Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Takemichi nhìn Nanami. Mặc kệ đi! Cậu không muốn lừa dối em gái mình! Cứ cho Nanami biết thôi.

"Nana, thật ra anh...." _Takemichi có chút ngập ngừng.

Nanami vẫn đứng đấy nghe Takemichi nói. Chỉ là Takemichi đắn đo một hồi lâu vẫn chưa nói được nên Nanami đưa cậu đến công viên gần đó.

Nanami ngồi xuống chiếc xích đu trong công viên, Takemichi thấy thế cũng ngồi xuống cái xích đu bên cạnh.

Không khí yên lặng đến mức họ có thể nghe thấy tiếng côn trùng vo ve bên tai. Nanami rất kiên nhẫn mà yên lặng chờ đợi.

Cuối cùng Takemichi cũng lấy hết can đảm mà nói: "Nana, thật ra anh đã du hành thời gian!"

Sau câu nói đó là một khoảng không gian im lặng. Vì Takemichi cuối mặt xuống nhìn đất nên không thể nhìn biểu cảm trên gương mặt của Nanami. Đăm ra là Takemichi nghĩ rằng Nanami không tin mình.

Mà cũng đúng thôi, tự dưng có người nói với mình rằng người đó đã du hành thời gian thì ai tin nổi? Cả Takemichi còn không tin được nữa mà.

Sau một lúc im lặng, Nanami cất tiếng:

"Thì?" _Chỉ đơn giản một từ như thế.

Takemichi bất ngờ trước sự bình tĩnh của em gái mình.

Du hành thời gian! Là du hành thời gian đó em gái của anh ơi! Là cái kiểu vèo một cái mà đến tương lai rồi vèo một cái về quá khứ đấy!

"Chuyện đấy thì sao?" _Nanami nghiêng đầu thắc mắc.

"......" _Takemichi cạn lời rồi đấy! Trên đời này có ai có thể bình tĩnh được như em gái cậu không vậy?!

Người thường khi nghe chuyện vô lý này thì ít nhất là bất ngờ không nói nên lời mà nhỉ?! Có người còn báo công an vì tưởng là kẻ điên trốn trại nữa đấy!?

Người ta là đa dạng sắc thái còn Nanami thì vẫn giữ cái biểu cảm gương mặt không thể bình tĩnh hơn.

Là sao?!!

"Nana, em ít nhất cũng phải tỏ ra khó tin chút đi chứ?" _Takemichi bất lực nói.

"Tại sao?"

"Vì chuyện này hết sức vô lý!! Em tin chuyện hoang đường như thế này sao?!!"

"Hửm? Thì anh nói thật mà đúng không? Em tin anh sẽ không nói dối em."

".... Nana....." _Đừng tin tưởng anh vô điều kiện như thế. Xin em đấy.

"Nii-san, em chỉ có mình anh là gia đình, nếu em không tin tưởng anh thì nên tin ai bây giờ đây?" _Mắt Nanami đăm đăm nhìn Takemichi.

Cô nói không hề sai, Nanami chỉ có một mình Takemichi là gia đình thôi.

Còn mẹ của họ á? Nanami sớm đã không còn bất cứ tình cảm gì với bà ta rồi. Nanami cùng lắm chỉ xem bà ta là người giám hộ thôi.

"..... Phản ứng đúng kiểu Nana mà." _Takemichi chỉ có thể cười trừ trước em gái mình.

"Vậy anh có thể kể chi tiết cho em không?" _Nanami nói vào trọng tâm.

Nếu Takemichi đã nói cho cô nghe về chuyện cậu du hành thời gian thì điều đó đồng nghĩa với việc Takemichi sẽ kể cho cô nghe toàn bộ sự việc.

"Ừm. Đầu tiên là--" _Takemichi đã kể cho Nanami nghe toàn bộ.

Từ việc cậu đã chết khi bị tàu điện ngầm đâm phải, tình cờ quay về quá khứ và cũng tình cờ cứu được Naoto, cùng Naoto tìm cách cứu Hina và Nanami, ngăn cản cái chết của Draken vào ngày 3 tháng 8, cứu Baji và ngăn không cho Mikey giết Kazutora vào ngày 31 tháng 10. Tất cả mọi việc diễn ra từ đầu đến giờ, Takemichi đều kể cho Nanami nghe.

Nghe xong câu chuyện, Nanami chỉ im lặng không nói. Cô chỉ là không biết nên nói gì. Anh cô vì cứu cô và Hina mà đã tốn nhiều công sức như thế. Một mình chịu đựng bao nhiêu điều chỉ để cứu họ.

