Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Một ngày của Yan (4) sở cảnh sát (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Anh biết rồi sao...

Qủa thật là Pa đã đâm cho tên Osanai chết tiệt đó một nhát vào lưng

-Em có định giải thích kĩ cho anh không?

Cậu nghiêng đầu nhìn bé em trước mắt

-Em...em xin lỗi...

Pa không biết phải nói gì ngoài hai từ “xin lỗi”

-Hở?Anh không cần lời xin lỗi từ em Haru-chan.

-Không phải trước đó anh đã dặn trước rồi sao?

-Nhưng...nhưng tại tên Osanai đó làm em tức phát điên lên được!

Pa xiết chặt tay thành nắm đấm

-Anh nói rồi mà~Nếu thích anh sẽ cho người lôi đầu nó tới trước mắt Haru-chan,lúc đó thì thích làm gì cũng được mà~

Cậu day day trán

-Nhưng mà tại lúc đó em tức thằng chó đó quá!

Pa vò vò đầu

-Haizz~Vậy giờ có muốn ra khỏi cái góc này không?

-Hả?!

-Hả hở cái gì,có muốn ra tù không?

-Nhưng...

-Anh mày lo.

-Em không ra đâu ạ...

Pa trầm mặc

-Tại sao?

-Anh đã nói có làm thì phải có chịu...đây là do em làm sai nên em không thể trốn tránh được,em sẽ chấp nhận ở đây cho tới khi hết hạn giam.

Pa nhìn chăm chăm vào cái bàn

-Nếu như đó là điều em muốn Haru-chan.Anh rất vui khi nghe được những lời đó từ em đấy,”em trai”.

Cậu xoa đầu Pa rồi đứng dạy

-Anh không giận em sao?!

-Sao phải giận ?Em là một “báu vật”của anh mà~

Cậu mở cửa ra ngoài

-*Anh Yan...*

Pa rưng rưng nước mắt xúc động

-Ngài chỉ huy~Phạm nhân số 484 có án tù bao nhiêu nắm?

Cậu thay một que kẹo mút khác

-Anh ta có án tù 2 năm vì tội gây thương tích.

-Vậy tiền bảo lãnh một năm là bao nhiêu?

-Hả?

Chỉ huy bất ngờ

-Ngài ấy không muốn nhắc lại lần hai đâu.

Agast liếc ánh mắt lạnh lùng về phía ông chỉ huy

-Dạ...tiền bảo lãnh một năm là 300 triệu yên

-A-chan,đưa cho ông ta 600 triệu yên.

-Vâng.

Agast rút ra một tờ chi phiếu rồi ghi số tiền vào

-Nhưng...để em ấy ở lại đây.Tất cả đồ dùng cá nhân,đồ dùng cần thiết luôn phải sạch sẽ và đầy đủ.Chuyển em ấy xuống phòng riêng.

-Và đặc biệt...

Cậu bống đứng lại

-Phục vụ nó cho tốt vào.

Cậu ngoái đầu lại nhìn,đôi mắt hé nhẹ đầy sát khí.

-V...vâng ạ.

Chỉ huy rén toát mồ hôi gập người liên tục

-Mừng tiểu thiếu gia đã trở về.

Vừa thấy cậu Floyen lập tức cúi người chào

-Yo mọi người!

Quản của cậu vẫn đông đúc như mọi khi

-Cuối cùng cũng về.

-Bọn này chờ mãi đấy.

Đám bất lương hình như đã tới từ lâu

-A...tại có chút việc ở sở cảnh sát thôi.

Cậu thay bao tay làm việc rồi vào chỗ làm việc,nhanh tay thay kính bằng chiếc bịt mắt

-Sở cảnh sát?Mày bị bắt à?

-Hở?Ai mà dám bắt tao chứ.

Cậu nhún vai

-Thằng nào bắt mày là tao cho xanh cỏ liền.

-Tình cảm quá cơ~

Cậu cười nhẹ

-Gọi món đê!

Đưa sổ và bút cho Agast,đảm nhận việc bê đồ là Floyen và một vài đàn em

-Tiểu thiếu gia,một phần bánh tiramisu tới bàn 816.

-Bánh trứng tới bàn 236.

-Cơm cari và một ly dừa dầm tới bàn 431.

Agast liên tục đọc thực đơn cho cậu.Yan tập trung cao độ,đôi tay nhỏ thoăt thoắt cắt bánh,trang trí,rót nước,...từng động tác đều cực kì chuyện nghiệp và hầu như không có bất cứ một sai sót nào.

