Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mình sẽ chỉnh sửa một chút ở các chương cũ, mong mọi người vẫn sẽ ủng hộ mình như trước. Cảm ơn!

– – – – – – – – –

Bạn đã từng nghe đến chưa? Câu chuyện về anh em nhà Hanagaki của trường trung học Mizo.

Học sinh tại sơ trung Mizo thường truyền miệng nhau rằng, anh em sinh đôi chưa chắc đã giống nhau, bằng chứng sống ở tại ngay ngôi trường này.

Hanagaki Nanami, đương kim Hội trưởng Hội học sinh trường trung học Mizo được xem là người tài sắc vẹn toàn, không một khuyết điểm khi cả tri thức lẫn kỹ năng đều không thua kém bất kỳ ai.

Nhưng một người toàn diện như Hanagaki Nanami lại có một người anh trai song sinh vừa ngốc nghếch lại vừa chuyên gây họa.

Nếu người em cả học tập và tài sắc đều thuộc diện xuất chúng, thì người anh lại cho người ta thấy rõ sự bất tài của bản thân khi không thể theo kịp người em dù chỉ là một chút.

Tuy nhiên, được cái này thì mất cái kia, dù cho có tài giỏi và toàn diện đến đâu thì Hanagaki Nanami lại khiến người người tránh xa vì tính cách khó gần. Ngược lại, dù không có gì nổi bật nhưng Hanagaki Takemichi lại là người hòa đồng và dễ gần, nếu không nói đến tính thích đua đòi làm bất lương.

Dù như cực âm và cực dương, nhưng anh em nhà này lại rất yêu thương nhau, luôn bảo vệ nhau, đây là điều khiến nhiều người ghen tị khi mà không phải ai cũng có thể giữ được mối quan hệ thân thiết khi bị so sánh một cách thậm tệ như thế.











Ánh mặt trời chiếu qua rèm cửa trắng, làm đánh thức người đang say giấc trên giường.

Đôi mài khẽ nhíu lại, đôi mắt chậm rãi mở ra, chớp chớp vài cái. Khi đã hồi thần, Nanami từ từ ngồi dậy, cô bước xuống giường mở rèm cửa, nheo mắt vì ánh sáng đột ngột, hít một hơi thật sâu, Nanami rốt cuộc cũng đi rửa mặt.

Khi đã chuẩn bị xong bữa sáng đơn giản, Nanami lại đi đến căn phòng đối diện với phòng ngủ của mình, cô chậm rãi gõ cửa.

//Cốc Cốc//

“Nii – san? Anh dậy chưa đấy?”

Giọng nói nhẹ nhàng mà bình thản, bên trong vẫn không có tiếng động.

Chờ thêm một lúc, Nanami mở cửa bước vào phòng.

Căn phòng bừa bộn, khắp nơi rải rác đủ thứ như truyện tranh, mô hình, tập chí, quần áo, đồ ăn vặt,... Nanami đã phải cẩn trọng từng bước để không dẫm hỏng thứ gì đó.

Đi đến bên chiếc giường trong góc trái căn phòng, Nanami lay nhẹ người đang cuộn chặt trong chăn, những lọn tóc vàng lộ ra dưới tấm chăn mỏng.

“Nii – san, anh không dậy là trễ học đấy.”

Người trong chăn cựa quậy, nhưng lại không tỉnh dậy mà dùng chất giọng ngái ngủ mơ màng nói:

“Cho anh 5 phút nữa thôi... ~”

“Em không cấm anh ngủ đâu, nhưng 7 giờ hơn rồi đấy. Còn không mau dậy thì anh sẽ trễ mất, không phải hôm nay bảo sẽ dậy sớm sao?”

Takemichi im lặng một lúc, sau đó mới chậm rì rì ngồi dậy.

Mắt nhắm mắt mở, đầu tóc rối mù, tay áo dài tay dụi nhẹ nơi khóe mắt, Takemichi nửa tỉnh nửa mê thức dậy.

Nanami bất lực trước người anh ham ngủ, cô cười nhẹ rồi vỗ nhẹ vào đầu Takemichi, xoa xoa.

“Dậy là được rồi. Em làm bữa sáng xong cả rồi đấy, anh ăn rồi đi học.”

Takemichi mơ màng gật đầu, có vẻ vẫn chưa tỉnh hẳn.

“Em sẽ đến trường trước, anh nhớ đi cho đúng giờ đấy.”

Takemichi gật đầu, nhưng giây sau bừng tỉnh, ngơ ngác hỏi Nanami:

“Ơ, không đi chung sao?”

Nhìn cách phản ứng chậm chạp này của Takemichi, không hiểu sao Nanami lại muốn cười.

