Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần I: Giấc mơ kì lạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/- Kuroko, chị xin lỗi...nhưng chị yêu Touma-kun mất rồi../
.....
- KHÔNG! ONEE-SAMA!
Kuroko choàng dậy, trong trí óc cô vẫn còn văng vẳng câu nói của Misaka. Từng lời nói chân thật đến nỗi khiến cô phải ôm vầng trán đẫm mồ hôi mà nghi ngờ. Nhưng rồi cô vẫn vội vàng nói

- Có lẽ đó chỉ là mơ thôi..

Kuroko lặng lẽ dậy khỏi giường. Đã 2 ngày nay, cô liên tục mơ thấy Misaka đi với người con trai tên Touma đó, miệng thì luôn nói rằng mình đã yêu anh ta. Càng rối hơn là cô vừa không muốn anh ta yêu Misaka, vừa lại không muốn nụ cười trên mặt Misaka mấy ngày nay biến mất. Kuroko chỉ đành thở dài, rồi thay đồ ra ngoài. Hôm nay là cuối tuần, đáng ra cô phải vui vì hôm qua chính Misaka đã rủ cô đi mua sắm. Nhưng cô nhìn rõ Misaka quá rồi, "chị ấy chỉ là muốn đi mua mấy thứ đồ người lớn hơn để gây ấn tượng với tên Touma đó thôi chứ gì" -Kuroko nghĩ-. Nói xong, dường như cảm thấy có gì không đúng, cô lại suy nghĩ. Chẳng phải cô cũng muốn Misaka người lớn hơn cho phù hợp với độ tuổi sao? Nhưng không phải là người lớn như thế này! Người lớn để "quyến rũ" đàn ông ư? Mà lại còn là tên Touma đó nữa! Không được! Cô không muốn Misaka như vậy!

- Kuroko? Em sao thế?

Lúc này Kuroko mới như chợt tỉnh

- Dạ? À không, chỉ là em suy nghĩ lung tung xíu thôi

- Trời ạ, suy nghĩ cái gì chứ. Thế, em đã chọn được món mình thích chưa?

- À..chưa...

- Thôi nào, em nói ở Seventh Mith này có chỗ bán đồ lót đẹp lắm mà không phải sao?! Nó ở đâu thế?

- Dạ....ở dãy bên trái tầng 3 ạ...

- Vậy đi thôi!

Misaka kéo Kuroko đi với vẻ mặt vô cùng háo hức, chưa bao giờ có một thứ gì khiến Misaka hứng thú đến vậy. Từ trước đến giờ, ngoài ếch Gekota thì làm gì có chứ!?

"Chị ấy...thực sự thay đổi rồi..."
_______________________________________________________________
______________
_____
- Máy bán nước kìa! Em muốn uống gì không Kuroko?

- Được ạ?

Câu hỏi của Misaka lại một lần nữa làm Kuroko giật mình. Sau khi hai người mua sắm ở Seventh Mith, trên đường về kí túc xá lại gặp cái máy bán nước quen thuộc. Vẫn là câu hỏi đó, với cái dáng đứng song song với máy bán nước mà ngoảnh đầu lại. Nhưng lần này, thay vì nhón một chân chuẩn bị tung cước vào cái máy, thì Misaka lại lấy trong túi ra 1 đồng xu bỏ vào khe

- Vậy lấy cho em coffe đi /Kuroko đáp/

- Có liền!

Misaka vui vẻ đáp lại. Hai chị em sau khi lấy nước thì ngồi nghỉ với nhau trên một chiếc ghế cạnh đó. Vẫn là nước trà xanh - loại mà Misaka vẫn hay mua, uống hết vẫn không quên dốc ngược lon để kiểm tra, và rồi lại ném lệch ra ngoài thùng rác. "Thói quen của chị vẫn bình thường như vậy, mà tại sao chị lại thay đổi chóng mặt đến thế" -Kuroko nghĩ-

- Mà nè Kuroko, sao nay em lạ quá vậy? Chẳng thấy em mua cái gì hết trơn á

Kuroko uống một ngụm cofe thật lớn. Cô thở dài rồi quay sang Misaka

-- Thì tại Onee-sama đã mua hết cho em rồi còn gì. Số đồ lót với nước hoa đấy em có thể dùng chung với Onee-sama mà ~ Không những riêng đồ lót, cả cơ thể này em cũng nguyện dâng hiến cho Onee-sama dùng chung với em ~~

