Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 17 - Trưởng thành

Vài ngày sau

Skeepy's POV

Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm với vai trò giám đốc. Đi đến đâu ai cũng chào có khiến tôi hơi ngại một chút, thật sự thì tôi chưa quen với điều ấy. Và tất nhiên ngày đầu nhậm chức thì tôi đã bị các đồng nghiệp dụ uống quá chén đến mức say xỉn. Lúc ấy tôi chẳng hề hay biết trời mây, may mắn là có chị Arum đưa tôi về chứ không thì giờ này đang lạc đâu ngoài đường rồi.

Công việc giám đốc cũng không có gì quá khó, nó cần sự đột phá về ý tưởng và dĩ nhiên là tôi không thiếu.

Nhưng có một vấn đề là, chúng tôi cần quảng bá rộng rãi hơn, nhưng không biết làm cách nào.

Chợt trong đầu tôi xuất hiện một ý tưởng đó là...

- Này Skeepy! - một giọng nói cất lên kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ

- Giật cả mình, cậu làm gì vậy Yena?

- Hihi, xin lỗi nha, cậu làm gì mà trông suy tư thế?

- Tớ đang suy nghĩ nên làm quảng cáo như thế nào cho hợp lý thôi!

- Ồ, có cần tớ giúp không?

- Có đấy, cậu đóng quảng cáo chứ?

- Có được không?

- Chắc chắn là được mà, ai mà dám chê cậu chứ!

- Vậy được thôi!

- Vậy ngày mai nhé! Tớ chở cậu đi luôn!

- Ờ...ờ được thôi!

Yena's POV

Sao mặt tôi lại ấm lên thế này, chẳng lẽ tình cảm tôi dành cho Skeepy vẫn còn nguyên vẹn sao? Nhưng tôi không biết là cậu ấy có còn yêu mình không nữa, tôi chẳng thấy cậu ta đeo cái dây chuyền mà ngày ấy tôi tặng lúc chia tay nữa! Có lẽ là hết thật rồi! Tôi và cậu ấy giờ đây chắc chỉ là bạn bè thân thiết thôi.

Sáng hôm sau

- Đi nào Skeepy! - tôi gọi khi thấy cậu ấy đứng trước nhà đợi

- Đi nhanh nào, không thì trễ mất!

Chúng tôi lên xe rồi đi đến trường quay, kịch bản thì tôi cũng đã xem qua trước và không có gì khó khăn cả. Ngồi trên xe ngắm nhìn đường xá mà lòng tôi lại rạo rực. Đúng thật là Trái Đất tuyệt vời quá đi mất. Nó mang một vẻ đẹp vô hình và khó tả và ở đây có nhiều quang cảnh tôi cực kì mê.

Đáng ra hôm nay tôi phải ở nhà để sáng tác bài hát mới cho album nhưng công việc quá đỗi nhàm chán nên hôm nay cả nhóm quyết định off vài ngày để thư giãn. Không biết các cậu ấy giờ này đang làm gì nữa?

Sinestrea's POV

Cả nhóm chúng tôi đang chuẩn bị ăn sáng. Tôi luôn là người xuống trễ nhất vì ngủ nướng là đam mê mà. Nhưng mà hình như thiếu thứ gì đó thì phải...

- Yena đâu rồi? - tiếng nói của Liliana cất lên

- Ừ nhỉ, cậu ấy thường xuống sớm lắm cơ mà!

- À! Yena có việc đi với Skeepy rồi! - Điêu Thuyền dậy sớm nên biết được tung tích của người con gái kia

- Haizz! Mới sáng sớm đã đi hẹn hò! - câu nói của Liliana khiến tôi cười thầm trong lòng

- Dù sao hôm nay cũng là ngày nghỉ mà, để bọn họ đi chơi đi!

Ăn sáng xong, chúng tôi đi đến cửa hàng nội thất để mua một số thứ. Căn villa ngài Dirak chuẩn bị cho chúng tôi còn khá trống trải nên tôi muốn trang trí lại nó. Đến cửa hàng thì chúng tôi hoàn toàn bị choáng ngợp bởi sức hút đến kì diệu của nó. Các mẫu nội thất từ vintage đến modern đều có vẻ đẹp riêng của nó, thật tuyệt vời. Nhà của chúng tôi có tone màu chủ đạo là trắng, vì vậy nên mua nội thất màu nào cũng kết hợp với nó.

Sau hơn một tiếng "dạo chơi" thì những món nội thất ấy thiệt hại của chúng tôi khá nhiều. Ai bảo đẹp quá làm gì!

Yena's POV

Bánh xe dừng trước một khuôn viên rộng lớn, thì ra đây là phim trường của Infinity, nó to lớn quá đi mất! Tôi đã đến rất nhiều phim trường nhưng chưa từng thấy cái nào hoành tráng như thế này cả.

Tôi và Skeepy bước vào bên trong, mọi người thấy chúng tôi đều cúi đầu chào khiến tôi có phần hơi ngại. Thấy vẻ mặt ấy của tôi thì Skeepy chỉ cười rồi nói:

- Ban đầu tớ cũng giống cậu đấy!

- Đúng là hơi mắc cỡ thật! - tôi đáp

Cậu cầm tay tôi và kéo tôi đi đến chỗ ghi hình. Nó làm tôi nhớ đến lúc chúng tôi còn ở trạm vũ trụ, thỉnh thoảng khi rảnh chúng tôi thường hay vui đùa với nhau. Lúc đó Skeepy chỉ là một cậu trai trẻ, vậy mà giờ đã chững chạc ra dáng một người trưởng thành rồi.

Khi đến nơi thì đã có nhân viên ra đón chúng tôi. Skeepy đưa cho tôi tờ kịch bản và lời thoại, nhìn sơ qua thì tình tiết cũng khá thú vị, không bị nhàm chán như những quảng cáo khác. Học xong lời thoại thì tôi vào ghi hình ngay.

Với tài năng diễn xuất của mình thì chỉ cần vài shots là đã xong đoạn clip 30 giây. Tôi có thể thấy ở bên ngoài, Skeepy đang cười và vỗ tay khen ngợi, thật sự tôi rất vui vì đã có thể giúp cậu ấy trong công việc.

Tôi đến chỗ Skeepy, cậu đưa tôi chai nước và nói:

- Đúng là Yena của tớ, cậu xuất sắc thật đấy!

Tôi chỉ cười và hơi đỏ mặt. Nhưng có điều tôi vẫn chưa thấy vui thật sự, tại sao vậy nhỉ? Rõ ràng là mình đã giúp được cậu ấy rồi, dù chỉ là chuyện nhỏ nhưng tôi sẽ cố gắng làm thêm nhiều thứ khác.

- Cậu muốn đi ăn không? Coi như lời cảm ơn của tớ.

- Cậu đâu cần phải làm vậy! Dù gì cậu cũng đã giúp tớ nhiều rồi!

- Ăn đồ nướng đi ha, tớ biết quán này ngon lắm! Đi thôi!

- Ơ...

Đúng thật là... tôi còn chưa đồng ý cơ mà. Cậu trưởng thành nhưng có vẻ vẫn chưa hoàn toàn đâu nhỉ, cậu vẫn còn trẻ con lắm đấy, nhưng tôi yêu sự trẻ con ấy của cậu. 

Giờ tôi không biết nên cho diễn biến tiếp theo như nào nữa, ai cứu tôi với!!






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top