Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng hôm sau, Joki cầm tiền đi mua đồ để tập luyện theo lời 'chị ấy' nói em cần mua: băng gạc và những vật dụng sơ cứu thêm, những cuộn băng đa boxing, giày vải, giày múa ba lê, giày đế bệt da vũi chòn, quần xẻ tà vải nhất định phải là lụa, mấy cái áo tay dài hay cộc đều được miễn ôm sát người, mấy cái áo bar.

Sau 3 tiếng đi mua đầy đủ những thứ cần em đi về nhà để chuẩn bị cho buổi tập luyện ngày mai. Trên đường về em gặp hai bé mèo rất đáng yêu nha, hai bé đều màu xám, bé màu xám lông dài thì mắt màu tím có vẻ đanh đá cộc cắn lắm. Bé còn lại có vẻ thân thiện hơn, mắt 1 bên xám 1 bên đỏ là lông ngắn.

Joki: meo~ cute quớ lại đây nèo meo meo

Em vứt ngay đống đồ lên băng ghế dài rồi đứng dưới gốc cây dụ dỗ hai bé mèo trên cậy.

Khu này tầm bây giờ khá văng người nếu có thì chỉ có học sinh chốn học, bất lương, vài ông bà cao tuổi. Em đã gặp bất lương, vâng là bất lương đang dụ dỗ hai bé mèo cute phô mai que thì có mấy chiếc xe phân khối lớn dừng lại. Mấy tên bất lương lại gần em đạp mạnh vào cái cây hai bé mèo đang đứng, bọn chúng bao vây em lại. Mùi thuốc là nồng nặc+mùi mồm thối của bọn chúng làm em muốn ói.

Joki: xin lỗi chúng ta không quen cảm phiền mấy người chim cút xôi xéo ra khỏi đây!

Em khó chịu lên tiếng, em không thích tóc bị ám mùi đầu và mấy bé mèo bị ám mùi thuốc lá nữa em không thích.

Bất lương 1: há há con mù mày đang đuổi bọn tao đấy à? Há há buồn cười vãi

Bất lương 2: ê con mù có tiền không đưa vài đồng xem nào há há

Bất lương 3: Mù mà nhìn cũng có da có thịt phết nhỉ

Không có da thịt thì có gì cha, con người không da thịt thì là con gì nói ngu thế.

Joki:..có thể phiền các anh ra chỗ khác hút thuốc được không!

Mấy tên bất lương đó cười ha hả rồi phả khói thuốc vào mặt em

Joki:..

Có một tên đưa tay lên định tháo khăn bịt mắt của em ra , em liền túm chặt tay hắn kéo mạnh rồi lên gối thẳng hạ bộ.

Thốn!

Joki: làm phiềm rồi!

Nói rồi em cầm ngay cục gạch ở gốc cây lên phang vào từng thằng một. 'Chi ấy' đã giúp em một tay nên em mới có thể hạ được lũ này. Thế nhưng em khá đuối vì em không thả hết ra mà còn phải kiểm chế nên mới tốn sức mệt hơn.

Izana:...

Kakucho: ...

Joki: xong rồi hai bé ...hộc..xuống hộc..đ..đây với ..c..hị nào..hộc

Izana và Kakucho nhảy xuống để cho cô bế về nhà

Về tới nhà em đặt hai bé mèo lên ghế sofa rồi quay lưng lại tháo khăn bịt mắt ra.

Izana và Kakucho rất tò mò đôi mắt của em

Joki: hai bé đừng sợ nhé!

Em quay lại nhìn hai bé mèo

Izana và Kakucho nhìn đến đơ cả người, đôi mắt đó thật đẹp như viên đá quý vậy rất đẹp rất bí ẩn. Khuôn mặt rất xinh đẹp mặc dù có một đường bớt nhỏ ngang mặt nhưng nó không làm em xấu mà lại tạo nên nét đẹp riêng biệt. Thật hút hồn!

Cũng được một tuần hai bé mào kia gặp em rồi. Mà hai bé thường đến nhà em chơi lắm nha, nhưng mà hai bé này thông minh như Ran và Rin vậy. Bé mèo mắt tím cày lên cái bàn gỗ tên của bé là Izana, còn bé mèo hiền lạnh kia thì dùng tương cà viết ở nền=) tên Kakucho.

Nhưng sao mấy bé biết viết như người vậy nhỉ? Hai bé này cũng hơi going Ran và Rin, kiểu lúc nào tới người cũng dính máu em toà phải tắm cho. Nhưng bé Kakucho ngoan hơn nhiều, bé Izana thì cứ lì ra có khi còn dỡ đùnhảy lung tung không cho em tắm cho cơ.

Hôm nay như thường lệ em tập múa ba lê, nói múa thôi thì nhẹ nhàng quá. 'Chị ấy' còn bắt em tập võ kết hợp vs múa đau lắm luôn, chân em chảy cả máu bị trầy da và sưng tấy vì phải kiễng chân và đá nhiều còn đứng ằng ngón chân phải có lực nhảy và đá mạnh. Rất đau...

Joki đang ngồi tháo vải quấn chân ra

_cạch cạch_

Em nghe tiếng động ở của sổ liền biết đó là Izana và Kakucho!

Joki đứng dậy hơi khó khăn đi ra mở cửa sổ vui vẻ bế hai bé vào, Izana và Kakucho chú ý đến chân em đang bị đau liền nhảy xuống tự đi. Bọn hắn từng xem em tập rôi, nhưng lúc đó em rất lạ giống như đang chìm đắm vào thế giới riêng đang cố gắng theo lời ai đó vậy.

Thứ em tập rất lạ lần đầu tiên bọn hắn thấy, giống múa ba lê thế nó lại mạnh bạo sát thương nặng hơn nhìn thì rất mượt mà nhẹ nhàng.

Giống như một chiếc lông vũ đang được rèn rũa bọc sắt vậy...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top