Kuroko lại giở giọng "biến thái" định hôn Misaka

- Thôi đi Kuroko!!!! /Misaka vừa nói vừa đẩy đầu Kuroko ra/

Chuyển cảnh đến trước kí túc xá. Sau khi hai chị em về đến phòng, như thường lệ, cả hai sẽ ngồi nghỉ mệt trên giường, sau đó Misaka sẽ chuẩn bị đến Game Centre, còn Kuroko thì chuẩn bị đến văn phòng Judgment cùng Uiharu đi tuần ca trưa. Nhưng kì lạ ở chỗ, gần đến giờ đi, Misaka bỗng nhiên thay đồ lót, và sau đó không mặc lại quần sọc vào trong váy nữa, cứ để nguyên như vậy rồi cầm lấy chai nước hoa đi vào phòng tắm. Nhìn thấy hành động của Misaka, Kuroko dần trở nên sợ hãi

- Chị làm cái gì đấy??? /Kuroko sợ hãi hỏi/

Câu hỏi của Kuroko làm Misaka giật mình. Cô quay lại như đang cố giấu cái gì đó

- Chị chỉ thử một chút thôi! Đừng nói với ai đấy!

Nói rồi vẫn không ngoảnh đầu lại mà nhảy chân sáo đi vào phòng tắm. Kuroko ngớ người, "Cái quái gì thế này!? Chị ấy...chắc không thể thay đổi đến mức đấy đâu chứ!? Dẫu sao thì Onee-sama vẫn làm một đứa con gái bốc đồng và có sở thích không hợp với tuổi thôi mà!? Tại sao trong một khắc mà chị ấy trở nên thục nữ quá đến vậy!? Không được, thật sự quá bất ngờ rồi!!" -Kuroko thầm nghĩ mà trong lòng gào thét. Bản thân cô thật sự không thể chấp nhận thay đổi này, dù cho cô có thật sự muốn Misaka người lớn hơn đi nữa, thì bản thân cô cũng đã quen với Misaka bốc đồng của ngày trước rồi. Mà đã là quen rồi....thì làm sao có thể bỏ một cách đẽ dàng như vậy...

Một buổi chiều trôi qua rất nhanh. Cuối ngày, Kuroko vẫn về muộn như thường lệ vì ca trực ở văn phòng Judgment. Đến trước cửa kí túc, cô nhìn thấy một cô bé, với mái tóc ngắn màu đen pha chút màu hạt dẻ, đang đứng đó thanh minh với quản lý kí túc việc gì đó. Có lẽ do hoàng hôn mà cô không nhận ra lọn tóc nhỏ buộc sau gáy cô bé đó. Kuroko tiến tới ôm lấy cô bé nọ

- Ah hah ~ Onee-sama mà cũng có lúc phải thanh minh với cai ngục-sama vậy sao?~

- Ơ em không_

Không để cô bé kịp nói, Kuroko đã lập tức ngắt lời băng một câu nói với quản lý

- Chị ấy đi với em nên có về hơi trễ. Cô bỏ qua cho chị ấy nhé!~

Quản lý vốn định quở trách cả hai, nhưng thoáng nhìn thấy cái băng Judgment vẫn còn đeo trên cánh tay Kuroko và bộ dạng tả tơi như vừa đánh nhau với ai đó của cô bé nọ thì lập tức hiểu ra. Cô quản lý nâng kính:

- Lần sau nhớ chú ý thời gian làm việc, cả hai em

- Vâng ạ~~

Kuroko cười rồi kéo cô bé nọ đi mất.

- Ơ ch_ chờ đã '-'.... /Cô bé nọ nói/

- Thì cứ chạy đi, có ăn thịt đâu mà sợ

Kuroko vẫn tiếp tục kéo cô bé nọ chạy khuất mắt quản lý. Đến trước hành lang phòng, cô mới dừng lại, quay ra với cô bé ấy

- Em ở phòng nào thế?

- P_phòng 201 ạ

- Vậy về phòng đi, chị cứu em một mạng đó nhé!~

Kuroko nháy mắt, toan đi thì cô bé đó bỗng gọi với lại

- Chị gì ơi, chị tên gì thế?

- Shirai Kuroko, năm 3 phòng 208 nhé

Cô bé nọ bỗng chốc như nhận ra cái gì, cô cười nhẹ rồi hướng mắt lên Kuroko

- Em tên Misaki Koushiki, năm nhất dãy phòng học phía đông nam. Cảm ơn chị nhiều nhé, chị Judgment của văn phòng 177!~

Kuroko bất ngờ vì câu nói của cô bé

- Sao em biết chi nhánh chị trực thuộc vậy?

