến mất hoàn toàn xuất hiện trước mặt ông là một người con trai vô cùng xinh đẹp mái tóc màu xanh dạt làng da trắng trẻo  ở đằng sau thì có 9 cái đuôi trên đầu thì xuất hiện hai cái tai hồ ly

( TG : mội người chi cần tưởng tượng đôi mắt màu tím đằng sau có chính cái đuôi trên đầu có cái lổ tay là được cảm ơn )

Kohaku : " thành công rồi thành công rồi "

Tanjirou : " cha à sao này cha có làm gì nói cho con một tiếng để con chuẩn bị mà cha thành công cái gì chứ "

Kohaku : " hahahaha cha xin lỗi con nhìn đi "

Tanjirou : " cha lấy cái gương đâu ra vậy hử ai ở trong gương vậy "

Kohaku : " cái thằng ngốc này ở đây chỉ có ta với con con nghĩ đó là ai  "

Tanjirou : " không lẽ người trong là __________ là con sao "

Kohaku : " chứ còn ai "

Tanjirou : " không __________ không thể nào "

Kohaku : " không thể cái gì là ta dùng thuật tái sinh đó "

Tanjirou : " thì ta là vậy nhưng mà con không ngờ là nó có thể thay đổi diện mạo nữa "

Kohaku : " hahaha đã gọi là tái sinh thì phải thay đổi tất cả ở bên ngoài nhưng có một điều là nó không thể thay đổi sự thật ở bên trong chúng ta con hiểu chứ "

Tanjirou : " vâng "

Kohaku : " bây giờ con đã trở thành hồ ly có một số chuyện ta phải nói với con "

Tanjirou : " có chuyện gì sao cha "

Kohaku : " tộc hồ ly chúng ta có một vũ khí rất đặc biệt đó chính là lỗ tai và mũi "

Tanjiro : " mũi và tai sao "

Kohaku : " đúng tai của hồ ly khi hóa người được chia làm hai khả năng khác nhau lỗ tai hai bên trái phải của con có tác dụng nghe người ta nói chuyện cho dù có xa vạn dặm con đều có thể nghe  hai cái lỗ tai trên đầu con có thể nghe những tiếng động rất nhỏ cho dù có xa cách mấy cũng nghe con đều có thể cả còn về mũi thi khi hóa hồ con có thể nhận biết được tất cả mùi của con người cho dù ở xa  "

Tanjirou : " thần kì vậy sao "

Kohaku : " ừm ........... à cha quên một chuyện nữa "

Tanjirou : " cha quên chuyện gì nữa vậy

Kohaku : " đôi mắt của con "

Tanjirou : " đôi mắt của con bình thường mà có chuyện gì đâu "

Kohaku : " đứa con ngốc của ta con đừng nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá nó thật ra đôi mắt có rối 12 lận à không tính thêm đôi mắt này của con là 13 lận và đôi mắt này có tên là akazu có khả năng giúp người mù hai mắt hay bị móc mắt lấy lại ánh sáng nó còn giúp cho 12 con mắt còn lại lẫn trốn ở đằng sau hơn nữa nó còn cho con nhìn thấu được người đó sẽ ra đòn ở đâu và hướng nào nữa "

Tanjirou : " thế còn 12 con mắt còn lại thì sau cha "

Kohaku : " ta sẽ kể hết 12 con mắt còn lại cho con nghe


Cập mắt thứ 2 blues sky : nó có thể khiến con nhìn thấu tới thiên đình giúp con có thể tránh các chiêu ở trên không

Cập mắt thứ 3 spinel : có thể đọc được suy nghĩ của người khác
Và có thể nhìn ra ngôn ngữ hay mật mã khó đọc

Cập mắt thứ 4 yellow crystal : xem được quá khứ của ngươi khác và có thể xem toàn bộ kí ức mà ngưới đó đã từng trải qua lúc còn sống

                            __________________________________

Cập mắt thứ 5 honey : giúp con nhìn xâu tới tận địa phủ giúp con tánh các chiêu độn thổ

Cập mắt thứ 6 night sky :  có thể nhìn ra được các loại bệnh và chuẩn đoán bệnh một cách chính xác

Cập mắt thứ 7 heart : hóa đá mội thứ hay đóng băng

                           ________________________________

Cập mắt thứ 8 ice : khiến người khác rơi vào rất ngủ sâu

Cập mắt thứ 9 star : có thể nhìn xa vạn dậm

Cập mắt thứ 10 cat eyes : nhìn thấy ban đêm như ban ngày và đi lại một cách tự do

                               ______________________________

Cập mắt thứ 11 dandelion : có thể nhìn xuyên qua mội thứ


Cập mắt thứ 12 garbear : nếu bị cập mắt này chiếu vào lập tức thánh tro bụi

Cập mắt thứ 13 raninbow : điều khiển người khác và điều khiển cả thời tiết và khí hậu

                          ___________________________________

Tanjirou : " thật là lợi hại 😻😻😻 "

Kohaku : " hahaha nếu con muốn điều khiển được tất cả cập mắt thì con phải tập luyện huống hồ con cần phải điều khiển được sức mạnh bên trong con nữa "

Tanjirou : " bên trong con "

Kohaku : " con hãy dắm mắt lại đi "

Tanjirou : " chi vậy cha "

Kohaku : " cứ làm theo lời ta nói đi "

Tanjirou : " dạ vâng 😌😌😌 "

Kohaku : " 😌😌😌 "

Tanjirou : " đây là đâu vậy "

Kohaku : " chúng ta đang ở trong tìm thức của con "

Tanjirou : " đây là tìm thức của con sao "

Kohaku : " tanjirou đi theo ta "

Tanjirou : " ??? "