Thay đổi tương lai? Vậy không phải đồng nghĩa với việc đi trái với quy luật tự nhiên sao? Takemichi còn xen vào chuyện sống chết của con người. Đây là làm trái ý trời! Hậu quả của những việc này là gì? Nếu Takemichi cứ quay về quá khứ rồi trở lại tương lai như vậy thì chuyện gì sẽ xảy ra với cậu đây? Liệu Takemichi có.....?!

Nanami gương mặt nghiêm túc nói:

"Nii-san, theo những gì anh nói thì nơi anh đáng lẽ thuộc về không phải ở đây, đúng không?"

Takemichi không hiểu Nanami muốn đề cập đến vấn đề gì, nhưng vẫn gật đầu: "Nói thế cũng đúng."

"Vậy anh nên trở về đi."

"Điều đó là đương nhiên mà--"

"Và đừng quay lại nữa." _Nanami cắt lời Takemichi.

"Hể?"

"Dù cho tương lai có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì anh cũng đừng trở về đây nữa. Cứ mặc kệ mà sống đi." _Nanami hoàn toàn nghiêm túc.

Cô không muốn anh trai mình vì chuyện của người khác mà vứt bỏ đi chính tương lai của bản thân mình. Dù trong tương lai anh ấy chẳng có gì hết, chỉ là một tên lính làm thuê bình thường, hay một tên vô dụng chẳng đáng nhắc đến. Dù như thế, Nanami vẫn muốn anh cô sống, sống vì chính bản thân mình chứ không phải vì bất kỳ ai.

Nanami chỉ muốn Takemichi sống một cuộc sống thật tốt, không cần vướng bận điều gì cả. Nhưng chính Nanami cũng biết được rằng điều này là không thể đối với Takemichi. Vì cậu là người trọng tình nghĩa, nên Takemichi tuyệt đối sẽ không để ai phải chịu khổ trước mặt mình đặc biệt là những người mình yêu thương.

"Anh không thể, Nana. Nếu tương lai mọi người vẫn gặp chuyện không hay thì anh vẫn sẽ trở về. Anh không thể bỏ mặc họ được." _Takemichi nghiêm túc nói với Nanami.

"...Ha...." _Nanami chỉ có thể thở dài. Biết ngay thế nào cũng vậy mà.

"Em tôn trọng quyết định của anh, nii-san. Nhưng anh phải hứa với em tuyệt đối không được để bản thân gặp nguy hiểm."

"Được." _Takemichi cười nhẹ.

"Ta về thôi." _Nanami đứng dậy, đi đến chìa tay ra trước mặt Takemichi.

Takemichi nắm lấy tay Nanami đứng dậy rồi cả hai cùng rời khỏi công viên.

Tối ngày hôm đó, Takemichi đã ngủ rất ngon vì đã thấy nhẹ lòng.

Duy chỉ có Nanami là trằn trọc cả đêm không thể ngủ được.

Một phần là do câu chuyện của Takemichi kể cho cô nghe, một phần là do «thứ đó» cứ quấy nhiễu cô.


[ Nghe chứ, Nanami? Tất cả là vì cô cả đấy~ Nếu cô mạnh mẽ hơn thì anh cô đã không cần phải bất chấp mọi rủi ro để quay về cứu cô rồi~ ]

Câm đi.

[ Này, đổi chỗ cho ta đi~ Ta sẽ bảo vệ anh trai cô cùng với bọn trẻ ở cô nhi viện. Không chỉ thế ta còn có thể giúp cô ‹dọn dẹp› mấy thứ cản trở cuộc sống hạnh phúc của anh cô về sau. Nên là đổi với ta đi~ ]

Câm miệng.

[ Cô không thể bảo vệ ai cả đâu~ Cũng giống với Haruko vậy, nếu cô cứ tiếp tục thế này thì cô không hề bảo vệ ai cả đâu. Hãy để ta giúp cô nào, Nanami~ ]

Câm mồm!! Ta sẽ không giao cơ thể này cho ngươi! Tuyệt đối không!!! Nên mau cút đi!!

[ ..... Hm~ Thôi được rồi, hôm nay đến đây thôi vậy~ Khi nào cần thì nhớ gọi ta đấy, Na - na - mi~ ]

Cút!

Cuối cùng Nanami cũng có thể ngủ an giấc.

__________________________
Hết Chương 18
14/11/2021

Đã chỉnh sửa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top