- Không những biết, mà còn biết cả đồng nghiệp của chị có những ai cơ~

Kuroko đơ người nhìn Misaki. "Cô bé đó..rốt cuộc đã biết những gì chứ..?"

-Thôi, em về phòng đã. Gửi lời chào đến Misaka-senpai hộ em nka!

Nói rồi Misaki chạy vụt đi, để lại Kuroko đơ ra đó. Cô không hề biết rằng, cô bé mà cô vừa gặp, lại có thể thay đổi cả thế giới của cô sau này.

Kuroko trở về phòng sau cuộc nói chuyện với Misaki. Vừa mở cửa, thứ đầu tiên cô thấy là Misaka vừa dí mắt vào điện thoại vừa cười tủm tỉm, có vẻ như đang nhắn tin với ai đó. Nghi là thế nhưng cô vẫn hỏi cho chắc ăn

- Chị làm cái gì đó Onee-sama?

Câu hỏi làm Misaka giật thót, cô trượt tay suýt rớt cả điện thoại. Nhưng rồi giữ được điện thoại ôm vào người, cô mới quay sang Kuroko

- Ủa Kuroko? Em về khi nào thế? À...chị chỉ xem tin nhắn chút thôi. Của mẹ, là tin nhắn của mẹ đó

Misaka giả bộ nghiêm túc, nhưng đã bị Kuroko nhìn thấu rồi. Cô chỉ thở dài, rồi quay lại với bộ dạng thường ngày. Cô choàng lấy ôm Misaka

- Em không biết cái gì đã khiến chị vui như thế, nhưng nếu có chuyện gì, chị cứ chia sẻ với Kuroko nhé. Kuroko...vẫn sẽ ở bên cạnh lắng nghe chị~

- Cảm ơn em, Kuroko. Nhưng mà....

Điệu bộ của Misaka bỗng chốc trở nên khó chịu. Cái tay của Kuroko, từ ôm cổ đã thò sâu vào trong áo.

- Em....NGỨA ĐÒN À..??

Câu nói khiến Kuroko chỉ kịp để ý, ngay lập tức, một dòng điện mạnh phát ra từ người Misaka đã dí cô đen thui nằm bẹp đất. Misaka ngồi đó chỉnh lại đồ rồi nhìn xuống Kuroko

- Làn này còn nhẹ đấy

- Ehe...chỉ là tiện thể kiểm tra kích cỡ của "nó" thôi mà..~

- Kiểm tra cái đầu em !

Kuroko chỉ khẽ cười. Cô đứng dậy, phủi phủi người rồi lấy đồ vào nhà tắm. Sau khi tắm xong, thấy Misaka đang học nên cô cũng không buồn làm phiền nữa. Cô đi tới trước cái laptop của mình, mở nó lên và tiếp tục công việc hồi chiều chưa xong. Chỉ biết sau khi cô làm việc được rất lâu, Misaka mới tắt điện bàn học, rồi quay sang chỗ cô

- Vẫn còn làm việc sao? /Misaka hỏi/

- Vâng.. Dạo gần đây xuất hiện nhiều siêu năng lực gia hay đi gây hấn quá, em cũng không biết làm sao để giải quyết triệt để đây..

- Làm gì thì làm nhưng phải chú ý đến sức khỏe, đừng thức quá khuya đó

- Gì chứ..Làm như chị không thức khuya ấy, cũng 2h sáng rồi còn đâu

- Cái gì cơ!? 2h sáng rồi!? /Misaka hoảng hốt nhìn lên đồng hồ/

- Thôi...đi ngủ đi, mai chị phải đi sớm mà đúng không?

- Trời ơi..vậy chị đi ngủ trước ha. Ngủ ngon nhé Kuroko!

- Ừm..Onee-sama ngủ ngon

Misaka leo tót lên giường chùm chăn ngủ, cái tướng trèo với bộ đồ ngủ gekota trẻ con làm Kuroko chỉ muốn bật cười thành tiếng. Misaka này vẫn còn lưu lại đâu đó chút trẻ con quen thuộc, dù đã thay đổi đi không ít..

- "phải chăng chị cứ mãi trẻ con như này thì tốt nhỉ.." -Kuroko nghĩ-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top