Kohaku : " ta dẫn thằng bé tới rồi "

??? : " tới rồi sao cũng nhanh đấy "

Kohaku : " tanjirou xin giời thiệu với con đây là somonki "

Somonki : " chào con tanjirou xin giới thiệu tên ta là somonki "

Tanjirou : " con chào người "

Somonki : " người cái gì phải gọi ta là cậu "

Tanjirou : " cậu faiya con có thể gọi như vậy không "

Somonki : " hahaha được chứ "

??? : " hai người chỉ mới gặp nhau có vẻ hợp nhau nhỉ "

Somonki : " ồ là cô sao faiya "

Faiya : " chào con tanjirou tên ta là faiya và sao này ta sẽ là dì của con "

Tanjirou : " dì faiya "

Faiya : " thật bái phục ngươi đó kohaku có thể tìm được một đứa con vừa ngoan vừa hiền lại vừa hiểu chuyện nữa "

Somonki : " cô nói đúng đó faiya "

Kohaku : " hahaha các ngươi thật biết cách nói  "

Tanjirou : " cậu , dì , cha được rồi "

Somonki : " nhìn kìa thằng bé đỏ mặt rồi "

Faiya : " dễ thương quá "

Kohaku : " được rồi được rồi tanjiro "

Tanjirou : " dạ "

Kohaku : " bây giờ con hãy ở đây tập luyên cùng với somonki trong vòng 3 năm và sau khi con luyện tập cùng vơi somonki xong khi ra ngoài ta sẽ giúp con luyện các giác quan luyện tập độ dẽo dai của cơ thể của mình trong 3 năm và 3 năm còn lại ta sẽ dạy tất thuật của ta kể cả y thuật cho con còn 1 năm ta sẽ cho con tịnh dưỡng tổng cộng lại hết là con mất tới 10 năm "

Tanjirou : " cha nếu con luyên tập trong chừng ấy năm  như vậy thì sao con "

Kohaku : " ta hiểu con muốn nói gì thật ra con ở đây đã 12 ngày nhưng thật ra ở bên ngoài chỉ có 4 ngày thôi nên con cứ yên tâm "

Tanjirou : " không thể nào "

Kohaku : " thật ra thế giới ở đây do ta tạo ra cho nên 3 ngày ở đây là 1 ngày của thế thế giới thật nên con luyện tập trong vòng 10 năm nhưng ở bên ngoài chỉ có 3 năm nên cứ yên tâm mà luyện tập để thật mạnh "

Tanjirou : " con ........... con thật cảm ơn cha 😢😢😢 "

Kohaku : " được rồi con không được khóc sẽ sấu lắm đó hơn nữa sau khi luyện tập xong hai cha con chúng ta cũng có thêm 1 năm để ở bên nhau mà ngoan nín đi "

Tanjirou : " vâng "

Kohaku :  " ngoan lắm . Somonki nhờ ngươi dạy dỗ thằng bé thật tốt hãy dạy thằng bé tất cả những gì mà ngươi biết kể cấm thuật "

Somonki : " yên tâm đi kohaku ta sẽ làm những đều mà ta có thể làm và ta cũng sẽ thay ngươi chăm sóc thằng bé với tư cách là cậu của thằng bé "

Kohaku : " nghe những lời của ngươi khiến ta an tâm rồi tanjiro con nhớ không được luyện tập quá sức đó ta đi đây "

Tanjirou : " cha cũng vậy "

Kohaku : " ừ "

Bên ngoài _____________

Kohaku : " bây giờ mình sẽ đem thằng bé vào trong nhà "

Trong phòng :

Faiya : " làm gì mà nhìn thằng bé dữ vậy kohaku "

Kohaku : " không có gì thật sao "

Faiya : " ta và somonki đã sống với ngươi lâu như vậy không lẽ lại không hiểu ngươi đang nghĩ cái gì đang lo lắng cho tanjiro phải không "

Kohaku : " ừm "

Faiya : " yên tâm đi ta tin chắc somonki sẽ không làm khó thằng bé đâu nên yên tâm đi "

Kohaku : " ta cũng hy vọng là vậy "

Faiya : " nều ngươi lo cho thằng bé như vậy thì mỗi ngày hãy và thăm nó "

Kohaku : " không được nếu như ngày nào ta cũng tới thăm thằng bé như vậy sẽ làm giáng đoạn buổi tập luyện của của thằng bé với somonki mất hơn nữa lở trong lúc thằng bé đang luyện công mà ta xuất hiện có thể sẽ khiến thằng bé bị thương mất và thằng bé vừa không luyện tập được gì ta cũng sẽ trở thành gắng nặng cho thằng bé nữa  "

Faiya : " ta nghĩ sao này ngươi nên kêu tanjirou đừng gọi ngươi bằng cha nữa mà thay vào đó gọi bằng mẹ đi ta nghĩ sẽ hợp với ngươi hơn

Kohaku : " ngươi nói cái gì "

Faiya : " ta nói không đúng sao ngươi nhìn lại tính cách của mình đi có chỗ nào giống một người cha không hơn nữa ngoại hình của ngươi càng không giống một người cha và cũng không có người cha nào mà thích làm việc nội trợ cả kết luận ngươi giống một người mẹ hơn là một người cha "

Kohaku : " ngươi ngươi sao có thể nói ta như vậy "

Faiya : " ta nói không đúng sau nhìn đi mặt ngươi đỏ hết rồi "

Kohaku : " ta không nói chuyện với nữa ta đi nấu cơm đây hứ "

Faiya : " giận rồi "

Bên trong tanjiro ________________

Somonki : " được rồi tanjiro chúng ta bắt đầu thôi "

Tanjirou : " vâng " .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top