“Ừm, Hội học sinh có việc cần giải quyết trong sáng hôm nay, em phải đi sớm để làm.”

Nghe đến Hội học sinh, Takemichi không nói nữa, chỉ gật đầu xem như đã hiểu, đôi chân chậm rãi đi vào phòng tắm.

Nanami sau khi thấy Takemichi an an ổn ổn đi vệ sinh cá nhân cũng thôi quan tâm nữa, cô lấy cặp sách và bữa trưa được chuẩn bị từ tối hôm qua rồi ra khỏi nhà.




Buổi chiều, vì Takemichi nói mình có việc bận nên Nanami sau khi giải quyết hết công việc của Hội học sinh cũng nhanh chóng về nhà.

Trên đường về cô đi ngang công viên gần trường, nghe thấy tiếng ồn ào nhưng cũng không quan tâm mà đi qua.

Đến khi cô nghe thấy một giọng nói quen thuộc, Nanami quay đầu.

“Tao sẽ không bỏ cuộc!! Tao có lý do để không bỏ cuộc!!”

[ Đây là... giọng của nii – san...!? ]

Nhận thấy có chuyện không ổn, Nanami nhanh chóng quay về phía công viên.

Đứng từ trên cao, Nanami có thể thấy rõ khung cảnh phía dưới.

Một người đấu với một người, một bên lành lặn, một bên tơi tả. Nhưng người con trai ấy, người đang bị thương khắp người kia, đôi mắt người đó sáng ngời dù cho gương mặt có đủ loại vết thương, đôi chân dù mất sức nhưng vẫn kiên định đứng vững, cơ thể dù mệt lã như ý chí lại không cho phép gục ngã. Ý chí đó, tinh thần đó, đôi mắt đó ánh lên một quyết tâm mãnh liệt, như đang gánh vác một việc gì đó vô cùng lớn lao.

Nanami ngơ người, cô dường như quen người đó, nhưng lại cảm thấy một chút gì đó xa lạ.

[ Nii – san...? ]

Đến khi nghe thấy một giọng nói khác, Nanami mới hoàn hồn.

“Mang gậy của tao lên đây! Tao sẽ chiều theo ý mày, Hanagaki.”

Trước lời hăm dọa đó, Takemichi không sợ hãi hay lùi bước, đôi mắt ấy vẫn kiên định như vậy.

Nanami tạm thời bỏ qua dòng suy nghĩ của bản thân, cô nghiến răng, lấy đà rồi thẳng thừng nhảy xuống phía dưới.

Đám bất lương bao quanh cũng ngớ người khi có một bóng dáng lạ đáp xuống trước mắt họ, còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy một tiếng đấm rõ to.

Kiyomasa đau đớn ngã xuống đất, khóe môi gã chảy ra một dòng máu đỏ, đôi mắt mở to bàng hoàng.

Chuyện gì vậy?

Chỉ trong một khoảng khắc, gã bị đánh bằng tốc độ không thể nhìn bằng mắt thường.

______________

Hết Chương 1

23/9/2021
Bonus: Giới thiệu nhân vật.



• Tên: Hanagaki Nanami
• Tuổi: 14
• Ngày sinh: 25/6/1991
• Giới tính: Nữ
• Chiều cao: 1m60
• Ngoại hình: Tóc đen dài, mắt xanh dương. Đặc điểm nhận dạng: đồ đen.
• Tính cách: Lạnh lùng, gương mặt lúc nào cũng vô cảm, không hay bộc lộ cảm xúc, thuộc kiểu người mạnh mẽ.
• Sở thích: Yên tĩnh, nghe nhạc, nii-san.
• Ghét: Ồn ào, những kẻ làm hại nii-san.
• Đồ ăn yêu thích: đồ ngọt.

Từ nhỏ đã trưởng thành hơn tuổi nên luôn khiến người khác an tâm. Lúc nhỏ từng bị bắt nạt nên đã đi học võ để tự vệ và có một phần lý do là không muốn anh trai bị thương. Tuy là người bình tĩnh và biết suy xét tình hình cẩn thận nhưng chỉ cần là những việc liên quan đến Takemichi thì cô liền không giữ được bình tĩnh nữa. Đối với cô Takemichi là gia đình duy nhất và cũng là ánh sáng của cô nên nếu ai đụng vào anh trai cô thì xác định là nằm viện nhé. Về phần sức mạnh thì cô có thể mạnh ngang Mikey.

P/s:Xin lỗi vì tôi buff cho nữ chính hơi quá. Và tôi xin cầu nguyện cho Kiyomasa.

Đã chỉnh sửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top