-Thưa thiếu gia,còn năm phút nữa là 20h ạ.

-Oy!Oy!Chuẩn bị lên học đê!

Cậu liền lớn tiếng,lập tức những cơn gió vun vút bay qua,tất cả mọi người đều đã tập trung đầy đủ ở tầng ba và tầng bốn,các thành viên mới cũng đã dần quen với quán của cậu thậm trí nhiều người còn hâm mộ muốn được tuyển vào làm nhân viên nhưng mà cậu không nhận.

-Agast và Floyen trông quá xíu nhé.

Cậu quay người vào thang máy

-Vâng.

Agast và Floyen cúi người rồi ở lại

-Hôm nay vẫn tiếp tục ôn tập!Sắp tới sẽ có một bài kiểm tra đánh giá thực lực,nếu ai mà rớt thì sẽ bị PHẠT!

Cậu lạnh lùng nhìn các “học sinh” của mình.

-Ực...

Ai cũng biết hình phạt cậu đưa ra thì cực kì đáng sợ...nên là phải học ngày học đêm mất.

-Ôn tập chương II.Trước khi vào học thì xếp lại thời khóa biểu đã.

Cậu lấy cuốn sổ nhỏ chuyên dạy học ra

-Ghi vào cẩn thận đấy!

-Biết rồi mà!

-Thứ hai chúng ta sẽ học Toán,thứ ba là Thủ công,thứ tư học Văn,thứ năm học Toán,thứ sáu Ngoại ngữ,thứ bảy Tìm hiểu đời sống,chủ nhật sẽ là khóa đặc biệt.

Cậu viết thời khóa biểu lên bảng cho đám bất lương chép

-Buổi đặc biệt là sao?

-A...ở đâu có ai tự tin là mình giỏi đánh nhau không?

Cậu nhìn xuống dưới.Đám bất lương bỗng im bặt.

-Tao!

Lane,thằng tổng trưởng mất nết

-Tao nè!

Tobi ,thằng này cũng mất nết không kém

-Tao!

Raise,thằng này mất nết hết phần hai thằng kia

-Em!

Tổng phó bang của Lane

-Em cũng mạnh lắm!

Tổng phó bang Raise

-Em cũng mạnh lắm!

Tổng phó bang Tobi

-Rồi!Thằng kia lên đây.

Cậu ngoắc tay gọi Lane lên

-Đây.

Lane đứng trước mắt cậu

-Thử đấm tao một cái xem nào.

Câu nói của cậu khiến tất cả sốc rớt hàm

-Không được!Tao đám mày thì ai nấu ăn cho tao!

-Nó mà đấm mày là tao đấm lại nó!

-Tao không muốn mày đi viện!

Đám bất lương loạn hết lên

-Dừng!

Lập tức im lặng như thường

-Cứ đấm đi,dùng hết lực nhé.

Cậu cười nhẹ

-Có chắc không đó...

Lane có chút e dè

-Tin tao!Tao có bao giờ lừa mày đâu.

-Ê!Mấy thằng kia,nếu tao mà đấm nó rồi nó nằm viện điều trị thì đừng đấm lại nhé.

Lane quay xuống nhìn đám bất lương đang thủ thế có thể bay lên đấm Lane ngay lập tức

-Cứ làm quá lên!Đấm đê.

Cậu không có chút gì là sợ hãi ung dung thay que kẹo mới

-Tao xin lỗi trước đó!

Nói rồi Lane tung một đấm tới trước mắt cậu

-!!

-!!

Tất cả sốc bay màu,cú đấm của Lản đã bị chặn lại trước không trung

-Hả?!

Lane cũng sốc không kém

-Lơ đi là vào viện đó.

Cậu thẳng tay quật Lane xuống đất

-Aaaaaa!

Chưa kịp làm gì đã bị ăn một đập ôm sàn

-Trời ơi!Thằng Yan biết đánh nhau kìa!

-Anh Yan đánh thắng tổng trưởng rồi!

-Lane vừa bị ăn quật kìa bay!

Đám bất lương bất giác rùng mình

-Đó,như đã thấy thì thằng Lane đã trẹo xương sườn vì tội lơ
là.

Cậu bình thản quay lại nhìn

-Lực đấm của nó cũng khá yếu nên...chủ nhật là buổi học đặc biệt.

-Huấn luyện chiến đấu.

Viết:6/11/2021
Đăng:2/1/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top